Tiên Công Khai Vật

Chương 265: Dạ Vũ Ma Binh (1)

Ngày thứ ba, ngày thứ tư...
Mỗi ngày đều có tộc nhân chi mạch chủ động đầu quân, mong muốn hiệu lực dưới trướng Ninh Chuyết.
Ninh Chuyết cũng không cự tuyệt bất kỳ người nào, tất cả đều được thu nhận.
Điều khiến hắn vui mừng hơn nữa chính là phản ứng của những vị tiền chấp sự trước đây.
Tinh nhuệ trong số những tu sĩ Trúc Cơ này bí mật tìm đến Ninh Chuyết, thi nhau đề cử con cháu đời sau của mình cho hắn.
Bên trong chính đạo, loại cử động này mang ý nghĩa không thể coi thường.
Điều này chứng tỏ những tu sĩ Trúc Cơ này đã thật sự quy thuận, tán đồng với tương lai của Ninh Chuyết, nguyện ý phó thác hậu duệ đồng thời cũng là mưu cầu tiền đồ cho đời sau nhà mình!
Yêu cầu của Ninh Chuyết đối với đám người này lại hoàn toàn khác biệt. Hắn chú ý đến nhóm hậu bối của các vị tiền chấp sự này, phần lớn đều còn rất trẻ tuổi, tu vi khá thấp. Ninh Chuyết biểu hiện ra vô cùng lạnh lùng, nói:
"Muốn ta thu nhận bọn họ, vậy để cho toàn bộ những người này tán công đi, chuyển sang tu luyện Ngũ Hành Khí Luật Quyết."
Rất nhiều người lo lắng đến vấn đề phần phía sau của công pháp, lâm vào bên trong do dự, cũng chỉ có một số ít tiền chấp sự đồng ý. Trong tiểu viện. Hai vị tiền gia lão Ninh Hậu Quân và Ninh Hữu Phù đang chơi cờ. Ninh Hữu Phù cầm quân cờ trong tay, lâm vào trầm tư hồi lâu. Ninh Hậu Quân nhịn không được mở miệng thúc giục:
"Còn không mau đi."
Ninh Hữu Phù đặt quân cờ xuống trên bàn cờ, không kìm được cảm thán:
"Nhanh, quá nhanh."
Ninh Hậu Quân cười ha hả một tiếng:
"Ngươi đang nói tới Ninh Chuyết sao? Tốc độ quật khởi của tên hậu bối này còn nhanh hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều."
Ninh Hữu Phù thở dài, lập tức cải chính:
"Là nhanh hơn rất rất nhiều!"
"Ninh Tiểu Tuệ cố ý vu oan giá họa vốn là một trận nguy hiểm, thế nhưng Ninh Chuyết lại khéo léo hóa giải một cách vô cùng hoàn mỹ, thậm chí còn biến chuyện này thành cơ hội lớn cho mình!"
"Ngươi nói xem, đây có phải là bản lĩnh của riêng tiểu tử này, hay là có người đứng sau chỉ điểm?"
Ninh Hậu Quân trừng mắt:
"Ý ngươi là sao? Ngay trước mặt ta mà còn muốn tự khen chính mình?"
Ninh Hữu Phù lập tức cười to:
"Lão hữu, đến bây giờ ngươi vẫn còn muốn giấu ta ư? Cờ mà ngươi đánh thực sự cũng “chậm” lắm đấy."
... Thư phòng tộc trưởng. Ninh Tiểu Tuệ được nãi nãi của nàng dìu đến bái kiến tộc trưởng Ninh gia. "Quỳ xuống!"
Nãi nãi của nàng quát lớn, "Xem ngươi gây ra chuyện tốt gì kìa!"
Ninh Tiểu Tuệ cắn răng, quỳ xuống trước mặt tộc trưởng nhà mình, nói:
"Tộc trưởng đại nhân, Tuệ nhi biết sai rồi! Lần này là do vãn bối quá ghen ghét Ninh Chuyết, nghe nói các vị lão tổ cần tài liệu là Dạ Phong Nhu Thiết, liền không suy nghĩ báo cáo chuyện của hắn lên trên."
"Là vãn bối quá nóng vội."
"Không ngờ lại tạo cơ hội tuyệt thế cho hắn quật khởi!"
Nói đến đây, Ninh Tiểu Tuệ tức giận đến mức muốn cắn nát bờ môi. Nàng thật sự hối hận đến xanh ruột. Vốn tưởng rằng có thể hãm hại Ninh Chuyết, khiến cho hắn tổn thất nặng nề, ai ngờ cuối cùng người chịu thiệt lại là chính mình. Nàng không ngờ hành động hãm hại của mình lại vô tình tạo ra cơ hội tuyệt hảo cho Ninh Chuyết, để cho hắn lọt vào mắt xanh của các vị tu sĩ Kim Đan, danh tiếng vang xa, thế lực bành trướng vô cùng nhanh chóng. Nghĩ đến việc mình đã góp phần vào thành công của đối phương, Ninh Tiểu Tuệ hận không thể đập đầu tự tử! Nãi nãi của Ninh Tiểu Tuệ cẩn thận quan sát sắc mặt tộc trưởng:
"Tộc trưởng đại nhân, Tiểu Tuệ mặc dù là tôn nữ của ta, nhưng lần này nó tự ý hành động, khiến cho chủ mạch tổn thất nặng nề! Nghiêm trị như thế nào, hoàn toàn bằng vào tộc trưởng đại nhân ngài làm chủ!"
Tộc trưởng Ninh gia nhìn chằm chằm hai bà cháu trước mặt mình, trong lòng hiểu rõ hai người này chủ động nhận lỗi chịu phạt chính là cách giảm nhẹ tội cho bản thân đúng đắn nhất, y hừ lạnh một tiếng:
"Đương nhiên là phải nghiêm trị. Thế nhưng Ninh Tiểu Tuệ ngươi cũng có công lao tham gia luyện khí giúp cho các vị lão tổ."
"Bổn tộc trưởng quyết định phạt ngươi lập công chuộc tội!"
Nãi nãi của Ninh Tiểu Tuệ vô cùng mừng rỡ:
"Tộc trưởng đại nhân anh minh, đa tạ tộc trưởng đại nhân!"
Đợi đến khi hai người này rời đi, tộc trưởng Ninh gia tức giận đến mức nắm chặt lấy nghiên mực, thuận tay ném mạnh ra ngoài. Sau khi đập nát mấy đồ vật trên bàn, y lúc này mới phát tiết được lửa giận, hít sâu mấy hơi điều chỉnh lại cảm xúc, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi. "Ninh Chuyết, ngươi giỏi lắm!"
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, tình thế đã biến hoá nghiêng trời lệch đất. Chỉ một câu nói nhẹ nhàng của lão tổ Ninh gia đã bị Ninh Chuyết lợi dụng một cách triệt để, khiến thế lực của hắn bành trướng ít nhất gấp bảy lần! Địa vị của hắn trong gia tộc cũng được nâng lên một tầm cao mới. "Ninh Chuyết muốn đổi công pháp tu luyện Ngũ Hành Khí Luật Quyết cho nhóm hậu bối của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hắn muốn lách qua hạn chế công pháp của gia tộc, mở ra một con đường thăng tiến mới."
"Dã tâm của hắn thật lớn và vô cùng rõ ràng!"
"Tất cả là nhờ vào Dung Nham Tiên cung cho hắn cơ hội! Nếu như không có Tiên cung, cho dù hắn có tài giỏi đến đâu cũng chỉ là con cá mắc cạn, chẳng làm nên trò trống gì! Thật sự là tạo hoá trêu ngươi!"
"Không phải hắn tham tài keo kiệt sao? Sao lần này lại có thể rộng rãi như vậy? Rốt cuộc là người nào đang đứng sau chỉ điểm cho hắn?"
Nghĩ đến chuyện này, tộc trưởng Ninh gia lại càng thêm chán nản. "Kỳ thực là ai chỉ điểm cho Ninh Chuyết cũng không hề quan trọng."
"Quan trọng là thái độ của lão tổ Kim Đan!"
Căn nguyên của quyền lực phần lớn là dựa vào bạo lực. Lão tổ Kim Đan - Ninh Tựu Phạm của Ninh gia là người có tu vi, chiến lực cao nhất gia tộc, đương nhiên lão cũng nắm giữ quyền lực tối cao. Mà Ninh Tựu Phạm lại đang khích lệ Ninh Chuyết! Đây cũng chính là thái độ của vị lão tổ này, cũng là nguyên nhân khiến cho chủ mạch Ninh gia cảm thấy lo sợ bất an. Tộc trưởng Ninh gia âm thầm cười khổ:
"Lão tổ Ninh Tựu Phạm có ân tình với chủ mạch chúng ta, nhưng đã nhiều năm như vậy, chúng ta đã làm phiền ngài ấy quá nhiều lần, ân tình cũng dần cạn kiệt."
"Hơn mười năm trước, khi chủ mạch và chi mạch tranh đấu, lão tổ đã rất bất mãn với thủ đoạn cay nghiệt của chủ mạch chúng ta."
"Ngài ấy hy vọng toàn bộ Ninh gia cùng nhau lớn mạnh, chứ không phải chỉ có riêng chủ mạch độc tôn!"
Khi nhận thức được điều này, tộc trưởng Ninh gia hiểu rõ bản thân đã không thể ngăn cản Ninh Chuyết. Ban đầu y còn muốn lợi dụng việc hắn thu thập huyết nhục tộc nhân để tạo dư luận không tốt cho đối phương. Nhưng khi Ninh Chuyết đã được lão tổ công nhận như hiện tại, nếu y không biết sống chết nhảy ra vạch trần, vậy chẳng khác nào đang tự vả vào mặt lão tổ nhà mình. Làm như thế chẳng khác nào tự tìm đường chết! Điều tộc trưởng Ninh gia có thể làm lúc này chính là bí mật cài người của y vào bên trong thế lực của Ninh Chuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận