Tiên Công Khai Vật

Chương 544: Quý công tử của đại tộc !

Ninh Chuyết thấy thời cơ bất ổn, chỉ có thể chuyển sang phòng ngự làm chủ.
Sương Đống quyền!
Hàn Châu điên cuồng tung quyền, hàn khí lạnh thấu xương theo đó mà đến, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhắm thẳng ngực Ninh Chuyết.
Ninh Chuyết vội vàng khoanh hai tay trước ngực, tạo thành thế phòng thủ.
Ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, hắn bị đẩy lùi về sau mấy bước.
Tuy đỡ được nắm đấm của Hàn Châu, nhưng quyền phong vẫn xuyên thấu qua lớp phòng ngự, thẩm thấu vào trong người Ninh Chuyết.
Khổ Hàn Khí!
Hàn Châu thừa thắng xông lên, bước chân biến hóa, chân trái nâng cao, xoay người tung ra một cước.
Lão Hàn Thối! Cước phong sắc bén nhắm thẳng vào mặt Ninh Chuyết. Ninh Chuyết nghiêng người né tránh, hiểm lại càng hiểm tránh được, nhưng Hàn Châu nhanh chóng biến chiêu, nắm tay phải như tia chớp đánh mạnh vào sườn của hắn. Ninh Chuyết trúng phải một quyền, thân hình loạng choạng lùi về sau. Nếu là trước khi đặc huấn, hắn chắc chắn sẽ vì vậy mà chắp tay nhận thua. Nhưng sau khi trải qua quá trình đặc huấn gian khổ, hắn cắn răng nghiến lợi, cố gắng giữ vững, cứng rắn chịu đựng thêm vài chiêu, cuối cùng cũng giữ vững được tư thế, không đến nỗi hoàn toàn sụp đổ. Mỗi một quyền của Hàn Châu đều mang theo lực đạo mạnh mẽ, khiến cho hai tay Ninh Chuyết tê dại. Hàn Châu đột nhiên hạ thấp người, chân phải mãnh liệt quét ngang. Lão Hàn Thối! Hai chân Ninh Chuyết bị quét trúng, thân hình mất thăng bằng, loạng choạng ngã về phía sau. Hàn Châu thừa cơ tiến lên, hai tay đồng thời xuất chiêu, một trên một dưới, trên nhắm vào mặt, dưới nhắm vào ngực Ninh Chuyết. Ninh Chuyết chỉ kịp đỡ được một chiêu bên trên, bị chiêu bên dưới đánh trúng, quyền phong xuyên qua ngực, trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài. Hắn bay ngược tầm khoảng một trượng, cố gắng điều chỉnh tư thế trên không trung, lúc tiếp đất, hai chân ma sát với nền gạch mặt đất, kéo lê một đoạn dài. Hắn thoáng khom người xuống, điều chỉnh trọng tâm của bản thân, cuối cùng cũng không bị ngã ngửa xuống. "Quyền cước không tệ."
Ninh Chuyết phun ra một ngụm máu tươi, lộ ra nụ cười đối với Hàn Châu, phát ra tán thưởng từ tận đáy lòng. Lâm San San thấy Ninh Chuyết phun máu, lông mày lập tức nhíu chặt, trong lòng khẩn trương không thôi. Tôn Linh Đồng cũng đang quan chiến ở trong cơ quan Du Long thấy vậy bèn cười nói:
"Tiểu Chuyết, xem ra ngươi cần phải khổ luyện quyền cước thêm rồi."
Gã là tu sĩ tà phái, từ trước đến nay bồi dưỡng Ninh Chuyết luôn dùng những phương pháp vô cùng hà khắc. Chỉ là phun một ngụm máu, ở trong mắt gã căn bản chẳng đáng là gì. Hàn Châu chậm rãi bước về phía Ninh Chuyết, gã khẽ lắc đầu, vẻ mặt có chút thất vọng:
"Ninh đạo hữu, nếu ngươi chỉ có như thế mà thôi, vậy người thắng hôm nay chắc chắn là ta rồi."
"Công phu cận chiến của ngươi còn cần phải cải thiện nhiều. Khuyết điểm trên phương diện này quá rõ ràng, sau này chắc chắn sẽ bị người khác nhắm vào."
Ninh Chuyết khẽ gật đầu:
"Hàn Châu huynh đài nói rất đúng. Công phu quyền cước chính là thứ tại hạ đang tập trung luyện tập trong mấy ngày gần nhất, trước đó còn kém hơn nhiều."
"Đa tạ Hàn Châu huynh đài đã tận tình chỉ giáo."
"Tiếp theo, ta sẽ vận dụng một chút thực lực, kính xin huynh đài cẩn thận!"
Đôi mắt Hàn Châu lập tức sáng lên:
"Tới đi!"
Sau một khắc, Ninh Chuyết lấy từ trong đai lưng trữ vật ra sáu cái cơ quan Phù Du thủ. Phù Du thủ vừa được thả ra, lập tức bay lên không trung, không ngừng xoay quanh Hàn Châu. Ninh Chuyết hít sâu một hơi, bắt đầu điên cuồng thi triển pháp thuật Ngũ Hành. Hỏa diễm, kim nhận, dây leo, gai đất, sóng nước... Lượng lớn pháp thuật được thay nhau thi triển, thế công cuồng bạo của pháp thuật hội tụ cùng một chỗ, tựa như pháo hoa xán lạn ngày lễ. Hoa lệ, trí mạng! Một nhóm người quan chiến kinh ngạc ồ lên. "Tạo nghệ của Ninh Chuyết bên trên pháp thuật Ngũ Hành cao như vậy sao? Hắn lúc này mới bao nhiêu tuổi?"
"Chẳng lẽ hắn đã bắt đầu luyện tập pháp thuật từ trong bụng mẹ?"
"Không, đây cũng không phải pháp thuật Ngũ Hành thông thường, ở giữa các loại pháp thuật luân phiên biến hóa, không ngừng tương sinh tương khắc, dung hợp, phân giải, phát huy tối đa uy lực của mỗi loại pháp thuật. Hắn tu luyện công pháp gì vậy? Sao có thể dễ dàng chuyển hóa Ngũ Hành đến như thế?"
Ngay cả người biết rõ về Ninh Chuyết như Lâm San San cũng kinh ngạc không thôi. Nàng lúc này mới biết, thì ra ngày đầu tiên đặc huấn, Ninh Chuyết thi triển pháp thuật trước mặt nàng, căn bản còn giữ lại rất nhiều thực lực. "Đây mới là dáng vẻ ứng phó toàn lực của hắn sao?"
Lâm San San nhìn chằm chằm thiếu niên áo trắng đang tập trung thi triển pháp thuật, khuôn mặt tuấn tú, chuyên chú của đối phương dưới ngũ quang chiếu rọi càng lộ ra mị lực mê người. Trong lúc nhất thời, hình tượng Ninh Chuyết thi triển pháp thuật đã in sâu vào trong lòng cô nương họ Lâm này. Không chỉ có nàng, tất cả mọi người ở trong thán phục đều ghi nhớ thật kỹ cái tên Ninh Chuyết. "Tuy rằng công phu quyền cước của hắn hơi kém một chút, nhưng tạo nghệ bên trên pháp thuật lại vô cùng thâm hậu!"
"Chỉ bằng thực lực như vậy, động phủ số 281 không phải là điểm dừng cuối cùng của hắn."
"Hắn xứng đáng có được một động phủ tốt hơn."
"Chậm đã, hình như các ngươi đã quên mất Khổ Hàn Khí của Hàn Châu rồi."
"Ninh Chuyết chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, Hàn Châu lại là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Chỉ cần Hàn Châu không thua, kiên trì kéo dài thời gian, Ninh Chuyết sẽ hao tổn hết toàn bộ pháp lực."
Một đám người nghị luận ầm ĩ. Cũng có không ít người ở đây vô cùng tinh tường. Tuy rằng Ninh Chuyết toàn lực thi pháp, áp chế Hàn Châu, khiến cho gã chỉ có thể phòng ngự một cách bị động. Nhưng thế công buông thả như vậy khiến Ninh Chuyết tiêu hao rất nhiều linh lực. Hắn chỉ là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, còn Hàn Châu là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nội lực của người sau thâm hậu hơn nhiều. Quả nhiên đúng như dự đoán của mọi người, theo thời gian trôi qua, khí tức của Ninh Chuyết yếu dần, công kích điên cuồng của pháp thuật Ngũ Hành cũng giảm bớt. Hàn Châu, kẻ vẫn luôn bị động chịu đòn rốt cuộc cũng tìm được cơ hội phản kích. Hô! Hàn khí lăng liệt từ trong cơ thể gã điên cuồng tuôn ra bên ngoài, khiến cho uy lực của pháp thuật Ngũ Hành giảm đi rất nhiều. Thân hình gã tựa như một thanh kiếm sắc bén xé gió từ trong băng nguyên lao tới, trong nháy mắt đã đến trước mặt Ninh Chuyết. "A!"
Lâm San San không nhịn được kêu lên thành tiếng. Đám người quan chiến bên cạnh nàng cũng đồng loạt phát ra tiếng kinh hô. Lâm Bất Phàm quan chiến từ đầu đến bây giờ thấy Lâm San San có phản ứng như vậy, trong lòng lại có chút trầm xuống, chợt dâng lên dự cảm chẳng lành. Khổ Hàn Khí cuồn cuộn ập tới, Ninh Chuyết giống như đặt mình vào trong băng thiên tuyết địa, bị bao phủ bởi bão tuyết khủng bố mênh mông vô biên. Toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn như bị đông cứng, ‘trơ mắt’ nhìn ngón tay Hàn Châu đâm thẳng vào mi tâm mình. Nếu như trúng phải chiêu này, cái trán của hắn sẽ bị xuyên thủng, lâm vào trọng thương thập tử nhất sinh! Nhưng đúng vào thời khắc mấu chốt, Hàn Châu lại chủ động thay đổi phương hướng, chỉ nhắm vào bả vai Ninh Chuyết. Thế nhưng một kích toàn lực của gã lại bị một luồng sáng màu vàng kim tựa như dầu từ trên người Ninh Chuyết nhộn nhạo ra chặn lại. Gã sượt qua người Ninh Chuyết. Du Quang Thủy Hoạt Phù! Linh phù hộ thân mà Ninh Tựu Phạm đưa cho Ninh Chuyết không chỉ có thể dùng một lần duy nhất. Du Quang Thủy Hoạt Phù tự có linh tính, cảm nhận được chủ nhân sắp bị tấn công, lập tức tự động kích hoạt, bảo vệ Ninh Chuyết thành công. Đám đông trầm mặc một lúc sau đó lại ồ lên. "Ta không có nhìn lầm chứ?"
"Khí tức Kim Đan! Đây là phù lục cấp bậc Kim Đan!"
"Ninh Chuyết mang át chủ bài như thế này, cho dù hoàn toàn không biết quyền cước thì như thế nào?"
"Đã có thủ đoạn lợi hại như vậy, tại sao lúc trước hắn còn muốn cận chiến vật lộn với Hàn Châu?"
Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu. Nếu Ninh Chuyết kích phát ra tấm phù lục này ngay từ đầu thì trận đấu đã sớm kết thúc rồi. Không ai cho rằng Hàn Châu có thể chiến thắng! Hàn Châu xuất thân bần hàn, cả người trên dưới chẳng có gì đáng giá, chỉ có thể dựa vào công pháp và quyền cước của mình. Cho dù đổi lại tu sĩ khác thì cũng vậy, dùng bất kỳ loại pháp khí nào, muốn công phá phù lục phòng ngự cấp Kim Đan cũng không phải chuyện dễ dàng. Hàn Châu cũng rất tự biết mình, gã thi triển thủ đoạn thẩm tra toàn thân Ninh Chuyết một lượt, xác định Du Quang Thủy Hoạt Phù có thể bảo vệ Ninh Chuyết trong thời gian dài. Gã lập tức thu tay lại, chủ động nhận thua. Ninh Chuyết nói:
"Thật ngại quá, tại hạ đã dùng phù triện của trưởng bối trong nhà cho để hộ thân, đây thật sự không phải là bản ý của ta. Chỉ là thực lực của Hàn Châu huynh đài quá cường đại, khiến tại hạ không thể áp chế được Linh phù nữa, để nó tự động kích hoạt."
"Trận chiến này ta thắng không vẻ vang gì, xem như là ngang tay đi, huynh đài thấy sao?"
Hàn Châu nhíu lông mày, nghiêm túc nhìn Ninh Chuyết, tuy cảm nhận được thành ý của đối phương, nhưng gã vẫn lắc đầu:
"Thắng chính là thắng, bại chính là bại. Phù lục, pháp khí đều là một phần thực lực của ngươi. Dựa vào chúng để chiến thắng là chuyện đương nhiên."
"Một trận chiến này là ta thua rồi."
Nói xong, Hàn Châu chắp tay thi lễ, xoay người tập tễnh rời khỏi diễn võ trường. "Thắng rồi!"
Lâm San San vô thức siết chặt nắm đấm, trong lòng vui mừng khôn xiết. Ninh Chuyết lại thở dài một tiếng, cảm thấy mất hết cả hứng xoay người thối lui ra khỏi diễn võ trường. Khán giả bàn tán xôn xao, phần lớn bọn họ là tu sĩ thường trú ở Tiểu Tranh Phong. Những người này bắt đầu đánh giá chiến lực của người mới đến là Ninh Chuyết. "Không hổ là công tử ca của đại gia tộc, có Linh phù cấp Kim Đan hộ thân, ai có thể làm gì được hắn?"
"Chắc chỉ có Lại Vô Ảnh mới là đối thủ của kẻ này."
"Tu sĩ bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn. Hắn có thể thi triển pháp lực thuần thục như vậy, ngay cả Hàn Châu cũng thụ thương không nhẹ."
Lâm Bất Phàm thu hồi ánh mắt, trước khi rời đi, lão ta thấy được Lâm San San cùng đi theo Ninh Chuyết. "Linh phù hộ thân cấp Kim Đan... Ninh gia ở Hỏa Thị Tiên thành sao?"
Lâm Bất Phàm bắt đầu coi trọng Ninh Chuyết hơn. Tuy rằng hắn chỉ là một tên tiểu bối, nhưng lai lịch không nhỏ. Có thể có được Linh phù hộ thân cấp Kim Đan, chứng tỏ địa vị của hắn trong gia tộc không hề tầm thường, là thiên tài được coi trọng, bồi dưỡng trọng điểm. Ngay cả Lâm Bất Phàm cũng coi trọng Ninh Chuyết, càng đừng đề cập đến những người khác. Trong lúc nhất thời, tin tức về Ninh Chuyết lan truyền rộng khắp Vạn Dược cốc, ai ai cũng biết đến một vị công tử ca của đại gia tộc, bối cảnh thâm hậu, không thể tùy tiện trêu chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận