Tiên Công Khai Vật

Chương 364: Cuồng triều Yêu thú (1)

Trên đỉnh Hỏa Thị sơn.
Mông Vị toàn thân pháp lực cuồn cuộn. Giờ này khắc này, y cũng đã dốc hết toàn lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn của bản thân!
Y lấy ra một chiếc bảo ấn, trực tiếp ném về phía trước.
Bảo ấn cấp pháp bảo bay lên không trung, nhanh chóng phình to ra, hóa thành một ngọn núi ầm ầm trấn áp xuống.
Ngọn núi từ bảo ấn hóa thành chặn đứng miệng núi lửa, cứng rắn ngăn cản dung nham phun trào.
Chỉ trong nháy mắt, lưu lượng dung nham đã ít đi một nửa, giảm bớt áp lực rất lớn cho tuyến đầu của Hỏa Thị Tiên thành.
Mông Vị lại lấy ra một chiếc hồ lô cấp pháp bảo.
Y mở nút hồ lô, từ trong đó nghiêng đổ ra một dòng sông cuồn cuộn.
Dòng nước như là thác đổ, ào ạt trút xuống đỉnh núi lửa.
Hơi nước bốc lên nghi ngút, trong lúc nhất thời sương mù lan tỏa như biển mây.
Số nước này đương nhiên không phải nước sông bình thường, mà là vật liệu đặc thù Mông Vị lấy từ thiên nhiên, lại tự mình luyện chế nhiều lần, phẩm cấp đã đạt đến Trúc Cơ!
Hy sinh một lượng lớn nước sông, Mông Vị đã thành công khiến cho xu thế lan tràn của dung nham giảm bớt ba phần.
Đợi đến khi nước sông trong hồ lô đều chảy hết, Mông Vị liền thu hồi hồ lô và bảo ấn của mình lại.
Bảo ấn sau khi ngăn cản dung nham phun trào, bề mặt đã bị hư hại gần một nửa.
Mông Vị không kịp đau lòng, hai tay của y lập tức xòe ra, tay áo vung lên, thi triển một môn tuyệt kỹ khác của mình.
Thần thông - "Tụ Lý Càn Khôn"!
Ngay sau đó hai ống tay áo của y nhanh chóng phồng lên, phần miệng ống tay áo rộng như căn nhà, một mảnh đen kịt sâu thẳm.
Bên trong ống tay áo bộc phát ra một cỗ lực hút cực kỳ mạnh mẽ.
Vô số dung nham bị cỗ lực hút này kéo đến, hội tụ thành hai dòng thác lần lượt chui vào trong ống tay áo của Mông Vị.
Vị Thành chủ đại nhân này phân lưu dung nham ngay từ nguồn, lấy lực lượng của một người cứng rắn áp chế nham tương xuống ba phần.
Trải qua nỗ lực không ngừng nghỉ của y và toàn thể cư dân trong thành, xu thế lan tràn của dung nham càng lúc càng yếu, cuối cùng sau khi nuốt chửng mấy tòa kiến trúc ở rìa ngoài cùng của Tiên thành một cách không cam lòng, rốt cuộc cũng dừng lại.
"Thắng rồi! Thắng rồi! Chúng ta thắng rồi!"
"Hỏa Thị Tiên thành được bảo vệ, nhà của ta được an toàn rồi!"
"Ha ha ha..."
Trong Hỏa Thị Tiên thành vang lên tiếng hoan hô không ngớt.
Vô số người vui mừng reo hò, hò hét ầm ĩ, vô cùng phấn khích, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ người vẫn nhíu mày lo lắng, vẻ mặt vô cùng u ám.
Trong số đó có Chu Huyền Tích và Phí Tư.
Hai mắt Chu Huyền Tích lóe lên kim quang, nhìn xuyên thấu qua bề mặt Hỏa Thị sơn, cố gắng quan sát bên trong lòng núi.
Gã rất rõ ràng, vấn đề nham tương kỳ thực vẫn chưa phải là lớn nhất.
Nan đề thực sự nằm ở bên trong Hỏa Thị sơn. Nói chính xác hơn là vô số Yêu thú xích diễm sinh sống trong ngọn núi này.
Rống! Rống! Rống!
Từng tiếng từng tiếng gầm rú dần dần át đi tiếng hoan hô, tiếng reo hò của cả thành.
Một số người sau khi nghe thấy động tĩnh này không khỏi lộ vẻ nghi hoặc.
Nhưng càng nhiều người phản ứng lại, sắc mặt từng người một trở nên trắng bệch.
"Yêu thú xích diễm!"
"Không xong, núi lửa chấn động dữ dội như vậy đã kích thích nên thú triều, chắc chắn sẽ kinh khủng đến mức xưa nay chưa từng có!"
"Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"
Dân chúng lại hoảng sợ một lần nữa.
Mấy hơi thở sau đó, khi cảm nhận được dung nham đã dần dần yếu đi, Yêu thú xích diễm với số lượng vô cùng vô tận từ trong dung nham lao ra.
Tất cả chúng đều đang ở trong cơn thịnh nộ!
Bất kể là ai, đang yên đang lành sinh sống bỗng nhiên bị đạn pháo oanh tạc cho long trời lở đất, tâm trạng có thể tốt được sao?
Yêu thú xích diễm tựa như thủy triều, đồng loạt lao về phía Dung Nham Tiên cung.
Chúng nhắm vô cùng chuẩn xác chỗ pháo đài.
Nếu như có thể nghe được tiếng lòng của chúng, chắc chắn sẽ là báo thù, báo thù, báo thù!
Xông lên phía trước nhất là đàn Tẩu Hỏa Xà.
Cơ thể Tẩu Hỏa Xà thon dài, giống như một ngọn lửa đang di chuyển, chúng gần như hòa làm một với dung nham, dường như ở khắp mọi nơi.
Bám sát phía sau Tẩu Hỏa Xà là đàn Hỏa Nhung Thử.
Loại Yêu thú nhỏ bé nhưng cực kỳ hung mãnh này kết thành từng nhóm, lao về phía Dung Nham Tiên cung với tốc độ kinh người, giống như là một dòng sông đỏ rực cuồn cuộn.
Lớp màn sáng hình cầu do Hỏa Thị Tiên thành dựng lên đang bị đàn chuột gặm nhấm vô cùng kịch liệt!
Bên trong đàn chuột này có từng con chuột khổng lồ có thân hình như voi, đóng vai trò là thủ lĩnh. Mỗi con chuột khổng lồ như vậy đều là tồn tại cấp Kim Đan.
Kích thước còn lớn hơn cả Hỏa Nhung Thử chính là Đạp Diễm Tích, chỉ cần đạt đến cấp bậc Kim Đan, thân hình chúng nó đều to lớn như ngọn núi nhỏ.
Tứ chi của chúng rất tráng kiện, trên da bao phủ một lớp vảy xích diễm cứng rắn, trên đuôi bốc cháy liệt diễm, mỗi lần phun ra đều có thể tạo thành một cơn bão lửa.
Đạp Diễm Tích điên cuồng gào thét, lao về phía Dung Nham Tiên cung.
Mà vương giả chân chính trong số Yêu thú xích diễm này, phải kể đến Hỏa Dung Ma Viên!
Những con Ma Viên này cao đến một hai trượng, toàn thân bao phủ bộ lông dày đặc. Bộ lông của nó gần như đều có màu đỏ chót, thuần một mảnh đỏ rực như lửa.
Đám Ma Viên nhe nanh múa vuốt, trừng mắt đến tròn xoe, mỗi con đều có thân hình vạm vỡ cường tráng. Rất nhiều Ma Viên không ngừng đấm ngực, giận dữ gầm lên, tiếng gầm rú vang động đất trời.
Trong số tất cả các Yêu thú, trí thông minh của đám Ma Viên là cao nhất, cũng khiến cho chúng trở thành tộc quần nguy hiểm nhất.
Ngoài ba lực lượng chủ lực này ra, còn có rất nhiều Hồng Nham Ma Đầu.
Chúng nối đuôi nhau từ dung nham chui lên, chậm rãi bay lơ lửng trên không trung, từ trên không bao vây lấy Dung Nham Tiên cung.
Những cái đầu lâu bằng đá này lít nha lít nhít, chen chúc lấy nhau, số lượng lên đến hàng ngàn hàng vạn, xưa nay chưa từng có.
Đám Yêu thú biết được nguồn gốc của pháo kích, coi Dung Nham Tiên cung là đối tượng báo thù. Nhưng cuồng triều Yêu thú này quá mức đông đảo, cộng thêm đang lâm vào trạng thái phẫn nộ, khiến rất nhiều Yêu thú mất đi lý trí, lao về khắp nơi xung quanh. Trong đó có một phần lớn trực tiếp lao về phía Hỏa Thị Tiên thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận