Tiên Công Khai Vật

Chương 115: Ba nhà cùng có lợi

"Đây chính là toàn bộ vật chứng sao?" Chu Huyền Tích bước vào Chu gia.
Tộc trưởng Chu gia đích thân tiếp đón.
Vừa gặp mặt, Chu Huyền Tích cũng không vòng vo tam quốc, trực tiếp nói mình nghe tin tập kích liền lập tức chạy tới.
"Có lẽ là do Ma tu bóng đen kia gây nên! Dựa theo chúng ta suy đoán trước đó, e là có kẻ cố ý âm thầm thả hắn ra."
"Đây là một thế lực tà ác tiềm phục trong bóng tối!"
"Nếu chúng ta không phát hiện kịp thời, e rằng hai vị thiên tài Luyện Khí của Chu gia ta đã phải bỏ mình cả rồi." Tộc trưởng Chu gia thần sắc ngưng trọng.
Chu Huyền Tích nắm chặt tử thi con kiến trong tay, hai mắt lóe lên kim quang, thôi động Truy Căn Tố Nguyên quyết.
Gã từ đầu chí cuối chỉ im lặng quan sát.
Trên mặt tộc trưởng Chu gia hiện rõ vẻ mong đợi, hỏi thăm đối phương xem có phát hiện được gì hay không.
Chu Huyền Tích lắc đầu: "Vẻn vẹn vật chứng ở nhà các ngươi vẫn chưa đủ, ta cần đến những nhà khác xem xét." Dứt lời, gã lập tức cáo từ tộc trưởng Chu gia.
Chu Huyền Tích lần lượt đi tới phủ Thành chủ, Trịnh gia và tiểu viện của Ninh Chuyết.
Kết quả điều tra không nằm ngoài dự đoán của gã.
Manh mối không thiếu, thậm chí là quá nhiều!
Vấn đề nằm ở chỗ "quá nhiều"!
Truy Căn Tố Nguyên quyết có thể lần theo những vật có liên quan chặt chẽ mật thiết, nhưng loại liên quan mật thiết này có thể xuất phát từ nhiều phương diện.
Ví dụ như, từ cặn bã độc dược đã đầu độc Ninh Tiểu Tuệ, Chu Huyền Tích tìm được nguyên liệu tương quan, đồng tử luyện thuốc, thị nữ đưa thuốc...
Chỉ dựa vào những thứ này, đã có thể kết luận đồng tử luyện thuốc, thị nữ đưa thuốc chính là hung thủ sao?
Không thể.
Bởi vì việc bọn họ luyện thuốc, đưa thuốc và độc dược đều có liên quan chặt chẽ với nhau.
Vậy có thể khẳng định bọn họ không phải hung thủ ư?
Cũng không thể!
Bởi vì rất có thể trong quá trình luyện thuốc hoặc đưa thuốc, bọn họ đã âm thầm hạ độc.
Truy Căn Tố Nguyên quyết chỉ có thể phát hiện manh mối, việc điều tra kỹ lưỡng còn phải dựa vào các loại thủ đoạn dò hỏi của Chu Huyền Tích mới được.
Nhưng Chu Huyền Tích quyết định dừng tay.
Manh mối quá nhiều, nếu tiếp tục điều tra, sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.
Chu Huyền Tích rất hoài nghi: Đây là hung thủ cố ý sắp đặt, mục đích là kéo dài tiến độ điều tra của mình!
Giống như vụ Hỏa Thị Tiết, cơ quan viên hầu, ám sát Viên Nhị trước đó, Chu Huyền Tích đã lần theo hài cốt của những con cơ quan Hỏa Bạo hầu kia, ngược dòng tìm được rất nhiều manh mối.
Nhưng những manh mối này có hữu dụng không?
Giá trị rất ít!
Chu Huyền Tích thích nhất là nhìn thấy phía dưới Truy Căn Tố Nguyên quyết chỉ hiện ra vài manh mối. Manh mối càng ít, càng đáng để tiến hành điều tra!
Nhưng hiện tại, mỗi một chứng cứ đều có quá nhiều manh mối.
Như vậy mục đích nhắm vào Truy Căn Tố Nguyên quyết của hung thủ đã quá rõ ràng!
Nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Chu Huyền Tích.
Danh tiếng Truy Căn Tố Nguyên quyết càng truyền càng xa, rất nhiều người hoặc thế lực có thực lực đều sẽ tiến hành phòng bị.
Công pháp trên đời này đều là công cụ, giúp tu sĩ thực hiện nguyện cảnh của mình một cách dễ dàng hơn.
Đã là công cụ, ắt sẽ bị nhắm vào.
Rất khó bị nhắm vào, từ trước đến nay đều là những cường giả, chứ không phải những công cụ ưu tú.
Không có công pháp vô dụng, mà chỉ có tu sĩ bất tài.
"Ban đầu còn hi vọng hung thủ lộ ra sơ hở, xem ra ta đã nghĩ đơn giản rồi."
Chu Huyền Tích rời khỏi bốn thế lực lớn, quyết định tiếp tục dựa theo kế hoạch điều tra ban đầu tiến hành.
"Có lẽ chính cách điều tra từng bước một của ta đã khiến hung thủ cảm thấy áp lực, cho nên mới có những vụ tập kích liên tiếp này, mục đích là để thu hút sự chú ý của ta!"
Chu Huyền Tích nhíu mày trầm tư.
Sau khi điều tra một vòng xong, trong lòng gã luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp, có chỗ nào đó quái lạ.
Nhưng rốt cuộc quái lạ ở chỗ nào, gã suy nghĩ một lúc lâu, vẫn không thể phát hiện ra được. Không chỉ có vậy, cảm giác quái lạ kia cũng biến mất lúc nào không hay.

Hành động tiếp theo của Chu Huyền Tích khiến ba vị tộc trưởng cả ba đại gia tộc cảm thấy thất vọng.
Ba người bí mật gặp mặt, bàn bạc kế sách.
"Chu Thần bộ thật khiến người ta thất vọng."
"Có lẽ hắn đã điều tra ra được là phương thế lực nào gây nên, nhưng trở ngại về thân phận của mình, cho nên mới không thể công khai được."
"Ý ngươi là..."
Ba vị tộc trưởng đột nhiên trầm mặc xuống.
Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng ai cũng hiểu người kia chính là phủ Thành chủ!
Mặc kệ là lần tập kích trước đó, hay là một lần mới phát sinh này, phủ Thành chủ đều là một phương chịu tổn thất nhỏ nhất.
Không, nói chính xác hơn còn là nhân họa đắc phúc.
Mông Trùng bởi vì hai lần tiêu diệt thích khách, danh tiếng tăng vọt, một mực áp đảo thiên tài Luyện Khí của ba đại gia tộc còn lại.
"Mông Vị từ khi nhậm chức đến nay, vẫn luôn chung sống hòa thuận với ba nhà chúng ta. Chuyện lần này chưa chắc là hắn làm. Hơn nữa Mông Trùng vẫn luôn luôn dẫn đầu trong chuyện thăm dò Dung Nham Tiên cung." Tộc trưởng Trịnh gia lên tiếng.
Tộc trưởng Ninh gia cũng phân tích: "Lần tập kích trước đây, ta quả thực nghi ngờ là do phủ Thành chủ. Nhưng lần này, quy mô ám sát quá lớn, muốn giết sạch thiên tài Luyện Khí của ba nhà chúng ta, e là có một thế lực ngầm nào đó đang mưu đồ làm loạn."
Tộc trưởng Chu gia lắc đầu cười lạnh: "Thiên tài hậu bối của ba nhà chúng ta, chẳng phải vẫn còn sống sờ sờ hết sao?"
"Cho dù có chết, chúng ta có thể điều tra ra là phủ Thành chủ làm ư?"
Tộc trưởng Chu gia thở dài: "Mông gia thế nhưng là đại gia tộc của Nam Đậu tiên quốc chúng ta a!”
“Tu sĩ Mông gia hành sự vẫn luôn luôn cho thấy bá đạo, cường thế."
"Nhất là tứ tướng Mông gia, ai không phải là người lập được chiến công hiển hách, tàn sát ngàn vạn cơ chứ. Không nói đến ba vị mãnh tướng kia, chỉ riêng Mông Vị cũng là một trong tứ tướng, nhìn thì ôn hòa dễ gần, kỳ thực đều là giả dối."
"Chư vị thử nghĩ xem, từ khi Mông Vị nhậm chức đến nay, ba nhà chúng ta có được sống yên ổn hay không?"
"Có phải so với thời của mấy đời thành chủ trước, chúng ta bị áp chế hơn rất nhiều không?"
"Không biết hai vị đạo hữu đã từng xem qua chiến báo quá khứ của Mông Vị chưa? Người này còn am hiểu bày mưu tính kế hơn so với Chu gia chúng ta, có một cái ngoại hiệu là 'Sơn Đỉnh Tể tướng'."
"Loại người như vậy, sẽ dễ đối phó sao?"
Tộc trưởng Ninh gia như có điều suy nghĩ: "Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy có chút bất an."
"Người phát hiện ra Dung Nham Tiên cung đầu tiên là phủ Thành chủ."
"Tiếp theo là Chu gia và Trịnh gia của hai vị."
"Theo như tin tức tình báo mà Ninh gia ta điều tra được, hai gia tộc các ngươi đã liên hợp lại, bí mật hối lộ Mông Vị, yêu cầu hắn không được báo cáo lên triều đình."
"Nhưng nghĩ kỹ lại mà nói, nếu lúc ấy Mông Vị phát hiện ra Dung Nham Tiên cung liền lập tức báo cáo lên trên, làm gì còn chuyện của chúng ta?"
"Bề ngoài là Chu gia và Trịnh gia chủ động cầu xin hắn hợp tác, nhưng đây có phải là nằm trong kế hoạch của hắn hay không?"
Tộc trưởng Trịnh gia hừ lạnh một tiếng: "Rất có thể!"
"Mông Vị so với những tên mãnh tướng khác của Mông gia còn khó đối phó hơn, bởi vì hắn âm hiểm hơn nhiều."
"Dựa vào Dung Nham Tiên cung, hắn khiến ba nhà chúng ta ngoan ngoãn hợp tác với mình, để những năm gần đây hắn chấp chưởng Tiên thành, chính lệnh thông suốt, trên dưới hòa thuận."
"Trước đó, hắn cố ý thả ra tin tức, nới lỏng giám sát, dụ dỗ vô số tán tu, ma tu tiến vào Xích Diễm Yêu Dung động."
"Trong mấy năm nay, không biết đã có bao nhiêu người bỏ mạng. Những người này liều mạng chém giết vô số Xích Diễm yêu thú, khiến áp lực của Dung Nham Tiên cung giảm xuống, cũng để phủ Thành chủ dần nắm rõ được các loại tin tức tình báo bên trong Tiên cung, Xích Diễm Yêu Dung động..."
"Nếu thật sự để cho phủ Thành chủ động chiếm làm của riêng, e rằng đến bây giờ, thành vệ quân đã chết sạch."
Tộc trưởng Chu gia tiếp lời: "Từ khi Dung Nham Tiên cung xuất thế đến nay, Mông Vị liền đích thân tọa trấn, dốc hết sức trấn áp Tiên cung, nghiêm cấm bất cứ kẻ nào tiếp cận."
"Hừ!"
"Hắn lấy lí do vô cùng khéo, đường hoàng đến cực điểm.”
“Nhưng trên thực tế, hành động này đã hoàn toàn ngăn cản tu sĩ ba nhà chúng ta tiến vào Tiên cung tìm kiếm cơ duyên."
Trước đây, nếu tu sĩ Chu gia, Trịnh gia muốn tiến vào Dung Nham Tiên cung sẽ rất phiền phức.
Bọn họ phải leo lên đỉnh núi lửa, đi vào Xích Diễm Yêu Dung động, lựa chọn đúng đường mới có thể tiến vào Tiên cung từ trong lòng núi.
Trong quá trình này, bọn họ còn phải đối mặt với vô số Xích Diễm yêu thú dọc đường.
Cuối cùng tu sĩ có thể tiếp cận Tiên cung, nhưng không thể nào đột phá được kết giới. Chỉ có cơ quan sư đã được cung linh công nhận mới có thể tự mình tiến vào Tiên cung.
Đáng lẽ ra, sau khi Dung Nham Tiên cung xuất thế, tu sĩ của ba gia tộc có thể ra vào một cách thuận tiện.
Nhưng Mông Vị lại tự mình trấn giữ, khiến ba gia tộc không có cách nào tiếp cận Tiên cung.
Mặc dù phủ Thành chủ cũng không có tu sĩ nào tiến vào Tiên cung, nhưng ba gia tộc đều biết, ở trên phương diện Luyện Khí, phủ Thành chủ vốn kém xa bọn họ.
Mà trong cuộc cạnh tranh của các tu sĩ Luyện Khí kỳ, Mông Trùng sở hữu thiên phú siêu hạng, đây là ưu thế quá lớn!
Tộc trưởng Chu gia vẻ mặt tràn đầy kiên định: "Căn cứ tình hình hiện nay, tìm kiếm hung thủ đã không còn quan trọng nữa. Điều trọng yếu hơn là Dung Nham Tiên Cung!"
Hai vị tộc trưởng còn lại gật đầu đồng ý.
Tộc trưởng Chu gia thừa thắng xông lên: "Chúng ta chỉ có thể đoàn kết, hợp tác một cách chặt chẽ hơn, mới có thể chống lại phủ Thành chủ được."
"Vì biểu đạt thành ý, ta nguyện ý mở ra Tụ Tán Như Ý Linh Tịch trận cho hai nhà sử dụng."
Tộc trưởng Ninh gia, Trịnh gia đều vô cùng kinh ngạc.
Trong lúc thương lượng trước đó, Chu gia tộc trưởng chưa từng hé miệng một cái chuyện mở Tụ Tán Như Ý Linh Tịch trận.
Không ngờ qua lần ám sát này, hai vị thiên tài Chu gia bị thương nặng nhất, ngược lại thúc đẩy quyết định của tộc trưởng Chu gia, lấy ra bảo trận của nhà mình.
"Tốt." Tộc trưởng Trịnh gia vỗ tay một cái: "Nếu vậy, ta sẽ lấy nội tình của Trịnh gia - Duệ Tiến Châm ra."
Tộc trưởng Ninh gia khẽ gật đầu: "Ninh gia ta sẽ xuất ra Băng Quang Cường Mạch phù."
Tụ Tán Như Ý Linh Tịch trận có thể giúp tu sĩ hấp thu, tích lũy pháp lực nhanh hơn.
Duệ Tiến Châm có thể khai phá khí mạch của tu sĩ Luyện Khí kỳ sớm hơn, giảm bớt đau khổ khi đục mài kinh mạch.
Băng Quang Cường Mạch phù có thể bao phủ kinh mạch trong thể nội của tu sĩ bằng một tầng băng quang. Có một tầng phòng hộ này, tu sĩ có thể hấp thu linh khí với tốc độ cao hơn ba thành mà không lo kinh mạch bị tổn thương.
Tu sĩ thiên tài của ba gia tộc lần lượt bị thương, cần thời gian điều dưỡng.
Bọn họ cần phải thay đổi thành viên trong đội ngũ cải tu, nâng cao tu vi của mình lên.
Một trận ám sát này khiến ba vị tộc trưởng ý thức được sự tàn khốc của cạnh tranh, ý thức được đối thủ cường đại, bá đạo đến mức nào.
Bọn họ quyết tâm buông bỏ hiềm khích trước đây, hợp tác một cách chặt chẽ hơn...
Nhà Ninh Trách.
Bên trong phòng ăn.
"Nương, chúng ta còn phải đợi đến bao giờ?" Ninh Kỵ vừa cầm đũa lên định gắp thức ăn, kết quả đã bị Vương Lan dùng đũa đánh vào mu bàn tay.
Ninh Kỵ bị đau phải rụt tay về.
Vương Lan trừng mắt: "Chờ một lát thì chết đói hay sao?"
"Cha ngươi còn đang ở trong tư lao, ngươi ăn ngon ngủ yên được sao?"
Ninh Kỵ xoa xoa mu bàn tay của mình: "Nhưng chúng ta đâu cần phải đợi Ninh Chuyết về mới ăn cơm. Trước đây đâu có quy củ này, chẳng phải đều ăn trước sao?"
Vương Lan hừ lạnh: "Bây giờ có thể so với trước đây ư?"
"Ninh Chuyết được thiếu tộc trưởng coi trọng như vậy, chỉ cần nó nói giúp đôi câu vài lời, cầu xin thiếu tộc trưởng, cha ngươi sẽ được thả ra!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận