Tiên Công Khai Vật

Chương 194: Chiêu Hiền Lệnh (2)

Hơn nữa, Hỏa Thị Tiên thành chỉ là tân thành bên trong Nam Đậu quốc, tài nguyên tu chân, nhân khẩu quốc dân... đều ở mức thấp.
Xuất động đại quân là chuyện không sáng suốt, vậy điều động một ít cường giả thì sao?
Quốc quân Nam Đậu quốc nhanh chóng suy nghĩ nhân tuyển thích hợp, nhưng lông mày y lại càng nhíu chặt hơn.
Nam Đậu quốc lập quốc đã mấy trăm năm, thế lực cựu thần trong triều đã là cành lá đan xen khó gỡ. Giữa bọn họ luôn có các loại phương thức thông gia, liên minh, lợi ích quấn chặt lấy nhau.
Không có khả năng lựa chọn người Mông gia, hoặc là người có quan hệ với gia tộc này.
Vậy có thể chọn những người khác sao? Những người có tư cách cạnh tranh với Mông gia, ví dụ như Tô gia chẳng hạn. Lựa chọn người của Tô gia, chẳng phải là cho gia tộc này cơ hội tham dự tranh đoạt Dung Nham Tiên cung ư? Còn những người không liên quan đến thế lực cựu thần thì sao? Cũng có. Nhưng người như vậy chẳng phải sẽ luôn bị nhắm vào, uy bức lợi dụ ư? Trên thực tế loại chuyện này đã phát sinh rất nhiều lần. Chu gia nắm giữ vương quyền Nam Đậu quốc, nhưng chưa bao giờ vững chắc. Bởi vì từ bên trên căn nguyên mà nói, Thái Thượng hoàng khai quốc căn bản không có vương mệnh! Toàn bộ đều dựa vào thần thông của Tam Tông Thượng nhân. Chu gia truyền đến đời thứ ba mà vẫn không có vương mệnh như cũ, càng không có hậu nhân kế thừa thần thông. "Như Chu gia các ngươi có thể làm chủ một nước, vậy vì sao gia tộc ta lại không thể?"
Những đại tộc tu chân như Mông gia, Tô gia... đã nhiều lần động tâm tư. Quốc quân Nam Đậu quốc cảm thấy mình như mẹ góa con côi, ngồi trên chỗ cao không khỏi rét vì lạnh. Trong hoàn cảnh như vậy, cũng chỉ có người trong vương thất mới đáng tin! Thế nhưng trong vương thất Nam Đậu quốc lại quá mức khan hiếm nhân tài, Chu Huyền Tích đã xem như là nhân vật kiệt xuất nhất rồi. Nếu không phải như vậy, quốc quân Nam Đậu quốc cũng sẽ không cố ý phái Chu Huyền Tích đến Hỏa Thị Tiên thành. Làm quân chủ của một nước, y suy đi tính lại một hồi lâu, xét bá quan văn võ trong triều lại không tìm ra người thích hợp để phái đi tiếp viện! Hiện tại Hỏa Thị Tiên thành gió nổi mây phun, quần hùng nhòm ngó, nên xử trí thế nào mới thỏa đáng đây? Nan đề này bày ra trước mắt quốc quân Nam Đậu quốc. … Vài ngày sau. Khâm sai đến từ quốc đô Nam Đậu quốc lơ lửng giữa không trung, dùng ngữ điệu kéo dài, hùng hồn tụng đọc:
"Quốc quân có chỉ, mời Thành chủ Hỏa Thị thành tiếp chỉ."
"Phụng thiên thừa vận, quốc quân chiêu dụ: Dung Nham Tiên cung vốn thuộc sở hữu của Tam Tông Thượng nhân, không phải là vật của riêng Nam Đậu quốc. Tam Tông Thượng nhân nhớ thương chúng sinh, để lại hành cung trấn áp Hỏa Thị sơn nhiều năm qua."
"Nam Đậu quốc dựa vào đó kiến thiết đại trận, xây dựng nên Hỏa Thị Tiên thành, không thể bỏ qua công lao to lớn của Tam Tông Thượng nhân."
"Đến nay Tiên cung xuất thế, tuyển bạt người thừa kế, Nam Đậu quốc cảm niệm Thượng nhân từ bi, mong ước muốn của ngài thành hiện thực cho nên không hề cản trở."
"Tuy nhiên Dung Nham Tiên cung trấn áp hỏa sơn, việc này liên quan đến an nguy của mấy chục vạn bá tánh trong thành, không thể tùy tiện di chuyển. Đây cũng là ý nguyện của Tam Tông Thượng nhân."
"Nay ban bố Chiêu Hiền Lệnh mời chào hiền tài, bất kể xuất thân, cho phép tự do ra vào Tiên cung cạnh tranh quyền kế thừa, không thiết lập cấm chế bên ngoài."
"Người kế thừa Tiên cung thành công có thể vào triều làm quan, chức đến tứ phẩm! Người không muốn làm quan thì dựa theo Chiêu Hiền Lệnh, chỉ cần trả lại chức Thành chủ. Nam Đậu quốc sẽ đưa ra bồi thường một cách xứng đáng."
"Kẻ nào không tuân theo Chiêu Hiền Lệnh, tự ý xâm nhập Hỏa Thị thành, tiến vào Tiên cung, sẽ bị coi là địch nhân của Nam Đậu quốc, chém giết không tha, đồng thời người diệt gian trừ loạn còn được nhận trọng thưởng từ quốc đô..."
Thanh âm của khâm sai ban chỉ tựa như tiếng chuông lớn, nhấn nhá từng chữ vô cùng rõ ràng, truyền khắp Hỏa Thị sơn. Vô số thành dân ngẩng đầu, im lặng lắng nghe. Sau khi nghe xong, Hỏa Thị Tiên thành vốn yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào, vô số người đồng thanh reo hò, cũng có không ít kẻ chạy đi báo tin. "Ngươi nghe thấy gì chưa?"
"Tam Tông Thượng nhân, đó chính là cường giả cấp Luyện Hư kỳ!"
"Hóa ra ngài ấy vĩ đại như vậy, đến hôm nay ta mới biết được công thần lớn nhất của Hỏa Thị sơn chính là ngài!"
"Ngài ấy vậy mà để lại hành cung, hơn nữa Dung Nham Tiên cung còn muốn chọn lựa người thừa kế?"
"Thật tuyệt vời! Đây là cơ duyên khó có được cỡ nào!"
"Ta cảm thấy mình chính là chủ nhân tương lai của Tiên cung! Hoá ra bước ngoặt nhân sinh của ta chính là ở chỗ này!"
Mông Vị lập tức đứng dậy, hai tay tiếp nhận pháp chỉ đang phiêu nhiên bay tới, trong mắt lóe lên hào quang thâm sâu khó lường. Cách xử lý của quốc quân Nam Đậu quốc có chút nằm ngoài dự đoán của y. Trước đó Mông gia cố ý để lộ ra tiếng gió về việc Dung Nham Tiên cung xuất thế, vốn chính là xuất phát từ chủ ý của Mông Vị. Nguyên nhân là bởi vì y đã không còn cách nào ngăn cản được Chu Huyền Tích nữa. Chu Huyền Tích lại dẫn ba vị lão tổ Kim Đan của ba đại gia tộc thường xuyên ra vào Tiên cung, Mông Vị tọa trấn nơi này cũng chỉ còn mang ý nghĩa trấn áp Tiên cung bạo động mà thôi. Không những thế, nếu y còn chày cối tọa trấn nơi này, sẽ càng cho Chu Huyền Tích lý do để lôi kéo ba đại gia tộc.
Vị Thành chủ đại nhân này lo lắng bên phía Chu Huyền Tích sẽ có đột phá, cuối cùng kế thừa Tiên cung trước một bước. Nhất là khi y tận mắt nhìn thấy đối phương liên tiếp lấy ra ba con cơ quan thú có chiến lực ngang ngửa Kim Đan kỳ, hiến tặng cho Dung Nham Tiên cung để đổi lấy cống hiến. Thủ bút này quá lớn, có thể thấy được Chu Huyền Tích đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến mức nào. Hoặc nếu nói chính xác hơn, vương thất Nam Đậu quốc đang ở phía sau âm thầm ủng hộ lực lượng rất lớn cho gã ra sao. Cộng thêm việc Mông Trùng liên tục gặp phải trở ngại. Cơ quan viên hầu, cơ quan nhân ngẫu quá mức cường đại, Mông Vị cũng không nhìn ra khả năng đột phá bên trong thời gian ngắn. Đủ loại nguyên nhân khiến cho Mông thành chủ không thể không chủ động để lộ tin tức, dẫn sói vào nhà, bản thân ủng binh tự trọng, bức bách vương thất phải có phản ứng tiếp theo. Mông gia vốn biết rất rõ nội tình của Nam Đậu vương quốc. Mông Vị tự tin chắc chắn rằng quốc quân Nam Đậu quốc sẽ không có cách nào điều động đại quân đến Hỏa Thị Tiên thành trấn thủ. Như vậy chỉ có thể điều động cường giả đến tiếp viện. Mà tu vi của cường giả đến đây ít nhất cũng phải là Nguyên Anh kỳ. Y cho rằng loại tình huống này có khả năng lớn nhất, vậy cho nên đã thông tri cho Mông gia, một khi người được chọn xuất hiện, Mông gia sẽ lập tức ra tay, dùng mọi giá lôi kéo cho bằng được. Nhưng chuyện trên đời vốn không vừa ý người, khâm sai lại mang pháp chỉ, mang một tấm Chiêu Hiền Lệnh đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận