Tiên Công Khai Vật

Chương 406: Sưu hồn Ninh Chuyết (1)

"Những chữ này... sao lại nhỏ như vậy?"
Chu Huyền Tích nhíu mày.
Y dốc hết toàn lực, nhưng trong tầm nhìn vẫn là một mảnh mơ hồ như cũ. Dù sao lúc đó biển lửa bốc lên ngùn ngụt, che khuất rất nhiều, tầm nhìn bị bóp méo.
Chữ viết của Ninh Tiểu Tuệ lại nhỏ như vậy, còn nằm ở lớp trong của tảng băng, không nhìn rõ cũng là chuyện bình thường.
Vậy thì khó làm rồi.
Đối với Chu Huyền Tích mà nói, nếu có vật chứng trước mắt, y chỉ cần dùng thần niệm đảo qua, liền có thể dễ dàng biết được chân tướng.
Nhưng những gì y thấy được đều là hiệu quả kết hợp khi thi triển thiên tư cùng pháp thuật.
Y không thể làm tốt hơn được nữa!
"Chẳng lẽ không thể viết to hơn một chút sao?"
"Ninh Tiểu Tuệ biết rõ mình chắc chắn phải chết, trước khi chết đã dốc toàn lực chế tạo gạch băng, mưu toan có thể lưu những thứ này lại."
"Điều này cũng có khả năng."
"Dù sao Băng Chi Ngọc Thủ vốn am hiểu chuyện trùng sinh bên trong tử địa."
"Nhưng cuối cùng gạch băng vẫn không thể lưu lại."
"Thiên phú dù sao cũng không phải là thần thông..."
Nghĩ đến đây, trong mắt Chu Huyền Tích lóe lên một vệt tinh mang.
"Ninh Tiểu Tuệ dường như hơi quá cẩn thận rồi."
"Hơn nữa nếu nó muốn để lại manh mối, tại sao khi đối mặt với phân thân pháp lực của Trịnh Song Câu trước đó lại không trực tiếp nói ra sự thật?"
"Có một khả năng, Ninh Tiểu Tuệ sau khi tạm biệt phân thân pháp lực của Trịnh Song Câu mới phát hiện ra một số điểm mấu chốt, hoặc là đột nhiên nghĩ thông suốt điều gì đó."
"Cũng có khả năng khác chính là Ninh Tiểu Tuệ trước khi chết, bị dục vọng báo thù làm mờ mắt, muốn thông qua việc đổ oan giá họa, khiến cho địch nhân của nàng ta không được yên ổn."
"Còn có một khả năng..."
"Trong mắt Ninh Tiểu Tuệ, Trịnh Song Câu cũng không đáng giá tín nhiệm!"
"Hoặc là nó muốn tự mình bẩm báo với ta, chứ không muốn nói cho một gã tu sĩ Kim Đan nào đó trước."
Tâm tư của Chu Huyền Tích tựa như điện xẹt, muôn ngàn ý niệm liên tiếp nổi lên.
Có quá nhiều khả năng, y sau khi suy nghĩ một hồi liền thu dòng suy nghĩ hỗn loạn lại.
"Có thể khẳng định, Tôn Linh Đồng là hung thủ giết hại Ninh Tiểu Tuệ."
"Hơn nữa hắn còn nắm giữ Hỏa Táng Bàn Nhược Giải Linh Kinh!"
Cảnh tượng Chu Huyền Tích nhìn thấy từ lần hồi ức thứ hai chính là điều này.
"Hỏa Táng Bàn Nhược Giải Linh Kinh! Quả nhiên giống như ghi chép trong bí mật của vương thất, Phật kinh bực này có thể dùng để giải thoát sinh mệnh, đề luyện ra linh tính."
"Tôn Linh Đồng nắm giữ môn Phật kinh này, đúng là bằng chứng rõ ràng cho thấy Bất Không Môn đã thẩm thấu thật sâu vào Dung Nham Tiên cung!"
"Bất Không Môn..."
Chu Huyền Tích âm thầm nghiến răng, bởi vì những gì gặp phải hôm nay khiến cho y sinh ra căm hận chưa từng có đối với tông môn này.
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào."
"Có phẫn nộ cũng vô dụng, quyết sách sáng suốt nhất lúc này chính là đi tìm Mông Vị!"
Chu Huyền Tích miễn cưỡng ổn định lại tâm cảnh, sau đó y vung tay lên, thu hồi tất cả mảnh vỡ Ngân Lô trong sân.
Mặc dù không nhìn rõ lời vạch trần trước khi chết của Ninh Tiểu Tuệ, nhưng không sao, y còn có biện pháp khác!
"Các ngươi dọn dẹp chiến trường, cố gắng thu thập manh mối."
"Ta ra khỏi cung một chuyến, đi nói chuyện với Mông Vị!"
Trước khi rời đi, Chu Huyền Tích nhìn thấy Ninh Chuyết đang nhìn mình với vẻ mặt trông mong:
"A, đúng rồi. Bảo vệ tiểu tử này cho thật tốt!"
"Nó chính là quân cờ do Bất Không Môn sắp đặt, hiện giờ đã biết hối hận sửa sai, bỏ gian tà theo chính nghĩa rồi."
Lão tổ Kim Đan của ba nhà: ? !
Chu Huyền Tích:
"Ninh Chuyết là nhân chứng cực kỳ quan trọng, nhất định phải bảo vệ được tính mạng của nó, không được để xảy ra sơ suất!"
Tu sĩ Kim Đan của ba nhà vội vàng gật đầu, biểu thị đã hiểu rõ.
Sau một khắc, Chu Huyền Tích phi thân bay lên trời.
Để lại Ninh Chuyết một mình đối mặt với ánh mắt bức bách của đám tu sĩ Kim Đan.
Hắn cũng rất thức thời, lập tức chạy đến bên cạnh Ninh Tựu Phạm:
"Lão tổ tông, lão tổ tông!"
Ninh Tựu Phạm hừ lạnh một tiếng:
"Nói hết những gì ngươi biết ra."
Tuy rằng thần sắc nghiêm khắc, nhưng lão ta vẫn đưa cánh tay ra, kéo Ninh Chuyết đến bên cạnh mình.
Ninh Chuyết đã sớm chuẩn bị sẵn lí do thoái thác, hắn đã chuẩn bị tỉ mỉ những lời này, vốn là dùng cho phòng tuyến thứ hai.
Bây giờ chỉ cần thay đổi một chút nội dung, nói cho tu sĩ Kim Đan của ba nhà nghe.
Các vị lão tổ Kim Đan đều dựng thẳng hai tai lên, nghe ngóng hết sức chăm chú.
Chưa đợi Chu Huyền Tích nghe được, bọn họ đã biết trước hết rồi.
Lại nói Chu Huyền Tích bay thẳng một mạch, một lần nữa rời khỏi Tiên cung.
Bên ngoài Tiên cung, đám Yêu thú xích diễm sôi trào, công kích càng thêm điên cuồng, nhưng đã có Mông Vị ra tay giúp đỡ, Chu Huyền Tích có thể thuận lợi rời đi.
Vị Chu thần bộ này lập tức bay thẳng đến chỗ Mông Vị.
"Mông Vị thành chủ, liên quan đến biến cố Dung Nham Tiên cung lần này, ta có tình báo quan trọng muốn báo cho ngươi biết."
Chu Huyền Tích nói thẳng.
Mông Vị:
"Chu đại nhân, xin cứ nói."
Mặc dù lão ta là đại năng cấp Nguyên Anh, nhưng Chu Huyền Tích lại đại diện cho vương thất, bởi vậy giao tiếp vẫn là ngang hàng.
Chu Huyền Tích liền kể ra chuyện Ninh Chuyết nhận tội như thế nào, suy đoán Bất Không Môn là kẻ đứng sau màn ra sao cho Mông Vị nghe.
Trong lòng vị Thành chủ đại nhân này lập tức chấn động, sau khi trầm mặc một lát mới nói:
"Tốt cho một Bất Không Môn! Lại dám thẩm thấu Dung Nham Tiên cung dưới mí mắt ta, dụng ý khó dò, một tay dựng nên trận hỗn chiến của tu sĩ Kim Đan. Hiện giờ lại giết hại Ninh Tiểu Tuệ, phá hủy Sử Ký Đình, chính là vì muốn tiêu hủy chứng cứ phạm tội."
"Bọn chúng đã có thể pháo kích Sử Ký Đình, e rằng trước đó pháo đài Ngũ hành vô duyên vô cớ tập kích Hỏa Thị sơn, dẫn phát nên thú triều cũng là do bọn chúng giở trò quỷ!"
"Đã chẳng thèm đếm xỉa đến tính mạng của vạn người trong thành như vậy, quả nhiên là Ma tu tà phái!"
Chu Huyền Tích:
"Đây chỉ là suy đoán của ta, không có chứng cứ xác thực."
"Lão phu đương nhiên tin tưởng suy đoán của Chu đại nhân."
Mông Vị cười nói.
Chu Huyền Tích nhìn Mông Vị một cái thật sâu, nói ra mục đích chuyến đi này của mình:
"Nếu đã biết Bất Không Môn là thế lực thứ ba đứng sau màn, hơn nữa lại dám càn rỡ đến như vậy, hai phe chúng ta nên dốc toàn lực hợp tác, loại bỏ bọn chúng trước tiên mới đúng!"
Mông Vị gật đầu:
"Đương nhiên là nên như vậy. Không biết Chu đại nhân có kế sách gì?"
Chu Huyền Tích thao thao bất tuyệt.
Mông Vị mỉm cười:
"Lời Chu đại nhân nói rất đúng."
"Nếu thật sự để cho Bất Không Môn cướp mất chức vị Cung chủ, bất kể vương thất hay là Mông gia ta đều mất hết mặt mũi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận