Tiên Công Khai Vật

Chương 373: Mười mấy năm phấn đấu, rốt cục cũng đi đến đây !

Đây là một thế giới cam hồng.
Nhiệt độ trong không khí rất cao, cho dù không vận động, chỉ cần yên lặng đứng im cũng khiến cho thân thể tự nhiên toát mồ hôi.
Ninh Chuyết thu dọn giường chiếu của mình.
Hắn liếc mắt nhìn quanh một vòng, sau khi bố trí một ít phù lục trong phòng, liền đẩy cửa đi ra, rời khỏi chỗ ở tạm thời của mình.
Hắn cùng với các thành viên đội ngũ cải tu của ba nhà cùng nhau tiến vào Dung Nham Tiên cung, mang theo đầy đủ vật tư. Đây là chuẩn bị cho việc đóng quân thời gian dài.
Ninh Chuyết bước ra khỏi gian nhà được phân cho mình.
Trong sân nhỏ không lớn, có vài tên tu sĩ Ninh gia còn đang quét dọn.
Thấy Ninh Chuyết xuất hiện, bọn họ nhao nhao hành lễ, trên mặt lộ vẻ cung kính, sùng bái.
Trải qua hơn nửa năm qua vất vả tích lũy cùng với muôn vàn hành động, danh vọng của hắn trong đội cải tu Ninh gia đã đạt đến đỉnh điểm.
Ninh Chuyết mỉm cười với bọn họ, khẽ gật đầu, sau đó bước chân nhìn như chậm rãi nhưng kỳ thực lại rất nhanh rời khỏi nơi đóng quân.
Theo mệnh lệnh nhận được cách đây không lâu, hắn cần phải lập tức đi đến một gian Thiên điện, bái kiến Chu Huyền Tích.
Trên đường đi, hắn hơi ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời xa xăm.
Bầu trời bị một màn sáng hình cầu khổng lồ bao phủ, màn sáng này hiện ra màu vàng nhạt.
Từ góc độ của Ninh Chuyết có thể mơ hồ nhìn thấy: Bên ngoài màn sáng có vô số Yêu thú, tầng tầng lớp lớp tựa như thủy triều.
Các loại yêu thú chủng loại, hình dạng lớn nhỏ khác nhau đang điên cuồng công kích vào màn sáng trận pháp của Dung Nham Tiên cung.
Màn sáng bảo hộ cũng không phải là an toàn tuyệt đối. Một số nơi bị công kích đạt đến cực hạn chịu đựng liền xuất hiện vết nứt. Mà từ những vết nứt rõ ràng này, sẽ có một luồng hỏa diễm thẩm thấu vào bên trong.
Ngay sau đó hỏa diễm ngưng tụ lại giữa không trung, hình thành nên một con Tẩu Hỏa Xà cấp Trúc Cơ.
Tẩu Hỏa Xà gầm lên một tiếng rơi xuống, nhưng còn chưa kịp rơi xuống mặt đất, nó đã bị một đám cơ quan viên hầu thật lớn nghênh đón, triển khai một trận kịch chiến ngay trên không trung.
Chờ đến khi con Tẩu Hỏa Xà này rơi xuống đất, nó đã chịu đựng một lượng lớn thương thế, chỉ còn lại nửa cái mạng. Sau đó nó liền bị vô số cơ quan viên hầu trên mặt đất xông lên, hoàn toàn nhấn chìm.
Tình hình như vậy cũng không thể nào khiến Ninh Chuyết cảm thấy an tâm được.
Ngược lại hắn đã nhận ra xu thế lực phòng ngự của Dung Nham Tiên cung đang không ngừng giảm xuống.
Lần pháo kích do hắn dẫn đầu này đã chọc giận Yêu thú triều với quy mô cực kỳ khổng lồ!
Dung Nham Tiên cung hiện đang ở thế hạ phong, hơn nữa cục diện theo thời gian trôi qua càng ngày càng chuyển biến xấu.
"Tôn lão đại tiến vào Tiên cung sẽ gặp phải nguy hiểm rất cao, cũng không biết rốt cuộc huynh ấy đã vào bằng cách nào."
"Lần này có phải lại dựa vào đệ tử chân truyền Kim Đan của Bất Không môn, Dương Thiền Ngọc hay không?"
Nghĩ đến Dương Thiền Ngọc, trong lòng Ninh Chuyết không khỏi dâng lên thêm vài phần lo lắng.
Trước đó Tôn Linh Đồng đi trộm hàng hóa của Vân Thương, trong hành động thực tế lại liên thủ với Dương Thiền Ngọc một lần nữa.
Chuyện Dương Thiền Ngọc hết lần này đến lần khác ra tay giúp đỡ, rơi vào trong mắt Ninh Chuyết là chuyện vô cùng không ổn.
Hắn lại một lần nữa nâng cao dự đoán đối với cái giá mà Tôn Linh Đồng phải trả.
"Tiếp theo phải tìm cơ hội bí mật hội hợp với Tôn lão đại, bàn giao Thượng Thiện Nhược Thủy!"
"Sau đó xem thử có thể nào dò hỏi một chút từ chỗ Dương Thiền Ngọc, xem rốt cuộc Tôn lão đại cần phải trả cái giá cụ thể là gì trong lần hợp tác này."
"Tôn lão đại không muốn tặng cho Dương Thiền Ngọc đóa Thất Thải Tường Vân kia, ta sẽ lấy nó làm quà gặp mặt, xem có thể nào từ trong miệng của nàng ta, moi ra được chút tin tức gì hữu ích hay không, sau đó âm thầm gánh vác một chút áp lực giúp Tôn lão đại."
Ninh Chuyết đi trên đường phố của Dung Nham Tiên cung, dần dần bị cảnh tượng ven đường hấp dẫn, bất giác thu hồi suy nghĩ.
Đây là lần đầu tiên hắn chân chính hành tẩu bên trong Tiên cung.
Bao nhiêu lần, hắn từng tưởng tượng ra cảnh tượng này trong kế hoạch..... hôm nay rốt cục đã thực hiện được!
Trong Dung Nham Tiên cung, đưa mắt nhìn đều là cột vàng gạch đỏ. Dưới ánh lửa của dung nham xung quanh phản chiếu, cột vàng gạch đỏ này lóe lên ánh sáng lấp lánh, giống như Tiên quang bất diệt đang thiêu đốt.
Có lầu các cao ngất, có đại điện nguy nga, cũng có những gian Thiên điện tinh xảo, đủ loại kiến trúc bố trí một cách rõ ràng và hợp lý. Kết cấu kiến trúc dày đặc khiến Dung Nham Tiên cung tràn đầy đại khí, cổ phác nặng nề. Mà những bức tượng Hỏa long, Hỏa phượng... san sát bên trong đều được điêu khắc tinh xảo, sống động như thật, mang đến cho người ta cảm giác tráng lệ.
Rõ ràng hai loại phong cách kiến trúc rất là xung đột, nhưng ở đây lại có vẻ dung hợp làm một, vô cùng hài hòa.
Phía trước Ninh Chuyết dần dần xuất hiện một bức tường.
Vách tường vô cùng dày, trên mặt tường cách một khoảng nhất định liền vẽ một tấm phù lục khổng lồ, giống như cửa sổ được vẽ lên vậy.
"Đây là Tàng Linh Bích."
Ninh Chuyết thầm nghĩ.
Hắn vươn tay mình ra, vừa đi vừa vuốt ve vách tường gồ ghề.
Cảm giác chân thật từ đầu ngón tay truyền đến, vô cùng rõ ràng.
Đây là cảm giác sâu sắc mà hắn chưa từng có được khi hồn nhập vào Tiên cung!
Hốc mắt hắn dần dần đỏ lên, không khỏi nghĩ đến vị mẫu thân đã khuất của mình.
"Mẫu thân, rốt cục đến hiện tại hài nhi cũng đã đến được Dung Nham Tiên cung rồi."
Ninh Chuyết ngày đêm mong nhớ mười mấy năm, cũng âm thầm chuẩn bị trong khoảng thời gian này.
Khi hắn quyết định đánh nổ Tiên cung và bắt tay vào hành động, đã không còn đường lui nào nữa.
Hắn đi đến ngày hôm nay cũng thật sự là không dễ dàng gì.
Trên đường đi hắn hao tâm tổn trí, gian nan chật vật, trải qua muôn vàn nguy hiểm đến tính mạng mới có thể đi đến nơi này, bước đi trên con đường này.
Hắn chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, lại phải xoay sở giữa bốn thế lực lớn của Hỏa Thị Tiên thành bao quanh, cắn răng chịu đựng áp lực khổng lồ mà Chu Huyền Tích mang đến.
Trong khoảng thời gian này, hắn vận dụng muôn vàn thủ đoạn, gian nan vượt qua từng trận nguy hiểm một.
Có đôi khi hắn dựa vào sự chuẩn bị đầy đủ trong mười mấy năm qua, có đôi khi hắn cũng phải dựa vào một chút may mắn của bản thân mình.
Trong quá trình này, hắn chỉ cần sơ suất một chút là sẽ chết không chỗ chôn thân!
Rất nhiều người thăm dò Tiên cung, chỉ là đến lúc chiến đấu với Yêu thú xích diễm hiện tại mới bắt đầu liều mạng.
Mà Ninh Chuyết ngay từ lúc bắt đầu đã dấn thân vào, đặt mạng sống của mình lên bàn cược.
"Nếu như có thể, ta cũng không muốn làm như vậy."
Ninh Chuyết lại nhìn về phía màn sáng hình cầu màu vàng nhạt trên bầu trời.
Hắn thấy vô số Yêu thú như thủy triều bên ngoài màn sáng:
"Ta không còn cách nào khác, bị tình thế ép buộc, đã là thân bất do kỷ, chỉ có thể vén cái bàn một chút mà thôi."
Đương nhiên hắn đã khống chế cường độ, cái bàn này cũng không bị hắn lật tung hoàn toàn.
Lần này hắn lợi dụng Yêu thú, tạo ra một cục diện khiến cho tất cả mọi người đều phải dốc toàn lực ứng phó.
Như vậy mới có thể giảm bớt rất nhiều áp lực đang đè nặng lên người hắn.
Khi Ninh Chuyết làm xong bước này, toàn bộ cục diện đã không thể nào cứu vãn được nữa.
Đối với Dung Nham Tiên cung, đối với hắn mà nói đều là giống như vậy!
Hắn giống như một con chim non trong tổ chim bên bờ vực thẳm, lần đầu tiên dang cánh bay lượn, hoặc là bay lên trời cao, hoặc là rơi xuống đất chết.
Đi dọc theo trên đường phố rộng rãi, Ninh Chuyết cuối cùng cũng đến một gian Thiên Điện.
"Tới rồi."
Người trong gian Thiên Điện này nghe thấy tiếng gõ cửa, đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa điện.
Chu Huyền Tích lên tiếng:
"Vào đi."
Thế cho nên một khắc sau, Ninh Chuyết liền đẩy cửa tiến vào.
Trong gian Thiên Điện này đã có mấy người, Ninh Chuyết là người đến cuối cùng.
Ngoại trừ Chu Huyền Tích ra, ở chỗ này còn có Trịnh Tiễn, Chu Trạch Thâm và Chu Trụ.
"Thần bộ đại nhân."
Thiếu niên áo trắng Ninh Chuyết hành lễ với Chu Huyền Tích trước tiên, sau đó cáo lỗi với những người khác:
"Thật có lỗi, ta tới muộn."
Ba vị tu sĩ thiên tài của Chu gia, Trịnh gia đều nở nụ cười với hắn.
"Chúng ta cũng mới tới không lâu."
"Không tính là muộn, vừa đúng lúc."
.
Đến hiện tại, Ninh Chuyết cũng không chỉ thu hoạch được danh vọng to lớn ở Ninh gia. Mà những hành động và thành tựu của hắn cũng khiến cho các tu sĩ thiên tài của hai nhà còn lại phải bội phục.
Thậm chí ngay cả tu sĩ cấp Kim Đan như Chu Huyền Tích cũng phải nhìn hắn với con mắt khác xưa.
Ninh Chuyết bất động thanh sắc liếc mắt nhìn đỉnh đầu ba vị tu sĩ thiên tài kia một chút.
Hắn lập tức phát hiện: Khoảng thời gian này không gặp, Nhân Mệnh Huyền Ti trên đỉnh đầu mấy người bọn họ vậy mà lại càng thêm thô tráng, ngưng thực hơn so với trước kia.
"Xem ra bọn họ càng ngày càng tán thành đối với ta rồi."
Ninh Chuyết nhìn Chu Huyền Tích một cái, trong lòng thở dài:
"Nếu như có thể gieo Nhân Mệnh Huyền Ti lên đỉnh đầu vị Thần bộ đại nhân này, vậy thì ưu thế của ta liền lớn hơn nhiều."
Đáng tiếc với tu vi hiện tại của hắn, cho dù có được thần thông Nhân Mệnh Huyền Ti hoàn chỉnh, hắn cũng không thể làm được chuyện này.
"Có lẽ chờ đến khi ta tấn thăng đến cảnh giới Trúc Cơ kỳ, mới có khả năng gieo Nhân Mệnh Huyền Ti lên đỉnh đầu tu sĩ Kim Đan."
Trong lòng Ninh Chuyết mơ hồ ôm ấp lấy suy đoán này.
Chu Huyền Tích cũng rất trực tiếp nói thẳng:
"Bây giờ người cũng đã đến đông đủ, vậy chúng ta liền ký kết khế ước trước đi."
Y hơi giải thích một chút về nội dung khế ước.
Trịnh Tiễn và Chu Trụ không có chút dị nghị nào, nhưng Chu Trạch Thâm và Ninh Chuyết lại đồng thời hơi có chút nhíu mày.
Trong lòng Chu Trạch Thâm sinh nghi nhưng lại không dám chủ động chất vấn, liền hướng ánh mắt về phía Ninh Chuyết.
Ninh Chuyết quả nhiên chắp tay nói:
"Thần bộ đại nhân, xin ngài chờ cho một chút, vãn bối còn có chút nghi hoặc."
"Nếu chỉ là ước thúc thành viên đội ngũ cải tu của ba nhà chúng ta và phủ Thành chủ... Điều này quả thật là làm được công bằng, có thể để cho chúng ta dồn hết tinh lực và thời gian trong thời gian ngắn đều dùng để tranh đoạt các loại chức vụ bên trong Dung Nham Tiên cung."
"Nhưng ngoại trừ đội ngũ cải tu của bốn nhà chúng ta ra, còn có rất nhiều người khác cũng hồn nhập vào Tiên cung, tranh giành bảo tàng truyền thừa của Tam Tông Thượng nhân."
"Những người này nên xử lý như thế nào cho phải?"
"Vạn nhất trong số đó xuất hiện một vị thiên tài bị chôn vùi, bởi vì có được truyền thừa lần này mà nhanh chóng quật khởi, cuối cùng vượt qua thành tích của chúng ta, vậy thì nên làm như thế nào?"
"Hiện tại đội ngũ cải tu bốn nhà chúng ta đều không thể hồn nhập vào Tiên cung, chẳng phải là để lại cơ hội cho những người này sao?"
"Cho nên vãn bối cho rằng, ít nhất chúng ta phải lưu lại một số người tiến hành giám sát ở trong cửa ải thí luyện của Dung Nham Tiên cung, đề phòng loại hắc mã này xuất hiện."
Chu Huyền Tích khẽ gật đầu:
"Chúng ta đều đã suy xét đến những tình huống mà ngươi nói rồi."
Y nói xong liền lấy ra một quyển trục.
Rõ ràng đây là một quyển trục pháp chỉ.
Chu Huyền Tích đưa nó cho Ninh Chuyết trước.
Ninh Chuyết lập tức mở ra xem, phát hiện trong quyển trục pháp chỉ này có rất nhiều nội dung.
Những văn tự bên trong đó đều rất cụ thể, miêu tả các loại chi tiết của khế ước bốn nhà lần này. Nội dung trong đã giải quyết một cách hoàn hảo mối lo lắng mà hắn đưa ra.
Bốn nhà sẽ phái ra một thành viên của đội ngũ cải tu, đóng quân ở cửa ải thí luyện của Dung Nham Tiên cung, tiến hành ghi chép và giám sát việc thăm dò Dung Nham Tiên cung của đông đảo người dân trong thành.
Nếu như hắc mã xuất hiện, thế lực bốn nhà nhất định sẽ kịp thời ra tay ngăn chặn.
Quyển trục pháp chỉ này còn quy định thời hạn hiệu lực của khế ước, cùng nên ứng phó như thế nào với đủ loại tình huống bất ngờ có thể xuất hiện trong quá trình này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận