Tiên Công Khai Vật

Chương 214: Sau diệt Độc Xà (1)

Đêm khuya.
"Giết! Giết cho ta!"
"Xông lên! Ai chém được một tên Luyện Khí kỳ, thưởng một kiện pháp khí. Ai giết được tu sĩ Trúc Cơ kỳ, phong làm trưởng lão Hầu Đầu bang!"
Tiếng viên hầu gào thét vang trời, dưới sự chỉ huy của các tu sĩ, chúng điên cuồng xông giết tới.
Bang phái bị tập kích vừa phẫn nộ vừa kinh nghi, không hiểu vì sao Hầu Đầu bang lại tấn công bọn họ!
"Đừng sợ!"
"Chúng ta có pháp trận phòng ngự bảo hộ, Hầu Đầu bang muốn cường công được thì nhất định phải trả cái giá rất đắt!"
"Mặc kệ bọn chúng phát điên vì cái gì, huyên náo lớn như vậy, thành vệ quân nhất định sẽ đến!"
Các vị trưởng lão, bang chủ đang ra sức ổn định quân tâm. Trên tầng cao nhất của một tửu lâu, Ninh Chuyết tiêu hao phù lục gia tăng thị lực, thấy được rõ ràng toàn bộ công phòng của hai bên trong trận chiến này. Tân bang chủ Hầu Đầu bang sắc mặt vô cùng khó coi, y đứng bên cạnh Ninh Chuyết, thấp giọng nói:
"Đại nhân, nếu cứ tiếp tục như vậy, Hầu Đầu bang chúng ta sẽ tổn thất nặng nề!"
Thế nhưng vẻ mặt Ninh Chuyết lại không chút thay đổi. Trận chiến bên dưới tiếp tục kéo dài. Cuối cùng Ninh Hướng Tiền cũng không nhịn được lên tiếng:
"Thiếu gia, chúng ta có nên xông trận hay không?"
Ninh Chuyết lắc đầu:
"Tạm thời chưa cần."
Bang chủ Hầu Đầu Bang giống như như rơi vào hầm băng, cảm thấy thể xác và tinh thần vô cùng lạnh lẽo. Ninh Chuyết không hề thương xót Hầu Đầu bang, thản nhiên lấy mạng người, mạng khỉ để tiêu hao pháp trận phòng ngự của đối phương, thật sự là vô cùng tàn khốc, phảng phất như một vị tướng lĩnh lãnh huyết bên trên sa trường. Nhưng bang chủ Hầu Đầu bang không còn cách nào khác. Sau khi nhận thua, y không chỉ ký kết khế ước vô cùng nghiêm cẩn và hà khắc, mà còn phải tự tay giao ra toàn bộ chứng cứ hãm hại Viên Nhị cho Ninh Chuyết. Thế cho nên hiện tại y chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh. Bên trong pháp trận phòng ngự, bang phái đối địch không ngừng chửi rủa. "Đám người Hầu Đầu bang này điên rồi!"
"Chúng ta đắc tội gì với bọn chúng chứ?"
"Sao đám thành vệ quân đến giờ vẫn chưa tới? Bọn chúng mù hết rồi sao?!"
Bọn chúng bị Hầu Đầu bang điên cuồng tấn công dồn dập. Vốn thực lực tổng thể so ra kém hơn rất nhiều, nếu không có pháp trận phòng ngự thì e rằng đã sớm tan thành mây khói. "Bang chủ đại nhân, chúng ta còn đánh nữa hay không?"
"Nếu tiếp tục như vậy, nhóm huynh đệ của chúng ta sẽ chết sạch mất!"
Các trưởng lão Hầu Đầu bang tìm tới bang chủ nhà mình, liên tục kêu khổ. Bọn họ cũng từng nghĩ đến chuyện chạy trốn, thậm chí là phản công Ninh Chuyết. Nhưng nhìn gần hai mươi vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ đứng ngay ngắn phía sau đối phương, ý nghĩ kia vừa lóe lên trong đầu đã bị bọn họ hung hăng dập tắt. Tấn công bang phái địch nhân còn có cơ hội sống sót, thế nhưng đối đầu với đám người Ninh Chuyết thì chắc chắn kết cục không mấy tốt đẹp! "Không sai biệt lắm, cho người phía trước rút lui, đổi đội ngũ dự bị lên thay."
Ninh Chuyết ra lệnh. "Vâng, đại nhân."
Tân bang chủ Hầu Đầu bang vội vàng đáp. "Chờ đã, vận dụng lá phù này."
Ninh Chuyết vươn tay lấy ra một lá phù lục. Bang chủ Hầu Đầu bang vô cùng mừng rỡ nhận lấy:
"Phá Trận Phù!"
Sau đó không lâu. Dưới uy lực của Phá Trận Phù, pháp trận phòng ngự của bang phái địch nhân sụp đổ, sĩ khí đối phương rơi xuống vực thẳm, người thì bỏ mạng, kẻ thì đầu hàng. "Đại nhân, những tù binh này xử lý như thế nào?"
Bang chủ Hầu Đầu bang cung kính hỏi. Ninh Chuyết cười lạnh:
"Bọn chúng đều là kẻ làm nhiều việc ác, người nào không phải tội ác tày trời, chết không có gì đáng tiếc! Giết hết cho ta!"
Ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại khiến tất cả mọi người ở đây rùng mình, ngay cả các tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Ninh gia cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Ninh Chuyết chỉ mới mười sáu tuổi, từ trước đến nay đều chỉ sinh hoạt trong học đường. Hắn biểu hiện ra bên ngoài thiên tư hơn người, chuyên tâm cần mẫn, giỏi mưu tính cùng với dũng cảm không ngại va chạm với chủ mạch. Nhưng trận chiến đêm nay lại khiến người ta nhìn thấy sự tàn nhẫn và lạnh lùng ẩn sâu bên trong con người hắn. Không lâu sau, bang chủ Hầu Đầu bang quay lại báo cáo, mọi chuyện đã làm theo ý của Ninh Chuyết, không một ai trong bang phái địch nhân còn sống sót. Ninh Chuyết hài lòng gật đầu:
"Trừ gian diệt bạo, hoằng dương chính nghĩa quả nhiên là chuyện thú vị nhất trên đời! Tiếc là không có rượu, nếu không ta nhất định uống cạn một chén lớn."
Ninh Hướng Quốc mỉm cười, lấy ra một bầu rượu ngon từ trong túi trữ vật treo trên hông mình:
"Rượu thì ta có."
Nói xong gã liền chủ động rót cho Ninh Chuyết một chén. Ninh Chuyết nâng chén lên, nhưng không vội uống mà đưa cho bang chủ Hầu Đầu bang:
"Chén rượu này ta ban thưởng cho ngươi, uống đi."
Vị bang chủ nọ vội vàng cảm tạ, ngoan ngoãn uống một hơi cạn sạch. "Ta muốn chúc mừng ngươi, bang chủ."
Ninh Chuyết quay sang nói với y, "Từ nay về sau, Hầu Đầu bang sẽ thay thế vị trí của bang phái vừa rồi, trở thành thế lực hùng mạnh nhất chợ đen."
Vị bang chủ kia nghe vậy yết hầu bỗng nhiên giật giật, trong lòng dâng lên nỗi uất ức xen lẫn phẫn nộ. Hầu Đầu bang vì muốn giành được sinh ý hái Hỏa Thị, đã vất vả lắm mới có thể tẩy trắng như ngày hôm nay. Vậy mà chỉ vì một trận chiến này, bao nhiêu công sức đã đổ sông đổ biển, bọn họ lại trở thành bang phái dính máu tanh! Ninh Chuyết từ bên hông lấy ra một chiếc túi trữ vật, ném cho bang chủ Hầu Đầu bang:
"Trận chiến hôm nay đã để ta chứng kiến Hầu Đầu bang các ngươi trung thành. Đây là phần thưởng cho các ngươi."
Bang chủ Hầu Đầu bang vội vàng cảm tạ, nhưng sau khi mở miệng túi ra xem, sắc mặt y lập tức biến đổi:
"Cơ quan Hỏa Bạo hầu?!"
"Không sai."
Ninh Chuyết gật đầu, "Các ngươi tổn thất quá nhiều hầu sủng, những cơ quan tạo vật này coi như là bồi thường. Sau này cứ làm việc cho ta, cho Ninh gia thật tốt, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi."
"Đa tạ đại nhân!"
Bang chủ Hầu Đầu bang quỳ xuống đất dập đầu tạ ơn, nhưng trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Ninh Chuyết thực sự làm việc quá mức, phách lối hùng hổ dọa người! Hắn rõ ràng có Phá Trận Phù, nhưng hết lần này đến lần khác lại cố tình đợi đến khi Hầu Đầu bang thương vong thảm trọng mới chịu lấy ra dùng. Mục đích của hắn rất rõ ràng: Ép cho Hầu Đầu bang tổn thất hầu hết hầu sủng, sau đó dùng cơ quan Hỏa Bạo Hầu để thay thế. Bang chủ Hầu Đầu bang chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấu mục đích của Ninh Chuyết:
"Hắn muốn dùng cơ quan Hỏa Bạo hầu để làm sâu sắc thêm một tầng khống chế đối với Hầu Đầu bang!"
Trong lòng vị bang chủ đại nhân này tràn đầy u ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận