Tiên Công Khai Vật

Chương 601: Lâm San San: Bọn họ sẽ không đánh nhau chứ? (3)

Lâm Bất Phàm vuốt râu, mỉm cười không nói.
Lâm San San lại nói:
"Hiện tại Ninh Chuyết chẳng phải giống hệt người ngày trước sao? Chỉ có điều so với hắn, người càng thêm ẩn nhẫn, nhẫn nhịn đến tận Nguyên Anh kỳ mới chịu ra tay, triển lộ thủ đoạn của mình."
"Ninh Chuyết công tử kém hơn người ở phương diện này, hắn ở Trúc Cơ kỳ đã không nhịn được nữa, để lộ ra phong mang rồi."
Lâm Bất Phàm lắc đầu:
"Là Luyện Khí kỳ. Lúc hắn ở Hỏa Thị Tiên thành còn ở giai đoạn Luyện Khí kỳ. Việc hắn tấn thăng Trúc Cơ kỳ bất quá chỉ là chuyện gần đây mà thôi."
"Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng hiểu được phần nào, hảo cảm của ngươi với Ninh Chuyết xuất phát từ đâu rồi."
"Nha đầu ngươi, bản lĩnh thuyết phục người khác càng ngày càng tăng đấy!"
Lâm San San mỉm cười, nàng không còn căng thẳng như trước nữa.
Trước đó nàng căng thẳng là vì chưa biết rõ về thành tựu của Ninh Chuyết. Giờ đã xem qua tình báo, nàng cũng hiểu rõ hắn hơn.
Lâm San San lo lắng Ninh Chuyết trẻ tuổi khí thịnh, sẽ xung đột với Đại sư huynh của mình. Nhưng bây giờ xem ra, tiểu hồ ly như thế này sao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy?
Lâm San San là bởi vì quá mức quan tâm nên mới mất đi bình tĩnh, giờ đã tỉnh táo lại, lý trí giúp nàng thấy rõ hơn cục diện trước mắt.
Nàng nói:
"Nói như vậy, lần gặp mặt này của Ninh Chuyết công tử và Đại sư huynh thật sự có ý nghĩa trọng đại, nó liên quan đến mối quan hệ lâu dài giữa bổn phái và Ninh gia Hỏa Thị thành."
Lâm Bất Phàm gật đầu:
"Không sai. Về sau, người có thể kế thừa y bát của ta, kế thừa chức chưởng môn Vạn Dược Môn không phải Đại sư huynh của ngươi thì không ai có thể."
"Túy Nguyệt Truy Tiên tuy chỉ được đánh giá là thiên tư thượng đẳng, nhưng chẳng qua là vì rượu ngon khó kiếm, quá tốn kém mà thôi. Hiện tại Đại sư huynh của ngươi kết hợp với U Tư Minh Nhưỡng, quả thực là trời sinh một cặp."
"Chỉ là tính tình hắn quá mức lười nhác, quá mức coi trọng tình cảm của sư huynh đệ. Bao nhiêu lần sư đệ vi phạm môn quy đều do một tay hắn gánh vác. Ngươi cho rằng ta không biết sao?"
"Hừ, về phương diện này, ta lại càng muốn hắn học hỏi tiểu tử Ninh Chuyết kia nhiều hơn một chút."
"Ta thường xuyên phạt đại sư huynh của ngươi cấm túc cũng là hi vọng hắn khắc phục bản tính lười biếng của mình, trong lúc cô độc tự nhìn thấu bản thân. Bớt đi một chút lòng khoan dung với người khác, dành nhiều thời gian tự suy nghĩ hơn. Nếu không sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị những sư đệ sư muội như các ngươi liên lụy!"
Lâm San San bất mãn nói:
"Phụ thân à, Đại sư huynh cùng chúng ta lớn lên, tình nghĩa huynh đệ tỷ muội được vun đắp từ nhỏ. Trước kia chẳng phải người cũng thường xuyên khen hắn là hình mẫu của một lão đại ca sao?"
"Đại sư huynh như vậy, chẳng phải là do người dạy dỗ ư?"
Lâm Bất Phàm lắc đầu:
"Vấn đề này, ta cũng thường xuyên tự kiểm điểm. Tuy vi phụ chấp chưởng chức vị chưởng môn nhiều năm, nhưng làm cha làm mẹ lại là lần đầu. Cho nên tuy sống mấy trăm năm, nhưng cũng có những thiếu sót."
"Có câu nói mười năm trồng cây, trăm năm trồng người. Ài! Làm cha mẹ, giáo dục thế hệ sau quả thật không dễ dàng, còn khó hơn chấp chưởng một môn phái nhiều."
Lâm Bất Phàm không ngừng cảm thán.
Hiện tại y nói chuyện với Lâm San San cũng là vì muốn tốt cho ái nữ nhà mình, lo lắng nàng bị tình yêu làm mờ mắt, bị Ninh Chuyết kia lợi dụng.
Lâm San San và Ninh Chuyết mới gặp nhau bao lâu, nàng đã hết lòng giúp đỡ hắn như vậy. Giúp đến mức nợ nần chồng chất, ngay cả công khóa tu hành hàng ngày cũng không làm.
Thật quả thực là không hợp thói thường!
Lâm Bất Phàm vẫn luôn nhẫn nhịn không nói.
Hai ngày trước, lần đầu tiên y gặp Ninh Chuyết, lần đầu tiên nhận được tình báo về tiểu tử này, y mới biết Lâm San San không oan khi bị đối phương mê hoặc.
Hôm nay y cố ý đến tìm Lâm San San nói chuyện, cũng từ miệng nàng dò hỏi được suy nghĩ và thái độ của bảo bối mình.
Lúc này y mới ý thức được, sở dĩ nữ nhi nhà mình có hảo cảm với Ninh Chuyết là vì hắn có một phần rất giống mình!
"Quả thật là vậy."
"So với Tửu nhi mà nói, tính cách của ta quả thực khác biệt rất lớn."
"Tiểu tử Ninh Chuyết kia quả thật giống ta, rất rất giống ta mới đúng!"
Nghĩ đến như vậy, địch ý mơ hồ của Lâm Bất Phàm đối với Ninh Chuyết cũng tiêu tan đi rất nhiều.
Y bỗng nhiên cũng hiểu thêm được nhiều điều vì sao Lâm San San hi sinh nhiều như vậy.
"Hiện tại ngươi còn muốn xông ra ngoài, quấy nhiễu cuộc gặp mặt giữa Đại sư huynh và Ninh Chuyết nữa không?"
Y dùng dáng vẻ hờ hững hỏi nữ nhi nhà mình.
Lâm San San lắc đầu:
"Không đi nữa, đi cũng chỉ thêm phiền cho bọn họ mà thôi. San nhi tin tưởng Đại sư huynh, cũng tin tưởng Ninh Chuyết công tử."
Lâm Bất Phàm gật đầu:
"Vậy thì tốt, trở về phòng đi."
Lâm San San lập tức hành lễ:
"Phụ thân, nữ nhi xin cáo lui."
Tuy nhiên sau khi trở về phòng, Lâm San San lại dặn dò nha hoàn tiểu Cúc bên cạnh mình:
"Ninh Chuyết công tử gặp mặt Đại sư huynh là một chuyện rất trọng đại, nó liên quan đến việc liên minh lâu dài giữa bổn phái và Ninh gia."
"Phụ thân ta muốn nhân cơ hội này để khảo nghiệm Ninh Chuyết công tử, cũng muốn thử thách Đại sư huynh một lần."
"Ta thân là sư muội của Đại sư huynh, cũng là bằng hữu của Ninh Chuyết công tử ở đây, tự nhiên phải ra tay giúp đỡ."
"Ta không thể ra ngoài, tiểu Cúc, ngươi đi thay ta. Nếu hai người bọn họ xảy ra xung đột, nhất định phải ngăn cản. Hiện tại điều ta lo lắng là Ninh Chuyết công tử vốn chỉ muốn luận bàn đôi chút mà thôi, kết quả đánh tới đánh lui lại nổi nóng với Đại sư huynh."
"Ài, mặc dù hắn trầm ổn điệu thấp, nhưng vẫn còn chút khí phách thiếu niên. Tuổi còn trẻ đã gây dựng được cơ nghiệp lớn như vậy, loại người như thế chắc chắn có sự kiêu ngạo trong lòng, không phải chỉ là vẻ ngoài ôn nhuận kia đâu."
"Ta quá hiểu rõ điểm này, phụ thân ta chính là như vậy!"
Lâm San San không kìm được cảm khái.
Bề ngoài, Lâm Bất Phàm vô cùng ôn hòa, ôn nhuận như ngọc. Nhưng Lâm San San ở bên cạnh y hai mươi mốt năm, đã từng chứng kiến bộ dạng chân chính của phụ thân mình lúc thật sự nổi giận, cười mà trừng trị kẻ địch, tàn nhẫn vô tình.
"Vâng, tiểu thư, nô tỳ đi ngay."
Tiểu Cúc không dám cãi lời, cô rất trung thành với Lâm San San.
"Tiểu Cúc, mọi chuyện nhờ cả vào ngươi đấy!"
Lâm San San nói.
Tiểu Cúc vội vàng ra cửa.
Cô không biết rằng mọi động tĩnh trong tiểu viện đều nằm trong phạm vi thần thức của Lâm Bất Phàm bao phủ.
Nhìn Tiểu Cúc đi thẳng về phía Đại Tranh Phong, Lâm Bất Phàm âm thầm thở dài trong lòng.
"Nữ nhi rốt cuộc cũng đã lớn rồi, đã có chủ kiến của riêng mình. Nếu là trước đây, nó sẽ không làm mấy chuyện lén lén lút lút này."
Nhưng vị lão phụ thân này cũng không ngăn cản tiểu Cúc.
Y đưa mắt nhìn về phía Vạn Yêu động, trong lòng tràn đầy mong đợi.
Nữ nhi có nhân sinh riêng của nàng.
Lâm Bất Phàm tuổi già mới có con, cũng tuổi già mới thu nhận đồ đệ. Y có kế hoạch lâu dài, lúc trước chọn thê tử, thu nhận đồ đệ đều là lựa chọn kỹ càng, vì đại cục mà tính toán.
Mấy chục năm trôi qua, đã có thể nhìn thấy thành quả.
"Chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa, đợi đến khi Tửu nhi đạt đến Kim Đan, ta cũng có thể buông bỏ gánh nặng chưởng môn, toàn lực bế quan, chuyên tâm tu hành."
Tu vi đến cảnh giới Kim Đan, Nguyên Anh thì chỉ riêng việc tu hành hàng ngày cũng đã tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.
Cho nên Lâm Bất Phàm khổ tâm kinh doanh Vạn Dược Môn cũng là vì tu vi của bản thân.
Hiện giờ Vạn Dược Môn đã vững chắc, người kế nhiệm tiếp theo lại càng do chính tay y bồi dưỡng nên. Thiên tư của Lệnh Hồ Tửu rất tốt, tính tình lại vô cùng rộng lượng, đây thực chất cũng là kết quả do Lâm Bất Phàm tỉ mỉ vun trồng.
Lâm Bất Phàm rất am hiểu cách bồi dưỡng, hiểu rõ tác hại của việc đốt cháy giai đoạn.
Cho nên hàng ngày y dạy dỗ nữ nhi và các đồ đệ đều là mưa dầm thấm đất, âm thầm tạo ảnh hưởng lên đối phương. Trừ phi liên quan đến nguyên tắc, ranh giới cuối cùng, y rất ít khi nghiêm khắc quở trách.
Lần này tuy trong lòng y lo lắng cho nữ nhi nhà mình, nhưng cũng không ngăn cản hành động của nàng.
"Nữ tu quả thật dễ dàng bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc."
"Tiểu tử Ninh Chuyết kia không phải là người dễ đối phó. Đạo hạnh của nữ nhi ta còn quá nông cạn, nếu không cẩn thận sẽ bị hắn ăn xong lau sạch mất."
"Tửu nhi đáng tin cậy hơn San San nhiều!"
Thần thức của Lâm Bất Phàm lan rộng, bao trùm Vạn Yêu động.
Ngay sau đó y nhìn thấy cảnh Ninh Chuyết và Lệnh Hồ Tửu ở chung với nhau.
Vị môn chủ này lập tức... rơi vào trầm mặc thật lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận