Tiên Công Khai Vật

Chương 294: Tiểu Tuệ nhường bảo (2)

Bị xa lánh thì cũng thôi đi, vừa nghĩ đến việc mình sẽ bị các đệ tử thí luyện khác chế nhạo, Ninh Tiểu Tuệ liền không còn dũng khí hồn nhập Tiên cung nữa, loại cảm giác này còn khó chịu hơn là giết nàng!
Nàng không chịu đựng nổi những thứ này.
“Cho nên trước mắt, nếu ta muốn có được công pháp phần sau, e rằng cũng chỉ có thể trông cậy vào Ninh Chuyết.”
“Ghê tởm, đáng hận!”
Ninh Tiểu Tuệ biết sau khi xấu hổ thì phải cố gắng, nàng muốn trở nên mạnh mẽ, điên cuồng muốn bản thân cường đại hơn.
Nhưng muốn trở nên mạnh mẽ thì phải tu luyện công pháp phần sau mà Ninh Chuyết đã giành được.
Điều này khiến Ninh Tiểu Tuệ cảm thấy bản thân như nuốt phải ruồi bọ, cực kỳ khó chịu, vô cùng quẫn bách.
Tên sứ giả nọ quan sát sắc mặt đối phương, thấy sắc mặt vị Ninh tiểu thư kia nhăn nhó liền vội vàng an ủi khuyên nhủ, nói cho nàng biết công pháp phần sau này đã được tộc trưởng Ninh gia mua lại.
“Cái gì?!”
Ninh Tiểu Tuệ sững sờ.
Nàng lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều!
Cô nương này lập tức hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
“Gia hoả Ninh Chuyết này thật sự không biết đại cục, ích kỷ vì tư lợi đến cực điểm.”
“Hắn là tộc nhân của Ninh gia, từ nhỏ đã được gia tộc che chở, vừa có chút thành tựu liền muốn nắm thóp gia tộc?”
“Lòng trung thành của hắn ở đâu?”
“Vậy mà dám ngang nhiên lấy những thứ này ra giao dịch với gia tộc?”
“Hắn coi gia tộc là cái gì? Đúng là một tên Bạch Nhãn Lang!”
Từ khi chào đời cho đến nay, Ninh Tiểu Tuệ cũng chưa từng gặp một tên chi mạch nào như vậy!
Hành vi của Ninh Chuyết khiến nàng cảm thấy vô cùng phản cảm và chán ghét.
Sứ giả kiên trì nói:
“Ngọc giản công pháp đã mang đến rồi. Còn một việc nữa, là liên quan đến Hành Vân Lưu Thủy Phù.”
“Tại hạ phụng mệnh tộc trưởng, đến đây để thu hồi lại phù này từ chỗ tiểu thư.”
Ninh Tiểu Tuệ sững sờ:
“Cái gì?”
“Cái này không được.”
Nàng theo bản năng lên tiếng phản đối.
Nàng luôn mang Hành Vân Lưu Thủy Phù theo bên người mình, mỗi ngày đều vận dụng thiên tư và pháp lực ôn dưỡng, tôi luyện nó.
Đột nhiên Hành Vân Lưu Thủy Phù lại bị gia tộc thu hồi, điều này khiến cho Ninh Tiểu Tuệ hoàn toàn không có chút chuẩn bị tâm lý nào.
Nàng cảm thấy rất nghi hoặc:
“Tại sao? Ta vừa mới có được công pháp phần sau, đang muốn tích cực khổ luyện, cần phải dùng đến Hành Vân Lưu Thủy Phù.”
Sứ giả muốn nói lại thôi.
Ninh Tiểu Tuệ dù sao cũng là người thông minh, nàng lập tức nghĩ đến một khả năng nào đó, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ:
“Có ý gì vậy?”
“Chẳng lẽ các ngươi muốn đưa Hành Vân Lưu Thủy Phù cho tên Ninh Chuyết kia sao?”
“Chính xác!”
Sứ giả thở dài một tiếng, vẻ mặt tràn đầy đắng chát nói, “Đây chính là một trong những nội dung giao dịch giữa Ninh Chuyết và tộc trưởng đại nhân.”
“Làm càn!”
“Hắn ta chỉ là một tên tộc nhân chi mạch, vậy mà lại dám mở miệng yêu cầu như vậy, thật là gan to bằng trời!”
“Tộc trưởng vậy mà lại nhượng bộ đến mức này sao? Sao có thể nhu nhược như vậy được? Để cho một tên tộc nhân chi mạch nhỏ nhoi leo lên đầu lên cổ?”
Ninh Tiểu Tuệ tức giận hét ầm lên.
“Hành Vân Lưu Thủy Phù ẩn chứa linh tính, chính là trọng bảo của gia tộc. Vậy mà không cho chủ mạch sử dụng trước, lại chắp tay đưa cho người của chi mạch?”
“Thật là đảo lộn trời đất!”
“Trong Ninh gia này rốt cuộc là ai làm chủ?”
Ninh Tiểu Tuệ tức giận đến mức sắc mặt xanh mét, liên tục quát mắng.
Sứ giả chỉ biết cúi đầu, ngoan ngoãn chịu trận, gã đã sớm liệu trước với phản ứng của Ninh Tiểu Tuệ.
Ninh Tiểu Tuệ hung hăng chửi mắng Ninh Chuyết một trận, sau một hồi lâu mới thở hổn hển ngừng lại.
Sứ giả nhân cơ hội giải thích, gã cũng chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi, mệnh lệnh này là do tộc trưởng đại nhân ban xuống, mong Ninh Tiểu Tuệ đại nhân đại lượng đừng làm khó gã nữa.
Ninh Tiểu Tuệ hừ lạnh một tiếng:
“Ngươi chờ đó, ta sẽ đi tìm nãi nãi mình nói cho ra lẽ chuyện này!”
Kết quả nãi nãi của Ninh Tiểu Tuệ sau khi nghe được chuyện này ngược lại còn mở miệng khuyên nhủ nàng.
“Ninh Chuyết vốn không phải là người dễ chọc.”
“Nó rất có thủ đoạn, phía sau lại có cao nhân của chi mạch chỉ điểm, ngay cả Thiếu tộc trưởng như Ninh Hiểu Nhân cũng bị nó kéo xuống ngựa.”
“Hiện tại nó nắm giữ chợ đen, dưới trướng có rất nhiều tinh anh cấp Trúc Cơ, toàn bộ chi mạch của gia tộc đều đứng sau lưng nó.”
“Nó còn có quan hệ mật thiết với Chu gia, Trịnh gia.”
“Quan trọng nhất là nó đã lọt vào mắt xanh của lão tổ trong tộc chúng ta. Lão tổ đã công khai bày tỏ Ninh Chuyết là người có cống hiến cho Ninh gia!”
“Tiểu Tuệ, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.”
“Trước mắt danh tiếng của tên Ninh Chuyết này đang thịnh, chúng ta không nên đối đầu trực diện với nó, đợi đến khi thế lực của nó suy yếu, lúc đó ra tay báo thù cũng không muộn.”
“Không nhịn được sẽ làm hỏng việc lớn, tạm thời nhịn một chút cũng không sao cả.”
Ninh Tiểu Tuệ bĩu môi, ôm lấy cánh tay nãi nãi mình không ngừng lay động, liên tục làm nũng.
Nhưng lần này nãi nãi của nàng lại kiên quyết nói:
“Tiểu Tuệ, so với Ninh Hiểu Nhân thì ngươi như thế nào?”
“Lúc này mà ngươi đối đầu với thằng nhóc kia, rất có thể sẽ chịu chung số phận với thiếu tộc trưởng của chúng ta đấy!”
Sắc mặt Ninh Tiểu Tuệ trắng bệch:
“Nãi nãi à, có người che chở cho Tuệ nhi, làm sao con có thể…”
Nãi nãi nàng trực tiếp cắt ngang:
“Ta cũng chỉ là một vị gia lão mà thôi. Người nhìn tộc trưởng đại nhân mà xem, địa vị của hắn còn cao hơn ta rất nhiều, cũng trọng yếu hơn không biết bao nhiêu, nhưng cuối cùng hắn có bảo vệ được nhi tử của mình hay không?”
Cánh môi Ninh Tiểu Tuệ khẽ run rẩy, hồi lâu cũng không nói nên lời.
Cuối cùng sắc mặt nàng ta xanh mét, đành phải giao Hành Vân Lưu Thủy Phù cho vị sứ giả nọ.
Sứ giả vừa nhận được phù này liền vội vàng cáo từ, không dám nán lại quá lâu.
Ninh Tiểu Tuệ nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của sứ giả, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Ninh! Chuyết!”
“Nỗi nhục ngày hôm nay, ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần!”
“Hừ, những ngày tốt đẹp của ngươi cũng sẽ không kéo dài lâu đâu.”
“Ta đã phát hiện ra tự thân nhập Tiên cung mới là trọng điểm. Đợi đến khi ta tích lũy đầy đủ cống hiến, ta có thể hối đoái chức vị trong Tiên cung.”
“Chức vị cao nhất hẳn là Cung chủ.”
“Ta có thiên tư Băng Chi Ngọc Thủ, cũng sắp tích lũy đủ tiêu chuẩn có thể đổi lấy chức vị Y sư.”
“Một khi có được chức vụ Y sư, tốc độ tích lũy cống hiến của ta sẽ nhanh hơn gấp năm lần, từ nay về sau sẽ một đường hát vang tiến mạnh.”
“Tu vi, cống hiến và chức vị của ta sau này đều sẽ hoàn toàn nghiền ép ngươi!”
“Tất cả những món nợ của chúng ta, ta đều ghi nhớ rõ ràng.”
“Sẽ có một ngày, ta sẽ thanh toán rõ ràng với ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận