Tiên Công Khai Vật

Chương 573: Thiếu niên kiêu hùng (2)

"Hắn còn khơi mào mâu thuẫn nội bộ bên trong gia tộc, kéo thiếu tộc trưởng của chủ mạch xuống ngựa, thủ đoạn chính trị cũng sắc bén đến mức không thể tưởng tượng nổi!"
"Nói hắn là thiếu niên anh kiệt thì không bằng nói người này chính là một thiếu niên kiêu hùng."
"Đối với loại người như vậy, tuyệt đối không thể xem thường hắn! Phải đề phòng người này mượn lực dựa thế."
Lưu Chân lên đường từ sớm, nên còn chưa biết tiểu sư muội của mình vì giúp đỡ Ninh Chuyết quá nhiều mà bị cấm túc.
Gã còn mang theo một tâm tư khác, chủ động đi đến trước cổng lớn của phân gia Ninh gia.
Đối mặt với tu sĩ canh cổng, gã trực tiếp nói thẳng:
"Tại hạ là một vị tán tu, nghe nói nơi này đang tuyển người làm?"
Người canh cổng đánh giá gã một lượt từ trên xuống dưới:
"Muốn làm việc thì xin mời ghi danh trước, sẽ có người dẫn ngươi đi, đừng có chạy lung tung trong tộc địa của Ninh gia chúng ta, nếu không phải tự gánh lấy hậu quả."
Lưu Chân cũng không có ý định chạy lung tung. Dù sao thực lực của gã đã bị suy yếu rất nhiều, hiện tại mới chỉ khỏi bệnh nặng. Lần này gã chỉ muốn nhân cơ hội tuyển người làm để thâm nhập vào phân gia Ninh gia, tự mình dò xét hư thực. Sau đó không lâu, Lưu Chân cùng với những tu sĩ làm công ngắn hạn khác được dẫn vào trong phòng luyện khí. Trong phòng luyện khí có rất nhiều lò luyện đang ngày đêm không ngừng đỏ lửa luyện chế. Theo sự sắp xếp của đốc công, Lưu Chân đến vị trí của mình, bắt đầu làm việc. Chỉ mới nửa ngày mà thôi, thể chất suy yếu của gã đã không thể chịu nổi, mệt đến mức hoa mắt chóng mặt. "Lượng công việc này quá lớn, gần như cả buổi sáng qua giờ Ngọ vẫn không được nghỉ ngơi."
Lưu Chân mặt mũi lấm lem bụi bặm, cảm thấy vô cùng sợ hãi. Gã không làm nổi nữa, nếu tiếp tục thì chắc chắn sẽ lâm vào hôn mê. Vị môn nhân Vạn Dược Môn này vội nói với đốc công. Đốc công đã sớm không hài lòng với hiệu suất làm việc của gã:
"Bộ cơ thể này của ngươi sao có thể yếu ớt đến như vậy?"
Lưu Chân bất đắc dĩ thở dài:
"Tại hạ không ngờ công việc này lại nặng như vậy!"
Đốc công lắc đầu:
"Bằng không thì tại sao Ninh gia lại trả cho chúng ta tiền công cao như vậy? Ngươi muốn kiếm được số tiền này, quả thật có chút khó khăn. Thôi được rồi, đi đi."
"Ngươi không làm được thì sẽ có người khác làm."
Lúc đang nói chuyện, một tu sĩ cụt một tay đi vào, lớn tiếng quát:
"Tại sao sản lượng của phòng số ba của các ngươi lại thấp nhất trong tất cả các phòng luyện khí?!"
"Các ngươi rốt cuộc đang làm cái gì vậy?"
"Có biết chúng ta đang gấp rút hoàn thành tiến độ không? Nếu không luyện chế xong lô Ngọc Nhuận Huyền Cương này, tiếp theo sẽ lại có lô khác nữa! Kho tàng của gia tộc sắp không còn chỗ chứa rồi!"
Đốc công chỉ phẩy tay với Lưu Chân, không để ý đến gã nữa mà chạy đến trước mặt tu sĩ cụt một tay kia, cúi đầu khom lưng, liên tục nói lời xin lỗi. Tu sĩ cụt một tay không phải ai khác, chính là Độc Tí Tượng, một trong Tam Tán Nhân của chợ đen. Từ khi Ninh Chuyết thành lập phân gia liền chiêu mộ y, để cho y tạm thời đảm nhiệm chức vụ tổng quản luyện khí của phân gia. Độc Tí Tượng rất thích thú với chức vụ này của mình, luôn dốc hết sức lực, làm việc với tinh thần hăng say. Lưu Chân rời khỏi tộc địa của phân gia Ninh gia, trong lòng đã hiểu rõ tuy phân gia mới được thành lập, nhưng gia phong rất tốt, mọi người đều làm việc vô cùng nhiệt tình. Ngay cả khách khanh được mời từ bên ngoài như Độc Tí Tượng cũng coi đây là sự nghiệp của mình mà làm việc. Khi gã chuẩn bị ra khỏi đại môn, vừa lúc có một nhóm tu sĩ thiếu niên cao hứng bừng bừng vừa nói chuyện vừa cười đùa, cất cao đầu bước vào bên trong tộc địa.
Lưu Chân tinh ý nhận ra: Tuy đám tu sĩ này còn rất trẻ tuổi, nhưng khí chất hơn người, những tộc nhân khác của Ninh gia cũng tỏ ra rất cung kính và ngưỡng mộ đối với bọn họ. Vài tu sĩ thiếu niên còn xách theo một số bộ phận của thi thể Yêu thú, trên người còn vương lại sát khí và chiến ý. Có lẽ là vừa đi săn trở về. Lưu Chân đi tìm người canh cổng hỏi thăm, liền biết được thân phận của những người này. Hầu hết đều là đồng môn của Ninh Chuyết. Đặc biệt là Ninh Dũng và Ninh Trầm dẫn đầu, đã đi theo Ninh Chuyết từ trước khi phân gia. Bọn họ được hắn hết lòng chăm sóc, hiển nhiên ở trong lòng Ninh Chuyết, tình đồng môn của hai người này là sâu đậm nhất. "Thì ra là tâm phúc của Ninh Chuyết, những người sẽ trở thành trụ cột của gia tộc trong tương lai."
"Nhưng tu vi của bọn họ nhìn chung còn khá yếu, tại sao thi thể Yêu thú mà những người này săn được lại đều là Yêu thú cấp Trúc Cơ?"
Lưu Chân mang theo nghi vấn tiếp tục hỏi thăm. Câu trả lời mà gã nhận được khiến cho vị môn nhân của Vạn Dược Môn này vô cùng chấn động. Hóa ra theo thỏa thuận của ba gia tộc, rất nhiều tu sĩ trong phân gia của Ninh Chuyết đã nắm giữ những chức vụ rất quan trọng ở Dung Nham Tiên cung. Nhờ vào những chức vụ này, bọn họ có thể mượn uy thế của Tiên cung để hỗ trợ việc săn bắn cho bản thân mình. "Nói như vậy, phân gia Ninh gia cũng chắc chắn có một phần quyền chưởng khống với Dung Nham Tiên cung?"
Phát hiện ra điều này, Lưu Chân lại càng đánh giá cao phân gia Ninh gia lên một cấp độ. "Phân gia Ninh gia luyện khí với quy mô lớn, phát triển kinh doanh việc này, lợi nhuận thu được chắc chắn sẽ không nhỏ."
"Ngọc Nhuận Huyền Cương... Tại sao phân gia Ninh gia lại đột nhiên hợp tác với Ngọc Cương sơn với quy mô lớn đến như vậy?"
"Phân gia Ninh gia có quyền chưởng khống Dung Nham Tiên cung không nhỏ, điều này giúp bọn họ đứng vững trong tầng lớp nắm quyền. Chỉ cần những chức vụ này còn, bọn họ sẽ không bị mất đi vị thế của bản thân."
"Ngược lại, chủ mạch của Ninh gia lại có rất ít người nắm giữ chức vụ ở Tiên cung. Sự khác biệt giữa hai bên rất rõ ràng."
"Phân gia Ninh gia dựa lưng vào Hỏa Thị sơn, tiếp nhận cơ nghiệp của Trịnh gia, quan hệ với các thế lực khác trong thành vô cùng mật thiết, phát triển vừa nhanh vừa ổn định."
Lưu Chân không khỏi cảm thán. Gã vô cùng hâm mộ Ninh Chuyết! Đây mới đúng là cơ nghiệp của bậc nam nhi. "Ta lớn tuổi hơn hắn nhiều, nhưng so với hắn, ta đúng là sống uổng phí bao nhiêu năm!"
Nghĩ đến đây, Lưu Chân cảm thấy vô cùng chán nản. Gã nén lại cảm giác thất vọng trong lòng mình, ghi chép những tin tức bản thân thu thập được vào trong ngọc giản, thông qua dịch trạm của Nam Đậu quốc truyền ngược trở về. Sau đó gã mới cùng Tôn Liệt lên đường, tiến về phía Vạn Dược Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận