Tiên Công Khai Vật

Chương 289: Đuổi ngang Mông Trùng (1)

"Mọi người nếu muốn luyện tập riêng thì có thể liên lạc với nhau, hẹn nhau tiến hành luyện tập đối kháng, chắc chắn hiệu quả sẽ cao hơn."
Ninh Chuyết suy nghĩ một chút:
"Như vậy đi, ta sẽ thuê trường diễn võ trong tộc địa một thời gian dài, chuyên môn dành cho các ngươi sử dụng."
"Các ngươi lúc đến cho chỉ cần xuất trình lệnh bài thân phận, báo tính danh của mình ra là có thể sử dụng miễn phí rồi."
Lời này vừa nói ra, mọi người nhảy cẫng lên reo hò vui mừng.
Ninh Chuyết cho tiện nghi, lại công khai biểu diễn đủ các loại pháp thuật hoa lệ, chính là muốn hấp dẫn các đồng môn của mình tích cực luyện tập.
Chuyện này đối với bọn họ mà nói sẽ có ích lợi rất lớn.
Bởi vì sau cánh cửa Đạo môn thứ hai, những người này phải dựa vào Ngũ Hành Tương Sinh Tương Khắc Thuật để lựa chọn Ngũ Hành Chuyển Linh Bàn cho mình.
Các tu sĩ thiếu niên trước đó đã thuần thục đối với pháp thuật Ngũ hành, khi đến bước này cũng sẽ có trợ giúp rất lớn.
Xây dựng nền tảng thật tốt từ trước sẽ càng dễ dàng nắm giữ đối với Ngũ Hành Tương Sinh Tương Khắc Thuật, thuận thế mà làm, sẽ có thể nhận được Ngũ Hành Chuyển Linh Bàn tốt hơn.
Ưu thế chính là tích lũy từng bước từng bước như vậy.
"Nền tảng cơ bản trong thế lực của ta chính là người của chi mạch Ninh gia. Mà hạch tâm của thế lực không phải là những vị tiền chấp sự Trúc Cơ kia, càng không phải là những lão nhân gia như Ninh Hữu Phù, Ninh Hậu Quân, mà chính là đám người trước mắt này."
Tu vi của những người khác mặc dù rất mạnh, nhưng xem như đã được định hình.
Ninh Chuyết rất rõ ràng, Ngũ Hành Khí Luật Quyết mới là tương lai!
Hắn đã có được Ngũ Hành Khí Luật Quyết tầng chín, mặc dù không hiểu rõ lắm về Băng Tâm Quyết, nhưng từ hiệu quả bên ngoài mà nói, giá trị tổng thể của Ngũ Hành Khí Luật Quyết đã vượt qua Băng Tâm Quyết một khoảng lớn.
Băng Tâm Quyết cũng chỉ là ưu tú hơn Ngũ Hành Khí Luật Quyết một chút ở pháp thuật thuộc tính băng cùng với phương diện tâm cảnh.
Mà Ngũ Hành Khí Luật Quyết cũng chỉ là một trong ba môn tam tông thượng pháp mà thôi.
Đám người này có tương lai, đám người này vô cùng sùng bái Ninh Chuyết, đám người này cùng nhau trưởng thành, cùng chung học tập, có giao tình với hắn. Đám người này còn trẻ tuổi, có bốc đồng, có lý tưởng, không giống như những người lớn tuổi đã trải qua nhiều chuyện, khó mà khích lệ đối phương được.
Cũng giống như hiện tại, Ninh Chuyết chỉ cần thể hiện ra thế công hoa lệ của pháp thuật Ngũ hành, đã khiến đám người này thần hồn điên đảo.
Hắn chỉ cần thuê một chỗ trường diễn võ, miễn phí cho bọn họ sử dụng, bọn họ liền cảm thấy mang ơn rồi.
Chỗ diệu hơn nữa chính là Ninh Chuyết khống chế được hai môn công pháp còn lại, là sẽ có thể một mực chưởng khống tu vi của đám người này.
Những người mà hắn nhìn thuận mắt, tư chất lại đầy đủ, hơn nữa đã kiểm chứng được lòng trung thành và năng lực, hắn sẽ bí mật truyền thụ hai môn công pháp còn lại cho bọn họ.
Cho dù chỉ là ba tầng đầu tiên, không truyền thụ toàn bộ, nhưng vẫn sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc bọn họ Trúc Cơ sau này.
Mượn nhờ tầng công pháp nọ, Ninh Chuyết sẽ có thể khống chế được bọn họ. Chỉ cần chuyện Dung Nham Tiên cung này không bị tiết lộ. Hắn vẫn sẽ không ngừng xông về phía trước.
Các loại pháp thuật đều bị hắn lấy được một cách hạ bút thành văn. Trước kia là giấu dốt, hiện tại rốt cuộc cũng thể hiện ra một phần.
Đám đồng học cảm thấy kinh ngạc không thôi.
"Ta cảm thấy mình căn bản không cần phải đến đây!"
"Chuyết ca quá mạnh, vốn không cần đến chúng ta."
"Đây là lần ta thăm dò Tiên cung nhẹ nhõm nhất."
"Không, chúng ta vẫn có chỗ hữu dụng. Ít nhất phần thưởng Linh thạch mà chúng ta nhận được đều có thể giao cho Chuyết ca."
"Chuyết ca, khi nào thì hợp thể? Đệ còn muốn thử một chút!"
Mọi người lúc nhàn rỗi không có việc gì không khỏi nhớ lại cảnh tượng trước kia, bọn họ cùng nhau lắp ráp thân thể mộc ngẫu, cùng nhau vượt ải.
Trong tình huống đó, ít nhất bọn họ còn có chút cảm giác được tham dự chuyện này. Nhưng hiện tại, đám người này đều đã biến thành khán giả sau lưng Ninh Chuyết, chỉ cần phụ trách chuyện cổ vũ khen ngợi là được rồi.
Rất nhiều người cảm thấy trống rỗng, còn có cả xấu hổ vì ngồi mát mà ăn bát vàng.
Cửa ải thứ tám, cửa ải thứ chín.
Đại sảnh trung chuyển, cánh cửa Đạo môn thứ nhất.....
Cửa thứ ba của Đạo môn, Kim Huyết Chiến Viên - Đại Thắng xuất hiện cản đường.
Ninh Chuyết dẫn dắt mọi người giao chiến với cơ quan viên hầu này.
Tình hình chiến đấu lúc này vô cùng kịch liệt.
Ngay từ khi khai chiến, phe Ninh Chuyết đã rơi vào thế hạ phong.
Viên Đại Thắng mạnh mẽ xông tới, biểu hiện ra cảm giác áp bách cực kỳ mãnh liệt.
Ninh Chuyết đóng góp hỏa lực nhiều nhất, còn các đồng môn của hắn thì người trước ngã xuống người sau tiến lên, liều mạng dây dưa với Viên Đại Thắng.
"Nhanh chóng cuốn lấy con cơ quan viên hầu này!"
"Cho dù hy sinh, chỉ cần cuốn lấy nó một hai hơi thở là có thể để pháp thuật của Chuyết ca công kích trúng gia hoả này rồi."
"Cơ quan viên hầu này quá trơn trượt, tốc độ rất nhanh. Nhưng chúng ta không sợ hy sinh, dây dưa với nó là sẽ có hy vọng chiến thắng!"
Đám đồng môn cười to, khẳng khái hy sinh thân mình.
Pháp thuật của Ninh Chuyết đánh vào trên người Viên Đại Thắng cũng tai bay vạ gió ra xung quanh, giết chết cả những đồng môn của hắn.
Đám đồng môn kia "trước khi chết" còn cười ha hả, cảm thấy vui mừng từ tận đáy lòng vì có thể giúp đỡ được hắn một chút.
Tuy rằng đây không phải là tử vong chân chính, nhưng loại cống hiến một cách chủ động này, loại lực lượng hướng tâm xoay quanh Ninh Chuyết như vậy đã bắt đầu xuất hiện.
Cuối cùng cũng chỉ còn lại hai ba người, sau khi Linh thạch dự trữ của Ninh Chuyết đã tiêu hao hơn chín phần, Viên Đại Thắng đột nhiên dừng tay.
Nó ngửa đầu gầm khẽ một tiếng, dưới ánh mắt kinh ngạc đám người Ninh gia, nó chậm rãi lui về phía sau, đẩy cửa rời đi, tiến về phía cửa ải trước đó.
"Con cơ quan viên hầu này vậy mà lại chủ động rút lui?"
Mọi người cảm thấy như đang nằm mơ.
"Chuyết ca, giữ nó lại!"
Có người kêu lên.
Ninh Chuyết lắc đầu:
"Ta hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, không nên truy đuổi giặc cùng đường."
Chờ đến khi Viên Đại Thắng đẩy cửa ra ngoài, hoàn toàn rời đi, những thiếu niên Ninh gia còn sót lại lúc này mới bừng tỉnh.
"Chúng ta thắng rồi?!"
"Thắng rồi, chúng ta đã đánh lui con cơ quan viên hầu kia!"
"Trời ạ, chúng ta thành công rồi."
Ninh Chuyết lại lắc đầu:
"Linh thạch của ta gần như đã tiêu hao hầu như không còn, lần này thắng rất may mắn."
Nhưng những người khác lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.
Bọn họ hưng phấn nhìn Ninh Chuyết, dùng ánh mắt sùng bái tán thưởng hắn.
"Chuyết ca, lão đại, chúng ta làm được rồi!"
"Ngay cả liên minh của ba nhà đều không đánh lui được con cơ quan viên hầu này, nhưng đã bị chúng ta bức lui!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận