Tiên Công Khai Vật

Chương 197: Không thể lý giải (2)

Y hít sâu một hơi, cố hết sức ổn định tâm cảnh, đôi lông mày nhanh chóng giãn ra, nụ cười tiếp tục treo trên mặt:
"Hiền chất à, ngươi có được chí tiến thủ như vậy là chuyện rất tốt."
"Cũng đã nói đến mức này rồi, ngươi vẫn cứ u mê bất tỉnh như vậy, ta liền nói thật cho ngươi biết."
"Ngươi muốn đủ loại ban thưởng, cũng không phải là không thể được, chỉ là... ."
Ninh Hiểu Nhân cũng không nói ra miệng nữa, mà chuyển sang truyền âm.
Ninh Chuyết kiên nhẫn nghe xong lời đối phương nói, cực kỳ không vui:
"Cái gì? Yêu cầu ta phải đầu nhập vào dưới trướng chủ mạch cao tầng của gia tộc, còn phải ký kết khế ước?"
"Bất hòa giữa chủ mạch và chi mạch đã thực sự nghiêm trọng như vậy sao? Hiểu Nhân thúc!"
Ninh Hiểu Nhân thở dài một hơi thật sâu, nói:
"Ở đâu có người ở đó có giang hồ. Hiền chất, cho dù ta có tán thưởng ra sao, có muốn dìu dắt ngươi như thế nào, cuối cùng cũng chỉ là lực bất tòng tâm."
"Ta chỉ là thiếu tộc trưởng, mà phái hệ này của ta chẳng qua cũng chỉ là một trong tám đại phe phái chủ mạch mà thôi."
Ninh Chuyết liền rơi vào bên trong trầm mặc thật lâu. Ninh Hiểu Nhân thấy có cơ hội, lập tức đổi sang ngữ khí ôn hòa nhẹ nhàng thuyết phục. Ninh Chuyết thì từ đầu tới cuối vẫn im lặng không nói. Cuối cùng Ninh Hiểu Nhân mỉm cười, vỗ vỗ bả vai hắn:
"Vốn có một chuyện ta cũng không có ý định kể cho ngươi nghe. Phụ thân ngươi vốn là ân nhân cứu mạng của ta, ta cũng rất muốn giữ lại cho ngươi tâm tư thanh thuần nhất có thể."
"Thế nhưng tiểu Chuyết à, ngươi thực sự quá ưu tú, sớm như vậy đã phải tiếp xúc với mặt trái của xã hội này."
"Đây có thể là trời cao cố ý cho ngươi một trận khảo nghiệm, đối với những người tài năng kiệt xuất, ông trời kiểu gì cũng sẽ cho bọn họ càng nhiều khảo nghiệm."
"Lần này thúc thúc hi vọng ngươi có thể tích cực điều chỉnh tâm tính, thông qua được trận khảo nghiệm này."
Ninh Chuyết:
"Tiểu chất nên làm gì bây giờ đây? Hiểu Nhân thúc."
Ý cười trên mặt Ninh Hiểu Nhân càng thêm đậm:
"Ví dụ như mấy cơ quan bộ kiện mà ngươi tiến hành cải tạo bên trong phòng chỉnh đốn của Dung Nham Tiên cung."
"Sau khi được kiểm nghiệm qua thực chiến, những cơ quan bộ kiện này cũng thật là không tệ."
"Ta đề nghị ngươi trước tiên chủ động nộp lên trên những bản vẽ liên quan, mặc kệ là phe phái nào đều tốt, tóm lại là để cao tầng nhìn thấy ngươi đang tích cực dựa sát vào."
"Cứ như vậy, khả năng ngươi xin được Băng Ngọc Tửu liền sẽ tăng nhiều."
Sắc mặt Ninh Chuyết rất kém cỏi:
"Hiểu Nhân thúc, tiểu chất muốn suy nghĩ kỹ một chút."
"Ngươi cứ từ từ suy nghĩ, cũng không có gì vội vàng cả, ngươi hiện tại tu vi tầng ba đỉnh phong, nếu không nhận được công pháp những tầng sau thì cũng không nên quá cấp bách làm gì."
Ninh Hiểu Nhân vỗ vỗ bả vai Ninh Chuyết, đứng dậy chậm rãi rời đi. Nhưng cho đến y đi ra khỏi cửa, vậy mà không hề nghe được tiếng Ninh Chuyết gọi y quay trở lại. Trong lòng y âm thầm cười lạnh một tiếng, khẽ lắc đầu, nhanh chóng khôi phục lại bộ pháp bình thường, rời đi khỏi trạch viện nhà Ninh Trách. Vương Lan biết tin sớm đã chờ lâu, trên nửa đường bái kiến Ninh Hiểu Nhân, nhắc đến chuyện phóng thích phu quân nhà mình với đối phương. Ninh Hiểu Nhân lúc này đang ấp ủ một cỗ ác khí chưa tiêu tan khi bị Ninh Chuyết chọc giận, nghe được Vương Lan mở miệng nhờ giúp đỡ, sắc mặt y lập tức nghiêm nghị lại, ngữ khí lãnh khốc hẳn lên:
"Chuyện này phải chờ thời cơ chín muồi, ngươi không cần hỏi nhiều."
... Trong một gian phòng ở tửu lâu. Trịnh Tiễn, Chu Trạch Thâm được Ninh Chuyết mời tới. Ninh Chuyết mời hai người ngồi xuống, tự mình mở đề tài câu chuyện:
"Hôm nay ta mời hai vị tới đây là muốn bán một tin tình báo vô cùng có giá trị, có liên quan đến Dung Nham Tiên cung."
Trịnh Tiễn:
"Ninh Chuyết huynh, nghe nói lần này ngươi đại phát thần uy, liên tục thông quan, xông thẳng đến số tám phòng, đây là sự thực sao?"
Ninh Chuyết gật đầu:
"Tình báo này chính là ta phát hiện sau khi liên tiếp xông qua tám cửa ải."
"Giá trị tuyệt đối không thể đo đếm!"
"Muốn mua, chỉ cần số này là được."
Ninh Chuyết dựng thẳng lên ba ngón tay. Trịnh Tiễn, Chu Trạch Thâm liếc mắt nhìn nhau, đều quyết định mua sắm tình báo của Ninh Chuyết. "Hóa ra Dung Nham Tiên cung còn có ấn ký đệ tử thí luyện?"
"Tình báo này quả thật có giá trị không thể đo đếm!"
Trịnh Tiễn đưa ra lời khẳng định chắc nịch đầu tiên. Chu Trạch Thâm thì dùng giọng điệu lo lắng cho Ninh Chuyết mà nói:
"Ninh Chuyết huynh, lần này ngươi bán đi tin tức tình báo quý giá đến như vậy, quý gia tộc... sẽ không tức giận sao?"
Ninh Chuyết cười lạnh một tiếng:
"Hừ, việc này cũng không cần Chu huynh quan tâm. Trong lòng tại hạ tự có phân tấc."
Dưới đáy mắt Chu Trạch Thâm lập tức hiện lên một vệt âm mang, vội vàng chắp tay:
"A, thật có lỗi, là tại hạ lắm lời rồi."
Hai người Trịnh, Chu đều là người biết giá trị của tin tức, nhanh chóng giao cho Ninh Chuyết một khoản tài phú kếch xù. "Ấn ký đệ tử thí luyện?"
Chu Huyền Tích biết được việc này, hai mắt lập tức tỏa sáng. Gã lập tức thông qua ba vị lão tổ Kim Đan, điều động mấy vị tu sĩ Luyện Khí nhận lấy ấn ký đệ tử tiến hành thí nghiệm một phen. Chu Huyền Tích mang theo mấy vị tu sĩ Luyện Khí này đi vào trước Dung Nham Tiên cung. Sau một khắc, Dung Nham Tiên cung lập tức bắn ra bảo quang, thu nạp tất cả mọi người vào bên trong, kể cả mấy vị tu sĩ Luyện Khí có ấn ký đệ tử thí luyện kia cũng không ngoại lệ. "Hữu hiệu!"
"Thân phận đệ tử thí luyện này quả nhiên cũng có thể để bọn hắn tiến vào Tiên cung."
"Mà trên thực tế, trong những người này cũng có kẻ rối tinh rối mù trên tạo nghệ về cơ quan thuật, có thể xưng là như một tờ giấy trắng."
"Có lẽ ta có thể lợi dụng những người này..."
Chu Huyền Tích mang theo những người này thăm dò ở trong Dung Nham Tiên cung. Gã rất nhanh liền phát hiện ra, rất nhiều kiến trúc, công trình bên trong Dung Nham Tiên cung không mở ra đối với gã, nhưng lại cho phép các đệ tử thí luyện có thể sử dụng, thậm chí là miễn phí. Trên một số phương diện, quyền hạn của đệ tử thí luyện còn lớn hơn rất nhiều so với thành viên vương thất như gã! Cũng có thể nói là kho chứa đồ bỏ đi. Nơi này tồn trữ lượng lớn cơ quan tạo vật, đều là những sản phẩm đã hỏng.
"Long Ngoan Hỏa Linh cũng không có cách nào sửa chữa bọn chúng sao?"
"Rất nhiều cơ quan tạo vật chỉ cần sửa chữa qua một phen là có thể lấy ra dùng lại."
Chu Huyền Tích thông qua tầm mắt của các đệ tử thí luyện để có được hiểu biết sâu sắc hơn đối với Dung Nham Tiên cung. "Chờ một chút, đó là cái gì?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận