Tiên Công Khai Vật

Chương 212: Trước lấy Hầu Đầu (1)

Hỏa Thị Tiên thành.
Nơi đóng quân của Hầu Đầu bang.
Đám người cựu chấp sự Ninh gia như Ninh Hướng Tiền, Ninh Hướng Quốc ngẩng cao đầu ưỡn ngực, khí thế bừng bừng tiến thẳng đến trước đại môn Hầu Đầu bang.
"Dừng! Người đến xin dừng bước?"
Đám thủ vệ ngày thường hung hăng phách lối, nay trông thấy một đoàn người khí thế hùng hổ như vậy lập tức biến sắc, lắp bắp hô lớn.
Đám người Ninh Hướng Tiền, Ninh Hướng Quốc có thể được chọn giữ chức chấp sự Ninh gia, tu vi đều đã đạt đến Trúc Cơ kỳ.
Chủ mạch Ninh gia khai trừ rất nhiều chấp sự đến từ chi mạch, trong đó có gần hai mươi vị.
Ninh Chuyết mượn nhờ danh vọng của Ninh Hậu Quân, tập hợp được mười mấy người trong số đó. Mười mấy vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lực lượng như vậy so ra còn cường đại gấp đôi toàn bộ cao tầng của Hầu Đầu bang! Đám bang chúng Hầu Đầu Bang vừa thấy những tu sĩ Trúc Cơ kỳ này đã kinh hãi biến sắc. Lại nhìn thấy trên người mỗi người bọn họ đều mang theo lệnh bài Ninh gia, trong lòng càng thêm run sợ, thầm kêu khổ:
“Ninh gia chính là một trong ba đại gia tộc! Sao lại đến tìm chúng ta gây phiền phức?"
"Không xong rồi, mau báo cho bang chủ đại nhân! Nhanh lên!"
Bọn chúng vừa hoảng loạn hô to, vừa nhanh chân chạy về phía sâu trong nơi trú quân. Tân bang chủ Hầu Đầu bang mới nhậm chức được không bao lâu, thế nhưng nhờ vào thủ đoạn lão luyện và quan hệ nhân mạch rộng rãi nên đã có thể đứng vững được bước chân, còn ổn định hơn hẳn so với lúc Viên Nhị tại vị. Nghe được bang chúng cấp báo, lông mày y lập tức nhăn lại, trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm chẳng lành:
"Đối phương khí thế hùng hổ như vậy, e là lai giả bất thiện!"
Y suy nghĩ một chút rồi lập tức đứng dậy:
"Mời, mời các vị hảo hán Ninh gia vào trong..."
Ầm! Thế nhưng lời còn chưa dứt, cửa lớn trạch viện của bang chủ đã bị người ta đánh nát. Đám bang chúng thủ vệ như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, nằm la liệt giữa đống gạch ngói phế tích khi cửa lớn bị phá, không ngừng rên rỉ thống khổ. Bên trong bụi mù cuồn cuộn, một đoàn người Ninh gia ung dung bước vào bên trong nội viện, khí thế phách lối ngất trời. Nhưng càng bá đạo hơn chính là một cỗ cơ quan xe ngựa hình thể khổng lồ, tạo hình hoa mỹ, nghiền nát gạch vỡ ngói bể trên đường, chậm rãi tiến đến trước mặt tân bang chủ Hầu Đầu bang rồi dừng lại. Cửa xe được Ninh Hướng Quốc từ bên ngoài mở ra, phía sau gã là mấy vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ xếp thành hàng. Ninh Chuyết chậm rãi bước ra khỏi xe ngựa, các tu sĩ Trúc Cơ kia đều phải đồng loạt cúi đầu, thần sắc vô cùng cung kính. Đồng tử tân bang chủ Hầu Đầu Bang hơi co lại, y vốn tưởng rằng người trong xe ít nhất cũng phải là một vị gia lão của Ninh gia, không ngờ chỉ là một thiếu niên tu vi Luyện Khí tầng ba. Nhưng y không dám có nửa điểm khinh thường, vội vàng tươi cười bước lên nghênh đón. "Dừng bước!"
Thế nhưng mới đi được nửa đường, y đã bị Ninh Hướng Tiền chặn lại, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. Vị tân bang chủ này cũng không dám lỗ mãng, y dừng chân đứng yên tại chỗ, chắp tay hô lớn:
"Hóa ra là Ninh Chuyết thiếu gia đại giá quang lâm, tại hạ không thể tiếp đón từ xa, mong ngài rộng lòng tha thứ!"
Ninh Chuyết liếc mắt nhìn y một cái, nở nụ cười lạnh:
"Ngươi ở chỗ này sống tốt đấy chứ? Vào nhà, ta đi một chuyến này là muốn tìm ngươi tính sổ!"
Vị tân bang chủ Hầu Đầu bang kia kinh hãi:
"Ngài nói vậy là sao? Nhất định trong này đã có hiểu lầm gì đó!"
Ninh Chuyết cũng không muốn nói nhảm với đối phương, hắn phất tay một cái, đám tu sĩ Trúc Cơ bên cạnh đều đồng loạt xuất động, vây chặt lấy đối phương. Sát khí tỏa ra, hàn khí bức người. Vị tân bang chủ nọ như rơi vào hầm băng, sắc mặt hoảng sợ tột độ:
"Hiểu lầm, đây nhất định là có hiểu lầm nào đó! Người đâu, mau đến đây!"
Toàn bộ Hầu Đầu bang đã bị kinh động với chuyện lớn như vậy, có không ít trưởng lão Trúc Cơ kỳ trong bang chạy đến. Nhưng bọn họ lại không dám tiến lên, chỉ đứng ngoài cẩn thận quan sát. Quá đáng sợ! Chuyến này Ninh Chuyết mang theo gần hai mươi vị tu sĩ Trúc Cơ, chỉ riêng phần lực lượng này đủ để san bằng Hầu Đầu bang rồi. Mấu chốt hơn là thân phận của bọn hắn. Ninh gia! Đây chính là một trong ba đại gia tộc, trong tộc có tu sĩ Kim Đan kỳ tọa trấn. Hầu Đầu Bang so với so sánh với bọn họ chẳng khác gì lấy trứng chọi đá. Ninh Chuyết đưa ánh mắt sắc bén liếc nhìn đám bang chúng tụ tập xung quanh, cao giọng nói:
"Viên Nhị chính là hảo hữu của ta, tuy không gặp mặt nhiều nhưng giao tình lại rất sâu."
"Sau khi Viên Đại Thắng của quý bang qua đời, Viên Nhị đã giao thi thể của nó cho ta. Để ta dốc toàn lực luyện chế cơ quan viên hầu Thụ Vũ Đấu Viên giúp hắn, chuyện này các ngươi đều biết."
"Thế nhưng cho dù có Thụ Vũ Đấu Viên, bằng hữu của ta vẫn phải chết, hơn nữa còn chết ngay trong nơi đóng quân của bang phái."
"Hiện tại có người trong các ngươi báo cho ta biết, ta hoài nghi đây không phải chỉ là một vụ trả thù đơn giản, mà là một âm mưu được sắp đặt vô cùng kỹ lưỡng."
Trong lúc nhất thời đám bang chúng hai mặt nhìn nhau, trong lòng vừa phẫn nộ lại vừa sợ hãi. Lý do Ninh Chuyết đưa ra vô cùng hợp lý. Con ngươi của một số trưởng lão bang phái đột nhiên co rụt lại, sĩ khí không ngừng giảm xuống. Bởi vì bọn họ đều biết chân tướng của chuyện này chính là một số trưởng lão trong bang phái bất mãn với Viên Nhị, mượn cớ báo thù để tạo ra một trận ám sát. "Thế nhưng từ khi nào Ninh Chuyết lại có giao tình tốt với Viên Nhị vậy?"
"Chuyện này không thể nói dối được! Viên Nhị đúng là đã giao thi thể Viên Đại Thắng cho Ninh Chuyết, người sau cũng đã thực sự điều động Thụ Vũ Đấu Viên đến bên người Viên Nhị, bảo hộ cho hắn."
"Không chỉ vậy, Ninh Chuyết lúc đó còn phái hai vị sứ giả Ninh gia đến làm chỗ dựa cho Viên Nhị."
Các trưởng lão bang phái lén lút truyền âm, thảo luận một hồi, quả nhiên mọi chuyện đều trùng khớp với lời Ninh Chuyết nói. Trong lòng tân bang chủ Hầu Đầu bang tràn đầy hối hận. Chính y là hung phạm chủ mưu giật dây ám sát Viên Nhị. Ban đầu y cũng vô cùng kiêng dè Ninh Chuyết, sau khi Viên Nhị chết cũng không vội vàng thượng vị mà thong dong chờ đợi một đoạn thời gian, âm thầm quan sát tình hình, lắng nghe tiếng gió. Kết quả là sóng yên biển lặng, bên phía Ninh Chuyết không có bất kỳ động tĩnh gì. Cộng thêm các trưởng lão bang phái khác cũng có ý đồ của riêng mình, tình thế không thể chần chừ, cuối cùng tân bang chủ Hầu Đầu bang mới chính thức thượng vị, trở thành bang chủ đời thứ ba. Y vô cùng quý trọng thành quả lao động của chính mình, loại bỏ rất nhiều tệ nạn trong bang phái, tăng thu nhập cho bang chúng, nhịn đau hy sinh lợi ích bản thân để lôi kéo các trưởng lão khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận