Tiên Công Khai Vật

Chương 216: Lại nắm giữ chợ đen (1)

Bang chủ đời đầu tiên của Hạc Chuỷ bang là một người hái thuốc. Gã sở hữu một kiện pháp khí cuốc chim gia truyền, có hiệu quả rất cao trong việc thu thập Linh thực dã sinh.
Những người hái thuốc sống nương tựa lẫn nhau, hợp lực chống lại ngoại nhân doạ dẫm và bắt chẹt, cuối cùng thành lập nên Hạc Chuỷ bang.
Cũng chính vì như vậy, gốc rễ của bang phái này vốn không vững mạnh.
Vào thời kỳ Tôn Linh Đồng toạ trấn chợ đen, Hạc Chuỷ bang chỉ biết thần phục dưới uy hiếp của y.
Khi y không may bị toàn thành truy nã, Độc Xà bang thừa cơ trỗi dậy, có tư thế chuẩn bị độc chiếm chợ đen. Hạc Chuỷ bang lúc bấy giờ đã nhanh chóng đến dâng lễ vật, tỏ ý thần phục.
Hiện tại chứng kiến bang chủ Hầu Đầu bang mang theo đầu lâu bang chủ Độc Xà bang đến, xem như là lễ gặp mặt ném tới trước mặt mình, trong lòng bang chủ Hạc Chuỷ bang không hề có chút nhục nhã khi bị uy hiếp nào, mà chỉ ngập tràn cảm khái. Mắt thấy đối phương leo lên đỉnh cao, chứng kiến đối phương mở tiệc linh đình, rồi lại tận mắt thấy đối phương sụp đổ. Vị bang chủ Độc Xà bang oai phong lẫm liệt ngày nào, giờ đây chỉ còn lại cái đầu lâu vô hồn, chết không nhắm mắt. Độc Xà bang trước đó không lâu còn từng một tay che trời, thao túng chợ đen, vậy mà chỉ sau một đêm đã hoàn toàn tan rã, người chết lầu nghiêng. "Lão bang chủ nói chí phải!"
"Kẻ giết người rồi ắt một ngày sẽ bị người khác giết."
"Loại chuyện chém chém giết giết này, không đến lúc bất đắc dĩ thì không cần phải làm."
"Giống như chúng ta hiện tại, ngày ngày hái thuốc bán lấy chút tiền, nộp lên một chút phí bảo kê, như vậy chẳng phải an nhàn sao?"
"Đứng núi này vẫn còn núi khác cao hơn, trên đời sẽ luôn có người cường đại hơn ngươi rất nhiều."
"Không có thiên tư, không có linh căn ưu tú, cũng chẳng có bối cảnh vững chắc, muốn tồn tại lâu dài trên thế giới này thì chi bằng hóa thành thảo dược, nguyện làm Linh thực. Sau đó cống hiến quả ngọt, thể hiện giá trị của bản thân thay vì phô bày ra nanh vuốt của mình."
Bang chủ Hạc Chuỷ bang trong lòng thầm than. Lão có một bộ quy tắc sinh tồn của riêng bản thân. Bang chủ Hầu Đầu bang đã cảnh cáo, nhắc nhở cho lão ta biết rằng Hầu Đầu bang nhúng tay vào chợ đen là do ở phía sau có Ninh gia làm chỗ dựa, hi vọng Hạc Chuỷ bang thức thời một chút. Bang chủ Hạc Chuỷ bang liền nói muốn triệu tập các vị trưởng lão trong bang để thương nghị, kính xin bang chủ Hầu Đầu bang có thể chờ đợi câu trả lời. Chỉ trong khoảng thời gian một chén trà mà thôi, lão ta đã cho ra câu trả lời của mình - từ trên xuống dưới Hạc Chuỷ bang nguyện ý thần phục, nhưng điều khoản cụ thể cần phải gặp mặt Ninh Chuyết để thương lượng. Bang chủ Hầu Đầu bang cũng chỉ chờ câu nói này. Hầu Đầu bang đã tổn thất nặng nề sau khi cường công tiêu diệt Độc Xà bang, hiện tại là thời gian cần chỉnh đốn lại lực lượng. Nay Hạc Chuỷ bang chịu cúi đầu quả là chuyện không thể nào tốt hơn được. Y nở nụ cười lớn:
"Ngươi quả là người thức thời! Đi theo ta, đừng để Chuyết thiếu gia phải đợi lâu."
Ninh Hướng Tiền đứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm về phía nơi trú quân của Hạc Chuỷ bang. Gã nhíu mày, không rời mắt khỏi thế cục đang phát triển. Bang chủ Hầu Đầu bang tiến vào bên trong nơi trú quân đã lâu mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì, điều này khiến cho lo nghĩ trong lòng Ninh Hướng Tiền dần dần trở nên nồng đậm. "Sao vẫn chưa thấy động tĩnh gì?"
Gã không kìm được quay sang nhìn Ninh Chuyết. Ninh Chuyết hiện tại vẫn ngồi ngay ngắn trên chủ vị, từ lúc ngồi xuống đến giờ, hắn cũng chưa từng đứng lên một lần nào. Từng đoàn từng đoàn phù vân trắng nõn bao quanh lấy hắn, che giấu hoàn toàn dao động khi tu hành. "Quả là khắc khổ..."
Trong lòng Ninh Hướng Tiền thầm nghĩ. Trước khi công khai ủng hộ Ninh Chuyết ở trên từ đường tông tộc, gã cũng chưa từng tiếp xúc gần gũi với thiếu niên này một lần nào. Lần này Ninh Chuyết mời bọn họ cùng nhau hành động, nhúng tay vào thế cục chợ đen, đây cũng là lần đầu tiên Ninh Hướng Tiền hợp tác với hắn. Mọi hành động của Ninh Chuyết quả thực nằm ngoài dự liệu của gã. "Tu hành khắc khổ, quả thực là tranh thủ từng giây từng phút!"
"Rất có thủ đoạn, hoàn toàn không giống một học sinh vừa mới tốt nghiệp học đường."
"Thế nhưng dù sao vẫn còn trẻ tuổi, làm việc tương đối rập khuôn theo ý của bản thân mình!"
Ninh Hướng Tiền cho rằng Ninh Chuyết phái bang chủ Hầu Đầu bang đi chiêu hàng là một mệnh lệnh quá mức vội vàng và mạo hiểm. Bang chủ Hầu Đầu bang chính là nhân vật mấu chốt giúp Ninh Chuyết có thể khống chế toàn bộ bang phái này.
Một trận chiến tiêu diệt Độc Xà bang đã khiến những người thuộc chi mạch Ninh gia này nhìn thấy giá trị của bang chủ Hầu Đầu bang. Trong trận chiến đó, y đã chỉ huy đâu ra đấy, điều động toàn bộ lực lượng bang chúng của Hầu Đầu bang, không ngừng cổ vũ sĩ khí, ổn định quân tâm. Chỉ riêng từ điểm ấy đã có thể thấy được vị bang chủ đời thứ ba này rất được lòng người, nắm giữ quyền lực chưởng khống tuyệt đối đối với Hầu Đầu bang. Ngoại trừ y ra, không còn một ai khác. Từ trận chiến vừa rồi cũng có thể thấy rõ được điểm này.
Không người nào khác có thể đạt đến danh vọng như bang chủ Hầu Đầu bang, cũng không một ai có biểu hiện sáng chói giống như y vậy.
"Nếu như bang chủ Hầu Đầu bang không may mất mạng, e rằng sẽ rất khó khống chế toàn bộ Hầu Đầu bang, thậm chí bang phái này sẽ nhanh chóng phân rã thành nhiều mảng."
"Ai dà..."
Đây chính là điều mà Ninh Hướng Tiền lo lắng nhất. Tiếng bước chân ngày càng gần, tiếp theo là cửa phòng bị gõ vang. Giọng nói của Ninh Hướng Quốc vang lên:
"Chuyết thiếu gia, bang chủ Hầu Đầu bang đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn mang theo bang chủ Hạc Chuỷ bang tới bái kiến ngài."
Con mắt của Ninh Hướng Tiền lập tức trừng lớn, gã vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nơi trú quân của Hạc Chuỷ bang, nhưng lại không phát hiện ra có ai rời khỏi nơi đó? Hoá ra bang chủ Hạc Chuỷ bang đã đi theo đường ngầm dưới lòng đất, mang theo bang chủ Hầu Đầu bang đến nơi này. Về điều khoản thương thảo cụ thể, chỉ khi đàm phán mới có thể định đoạt. Cũng căn cứ vào điều khoản này, Hạc Chuỷ bang mới có thể xác định thái độ thần phục như thế nào. Bang chủ Hạc Chuỷ bang bước vào trong phòng, chắp tay thi lễ với đám phù vân kia. Phù vân dần dần tản ra, thanh âm lạnh lùng của Ninh Chuyết đã vang lên trước tiên:
"Đã là kẻ đến đầu hàng, vì sao gặp ta còn không quỳ?"
"Quỳ xuống!"
Ninh Hướng Tiền lập tức lạnh lùng quát lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận