Tiên Công Khai Vật

Chương 42: Bố cục thành công

Phủ Thành chủ.
“Ngươi nói gì? Tử Dương biệt viện bị Ma tu tập kích?” Phí Tư đang xử lý sự vụ trực tiếp đứng bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc.
“Mông Trùng thiếu gia thế nào rồi?” Y lập tức hỏi thăm.
Sau khi biết Mông Trùng không sao, tảng đá lớn trong lòng y lúc này mới buông lỏng xuống.
Y lập tức hạ lệnh, điều động một đội ngũ tu sĩ đến Tử Dương biệt viện hỗ trợ.
“Ta đi trước!” Phí Tư nào còn quan tâm đến sự vụ trong tay, y tung người nhảy lên không trung, thân hình như cầu vồng, bay về phía Tử Dương biệt viện.
“Chuyện Mông Trùng được sắp xếp đi Tử Dương biệt viện, trước sau đều vô cùng bí mật.”
“Nhưng hắn mới đến đó không lâu, đã bị Ma tu tập kích!”
“Thật sự là Ma tu?”
Trong lòng Phí Tư bao phủ mây đen.
Y là cánh tay đắc lực của Thành chủ Hỏa Thị Tiên thành đương nhiệm, tính cách âm tàn, giỏi dùng mưu kế tính toán. Rất nhiều chuyện Thành chủ Hỏa Thị Tiên thành không tiện làm, Trì Đôn lại không có đầu óc để làm, chỉ có thể do y tự tay hành động.
Trước đây, Phí Tư đã điều tra ra Chu Trụ của Chu gia tự phụ thiên tư của bản thân, cứng rắn chịu đựng thương thế, tốc độ tán công cực nhanh, tạo thành uy hiếp lớn đối với Mông Trùng.
Y liền ra tay bố trí, khởi động ám gian bên trong Chu gia ám toán Chu Trụ, trì hoãn tiến độ tán công của đối phương xuống rất nhiều.
Mà Trịnh Tiễn của Trịnh gia sử dụng thủ đoạn luyện khí, tốc độ cũng không chậm, y cũng dứt khoát cũng tiến hành ám toán luôn.
Cuối cùng để ngụy trang bản thân, y điều động tử sĩ, cố ý đánh lén Mông Trùng. Mông Trùng tiến hành phản sát, vì vậy coi như lộ mặt trong ba đại gia tộc, gián tiếp biểu hiện ra sự cường đại của Phủ Thành chủ.
Đương nhiên, Mông Trùng cũng không biết chuyện này. Ngoại trừ Phí Tư và Thành chủ, không có người thứ ba nào biết được.
Còn về Ninh gia, Phí Tư cũng chú ý đến Ninh Tiểu Tuệ. Nhưng đối phương vẫn đang đấu đá với gia tộc, tranh thủ thêm lợi ích cho bản thân, căn bản không hề tiến hành tán công, không tạo thành bất kỳ uy hiếp nào, thế cho nên y cũng lười xuất thủ.
Phủ Thành chủ đương nhiên cũng an bài nội ứng trong Ninh gia. Nhưng Phí Tư cân nhắc: Nếu điều động nội ứng ra tay, mà không mang lại bất kỳ giá trị gì. Ngược lại không bằng buông tha Ninh gia, tạo ra sự thật chỉ có Ninh gia trong bốn đại thế lực là không bị tập kích.
Như vậy Chu gia, Trịnh gia sẽ nghĩ như thế nào?
Phí Tư lợi dụng điểm này, nhẹ nhàng bố cục thiết kế một cái bẫy nhỏ, ám toán Ninh gia một phen.
Chính vì y đã làm nhiều chuyện như vậy, nên khi nghe tin Mông Trùng bị đánh lén, lập tức như lâm đại địch!
“Có phải ba nhà kia đã nhìn thấu chân tướng, ngấm ngầm trả thù chúng ta hay không?”
“Vậy đến tột cùng là một nhà nào?”
“Kẻ nào bên phía chúng ta để lộ ra phong thanh đây?”
Bốn đại thế lực của Hỏa Thị Tiên thành đang ở vào trạng thái cân bằng. Mọi người đều là chính đạo, cho dù muốn trả thù cũng sẽ không quang minh chính đại bày ra trên bàn, sẽ không xé rách mặt như vậy, mà sẽ ngấm ngầm ra tay.
Sắp xếp hoặc ngụy trang thành Ma tu, là thủ đoạn thường thấy nhất.
Phí Tư đáp xuống Tử Dương biệt viện, dẫn đến một trận khí lãng cuồn cuộn, cuốn lên một làn khói bụi.
Y ngẩng đầu nhìn, khắp nơi đều là dấu vết kịch chiến. Trong đống đổ nát, nằm ngang rất nhiều thi thể tu sĩ, còn có một lượng lớn bộ phận cơ quan bị vỡ vụn.
Kiếm tu Trúc Cơ đỉnh phong trước đó bị Hàn Minh đánh lui, lợi dụng Độn Không phù để chạy trốn đã trở về.
Khi nhìn thấy Phí Tư, sắc mặt của hắn trắng bệch, vội vàng tiến lên hành lễ.
“Lâm trận bỏ chạy, chút nữa sẽ hỏi tội ngươi!” Lúc trên đường đến, Phí Tư đã nhận được báo cáo khẩn cấp của tu sĩ, biết rõ những gì đã xảy ra trong toàn bộ quá trình tập kích.
Kiếm tu bề ngoài cúi đầu nghe lệnh, nhưng trong lòng lại chưa từng hối hận.
Đồng liêu tu vi Trúc Cơ kỳ giống như hắn chủ động xuất kích, đi đối phó với tên Ma tu am hiểu cơ quan thuật kia, sau đó cũng đã có đi không về.
Rõ ràng là dữ nhiều lành ít.
Chí ít hắn còn bảo trì được tính mệnh!
Còn về việc chịu tội gì đó, cứ thản nhiên nhận là được. Còn mạng mới có thể nói tiếp sau này, mới có được tương lai.
Phí Tư bước qua tên kiếm tu kia, nhanh chóng chạy đến luyện đan thất.
Trong luyện đan thất, Mông Trùng đang quỳ nửa người, chiếu cố cho Tôn Liệt nằm trên đất.
Lúc này sắc mặt Tôn Liệt đã tốt hơn nhiều.
Mặc dù Mông Trùng không am hiểu chữa trị cho người khác, nhưng Tôn Liệt là đại sư luyện đan, mang theo bên mình rất nhiều đan dược trị thương.
“Mông Trùng thiếu gia, ngài không sao chứ?” Phí Tư ra vẻ khẩn trương, câu đầu tiên liền hỏi Mông Trùng, quan tâm và lo lắng hiện rõ trên nét mặt.
Mặc dù y đã biết đối phương không sao, nhưng lúc này liền nên có chút biểu hiện.
Rất nhiều khi, lời nói vô nghĩa cũng không phải vô dụng, nó có thể biểu đạt một loại thái độ nào đó! Mà thái độ thường có thể thể hiện lập trường.
Mông Trùng liếc nhìn qua Phí Tư, trực tiếp lắc đầu, biểu thị bản thân không sao.
“Không việc gì sao lại trần truồng, còn tỏa ra hương thơm?” Phí Tư cảm thấy rất kỳ quặc, nhưng y tuyệt đối sẽ không nói ra miệng.
Y tiếp tục nhìn chằm chằm Tôn Liệt, rất không khách khí: “Tôn Liệt, may mà Mông Trùng thiếu gia không sao, nếu không ngươi khó thoát khỏi tội!”
“Ngươi chết chỉ là chuyện nhỏ, Mông Trùng thiếu gia chính là người có Tiên tư siêu đẳng, là hy vọng của Mông gia. Ngươi liên lụy đến ngài ấy, có mười cái mạng cũng không đủ để đền.”
Mặc dù Tôn Liệt là đại sư luyện đan, nhưng dù sao cũng chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong, chứ không phải Kim Đan kỳ.
Trên thực tế, cho dù Tôn Liệt là tu sĩ Kim Đan kỳ, Phí Tư lúc này cũng sẽ mắng không chút khách khí.
Đây chính là chỗ thông minh của y.
Tôn Liệt dựa vào vách tường nửa nằm nửa ngồi, trợn mắt nhìn Phí Tư.
Tính cách lão xưa nay không câu nệ tiểu tiết, cũng không thích người như Phí Tư. Cho dù đối phương là Kim Đan kỳ đi chăng nữa? Lão cũng không cho sắc mặt tốt.
Mọi người đều là nhân sĩ chính đạo, liền phải làm việc theo quy củ của chính đạo.
Tu vi không đại diện cho tất cả.
Tôn Liệt lập tức phản bác: “Ta liên lụy đến Mông Trùng? Là Thành chủ các ngươi đích thân mời ta ra tay. Ngươi cho rằng ta muốn nhúng tay vào vũng nước đục của Dung Nham Tiên Cung này?”
Lão là đại sư luyện đan, cho dù tu vi kém hơn một chút, nhưng tay nghề tốt theo bên người, đi đâu cũng được lễ ngộ, nhân sinh cũng không đến mức tệ.
Phí Tư nhìn thoáng qua dược liệu bị hủy trong đan lô, hừ lạnh nói: “Bây giờ thì hay rồi, ngươi lần này trợ giúp Mông Trùng thiếu gia thất bại, bại lộ nơi này, nếu tiếp tục ở lại đây sẽ càng thêm nguy hiểm hơn.”
Tôn Liệt cười xùy một tiếng: “Phí Tư, cái lỗ tai nào của ngươi nghe được ta nói lần này đã thất bại vậy?”
“Ta đã thành công!”
“Hả?” Phí Tư sửng sốt.
“A?” Mông Trùng có chút kinh ngạc, “Tôn lão, công lực của vãn bối vẫn chưa tán hết mà.”
“Ha ha ha.” Tôn Liệt lại không vội vã giải thích, mà ngửa đầu cười to, vô cùng đắc ý.
Phí Tư cười lạnh, tay chỉ vào dược liệu bị luyện hỏng trong đan lô: “Sự thật rõ ràng hơn lời nói, Tôn Liệt, đã đến nước này rồi, ngươi mạnh miệng có ích gì?”
“Ha ha ha!” Tiếng cười của Tôn Liệt bỗng nhiên cao vút, tràn đầy ý trào phúng.
Nhưng rất nhanh lão động đến vết thương, tiếng cười đột ngột dừng lại, vẻ mặt lộ ra một tia đau đớn.
“Khụ khụ khụ, ọe!” Tôn Liệt kịch liệt ho khan, sau đó yết hầu nhúc nhích, nôn ra một ngụm máu.
Trong máu tản ra mùi rượu nồng nặc.
“Đáng tiếc, đáng tiếc a.” Tôn Liệt nhìn chằm chằm huyết thủy trên mặt đất, không ngừng vỗ đùi.
Mông Trùng vội vàng đưa đan dược qua: “Tôn lão đừng nói nữa, mau ăn vào đan dược đi.”
Tôn Liệt đẩy tay hắn ra: “Đan dược không phải ăn càng nhiều càng tốt, ta vừa mới uống thuốc, dược lực đã tràn ngập toàn thân, sẽ từ từ tiêu hóa theo thời gian. Có uống thêm cũng sẽ không tốt.”
Phí Tư nheo cặp mắt lại, nhận ra chút cổ quái: “Ngươi đáng tiếc cái gì?”
Tôn Liệt nhìn chằm chằm vũng máu trên mặt đất, nói: “Đó chính là Thiên Diễm Liệt Hồn Tửu a. Dùng Linh Diễm hoa ngàn năm, Hồn Tinh thuần khiết, Viêm Tuyền chi thủy tiến hành ủ, mùi rượu nồng đậm, tửu kình hung mãnh, ta đã sắp uống hết rồi a!”
Mông Trùng hừ một tiếng: “Tôn lão, đừng tiếc của nữa. Không phải chỉ là Thiên Diễm Liệt Hồn Tửu sao. Để vãn bối đi cầu xin gia gia, nhất định sẽ xin thêm cho ngài một vò.”
Tôn Liệt lúc này mới nhếch miệng cười toe toét, đưa mắt nhìn về phía Mông Trùng: “Hảo hài tử, cũng không uổng phí ta dụng tâm lương khổ, bố cục cho ngươi thành công.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận