Tiên Công Khai Vật

Chương 327: Tâm loạn như ma (2)

Nói chính xác thì lúc lão sớm nhìn thấy Ninh Chuyết viết thư, cũng đã đoán được nội dung bên trong là gì.
Sau khi lão ta nhận được bức thư này, lập tức rót thần thức truyền vào trong, chỉ liếc mắt một cái đã có thể hiểu, suy đoán của mình không sai chút nào.
Ninh Tựu Phàm không dám tự ý quyết định, lại đưa thư cho Chu Huyền Tích cùng các vị lão tổ Kim Đan khác.
Rõ ràng Ninh Chuyết chỉ là một tên tiểu bối Luyện Khí kỳ, vậy mà một bức thư của hắn vừa mới gửi đến đã bị sáu vị tu sĩ Kim Đan thay phiên nhau đọc, phần coi trọng như vậy cũng là chuyện hiếm có.
Sau khi mọi người xem xong thư lại đồng loạt nhìn về phía Chu Huyền Tích.
Vị Chu thần bộ nọ khẽ mỉm cười:
"Đứa nhỏ Ninh Chuyết này thật đáng thương, hiện tại đã luống cuống tay chân rồi."
"Để cho nó hồi âm đi, cứ trả lười như bình thường là được."
"Nếu như Phí Tư đã hoài nghi, muốn điều tra mục đích ta đến tìm Ninh Chuyết ngày hôm nay. Vậy thì để cho tiểu tử kia nói thật, vừa hay có thể tiếp tục đánh cỏ động rắn!"
Chu Huyền Tích cần phủ Thành chủ mắc phải sai lầm, tốt nhất là có thể phái thích khách đến ám sát Ninh Chuyết, để cho gã nắm được nhược điểm của đối phương.
Lúc Phí Tư chủ động viết thư đến hỏi, kỳ thật gã đã có chút bồn chồn không yên.
Gã lo lắng Ninh Chuyết sẽ để lộ ra sơ hở, dù sao đối mặt với lão hồ ly như Phí Tư, tiểu tử trẻ người non dạ như hắn rất dễ bị nhìn thấu!
Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, gã quyết định để Ninh Chuyết nói thật. Dù sao thì cuộc trò chuyện của gã với Ninh Chuyết trước đó cũng là do vị Chu thần bộ này cố ý sắp đặt.
Lúc đó, trên đường tiến tới tiểu viện của Ninh Chuyết, Chu Huyền Tích đã quyết định mục tiêu là muốn để cho phủ Thành chủ cảm nhận được áp lực đến từ phía mình.
Trong phòng ngủ, Ninh Chuyết mặc dù đã nằm xuống trên giường nhưng lại liên tục trở mình, không tài nào ngủ được.
Đột nhiên hắn nhận được truyền âm của Ninh Tựu Phàm.
Ninh Chuyết đột nhiên mở to mắt, trên mặt khó nén vẻ kích động, sau đó liền bị Ninh Tựu Phàm cảnh cáo, bảo hắn chỉ cần biểu hiện ra như bình thường là được.
Ninh Chuyết đi đến thư phòng, nhanh chóng ngồi trước bàn sách, tay cầm ngọc giản bắt đầu viết thư.
Hắn làm đúng theo lời Ninh Tựu Phàm dặn dò, nói rõ ràng toàn bộ nội dung cuộc trò chuyện của mình với Chu Huyền Tích.
Nhìn chung bên trong thư có hai điểm rất trọng yếu, thứ nhất là Viên Đại Thắng, thứ hai là chân kinh Ma đạo.
Ở phần cuối thư, Ninh Chuyết còn cố ý hỏi Phí Tư: Ngài có biết gì về chân kinh Ma đạo hay không?
Từ sáng sớm, Phí Tư đã ngồi trước bàn sách, bắt đầu xử lý các loại công việc lớn nhỏ trong Tiên thành.
Gã gần như không hề rời khỏi ghế ngồi của mình.
Mãi đến khi trăng tàn, gã mới coi như xử lý xong xuôi mọi việc.
Đương nhiên đến ngày mai, thậm chí là ngay trong đêm nay, sẽ lại xuất hiện những công việc mới.
Chiêu Hiền Lệnh vừa được ban bố, Hỏa Thị Tiên thành đã tràn ngập người từ nơi khác đến.
Điều này đã gây áp lực rất lớn cho phủ Thành chủ trong việc quản lý Tiên thành.
Nếu không phải Phí Tư và Trì Đôn toàn lực làm việc, bận đến tối mắt tối mũi, thì trong thành lúc này cũng đã sớm hỗn loạn rồi.
Phí Tư đặc biệt chú ý đến hành động của Chu Huyền Tích!
Một mặt Chu Huyền Tích là người của Vương thất. Hơn nữa hiện tại đã xác định, gã chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của phủ Thành chủ trong việc tranh đoạt Dung Nham Tiên cung.
Mặt khác lần này Chu Huyền Tích công khai đến tìm Ninh Chuyết, khí thế hùng hổ, hiển nhiên là đã xảy ra chuyện quan trọng nào đó.
Người của Hỏa Thị Tiên thành hầu như đều đang bàn tán về chuyện này. Là người thay mặt Thành chủ xử lý sự vụ, đương nhiên Phí Tư càng muốn biết rõ ràng chân tướng sự việc.
Cân nhắc đến mối quan hệ cá nhân thân thiết với Ninh Chuyết, gã liền viết một phong thư bằng ngọc giản, trực tiếp hỏi vị tiểu hữu trẻ tuổi của mình.
"Cuối cùng cũng hồi âm rồi."
Phí Tư nhận lấy ngọc giản Ninh Chuyết viết, lập tức truyền thần thức vào bên trong.
Sau khi xem xong, sắc mặt của gã khẽ động.
"Chân kinh ma đạo ư?"
"Tên là gì?"
"Ta làm sao biết được chân kinh gì, ngươi vậy mà còn hỏi ta?"
Phí Tư đặt ngọc giản trong tay xuống, nhíu mày suy tư.
"Chân kinh ma đạo, chẳng lẽ là công pháp của Tam Tông Thượng nhân?"
Phí Tư nghĩ đến Tam tông thượng pháp, nghĩ đến cuộc trò chuyện của Mông Vị với mình trước đây, nghĩ đến suy đoán của phủ Thành chủ về công pháp Trúc Cơ ba đan điền.
"Nếu bản chân kinh Ma đạo này chính là một trong những công pháp Trúc Cơ ba đan điền, tương ứng với Ngũ Hành Khí Luật Quyết.”
"Như vậy nếu có được bản chân kinh này, quả thật có trợ giúp rất lớn cho việc thăm dò Tiên cung, đoạt lấy vị trí Cung chủ."
"Chẳng trách Chu Huyền Tích lại vội vã bay qua đó như vậy, rõ ràng là đang gây áp lực cho Ninh Chuyết, ép hắn giao ra chân kinh Ma đạo!"
"Nhưng Chu Huyền Tích làm sao có thể biết được? Hắn lấy manh mối về chân kinh Ma đạo từ đâu ra?"
Từ khi tiến vào Hỏa Thị Tiên thành, nhất cử nhất động của Chu Huyền Tích đều bị Phí Tư âm thầm chú ý.
Dù sao gã cũng là quân sư của phủ Thành chủ, mà Chu Huyền Tích lại đến từ vương thất Nam Đậu, là sứ giả do chính vương thất phái đến.
Chính bởi vì Phí Tư vẫn luôn âm thầm chú ý, cho nên gã rất kỳ quái đối phương đã lấy manh mối từ đâu ra.
"Gần đây Chu Huyền Tích dẫn theo tu sĩ Kim Đan của ba nhà, công khai đi sâu vào lòng núi lửa thăm dò."
"Chẳng lẽ ở sâu trong núi lửa Hỏa Thị sơn, bọn họ đã có được manh mối của chân kinh sao?"
Phí Tư mang theo nghi vấn này đi đến đỉnh núi lửa, cầu kiến Thành chủ Mông Vị.
Gã hỏi Mông Vị về vấn đề này, dù sao Thành chủ nhà mình vẫn luôn tọa trấn trên đỉnh núi Hỏa Thị sơn, hẳn là tương đối rõ ràng về hành tung của đám người Chu Huyền Tích.
Mông Vị có biết được một hai, y liền lập tức nói cho Phí Tư biết về chuyện cơ quan Ma tướng.
Phí Tư thầm kinh hãi trong lòng:
"Lần này lão tổ Ninh gia hy sinh thật là lớn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận