Tiên Công Khai Vật

Chương 376: Bí hội Y quán

Một trận chiến nho nhỏ kết thúc, đám cơ quan nhân ngẫu ùa lên, xé xác Yêu thú xông vào Tiên cung từng mảnh nhỏ.
Vòng sáng dịch chuyển xuất hiện, thôn phệ đi thi thể những Yêu thú này.
Đám cơ quan nhân ngẫu xếp thành hàng dài lần lượt rút lui về phía sau.
Ninh Chuyết đứng bên cạnh hàng ngũ rút lui của bọn chúng, kiên nhẫn chờ đợi.
Nhìn thấy một cơ quan nhân ngẫu cụt tay, gãy chân, hai mắt hắn lập tức sáng lên, tiến lại gần rồi kéo nó ra.
Bởi vì đã tiếp nhận nhiệm vụ, cơ quan nhân ngẫu này cũng không hề phản kháng, mặc cho Ninh Chuyết sắp đặt.
Hắn trực tiếp để cơ quan nhân ngẫu này nằm xuống bên đường, sau đó ngồi xổm xuống, lập tức “mổ bụng” nó, tháo rời các bộ phận cơ quan ra.
Ninh Chuyết ném những bộ phận cơ quan bị hỏng sang một bên, lấy ra vật liệu từ túi trữ vật của mình, chế tạo ra mấy bộ phận cơ quan khác ngay tại chỗ, thay thế cho cơ quan nhân ngẫu bị hỏng.
Động tác của hắn vô cùng nhanh nhẹn, gọn gàng, đặc biệt là động tác trên các ngón tay nhanh đến mức khiến người ta hoa cả mắt.
Sau hơn hai mươi nhịp thở, cơ quan nhân ngẫu này đã khôi phục lại hình dáng như cũ, lại gia nhập vào hàng ngũ rút lui.
Ninh Chuyết khoanh tay, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đội ngũ phía sau, cẩn thận quan sát.
Trong đội ngũ có rất nhiều cơ quan nhân ngẫu bị hư hỏng, nhưng Ninh Chuyết lại bỏ qua phần lớn.
Không phải cơ quan nhân ngẫu nào đều được hắn lựa chọn sửa chữa.
Có một số cơ quan nhân ngẫu hư hỏng, việc sửa chữa khá phiền phức, cần phải tu bổ cả trận văn, điều này sẽ khiến Ninh Chuyết tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.
Mà có một số cơ quan nhân ngẫu nhìn thì có vẻ bị hư hỏng nghiêm trọng, nhưng trên thực tế chỉ cần thay đổi một số bộ phận cơ quan là có thể khôi phục hoàn chỉnh.
Ninh Chuyết chủ yếu lựa chọn loại cơ quan nhân ngẫu thứ hai.
Bởi vì loại cơ quan nhân ngẫu này có thể sửa chữa rất nhanh, công tích cung cấp ra cũng khá khả quan.
Điều đáng nói là khi Ninh Chuyết thay thế bộ phận cơ quan cho những cơ quan tạo vật này, hắn đều tự bỏ tiền túi, tự mình bỏ vật liệu, chế tạo ngay tại chỗ.
Bởi vì hắn phát hiện làm như vậy có thể nhận được nhiều công tích hơn.
Hành động này của hắn chẳng khác nào giúp Dung Nham Tiên cung tiết kiệm vật tư, giống như trước đây Chu Huyền Tích đã trực tiếp dâng tặng ba cỗ cơ quan tạo vật có chiến lực ngang ngửa Kim Đan cho Dung Nham Tiên cung vậy.
Nhưng cách làm của Ninh Chuyết còn có lợi hơn so với việc trực tiếp dâng tặng những tài liệu này. Trên thực tế công tích hắn kiếm được còn nhiều hơn không ít.
"Mới có ba ngày ngắn ngủi mà Ninh Chuyết đã nắm được tinh túy rồi sao."
Chu Huyền Tích luôn luôn chú ý đến Ninh Chuyết, khi nhìn thấy cảnh tượng hắn lựa chọn cơ quan tạo vật một cách kỹ càng, trong lòng gã không khỏi cảm thán.
Vị Chu Thần bộ này nghĩ ngợi một chút, lại ghi tình huống này vào bên trong ngọc giản.
Không lâu sau, ngọc giản này được truyền đến tay Ninh Tiểu Tuệ.
Vị nữ thiên tài của Ninh gia này xem xong nội dung trong ngọc giản, sắc mặt lập tức trở nên u ám.
"Ninh Chuyết đã tìm được bí quyết rồi!"
"Khốn kiếp, ta mất tận mười mấy ngày mới mò mẫm ra được kinh nghiệm xương máu này."
"Hắn mới đến đây được bao lâu?"
Bóng ma không vui vẻ trong ký ức lại ùa về, khiến cho Ninh Tiểu Tuệ cảm thấy bất an.
"Không thèm tranh giành những nơi khác, sao cứ phải chọn Y quán."
"Ninh Chuyết, ngươi rõ ràng là đang nhắm vào ta, còn muốn dây dưa không rõ với bổn cô nương!"
"Ta đã bị ép phải rời đi rồi, kết quả ngươi vẫn không chịu buông tha cho ta trên con đường tự thân tiến vào Tiên cung này."
Ninh Tiểu Tuệ nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy chính mình bị Ninh Chuyết nhắm vào một cách trắng trợn.
Nàng âm thầm suy tính tình thế:
"Muốn có được chức vụ Y sĩ cấp thấp nhất, điều kiện tiên quyết là tiêu hao chín mươi sáu điểm công tích."
"Với tốc độ sửa chữa như vậy của Ninh Chuyết, cộng thêm thời gian hắn đến đây, e rằng cũng đã sắp đạt tiêu chuẩn rồi."
"Khốn kiếp!"
"Rõ ràng có thể điều động lẫn nhau giữa các chức vụ khác biệt. Nhưng đơn xin điều chuyển của ta lại không được phê duyệt!"
"Đó là bởi vì toàn bộ Y quán hiện tại chỉ có một mình ta, chức vụ của ta là cao nhất!"
"Không được, nếu cứ tiếp tục như thế này, ta thật sự sẽ bị tên khốn kiếp kia đuổi kịp."
"Nhanh lên, ta phải nhanh hơn nữa, ta cần có thêm thật nhiều công tích!"
Ninh Tiểu Tuệ cảm thấy như có một con mãnh thú thời hồng hoang đang đuổi theo sau lưng mình.
Một cỗ áp lực cực lớn bao phủ lấy tâm linh nàng, ép buộc nàng phải dốc hết toàn lực, tranh thủ kiếm lấy công tích.
Chu Huyền Tích liền dễ dàng đạt được mục đích của mình.
Y cần Ninh Tiểu Tuệ có được chức vụ ở Sử Ký đình càng nhanh càng tốt!
Chỉ cần có được thông tin tình báo bên trong Sử Ký đình, y có thể trực tiếp tìm ra tất cả hung phạm đứng sau màn. Cho dù là kẻ đánh nổ Tiên cung hay là pháo kích Hỏa Thị sơn.
Lại sửa chữa thành công một lần nữa, Ninh Chuyết nhẹ nhàng nâng cơ quan nhân ngẫu đứng dậy.
"Đi đi."
Hắn nhẹ nhàng đẩy lưng cơ quan nhân ngẫu này.
Cơ quan nhân ngẫu kia nhanh chóng đuổi theo, tụ hợp vào trong hàng ngũ các cơ quan đang rút lui.
Ninh Chuyết lúc này cũng trở về đội ngũ.
Các tu sĩ tập trung lại một chỗ, trong đó chủ yếu là tu sĩ Ninh gia, tu sĩ Chu gia và Trịnh gia chỉ chiếm số ít.
Ninh Chuyết vốn là nhân vật nổi bật, nhất cử nhất động đều thu hút mọi ánh nhìn.
Trong thời gian gần đây, hắn thường xuyên sửa chữa cơ quan nhân ngẫu ở chỗ này, đã thu hút rất nhiều người bắt chước theo.
Kết quả là sau khi thử nghiệm một phen, mọi người đều phát hiện sửa chữa những cơ quan nhân ngẫu này quả thực có thể kiếm được rất nhiều công tích.
Lúc Ninh Chuyết trở về, bọn họ còn đang thảo luận về số công tích của bản thân.
"Ta có ba mươi chín công tích rồi."
"Của ta là bốn mươi sáu công tích."
Chu Trạch Thâm nhẹ giọng nói:
"Năm mươi hai."
Sau đó gã quay sang nhìn Ninh Chuyết, hỏi:
"Ninh huynh, dựa theo tốc độ của ngươi cùng với thời gian ngươi đến nơi này trước, e rằng công tích đã tích lũy được tám, chín mươi điểm rồi chứ?"
Ninh Chuyết im lặng kiểm tra công tích của mình.
Âm một trăm chín mươi ba!
Trong lòng hắn ứa lệ, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười gật đầu với mọi người:
"Đã vượt qua chín mươi sáu rồi."
"Bây giờ ta có thể vào Y quán, nhận chức vụ thấp nhất trong Y quán là Y sĩ."
Mọi người nhất thời sợ hãi thán phục, sau đó liên tục chúc mừng.
"Quả nhiên, không hổ danh là ngươi."
Chu Trạch Thâm mỉm cười gật đầu, không hề cảm thấy bất ngờ.
Tạo nghệ cơ quan thuật mà Ninh Chuyết thể hiện gần đây cũng khiến gã âm thầm bội phục.
"Đi, chúng ta cùng xuất phát đến Y quán."
"Chúng ta tiễn Chuyết ca đi nhậm chức!"
"Đúng đúng đúng, ta muốn tận mắt chứng kiến cảnh tượng Chuyết ca bước vào Y quán."
Mọi người vây quanh Ninh Chuyết, chân tâm thật ý chúc mừng hắn.
Thế nhưng Ninh Chuyết lại lắc đầu:
"Chuyện này có gì đáng để chúc mừng chứ, mọi người cũng nhanh thôi, đến lúc đó tất cả đều nhận chức vụ y sĩ, chắc chắn có thể kiếm được công tích nhanh hơn."
"Ta bây giờ đang mỏi mệt không chịu nổi, sẽ không vội vàng nhậm chức đâu. Chúng ta quay về nơi đóng quân trước đã, ta sẽ truyền thụ cho mọi người thêm một chút kinh nghiệm về sửa chữa cơ quan nhân ngẫu."
Đề nghị này của Ninh Chuyết lập tức nhận được sự tán đồng vô cùng rộng rãi.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn làm như vậy!
Mấy ngày nay, sau khi đội ngũ trở về nơi đóng quân tạm thời, hắn đều công khai truyền thụ kinh nghiệm sửa chữa cơ quan của mình trong sân nhỏ.
Hắn trực tiếp truyền thụ cho người khác hiểu biết của mình về các bộ phận cơ quan.
Hành động này đã mang đến cho mọi người sự tiến bộ rất rõ ràng.
Rất nhiều tu sĩ Chu gia và Trịnh gia cũng nghe tiếng mà đến.
Ninh Trầm bèn hỏi Ninh Chuyết, có nên để bọn họ vào dự thính hay không.
Ninh Chuyết:
"Giờ phút này, bốn nhà tiến hành liên minh vì đại cục. Không thể hẹp hòi được, cứ để bọn họ vào nghe đi."
Loại khí phách như vậy khiến đám người Ninh Trầm âm thầm khâm phục.
Nhưng cũng có một bộ phận người của Ninh gia trong lòng bất mãn, cảm thấy việc người của Chu gia, Trịnh gia được đối xử giống như bọn họ là không công bằng.
Ninh Chuyết cũng đã sớm lường trước được điều này.
Mỗi lần truyền thụ kinh nghiệm sửa chữa cơ quan tạo vật xong, vào buổi tối trước khi đi ngủ, hắn đều tập hợp các tu sĩ Ninh gia lại một chỗ.
Trong phòng của mình, Ninh Chuyết truyền thụ cho bọn họ một số kiến thức sâu sắc hơn, cũng như rất nhiều mẹo nhỏ trong việc sửa chữa, lựa chọn cơ quan nhân ngẫu.
Làm như vậy, một chút bất mãn ít ỏi của các tu sĩ Ninh gia cũng theo đó tan biến.
Ninh Chuyết kết thúc buổi truyền thụ trước khi đi ngủ, một mình đi đến Y quán.
...
Lúc hắn đến Y quán thì đã là đêm khuya.
Nhưng trong Dung Nham Tiên cung vẫn rất sáng sủa, hào quang chiếu rọi khắp nơi.
Nơi đây không phân biệt ngày đêm, nếu không phải dùng pháp thuật để đo lường tính toán, sẽ rất dễ khiến người ta mất đi cảm giác chính xác về thời gian.
Cho dù nham tương hay màn sáng hình cầu màu vàng nhạt, hoặc là Yêu thú triều bên ngoài màn sáng, đều khiến cho ban đêm ở Dung Nham Tiên cung tràn ngập ồn ào và oi bức.
Sau khi bước vào Y quán, Ninh Chuyết học theo biểu hiện lần đầu tiên của Ninh Tiểu Tuệ, thử dò xét một hồi lâu, sau đó liên tục nhận nhiệm vụ sửa chữa trước bàn làm việc thủ công, sửa chữa liên tiếp hơn mười cơ quan nhân ngẫu.
Làm xong những việc này, hắn mới hai mắt đầy quầng thâm, mang theo vẻ mặt mệt mỏi nhưng phấn khích trở về nơi đóng quân nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau hắn cũng chỉ ngủ vỏn vẹn hai canh giờ, sau đó lại một mình đi đến Y quán.
Từ đó trở đi, hành động của hắn đã khác biệt hoàn toàn với những người khác, mỗi lần trở về đều bị hỏi han rất nhiều.
Ninh Chuyết vẫn tiếp tục truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người, nhân cơ hội này, hắn nói cho bọn họ biết rất nhiều bí mật bên trong Y quán, khiến mọi người càng thêm ngưỡng mộ, càng thêm có động lực phấn đấu.
Cũng nhân cơ hội này, hắn lén lút trộn lẫn thông tin về phòng điều trị bệnh nặng vào những thông tin khác tiến hành báo cho mọi người biết.
Sau hai ngày liên tục như vậy, đám người Chu Huyền Tích dần dần quen với hành động của hắn, bắt đầu giảm bớt chú ý đối với tiểu tử này.
"Thời cơ đã chín muồi."
...
Y quán.
Ninh Chuyết bước vào bên trong phòng điều trị bệnh nặng.
Sau khi đến đây, hắn nhanh chóng đóng cửa phòng lại, đồng thời khởi động trận pháp bên trong phòng.
Chỉ trong nháy mắt, liên lạc giữa hắn và ngoại giới đã bị cắt đứt!
Các tu sĩ Kim Đan cảm nhận được tình huống này, lập tức truyền âm trao đổi.
"Ninh Chuyết xảy ra chuyện gì vậy? Liên lạc giữa ta và nó đã bị cắt đứt rồi."
"Ta cũng không cảm ứng được nó."
"An tâm chớ vội, có thể là do bố trí đặc thù của Y quán. Ta nhớ ra rồi, có phải hắn đã vào phòng điều trị bệnh nặng không?"
"Chờ xem sao. Nói thật thì cũng chỉ có thể chờ đợi. Chúng ta không phải là đệ tử thí luyện, căn bản không thể tới gần Y quán được."
Các tu sĩ Kim Đan tạm thời bình tĩnh lại.
Còn Ninh Chuyết đã gặp được Tôn Linh Đồng và Dương Thiền Ngọc ở trong phòng điều trị bệnh nặng.
"Dương tiền bối."
Hắn chắp tay hành lễ với Dương Thiền Ngọc, sau đó nói với Tôn Linh Đồng:
"Tôn lão đại, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng tỏ ra xa lạ với nhau, đây là một cách đề phòng đối với Dương Thiền Ngọc.
Tôn Linh Đồng nói với Dương Thiền Ngọc:
"Ta và Ninh lão đệ đã từng hợp tác qua nhiều lần."
"Kế hoạch lớn mà ta đã nói với ngươi trước đây cũng là do ta và Ninh lão đệ hợp mưu."
"Ninh lão đệ là thành viên của đội ngũ cải tu, lại càng được đám tu sĩ Kim Đan Chu Huyền Tích tin tưởng, chúng ta muốn có được tin tức trực tiếp thì nhất định phải thông qua hắn."
"Đồng thời hắn còn là đệ tử thí luyện của Dung Nham Tiên cung. Ngươi cũng thấy đấy, với thân phận này, hắn có thể đi vào những nơi quan trọng như Y quán, cũng rất có ích đối với hành động tiếp theo của chúng ta."
Dương Thiền Ngọc khẽ gật đầu.
Sự thật bày ra trước mắt khiến nàng khá là tán thành với những gì Tôn Linh Đồng nói.
Đương nhiên theo thời gian tiếp xúc với Ninh Chuyết, nàng sẽ dần dần phát hiện ra sự khác biệt giữa hắn và các thành viên khác trong đội ngũ cải tu.
Ví dụ như các thành viên khác trong đội ngũ cải tu, cho dù gia nhập Y quán, nhận chức vụ Y sĩ, cũng sẽ không có quyền lực lớn đến như vậy, có thể cho phép ngoại nhân tiến vào trong phòng điều trị bệnh nặng.
"Một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ như ngươi, vậy mà dám thèm muốn Dung Nham Tiên cung cùng một tên Trúc Cơ như ta?"
"Lá gan cũng không nhỏ nhỉ!"
Dương Thiền Ngọc vừa âm thầm nói vừa đánh giá Ninh Chuyết ở khoảng cách gần.
Xét từ góc độ của nàng, đây là lần đầu tiên nàng chính diện gặp mặt hắn.
Phải nói là Ninh Chuyết có ngoại hình rất ưa nhìn. Một thân bạch y, mày kiếm mắt sáng, mười sáu tuổi đúng là lúc tuổi trẻ rực rỡ nhất.
Ngoài ra Dương Thiền Ngọc còn cảm thấy khí tức sinh mệnh của tiểu tử này có chút gì đó gần gũi một cách khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận