Tiên Công Khai Vật

Chương 277: Âm dương song tu (1)

Căn cứ ngầm dưới lòng đất.
Bên trong vòng xoáy Quỷ vụ.
"Người nào?!"
Trì Đôn phát hiện ra động tĩnh, vội vàng quay vòng lại.
Nhưng gã chỉ nhìn thấy một thân ảnh to lớn mơ hồ không chút do dự lao thẳng vào bên trong Quỷ vụ.
Trì Đôn vừa mới tiếp cận Quỷ vụ này, dục vọng trong lòng lập tức sôi trào, tràn ngập tâm trí.
Gã lại vội vàng dừng bước.
"Đáng lẽ ta nên bố trí pháp trận bao vây lấy Quỷ vụ, phong tỏa hoàn toàn xung quanh!"
Trì Đôn âm thầm cắn răng.
Tiếc là năng lực của gã không đủ.
Gã chỉ là một vị thể tu, tạo nghệ về trận pháp rất kém cỏi, cho nên so với bố trí trận pháp, còn không bằng để gã xông trận.
"Sau khi Chiêu Hiền Lệnh được ban bố, có lượng lớn ngoại nhân tràn vào Hỏa Thị Tiên thành. Hừ, không biết còn bao nhiêu con chuột lớn ẩn nấp trong bóng tối nữa!"
Động tác của Viên Đại Thắng quá nhanh, khiến cho Trì Đôn cũng không kịp nhìn thấy bóng lưng của nó. Quỷ vụ cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Viên Đại Thắng. Trên thực tế, áp lực chủ yếu đều dồn lên người Dương Thiền Ngọc. Trên đỉnh đầu Tôn Linh Đồng, Viên Đại Thắng đều có Nhân Mệnh Huyền Ti, đặc biệt là sợi của Viên Đại Thắng là do Ninh Chuyết tự tay gieo xuống sớm nhất, cũng là sợi Nhân Mệnh Huyền Ti bền chắc, cứng cáp, to lớn và ngưng thật nhất! Vì vậy dù Quỷ vụ có khép lại một lần nữa, Ninh Chuyết vẫn không mất liên lạc với nó và Tôn Linh Đồng. Thế nhưng cảnh tượng Tôn Linh Đồng bị treo lên tra tấn, trọng thương đầy mình, không ngừng thoi thóp như hắn tưởng tượng lại không xuất hiện. Trên thực tế là Tôn Linh Đồng đang được Dương Thiền Ngọc ôm chặt, hai người ép sát vào nhau. Cô nương họ Dương kia mặt mày ửng hồng, cười một cách si ngốc, ánh mắt mị hoặc như tơ, khóe miệng còn có nước miếng chảy xuống. Tôn Linh Đồng thì hô hấp khó khăn, gian nan giãy giụa nhưng không cách nào thoát ra được, chỉ có thể bị động chống đỡ thuật Thải Âm Bổ Dương của Dương Thiền Ngọc. Ninh Chuyết sững sờ mấy hơi thở, lúc này mới kịp phản ứng lại. "Độc ác! Âm hiểm!"
"Tôn lão đại tu luyện Đồng Tử Công, nếu như không may bị phá công, không chỉ tu vi bị phế bỏ, nhiều năm khổ luyện đổ sông đổ bể, mà căn cơ cũng sẽ bị tổn hại nghiêm trọng."
"Hiện tại huynh ấy có thiên tư, có tư chất tu hành, một khi phá công bị thương, thiên tư tu luyện cũng sẽ bị ảnh hưởng, rất có thể sẽ trở thành một phế nhân!"
Trong lòng Ninh Chuyết dâng lên lửa giận ngút trời. Tôn Linh Đồng bị đối phương tính kế như vậy còn khiến hắn phẫn nộ hơn cả việc bản thân mình gặp phải chuyện này! Nhưng khi Ninh Chuyết đang định chỉ huy Viên Đại Thắng động thủ, Tôn Linh Đồng lại nói:
"Đừng giết nàng ta!"
"Đoàn Quỷ vụ này là do cánh tay cấp Nguyên Anh hóa thành, phải để cho Dương Thiền Ngọc gánh chịu áp lực lớn nhất."
"Nàng ta giống như cây cột duy nhất chống đỡ ngôi nhà sắp sập. Một khi rút đi cây cột trụ là nàng, ngôi nhà lập tức sập xuống, ta căn bản không kịp chạy thoát, liền sẽ bị chôn sống."
"Lão đệ, ta cũng chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thể cốt nhỏ bé, căn bản không thể chống đỡ thủ đoạn cấp Nguyên Anh!"
Ninh Chuyết ngẩn người một lúc, sau đó vội vàng hỏi:
"Lão đại, vậy đệ phải làm sao bây giờ? Huynh cứ nói đi."
Tôn Linh Đồng liền nói:
"Cho ta mượn một chút dương khí. Nàng ta đã muốn Thải Dương, vậy thì cho nàng như nguyện đi."
"Nhanh lên, nhanh lên!"
"Ta vốn là thân đồng tử, Nguyên Dương vĩnh cố, có sức chống cự trời sinh đối với bất kỳ loại thuật pháp mê hoặc nào, hơn nữa kháng tính còn cực cao."
"Mặc dù vậy, bị Dương Thiền Ngọc điên cuồng thôn phệ như thế, ta cũng sắp không chống đỡ nổi nữa rồi."
"Được, lão đại, huynh ngàn vạn lần không thể phá công!"
Ninh Chuyết vội vàng điều động bản thân, thông qua Nhân Mệnh Huyền Ti truyền một cỗ dương khí cho đối phương. Cường độ Nhân Mệnh Huyền Ti giữa hắn và Tôn Linh Đồng không đủ, bị Quỷ vụ quấy nhiễu vô cùng nghiêm trọng, gần như không thể câu thông được. Nhưng mối quan hệ giữa Viên Đại Thắng và hắn vô cùng chặt chẽ, vững chắc như trước. Bản thân Nhân Mệnh Huyền Ti có thể dẫn dắt, chuyển giao tin tức và uy năng, lúc trước Ninh Chuyết rút ra một tia uy năng của Ngã Phật Tâm Ma Ấn chính là thông qua Nhân Mệnh Huyền Ti tiến vào Dung Nham Tiên cung. Nhân Mệnh Huyền Ti còn có thể quán thâu pháp lực, chức năng tương tự như một cơ quan đề tuyến. Dương khí, Âm khí vốn là năng lượng Càn Khôn Lưỡng Nghi, có thể lưu thông dọc theo Nhân Mệnh Huyền Ti. Ninh Chuyết truyền dương khí đến trên người Viên Đại Thắng trước tiên, sau đó lại ra lệnh nó đưa tay ra, áp lòng bàn tay vào phần lưng Tôn Linh Đồng, trực tiếp truyền sang cho đối phương. Dương Thiền Ngọc đột nhiên phát ra tiếng thở dốc, hai mắt lóe lên hào quang chói mắt. Nàng ta vất vả khổ sở hấp thu như vậy, rốt cuộc cũng thu hoạch được một chút dương khí! Nụ cười ngây ngô của nàng chợt thu liễm lại một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu. Tôn Linh Đồng có chút oán giận nói:
"Tiểu đệ, sao dương khí của ngươi ít như vậy? Nhanh truyền thêm chút nữa."
Ninh Chuyết:
"Nhưng mà đệ cũng đã dốc hết toàn lực rồi."
Tôn Linh Đồng chợt giật mình hiểu ra:
"À, là do ta chưa từng dạy cho ngươi những thứ này. Như vậy đi, bây giờ ta sẽ truyền cho ngươi một đạo pháp môn, chuyên dùng để rút ra dương khí."
Y lập tức truyền âm một hồi, để cho Viên Đại Thắng nghe trước. Cơ quan viên hầu này lại thông qua Nhân Mệnh Huyền Ti giữa nó và Ninh Chuyết, truyền đạt lại cho chủ nhân của mình. Pháp thuật này vô cùng đơn giản dễ hiểu, quả thật có thể nâng cao hiệu quả khi rút ra dương khí. Ninh Chuyết có ngộ tính rất mạnh, chỉ cần vừa nhìn đã hiểu, sau khi học xong hắn liền lập tức thi triển, quả nhiên số lượng dương khí rút ra được nhiều gấp mười lần so với trước đó. Thế nhưng thần sắc của tu sĩ thiếu niên này có chút kỳ quái, không kìm được hỏi:
"Lão đại à, huynh tu luyện Đồng Tử Công, sao lại học được pháp môn chuyên rút ra dương khí từ trong cơ thể người khác vậy?"
Tôn Linh Đồng không trả lời mà chỉ nói:
"Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Vạn vật dựa vào âm mà ôm lấy dương, xung khí dĩ vi hòa."
Đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật, vạn vật đều cõng âm ôm dương, lấy trung khí là hòa.
"Vạn vật trong thiên địa đều ở trong biến hóa của âm dương nhị khí."
"Trước mắt chính là cơ duyên của ngươi đó, tiểu Chuyết!"
Ninh Chuyết:
"Lão đại, ý huynh là sao?"
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận