Tiên Công Khai Vật

Chương 389: Chân tướng sắp được hé lộ (2)

Trên thực tế, Chu Huyền Tích còn có nhiệm vụ quan trọng khác giao cho Chu Châm - mấy ngày nay gã vẫn luôn âm thầm đảm nhận trách nhiệm bảo vệ và giám sát Ninh Tiểu Tuệ!
"Hiện tại ta đang ở bên ngoài Tiên cung, ngược lại là một cơ hội rất tốt."
Chu Huyền Tích chế tác ra ngọc giản mật tín, dặn dò Chu Châm kế tiếp phải toàn lực bảo vệ Ninh Tiểu Tuệ!
Đồng thời Chu Huyền Tích lấy ra một chiếc gương trang điểm từ trong đai lưng trữ vật.
Chiếc gương này hoa mỹ và tinh xảo đến cực điểm.
Toàn bộ chiếc gương được một con phượng hoàng màu vàng sinh động như thật vờn quanh, đôi cánh phượng hoàng dang rộng ôm lấy mặt gương, lông vũ mảnh như tơ, tinh xảo vô cùng, như thể mỗi chiếc lông vũ đều đang nhẹ nhàng phe phẩy.
Đầu phượng hoàng ngẩng cao, mắt phượng như sao, toát ra vẻ uy nghiêm và thần bí, miệng phượng hơi mở, như đang thầm thì những chú ngữ cổ xưa. Phần đuôi dài uốn lượn xuống dưới, lông đuôi thanh thoát quấn quanh phần dưới khung gương, tạo thành một đường cong duyên dáng, tăng thêm cho chiếc gương vài phần mềm mại và linh động.
Kim Phượng Kính!
Đây là pháp bảo do Chu Huyền Tích lấy từ kho tàng của vương thất Nam Đậu ra.
Quốc quân Nam Đậu đã chuyên tâm nói với y rằng, tấm Kim Phượng Kính này vốn là vật của Dung Nham Tiên cung, chỉ là bị Thái Thượng hoàng cướp đi mà thôi.
Nếu như dâng hiến cho Dung Nham Tiên cung, nhất định sẽ nhận được một phần công tích khổng lồ!
Lý do Chu Huyền Tích lưu giữ bảo kính này trong tay là muốn dùng làm lá bài tẩy, chờ đến thời cơ thích hợp mới sử dụng.
Hiện tại y quả quyết lấy nó ra, quyết định thông qua Chu Châm, bí mật giao cho Ninh Tiểu Tuệ. Để Ninh Tiểu Tuệ dâng hiến lên cho Tiên cung, có được công tích khổng lồ trong thời gian ngắn.
Làm như vậy, Ninh Tiểu Tuệ sẽ có thể nhận được chức vụ ở Sử Ký Đình chỉ trong nháy mắt.
Đây chính là cách phá cục mấu chốt nhất đối với tình thế hiện tại!
Ban đầu Chu Huyền Tích cũng không nguyện ý trả giá đắt đến như vậy. Nhưng hiện tại, sau khi nhận được bản danh sách của Lý Lôi Phong, y lại cảm nhận được từng sợi hàn ý toát ra từ trên thân Ninh Chuyết.
Điều này đã thúc đẩy y đưa ra quyết định như vậy.
"Ninh Chuyết... hắn là một mắt xích mấu chốt khác, cũng là nhân chứng quan trọng nhất."
"Cũng nên toàn lực lôi kéo hắn!"
Nghĩ đến đây, ánh mắt Chu Huyền Tích trở nên thanh minh, đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại.
Y mỉm cười với Chu Hậu, có chút xấu hổ.
Chu Hậu khoát khoát tay, cũng không hề để bụng:
"Có thể giúp đỡ ngươi, thúc thúc ta cũng rất vui mừng."
Chu Huyền Tích nói:
"Tộc thúc, vãn bối đổi ý rồi. Ngày mai ta muốn tham gia điển lễ nhậm chức của ngài, ngoài ra ta còn muốn dẫn theo một người nữa."
Chu Hậu nghe xong liền có chút hiếu kỳ hỏi:
"Ồ? Vừa rồi ngươi biểu hiện ra toàn lực suy tư như vậy, chính là vì người này sao?"
Chu Huyền Tích cũng không có gì giấu giếm Chu Hậu, trực tiếp thẳng thắn thừa nhận:
"Không sai, người này tên là Ninh Chuyết, chính là nhân tài được ghi lại trong danh sách của Lý Lôi Phong."
"Tuy hắn chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ, hiện tại mới mười sáu tuổi, nhưng là thiếu niên lang đặc biệt nhất mà vãn bối từng gặp."
"Rất nhiều lúc vãn bối cũng không nhìn thấu hắn!"
Chu Hậu lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lão ta đã chứng kiến Chu Huyền Tích thời thanh niên tiến bộ vượt bậc như thế nào, rất rõ ràng tài năng của vị Thần bộ đại nhân này.
Đây là lần đầu tiên lão ta nhìn thấy Chu Huyền Tích đánh giá cao một người như vậy! Mà người này lại chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, chỉ mới mười sáu tuổi.
Chu Hậu cảm thấy vô cùng tò mò, cất tiếng cười lớn:
"Ha ha ha, điều này khiến ta vô cùng mong đợi điển lễ nhậm chức ngày mai."
"Ninh Chuyết sao? Ta nhất định phải nhìn cho kỹ, rốt cuộc là thiếu niên thiên tài như thế nào, lại có thể lọt vào mắt xanh của Chu Huyền Tích ngươi!"
Ngày hôm sau.
"Không xong, không xong! Tiểu chủ nhanh, mau tỉnh lại, mau tỉnh lại đi!"
Giọng nói lo lắng của Long Ngoan Hỏa Linh đánh thức Ninh Chuyết.
Hắn lúc này đang nằm trên giường, đột nhiên mở mắt:
"Có chuyện gì vậy? Màn sáng phòng ngự của Dung Nham Tiên cung bị phá vỡ hơn phân nửa rồi sao?"
Long Ngoan Hỏa Linh:
"Không, chuyện càng hỏng bét hơn thế."
"Sáng sớm hôm nay, Ninh Tiểu Tuệ nhận được một kiện pháp bảo tên là Kim Phượng Kính, đang chuẩn bị dâng lên cho Tiên cung!"
"Kim Phượng Kính vốn là vật của Tiên cung, cùng một đôi với Ngọc Long Kính, chuyên dùng cho Kính Đài Thông Linh Quyết."
"Hiện tại nàng dâng hiến cho Tiên cung pháp bảo quan trọng như vậy, công tích nhất định sẽ tăng vọt, trong nháy mắt vượt qua tiêu chuẩn thấp nhất cho chức vụ ở Sử Ký Đình!"
Long Ngoan Hỏa Linh lòng như lửa đốt.
Ninh Chuyết lập tức trong lòng căng thẳng, vội vàng ngồi dậy:
"Cái gì?!"
Hắn đang định tiếp tục truy vấn Long Ngoan Hỏa Linh về tình huống khẩn cấp này, thì ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của Ninh Tựu Phạm:
"Ninh Chuyết, mau tỉnh dậy, lão phu đưa ngươi ra ngoài."
Trong lòng Ninh Chuyết lập tức trở nên khẩn trương, hắn vội vàng chỉ mặc áo trong, đẩy cửa ra ngoài, hành lễ với Ninh Tựu Phạm.
Vị lão tổ Kim Đan kia một tay túm lấy cổ áo hắn, lập tức bay lên không trung.
Trên đường đi, lão ta mở miệng giải thích:
"Hôm nay Từ Ấu Viên tổ chức điển lễ tiếp nhận. Chu Huyền Tích chủ trì việc này, thấy ngươi đã từng nhiều lần quyên tặng đồ vật cho Từ Ấu Viên cho nên đặc biệt mời ngươi tham gia."
"Không ngờ Chu Huyền Tích đại nhân lại coi trọng ngươi đến như vậy, tiểu Chuyết, ngươi phải biểu hiện cho tốt."
"Hiểu chưa?"
Trong lòng Ninh Chuyết lạnh lẽo như hầm băng, nhưng ngoài mặt hắn lại vô cùng vui mừng:
"Trong lòng vãn bối vẫn một mực cảm kích Lôi Phong đại nhân! Khi còn bé vãn bối từng trộm bánh ngọt khách nhân để thừa bên trong Từ Ấu Viên. Lôi Phong đại nhân mặc dù phát hiện ra, nhưng lại không hề đuổi vãn bối đi, còn mời vãn bối ăn rất nhiều bánh ngọt và trà hoa quả hoàn toàn mới."
Long Ngoan Hỏa Linh trợn mắt há hốc mồm.
Nó nhìn Ninh Chuyết bị mang đi, rời khỏi Dung Nham Tiên cung, lúc này mới kịp phản ứng lại, con Cung linh này vô thức duỗi long trảo ra, bốn móng vuốt xòe rộng.
Long Ngoan Hỏa Linh nhìn theo phương hướng Ninh Chuyết rời đi, hét lớn:
"Không!"
"Trở về."
"Ninh Chuyết ngươi mau trở về đi!"
"Ninh Tiểu Tuệ đã chuẩn bị vào được Sử Ký Đình, sắp biết được toàn bộ chân tướng rồi!"
Trong lòng Ninh Chuyết vô cùng sợ hãi, giống như tự mình rơi vào bên trong hầm băng, băng lãnh thấu xương.
"Ninh Tiểu Tuệ đột nhiên có thể dâng hiến pháp bảo lên trên, mà ta lại bị đưa ra khỏi Dung Nham Tiên cung vào thời điểm mấu chốt này."
"Chắc chắn là do Chu Huyền Tích sắp đặt!"
"Chu Huyền Tích đã hoài nghi ta càng thêm sâu hơn, rốt cuộc ta đã để lộ sơ hở ở chỗ nào?"
"Chẳng lẽ nói, Hàn Minh đã lọt lưới?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận