Tiên Công Khai Vật

Chương 546: Khó nói (2)

"Ta thường xuyên khuyên bảo chính mình: Những át chủ bài này đều là ngoại vật mà thôi, không phải là thực lực của bản thân. Tự thân cường đại mới xem như là mạnh mẽ chân chính."
"Cho nên ta vẫn luôn xem những át chủ bài này không hề tồn tại!"
"Như lần này mà nói...."
"Nếu như ta ỷ vào Du Quang Thủy Hoạt Phù thì sẽ tuyệt đối không dốc lòng xin thỉnh giáo đối với Lâm cô nương. Mà nếu không thỉnh giáo cô nương, võ nghệ cận thân của ta sao có thể có tiến bộ trên diện rộng như vậy được chứ?"
"Cô nương nhìn mà xem, một trận chiến của tại hạ với Hàn Châu trước đó đã lâm vào trong tình cảnh cận chiến. Mặc dù có chút chật vật, nhưng ta vẫn có thể kéo dài thêm một chút thời gian. Đổi lại là ta trước đó mà nói, tuyệt đối không thể làm đến một bước này."
"Đây đều là công lao của ngươi đấy! Lâm cô nương à."
Lâm San San vội vàng khoát tay:
"Không có, không có. Ngộ tính của Ninh Chuyết công tử rất cao, học một chút liền thông hiểu, lại dốc hết toàn lực huấn luyện, cả tinh thần và thể xác đều tập trung vào trong đó. Ta cũng không phải là danh sư, công tử ngươi có tiến bộ đến như thế, nguyên nhân chính là bản thân ngươi vô cùng ưu tú mà thôi."
Lâm San San nói những lời này, cũng không hề khoa trương một chút nào, hoàn toàn là chân tình ý thiết. Nàng tận mắt thấy Ninh Chuyết toàn tâm toàn ý nỗ lực tiến lên. Ninh Chuyết thở dài một tiếng, có chút thổn thức nói:
"Cô nương trợ giúp tại hạ đâu chỉ có mỗi chuyện này."
"Tích Cốc đan giúp ta chống cự cơn đói."
"Noãn Tâm Bội để cho ta có thể chống lại hàn ý."
"Trải qua một trận chiến với Hàn Châu, lại càng khiến ta cảm nhận được những trợ giúp này to lớn đến nhường nào!"
Nhắc đến Noãn Tâm Bội, Lâm San San lập tức nhớ tới mục đích mình tìm đến Ninh Chuyết lúc này. Nàng muốn thu hồi miếng ngọc bội này lại. Nàng vốn chỉ cho Ninh Chuyết mượn dùng, mà không phải là chắp tay tặng. Tích Cốc đan còn chưa tính, Noãn Tâm Bội mặc dù chỉ là tiểu pháp khí, nhưng lại chính là đồ vật nàng đeo theo bên người. Trước đó đưa cho Ninh Chuyết mượn là do nàng nhất thời lo lắng, đồng thời cũng không có kinh nghiệm đối với chuyện này. Mấy ngày này trôi qua, tin đồn lan truyền trên dưới môn phái đã khiến cho nàng phát giác ra cử động của mình lần này vô cùng không ổn. Nếu như lộ chút tiếng gió ra ngoài, chỉ sợ chính là bằng chứng cho những lời đồn đại kia. Vậy nên thu hồi lại mới là ổn thỏa nhất. Ngay lúc nàng chuẩn bị mở miệng, Ninh Chuyết lại nói:
"Cô nương nhìn xem, đây chính là Linh phù của tộc ta. Ninh gia ta xưa nay am hiểu chế phù. Phù này đã tự mang linh tính, bởi vậy không cần ta thi triển nó, chỉ cần ta lâm vào một loại nguy cơ nào đó, nó có thể tự động kích phát hộ thân."
Lực chú ý của Lâm San San nhanh chóng bị dời qua. Nàng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mặc dù trên người có thủ đoạn hộ thân cấp bậc Nguyên Anh, nhưng lại có rất ít tiếp xúc với phù lục cấp độ Kim Đan. Vạn Dược Môn cũng không am hiểu những thứ này. Nàng đã thấy qua rất nhiều đan dược cấp bậc Kim Đan. Thế nhưng Du Quang Thủy Hoạt Phù hay các loại Linh phù có thể vận dụng lặp đi lặp lại thì càng thêm hiếm thấy Lâm San San chỉ thoáng nhìn qua phù lục một chút, sau đó đưa trả lại cho Ninh Chuyết. Nàng cố nén hiếu kỳ trong lòng, vẫn là lời nói kia, Đây chính là át chủ bài của Ninh Chuyết, nàng sao có thể nhìn xem được chứ? Nhưng Ninh Chuyết lại không hề nhận lấy, mà chỉ nói:
"Tại hạ từ rất sớm trước đó đã học được đạo lý kết giao. Người khác đối đãi với ta như thế nào, ta liền đáp lại đối phương như thế ấy. Lâm cô nương, ngươi và ta vốn là người xa lạ, thời gian quen biết rất ngắn, thế nhưng ngươi lại hết mình giúp đỡ ta như vậy, chân tâm thật ý đến như thế. Ta đương nhiên phải toàn tâm toàn ý đối đãi với ngươi!"
"Ăn ngay nói thật, lão tổ tông Ninh gia chúng ta mặc dù chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng trong nhà cũng có chiến lực cấp Nguyên Anh."
"Ta rất may mắn được lão tổ hoàn toàn tín nhiệm. Lần ra ngoài hành tẩu này, trên người kỳ thật còn có không ít át chủ bài như vậy."
"Nếu như lão tổ tông đã tự mình đưa tặng, để cho ta giữ tấm Linh phù này bên người. Vậy hiện tại tặng cho ngươi cũng không sao cả."
Nghe được là đồ vật mang theo bên người, trong lòng Lâm San San lập tức giật mình thon thót, ngón tay nắm phù lục không kìm được co rụt lại, tựa như nàng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Ninh Chuyết từ bên trên phù lục này. Vẻ mặt nàng tràn đầy nghiêm túc, nhanh chóng đứng dậy:
"Ninh Chuyết công tử, ngươi nói đùa rồi! Linh phù cấp bậc Kim Đan là đồ vật quý giá như thế nào? Há có thể tùy tiện tặng cho người khác như vậy chứ?"
Ninh Chuyết cũng vô cùng nghiêm túc nói:
"Lâm cô nương nói lời này sai rồi."
"Linh phù mặc dù tốt, nhưng cuối cùng cũng chỉ là ngoại vật mà thôi."
"‘Vật tốt’ dạng này chỉ vì là do ngươi và ta đều có tu vi kém cỏi. Nếu như chúng ta đổi thanh tu sĩ Kim Đan, lại xem xét Linh phù này, mức độ quan trong của nó bên trên cảm quan chắc chắn sẽ giảm bớt rất nhiều đúng không?"
"Tự thân cường đại mới là mạnh mẽ chân chính! Chúng ta tu hành chính là muốn lợi dụng ngoại vật thật tốt, tự làm bản thân mình lớn mạnh."
"Cho nên đối với loại Linh phù như thế, ta mặc dù coi trọng nhưng cũng không cảm thấy quá là khẩn thiết."
"Cách làm người của Ninh Chuyết ta chính là lấy người làm gốc, chú trọng tình nghĩa."
"Lâm cô nương chân thành nhiệt tình, chủ động tặng cho ta Noãn Tâm Bội, Tích Cốc đan, trợ giúp ta tiến hành đặc huấn, ta sao có thể không báo đáp lại được?"
Nói xong lời cuối cùng, Ninh Chuyết nhẹ nhàng thở dài, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc nuối:
"Chỉ là tấm Du Quang Thủy Hoạt Phù này thực sự không thể nào đưa tặng một cách tùy tiện. Cũng bởi vì đây là bảo bối lão tổ tông ban cho, tương lai khi ta trở về gia tộc, cần phải xin chỉ thị của lão tổ tông, tranh thủ được sự đồng ý của ngài ấy thì mới có thể thi hành."
"Nhưng ta có thể cam đoan với cô nương, trong tương lai ta nhất định sẽ dùng một tấm Linh phù đưa tặng, biểu đạt tấm lòng muốn báo đáp của mình."
"Cái này..."
Lâm San San há hốc mồm, muốn nói rồi lại thôi. Hoàn toàn không thể nói nữa. Chuyện đi đến giờ khắc này, nàng nhìn vẻ mặt đầy cảm kích, chân thành của Ninh Chuyết, sao có thể nhẫn tâm nói ra yêu cầu thu lại ngọc bội của mình được nữa? "Ài, muốn trách thì chỉ có thể trách ta lúc đầu không nói rõ ràng một chút, để cho người ta hiểm lầm."
"Trên thực tế, lúc trước chính mình vốn cũng có ý tặng cho đối phương, chỉ là do tin đồn gần nhất quá nhiều, mới khiến cho ta ý thức được có một chút không ổn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận