Tiên Công Khai Vật

Chương 337: Làn sóng tin đồn thứ ba (2)

Vừa dứt lời này, nàng đã đột ngột xoay chuyển thân hình, tốc độ tăng vọt, chỉ để lại một tàn ảnh màu hồng phấn ngay tại chỗ, liền chui vào bóng tối của đường phố.
“Ta đuổi theo! Ngươi lưu thủ ở chỗ này.”
Chu Huyền Tích bỏ lại một câu rồi vội vàng đuổi theo.
Ninh Tựu Phạm ẩn giấu thân hình, đi thẳng đến bên người Ninh Chuyết, lão thôi động pháp lực đến cực hạn, nhưng lại che giấu khí tức, không để lộ ra ngoài một chút nào, cảnh giác đề phòng.
Sau khi nghe thấy động tĩnh, đám hộ vệ Trúc Cơ cũng đồng loạt chạy tới. Bọn họ đều cảm thấy kinh ngạc trước sự tồn tại của bức tường ánh sáng màu vàng, không ai phát hiện ra Ninh Tựu Phạm đang ẩn hình ở ngay bên cạnh.
Hai người Chu Huyền Tích và Dương Thiền Ngọc một đuổi một chạy, trong quá trình đó không ngừng giao thủ, tạo ra những tiếng nổ vang trời.
Tiếng nổ vang, tiếng phòng ốc sụp xuống giống như sấm sét vang vọng trên bầu trời đêm, liên miên không dứt, toàn bộ Hỏa Thị Tiên thành đều bị kinh động.
Hồn phách của Ninh Chuyết vẫn còn đang ở trong Dung Nham Tiên cung, nhục thân của hắn lại được bao bọc bởi bức tường ánh sáng màu vàng. Bên ngoài vòng sáng là đám hộ vệ Trúc Cơ đang phòng thủ nghiêm mật, bảo hộ kín kẽ.
Phù vân sau một lần bị kinh động trước đó lại trở về vị trí cũ, che chắn cho Ninh Chuyết vô cùng chặt chẽ.
Tuy nhiên cũng từ biểu hiện lúc nãy là đã có thể thấy rõ ràng, loại phòng ngự này rơi vào tay đối thủ Kim Đan kỳ tỏ ra cực kỳ yếu ớt, chẳng khác nào là đồ bỏ đi.
Trong một tửu lâu nào đó.
Tiếng nổ vang liên tục truyền đến, thực khách trong tửu lâu kia nghe thấy động tĩnh đều đồng loạt đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi tới bên cửa sổ xem náo nhiệt.
Tôn Linh Đồng nhân cơ hội này cải trang thành một nam tử trung niên, thân hình lóe lên, đã chui vào gầm bàn biến mất không thấy tăm hơi.
Kẻ bí mật giám thị y chỉ bị che khuất tầm mắt trong chốc lát, nhưng tích tắc về sau người này phát hiện mục tiêu của mình đã hoàn toàn biến mất.
“Người đâu?”
Cảm thấy có gì đó không ổn, mấy tên gia hỏa này lập tức chạy đến hiện trường, vây quanh chiếc bàn ăn mà Tôn Linh Đồng vừa ngồi, nhìn quanh bốn phía, vội vàng tìm kiếm tung tích đối phương.
“Mau tìm!”
“Hắn chạy không xa đâu.”
“Chắc chắn là ở gần đây!”
Sắc mặt của một đám người này đều vô cùng khó coi, một số tên còn trực tiếp thôi động pháp thuật dò xét, quét qua tất cả thực khách có mặt trên tầng này.
“Hả?!”
“Kẻ nào to gan như vậy?!”
“Lại dám dùng pháp thuật dò xét ta!”
Một số thực khách lập tức nổi giận.
Loại pháp thuật dò xét này khá mạnh, cho nên đối với người bị dò xét mà nói, đây chính là một loại mạo phạm nghiêm trọng.
Nhưng ngay sau đó đám tu sĩ thi triển pháp thuật kia đều chủ động tiết khí tức bản thân ra bên ngoài, trên mặt mỗi người đều là vẻ hung thần ác sát.
Bọn chúng tổng cộng có sáu người, mỗi người đều có tu vi Trúc Cơ kỳ!
Khí tức tu vi đồng thời được phóng thích ra, lập tức trấn áp toàn trường.
Đám thực khách vừa rồi còn muốn gây chuyện, lúc này gương mặt đều tái đi, mồ hôi lạnh không ngừng túa ra, có to gan bằng trời cũng không dám phát ra thanh âm nữa.
Thế trận như vậy khiến những người này lập tức hiểu ra: Vừa rồi bọn họ đã lỡ lời mạo phạm tới hung đồ, rất có thể là một thế lực mà bọn họ không thể trêu chọc.
Một đám người truy tìm kia điên cuồng tìm kiếm. Rất nhanh phạm vi điều tra đã mở rộng ra toàn bộ tửu lâu, nhưng bọn chúng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Tôn Linh Đồng.
Những kẻ này vội vàng rời khỏi tửu lâu, tỏa ra đường phố xung quanh.
Trên đường đi, Tôn Linh Đồng đang giả làm một vị lão nhân còn suýt nữa đụng phải đám người truy tìm.
Đám người này cũng không hề để ý chút nào, trực tiếp đụng ngã y xuống đất, bước chân vội vội vàng vàng, thậm chí còn không dừng lại một chút nào mà điên cuồng lao về phía trước.
Tôn Linh Đồng lập tức phát ra tiếng rên rỉ, giống hệt như một lão nhân bình thường bị người đi đường vô ý đụng ngã, nằm trên mặt đất không dậy nổi.
Y xuất thân từ Bất Không Môn, cho nên việc giả dạng thành nhân vật các ngành các nghề trên đời đối với hắn mà nói quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay!
Đám người truy tìm phía sau chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua y một cái, sau đó nhanh chân bước qua người y.
Mỗi người bọn chúng đều cầm trong tay một món pháp khí.
Những kẻ này liên tục rót pháp lực vào bên trong, khiến cho pháp khí phát ra dao động mãnh liệt, ra sức tìm kiếm xung quanh.
Tôn Linh Đồng mặc dù ở ngay trong phạm vi, thậm chí lại còn là vị trí trung tâm, nhưng y vẫn không nhúc nhích tí nào.
Là đệ tử của Bất Không Môn, y luôn tự tin có thể chống lại tuyệt đại đa số pháp khí dò xét!
Chỉ là trong mắt y lúc này lại có một tia âm u.
Sau khi Tôn Linh Đồng tung ra một làn sóng "tin đồn thứ hai", y lại phát hiện có rất nhiều người đang ra sức tìm kiếm ngọn nguồn tin tức này lan truyền.
Y tiến hành dò xét một phen, lập tức phát hiện: Những kẻ muốn điều tra tung tích này chủ yếu đến từ bốn thế lực lớn của Hỏa Thị Tiên thành.
Nhưng không chỉ như vậy. Ngay cả những đại tông môn ví dụ như Thái Thanh Cung, cũng phái đệ tử tham gia vào cuộc điều tra này.
“Tiếp theo mới là thời khắc mấu chốt.”
Vị Tôn lão đại này thầm nghĩ.
Hiện tại các thế lực lớn trong thành đều đang ra tay, điên cuồng tìm kiếm người đứng sau tung ra lời đồn đại. Điều này khiến cho việc Tôn Linh Đồng lan truyền tin đồn trở nên khó khăn hơn rất nhiều, không gian hoạt động của y đã bị thu hẹp không biết bao nhiêu lần so với trước đó!
Nếu như y còn tiếp tục làm như vậy, nguy hiểm sẽ tăng lên gấp mười lần.
Nhưng hiện tại, trong tay y còn nắm giữ "tin đồn" thứ ba.
Lúc này Tôn Linh Đồng đang giả làm lão nhân nằm trên đường, bất lực nhìn lên trên bầu trời. Trong đầu y nhớ lại mưu đồ bí mật giữa mình và Ninh Chuyết trong Dung Nham Tiên cung.
Ninh Chuyết nghiêm túc nói với y:
“Tôn lão đại, theo kế hoạch của tiểu đệ, làn sóng tin đồn thứ ba' mới là mấu chốt…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận