Tiên Công Khai Vật

Chương 243: Kim Đan vào cuộc (2)

Ninh Chuyết thở dài:
"Quả thật là rất khó nếu chỉ dựa vào Viên Đại Thắng."
"Thế nhưng cũng không thể quá nóng vội."
"Nếu thực sự không được, lần này đệ sẽ không ra trận."
"Nhất định phải đề phòng Phệ Hồn tông giở trò."
Tôn Linh Đồng gật đầu:
"Yên tâm, ta tự có chừng mực!"
Hồn phách của Tôn Linh Đồng quy về bản thể, y nhìn túi trữ vật của Thích Bạch trước mặt, lông mày nhíu chặt, trên mặt đầy vẻ kiên định.
Trong lòng y đã sớm có tính toán:
"Tiểu Chuyết một lòng muốn đoạt lấy Dung Nham Tiên cung. Mục tiêu này đối với hắn mà nói không chỉ là kỳ ngộ trọng đại trong đời, mà còn là lời dặn dò của mẫu thân hắn, là nhiệm vụ mà hắn nhất định phải hoàn thành!"
"Điều này đối với hắn mà nói có ý nghĩa vô cùng lớn!"
"Hắn nói nghe có vẻ nhẹ nhàng, cho rằng ta không biết sao? Nếu như không ra trận, liên minh của ba nhà sẽ tiến quân thần tốc, càng có khả năng khiến cho bọn chúng nghi ngờ."
"Thân làm đại ca của hắn, lúc này không giúp hắn một tay thì còn chờ đến khi nào?"
Tôn Linh Đồng phá giải túi trữ vật của Thích Bạch, mặc dù tiến triển rất chậm, nhưng tích tiểu thành đại, rốt cuộc cũng đã đến giai đoạn cuối cùng. "Thời gian có hạn, ta cần phải mạo hiểm một phen!"
Là người bên trong tà phái, Tôn Linh Đồng chưa bao giờ thiếu đi máu liều. Y lúc còn ở Luyện Khí kỳ đã dám đi trộm bảo vật của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, từng vì trộm đồ mà bị bắt, còn bị bang phái giam cầm tra tấn. Y không phải là không thể không mạo hiểm, mà là yêu thích chơi liều, muốn từ những hoạt động kích thích như trộm cắp để khiến bản thân cảm thấy thoải mái, vui vẻ. "Vậy thì đến đây đi!"
Tôn Linh Đồng phồng má, dồn hết toàn lực thi triển pháp thuật. Sau đó không lâu, túi trữ vật của Thích Bạch bị mở ra, một luồng khói đen xám nhẹ nhàng bay lên trời. Tôn Linh Đồng nhanh tay lẹ mắt, lập tức dập tắt luồng khói này nhân lúc nó còn chưa bay xa! "Tốt!"
"Ta đoán không sai, không có bố trí phòng ngự nào khác. Ha ha ha, ta đã thành công mở được túi trữ vật của một gã tu sĩ Kim Đan rồi!"
Tôn Linh Đồng lập tức mở ra xem xét, bên trong túi trữ vật của Thích Bạch vật tư phong phú, giá trị liên thành. Pháp khí ít khi sử dụng cũng có đến bảy món. Tài nguyên tu luyện hầu như đều liên quan mật thiết đến Hồn tu. Mấy loại tài liệu không liên quan lại đều là cấp bậc Kim Đan. Muốn bán đi loại tài liệu này cũng không phải chuyện dễ, cần phải có hội đấu giá hoặc người giao dịch thích hợp mới được. Cho nên đều bị Thích Bạch tích trữ trong tay. Mà thứ có giá trị nhất chính là một số vật dụng sinh hoạt của Thích Bạch. "Những thứ này đều là nhiên liệu cực phẩm cho Hỏa Táng Bàn Nhược Giải Linh Kinh!"
Tôn Linh Đồng cảm thấy vui mừng khôn xiết. Ninh Chuyết đã sớm truyền cho Tôn Linh Đồng biết kinh văn liên quan rồi. Bởi vậy trong lúc Ninh Chuyết đang bế quan đặc huấn, Tôn Linh Đồng dựa vào chính mình cũng có thể thiêu đốt vật phẩm, gia tăng thêm linh tính cho Thích Bạch. Ở một nơi tối tăm nào đó đột nhiên sáng lên hai đoàn quỷ hoả. Khi nhìn kỹ mới phát hiện, hai đoàn quỷ hoả này chính là hai con ngươi của một gã tu sĩ. La Thương! Đệ tử chân truyền của Phệ Hồn tông, gánh vác trọng trách điều tra hung thủ giết chết Thích Bạch, báo thù cho môn phái. Gã đã sớm lẻn vào bên trong Hỏa Thị Tiên thành, vẫn luôn che giấu thân phận của mình, không khiến cho người khác chú ý. "Hai tên đệ tử Phệ Hồn tông bị nhốt trong địa lao phủ Thành chủ chỉ là mồi nhử và bẫy rập."
"Hàn Minh một mực không thấy bóng dáng, rốt cuộc là vì sao?"
"Đến bây giờ, nàng ta vẫn chưa hồi âm mật tín của ta."
"Hả?!"
Đúng lúc này, La Thương cảm ứng được khí tức của Thích Bạch. Hắn vẫn luôn thôi động bí pháp của tông môn. "Là ở phương hướng kia... bên trong ngọn núi!"
Quỷ hoả biến mất, La Thương lập tức hành động. Gã vừa biến mất không lâu, một nữ tu liền lóe người xuất hiện. Nàng dung mạo xinh đẹp như hoa đào, dáng người cao gầy yêu kiều, chính là Dương Thiền Ngọc của Bất Không môn. Dương Thiền Ngọc cũng trà trộn vào trong Hỏa Thị Tiên thành, suốt ngày không ngừng thay hình đổi dạng, vân du khắp nơi, mục đích chủ yếu là tìm kiếm bóng dáng của Tôn Linh Đồng. Trong tông môn, hồn bài của Tôn Linh Đồng không có gì bất thường. Tuy rằng y đã mất đi quyền chưởng khống chợ đen, bị truy nã toàn thành, nhưng Dương Thiền Ngọc có thể khẳng định y nhất định đang ở trong Hỏa Thị Tiên thành. "Tên tiểu tử thối này trốn đi đâu rồi?"
"Ta đã để lại ám hiệu, vậy mà không có một cái nào bị hắn đụng trúng."
"Hừ, hắn đang cố ý trốn tránh né ta!"
Dương Thiền Ngọc không tìm được Tôn Linh Đồng, nhưng lại vô tình phát hiện ra La Thương. Đối phương vừa có động tĩnh, nàng liền có thể cảm ứng được, sau khi suy nghĩ một chút liền quyết định âm thầm đuổi theo, xem thử rốt cuộc La Thương đã phát hiện ra cái gì. La Thương cẩn thận từng li từng tí tìm được khe hở của pháp trận bảo vệ Tiên thành, sau khi lượn quanh một vòng lớn đã phát hiện ra căn cứ bí mật trong lòng núi. Thế nhưng khi gã tiến vào căn cứ ngầm dưới lòng đất này, Tôn Linh Đồng đã sớm rời đi. Tôn Linh Đồng đã đi đến một căn cứ dưới lòng đất khác, muốn ở chỗ đó hồn nhập Tiên cung, bổ sung linh tính cho Thích Bạch. La Thương suy nghĩ một chút, cảm thấy đối phương chắc chắn sẽ quay trở lại, cho nên quyết định chờ đợi ở chỗ này! "Một căn cứ ngầm dưới lòng đất... Chờ đã, đây là khí tức của Tôn Linh Đồng. Hừ, thằng nhãi ranh này, rốt cuộc cũng để ta tìm được ngươi rồi."
Dương Thiền Ngọc hừ lạnh một tiếng, cũng theo đó ẩn nấp xuống. Mà ở một gian mật thất khác. Chu Huyền Tích triệu tập lão tổ Kim Đan của ba gia tộc, đang tiến hành cuộc hội đàm bí mật lần thứ hai. Trong cuộc hội đàm đầu tiên trước đó, gã đã đề nghị hợp tác, muốn lão tổ Kim Đan của ba nhà toàn lực giúp đỡ gã, tổ hợp thành một đội ngũ nhỏ, xông vào trong Hỏa Thị sơn, trực tiếp tấn công sào huyệt Ma viên, đoạt lại thể xác của Ma Tướng! Hành động này có tính nguy hiểm rất cao, cho dù là cấp bậc Kim Đan cũng có khả năng vẫn lạc. Nhưng nếu sáu gã tu sĩ Kim Đan liên thủ, đồng tâm hiệp lực, cũng có không ít cơ hội thành công. Quan trọng nhất là lợi ích rất lớn! Một phần là chiến lợi phẩm phong phú sau khi phá hủy sào huyệt Ma viên, một phần là thù lao mà Chu Huyền Tích trả cho việc những tu sĩ Kim Đan này ra tay trợ giúp. Thù lao vô cùng hấp dẫn. Bởi vậy tu sĩ Kim Đan của ba gia tộc đều đang do dự không quyết. Chu Huyền Tích mỉm cười hỏi:
"Các vị đạo hữu, không biết đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Trịnh Song Câu lên tiếng trước:
"Bên ta có hai người có thể xuất thủ, nhưng mà... phải thêm tiền!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận