Tiên Công Khai Vật

Chương 362: Nham tương xông thành (1)

Hỏa Thị sơn đang phun trào!
Đại địa rung chuyển dữ dội, biển lửa hừng hực tựa như trụ trời, dung nham cuồn cuộn tuôn trào không ngừng.
Dòng nham tương nóng bỏng vẽ nên những đường vòng cung rực lửa chói lóa trên không trung, tựa như Hỏa long đỏ rực bay lên rồi lại hung hăng đâm xuống.
Dòng chảy nham tương bàng bạc mênh mông ào ạt đổ xuống, như muốn thiêu rụi tất cả!
Hỏa Thị Tiên thành nằm ngay dưới chân Hỏa Thị sơn đương nhiên phải hứng chịu trực diện.
"Chúng ta... sắp tiêu đời rồi!"
"Tại sao, tại sao Hỏa Thị sơn lại phun trào dữ dội đến vậy?!"
"Chạy mau! Chạy mau!"
Toàn bộ Hỏa Thị Tiên thành chìm trong rung động thật lớn và hỗn loạn đến tột độ.
Dân chúng hốt hoảng chạy bừa tựa như kiến vỡ tổ.
Trì Đôn và Phí Tư cùng lúc hiện thân, lơ lửng trên không trung, tọa trấn đại cục, dùng toàn lực ổn định thế cục và nhân tâm.
Bóng đêm liên tục bại lui dưới ánh lửa chiếu rọi, không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh nồng nặc đến nghẹt thở!
Đối mặt với uy thế thiên nhiên khủng khiếp như vậy, dù cho là tu sĩ ở cảnh giới Kim Đan như Trì Đôn và Phí Tư cũng không khỏi cảm thấy bản thân thật nhỏ bé và yếu đuối.
Trong tình huống này, tu vi Kim Đan căn bản là hoàn toàn không đủ, muốn xoay chuyển càn khôn ư? Chẳng khác nào châu chấu đá xe!
Bọn họ chỉ có thể trông cậy vào tu sĩ Nguyên Anh!
Trên đỉnh núi.
Khuôn mặt Mông Vị phản chiếu một mảnh ánh lửa sáng rực, y không thể nào ngồi yên được nữa, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng. Vào thời khắc nguy nan này, y thân là Thành chủ Hỏa Thị Tiên thành phải đứng ra gánh vác trách nhiệm.
"Đại trận hộ thành Hỏa Thị Tiên thành, khởi động cho ta!"
Mông Vị cao giọng quát lớn, vô số trận văn màu xanh lục lập tức hiện ra trên không trung, trên tường thành và cả trên mặt đất.
Những trận văn này có cái mảnh mai, có cái dày dặn, đan xen ngang dọc, khí thế hùng hồn.
Đây chính là đại trận hộ thành của Hỏa Thị Tiên thành đang được vận hành toàn lực. Những trận văn ngày thường luôn luôn ẩn giấu, chỉ có vào lúc này mới có thể nhìn thấy bằng mắt thường được.
Vô số trận văn tạo thành những bức tường, ngăn cản dòng nham tương phun trào chảy xuống.
Xèo xèo xèo!
Nham tương cuồn cuộn va chạm vào bức tường trận văn, thế công bị chặn đứng, không ngừng bốc lên khói trắng mù mịt.
Nham tương không thể tiến lên chỉ có thể nhanh chóng chất đống tại chỗ, càng lúc càng cao, dần dần hình thành nên một ngọn đồi nhỏ.
Dưới nhiệt độ cao khủng khiếp, bức tường trận văn màu xanh lục kia cũng nhanh chóng xuất hiện vết nứt.
Khi vô số vết nứt dày đặc tích tụ đến một mức độ nhất định, bức tường trận văn rốt cuộc cũng đạt đến giới hạn mình có thể gánh chịu, ầm ầm vỡ vụn.
Thế nhưng những bức tường trận văn nối tiếp nhau, liên miên bất tuyệt. Cho dù bức tường trận văn phía trước sụp đổ, vẫn còn bức tường phía sau thay thế.
Nhờ dựa vào đại trận hộ thành chống đỡ, cuối cùng cũng khiến tốc độ dòng nham tương chậm lại, tranh thủ thời gian quý báu cho cư dân trong thành.
"Nghe ta nói đây, tất cả mọi người chớ hoảng loạn!"
"Thành chủ đại nhân đã ra tay rồi, ngài ấy là tu sĩ Nguyên Anh, chúng ta nhất định sẽ được an toàn."
"Đêm nay sẽ không một ai phải bỏ mạng."
Giọng nói của Mông Vị vang vọng khắp thành, gương mặt y lạnh như tiền, cố gắng hết sức trấn an nhân tâm.
Sau khi nói xong lời này, y lập tức điều động Thành vệ quân.
Thành vệ quân của Hỏa Thị Tiên thành đều là tinh anh được tuyển chọn kỹ lưỡng, có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ, rất giỏi về việc tác chiến tập thể.
Đây chính là lúc thử thách năng lực của Phí Tư!
Gã phải nhanh chóng đưa ra phán đoán của mình, điều động bao nhiêu quân đội mới là hợp lý.
Phí Tư nhanh chóng lâm vào suy tư, sau đó nghiến răng, phái sáu phần binh lực Thành vệ quân ra ngoài, chỉ giữ lại bốn phần trấn giữ Hỏa Thị Tiên thành, duy trì trật tự trong tòa Tiên thành này.
Trì Đôn lập tức chạy tới, muốn dẫn dắt đội Thành vệ quân này ra tiền tuyến chống lại dòng nham tương đang cuồn cuộn chảy.
Phí Tư tức giận mắng:
"Tên mãng phu, ngươi chỉ là một tên thể tu, chạy ra tiền tuyến thì có tác dụng gì?"
"Ngươi phải ở lại trấn giữ Hỏa Thị Tiên thành. Tình hình hiện nay vô cùng hỗn loạn, nhỡ đâu đám Ma tu kia nhân cơ hội này thừa lúc lửa cháy nhà mà đi hôi của, khiến trận tuyến của chúng ta bất ổn, cuối cùng dẫn đến thất bại, đó mới là điều tồi tệ nhất."
Phí Tư giải thích đơn giản một chút rồi trực tiếp ra lệnh cho Trì Đôn, để cho người này trấn áp toàn bộ Hỏa Thị Tiên thành. Nếu xuất hiện bất kỳ dấu hiệu bất thường nào thì phải xuất thủ ngay lập tức, không cần hỏi han, trực tiếp tiêu diệt tại chỗ bất kỳ người nào khả nghi.
Tuy rằng Trì Đôn ngày thường rất bất hòa với Phí Tư, nhưng vào thời khắc mấu chốt này, gã lại gạt bỏ đi ân oán ngày xưa, nghiêm nghị lĩnh mệnh.
Phí Tư nhíu chặt mày, lo lắng không yên, trong lòng như có một tảng đá lớn đè nặng.
Gã âm thầm tính toán: Hỏa Thị sơn phun trào mang đến uy lực kinh khủng như vậy, chỉ bằng Mông Vị và đại trận hộ thành, cho dù có thể chống đỡ được cũng là thắng thảm.
Hỏa Thị Tiên thành chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó rất có thể hơn nửa thành trì sẽ bị dung nham nhấn chìm.
Muốn tránh khỏi tình huống này thì chỉ có thể huy động toàn bộ nhân lực trong thành mới có khả năng xoay chuyển càn khôn.
Gã cũng không do dự chút nào, lập tức liên lạc với Chu Huyền Tích cùng với ba đại gia tộc tu chân là Chu gia, Trịnh gia, Ninh gia.
Từ trước đến nay, phủ Thành chủ luôn cố gắng duy trì mối quan hệ tốt đẹp với ba nhà. Cho dù chỉ là ở mặt ngoài mà thôi, nhưng cũng đã tốn không ít tâm tư và công sức.
Mặc dù gần đây, do sự xuất hiện của Dung Nham Tiên cung đã khiến cho mâu thuẫn giữa hai bên ngày càng sâu sắc.
Chu Huyền Tích xuất hiện ở chỗ này càng khiến cho ba nhà tích cực nương tựa, đứng về phía đối lập với Mông gia.
Nhưng vào thời khắc này, toàn bộ Hỏa Thị Tiên thành đều đang phải đối mặt với nguy cơ nghiêm trọng, lợi ích của Mông gia và ba đại gia tộc tu chân đều là nhất trí, bọn họ cần phải đồng tâm hiệp lực vượt qua khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận