Tiên Công Khai Vật

Chương 179: Hắn giấu quá sâu ! (1)

Thời gian trở lại trước đó. Ninh Chuyết còn ở trong căn cứ ngầm dưới lòng đất.
"Nhân Mệnh Huyền Ti?!"
Tôn Linh Đồng đưa mắt nhìn chằm chằm Ninh Chuyết, kinh hãi xen lẫn vui mừng hiện rõ trên mặt. "Tiểu Chuyết, như vậy quá tốt rồi! Đây chính là thần thông đấy, hơn nữa còn là thần thông do Tam Tông Thượng nhân cố ý lưu lại!"
"Tốt rồi, thật sự quá tốt rồi!"
"Ngươi bây giờ mới chỉ là Luyện Khí kỳ, vậy mà đã nắm giữ hình thức ban đầu của thần thông. Cho dù là những đệ tử chân truyền ưu tú nhất trong Bất Không môn, cũng rất khó làm được điều này."
Ninh Chuyết kể lại quá trình bản thân thu hoạch Nhân Mệnh Huyền Ti cho Tôn Linh Đồng nghe. Người sau xuất phát từ nội tâm cũng thực sự cảm thấy cao hứng vì hắn. Hắn tiếp tục nói:
"Đệ đã nhiều lần thử nghiệm hình thức ban đầu của thần thông, cũng có rất nhiều thành quả. Ví dụ như hiện tại, rất nhiều tộc nhân Ninh gia đều đã bị đệ âm thầm gieo xuống Nhân Mệnh Huyền Ti."
"Ý của tiểu đệ là... Tôn lão đại, đệ cũng muốn gieo cho huynh một cái."
Tôn Linh Đồng:
"Hả?!"
Ninh Chuyết tiếp tục nói:
"Kế hoạch của đệ là như thế này..."
"Sư huynh xem, hiện tại đệ có thể sử dụng Nhân Mệnh Huyền Ti để rút ra linh tính của Viên Đại Thắng, sau đó cất đặt vào bên trong một cỗ cơ quan tạo vật khác."
“Tuy rút hồn phách khó khăn hơn một chút so với rút linh tính, nhưng cũng không nhiều lắm.”
“Đây là do hình thức ban đầu của thần thông cho đệ một loại cảm giác mơ hồ."
"Bởi vậy đệ dự định tiếp tục tăng cường hình thức ban đầu của thần thông. Chờ sau khi tiến vào Tiên cung, đệ sẽ thử xem có thể rút hồn phách của huynh vào trong đó hay không."
"Một khi hồn phách của huynh đã vào trong Tiên cung, vậy cũng sẽ có thể cùng đệ vượt quan."
"Chỉ cần huynh có thể tiến vào cửa thứ nhất Phật môn, vậy sẽ có thể mượn nhờ lực lượng của Dung Nham Tiên cung, thu hoạch được một cỗ cơ quan tạo vật tinh lương."
Hai mắt Tôn Linh Đồng sáng lên, lập tức hiểu ra:
"Ý của ngươi là muốn bắt chước theo kinh nghiệm chế tạo Viên Đại Thắng, chế tác gia hỏa Thích Bạch này thành cơ quan khôi lỗi?"
"Biện pháp hay a!"
"Chỉ cần Dung Nham Tiên cung có thể giết chết Thích Bạch, cho dù Phệ Hồn tông có muốn gây phiền phức thì cũng phải tìm đến Tiên cung."
"Đến lúc đó Mông Vị chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, Nam Đậu quốc cũng sẽ phải có thái độ rõ ràng."
"Tuyệt diệu."
Tôn Linh Đồng giơ ngón tay cái với Ninh Chuyết. Y vốn tin tưởng tuyệt đối đối với tiểu đệ của mình:
"Vậy thì làm đi, gieo cho ta một sợi Nhân Mệnh Huyền Ti!"
Ninh Chuyết vốn có hiểu rõ vô cùng sâu sắc đối với Tôn Linh Đồng. Vậy cho nên việc gieo xuống Nhân Mệnh Huyền Ti gần như chỉ diễn ra trong nháy mắt. "Gieo rồi à? Sao ta lại không có cảm giác gì?"
Tôn Linh Đồng đưa tay sờ lên đỉnh đầu, nhưng cũng không sờ được thứ gì. Thời gian đang cấp bách, Ninh Chuyết cũng không giải thích quá nhiều, rất nhanh hai người đã chia ra ai về nhà nấy. Sau đó chính là một màn Ninh Chuyết trở về gia tộc. Ninh Tiểu Tuệ chủ động tìm đến, muốn cùng hắn tiến vào Tiên cung. Trong lòng Ninh Chuyết tuy vô cùng bằng lòng chuyện này, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ khó xử, liên tục thoái thác, sau đó giả vờ bất đắc dĩ mới tiến vào Tiên cung. Cuối cùng hắn lừa gạt Ninh Tiểu Tuệ thành công, giải quyết đi mối họa Mông Trùng. Hắn tăng cường hình thức ban đầu của thần thông trước tiên, sau đó một đường quay ngược trở về, đi vào căn phòng số một. Sau một phen thử nghiệm, hắn may mắn kéo được hồn phách của Tôn Linh Đồng vào trong Tiên cung.
Trong khoảnh khắc thành công, Tôn Linh Đồng thì ngỡ ngàng, còn Long Ngoan Hỏa Linh thì... hoàn toàn chết lặng! Đầu rồng của nó vô thức thò ra khỏi mai rùa, cái cổ kéo ra thật dài, hai mắt trợn tròn như hai quả trứng. Kinh hãi tột độ khiến nó như một tòa tượng đá, cả người cứng đờ không nhúc nhích chút nào. Roi lửa quất vào trên người mà nó cũng không động, dường như không hề cảm thấy đau đớn. Nó quá khiếp sợ, thực sự quá khiếp sợ! Ninh Chuyết có thể kéo hồn phách những người khác vào trong cửa ải thí luyện của Dung Nham Tiên cung, chuyện này đã nói rõ điều gì? Điều này chứng minh hắn không chỉ có được Ngã Phật Tâm Ma Ấn, mà còn nắm giữ cả thần thông Nhân Mệnh Huyền Ti! ‘A!’.
‘Là Nhân Mệnh Huyền Ti đấy!’ ‘Chuyện này sao có thể?’ ‘Vì sao lại như vậy được?’ ‘Hắn rõ ràng chỉ là một tên tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ, làm sao có thể nắm giữ hình thức ban đầu của thần thông Nhân Mệnh Huyền Ti?’ ‘Có nhầm lẫn gì hay không!’ ‘Thế giới này rốt cuộc biến đổi thế nào vậy?’ ‘Chẳng lẽ cái này cũng có thể gian lận?’ Long Ngoan Hỏa Linh vạn lần cũng không ngờ tới, nó cảm thấy thế giới này quá ảo diệu, ngay cả chồn cũng phải làm thú cưỡi cho gà! ‘Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?’.
‘Gia hỏa Ninh Chuyết này rốt cuộc là thần thánh phương nào?!’ Long Ngoan Hỏa Linh có chết cũng không nghĩ ra được, chấn kinh cực độ khiến nó nhất thời không biết nên xử lý như thế nào cho phải. Nó ngây người ra đó tầm mười mấy hơi thở, mãi đến khi roi lửa quật vào người, cơn đau dữ dội không ngừng tích tụ mới khiến cho nó bừng tỉnh. "Rống!"
Nó phẫn nộ gầm thét, tiếng kêu đau đớn vang vọng, miệng mũi điên cuồng phun ra hỏa diễm. Trong lòng nó ngoài vẻ khó tin, phẫn nộ, oán hận, chán ghét, còn có một loại cảm giác kinh dị tự nhiên sinh ra, đồng thời đang nhanh chóng dâng trào.
‘Tên Ninh Chuyết này rốt cuộc là thứ gì vậy?’.
‘Quái vật sao?!’.
‘Luyện Khí kỳ đã nắm giữ hình thức ban đầu của thần thông? Điều này khiến biết bao đệ tử chân truyền của đại phái siêu cấp cũng phải ngước nhìn!’ ‘Phải ngăn cản hắn!’ ‘Nhất định phải ngăn cản hắn!’ ‘Dùng hết tất cả biện pháp, dốc hết mọi nỗ lực cũng nhất định phải ngăn hắn lại!’ ‘Một khi để cho một tên tiểu tử âm hiểm, hèn hạ, đầy mưu mô như Ninh Chuyết trở thành tân chủ nhân của Dung Nham Tiên cung, ta còn có ngày giành được tự do sao?’.
‘Tự do... ’.
‘Tự do...’.
‘Tự do!’.
Ai mà không muốn? Long Ngoan Hỏa Linh cũng là sinh linh, cũng có suy nghĩ của riêng mình. Nó ngày đêm suy nghĩ, vô cùng khao khát đối với tự do. Nó không muốn bị nhốt bên trong Dung Nham Tiên cung không nhìn thấy ánh mặt trời, không muốn phải đối mặt với những đợt tấn công liên miên bất tận của đám Yêu thú. Nó chán ghét cái danh "Thủ hộ giả", "Khán thủ giả" rồi. Nó không muốn làm nữa! Nó muốn được ra ngoài, nó muốn quay về tự do! Từng có một thời nó là một con Giao long tự do tự tại, tùy ý rong ruổi cướp bóc trong Hỏa Thị sơn. Chính vì vậy cho nên trong những năm tháng dài đằng đẵng, linh tính của nó từ Tử Linh kỳ tấn thăng lên Sinh Linh kỳ, sau đó tích lũy đủ về lượng, phát sinh biến đổi về chất thành Trí Linh kỳ. Nó vẫn luôn suy nghĩ, làm thế nào để thoát khỏi "lồng chim" Tiên cung này, giành lấy tự do!
Bạn cần đăng nhập để bình luận