Tiên Công Khai Vật

Chương 65: Thẩm vấn Trần Trà

Trầm mặc một lát, Chu Huyền Tích khẽ cười, ổn định tâm tình, “Có chút ý tứ.”
Sau đó tiếp tục hỏi: “Những cơ quan viên hầu này từ đâu mà có?”
Trịnh Song Câu cau mày, có chút khó tin nói: “Ý của Chu đại nhân là, ma tu bóng đen kia dùng loại cơ quan viên hầu này để đánh nổ Tiên cung?”
“Cái này ta biết.” Trì Đôn lên tiếng, thanh âm trầm thấp.
Y quả thực biết rất nhiều.
Dù sao lúc ấy, Phí Tư dâng bảo vật cho Thành chủ là ở ngay trước mặt y.
Trì Đôn liền giới thiệu một phen cho Chu Huyền Tích nghe.
Chu Huyền Tích khẽ gật đầu, trực tiếp nói: “Dẫn ta đến Phi Bàn công xưởng.”
Phi Bàn công xưởng.
Trần Trà đang đưa cho Ninh Chuyết một đống lớn Linh thạch: “Ninh huynh, đây đều là phần chia hoa hồng của ngươi gần đây.”
Túi trữ vật đặt trước mặt Ninh Chuyết có đến bảy tám cái, mỗi cái đều đầy ắp Linh thạch.
Lúc trước Trần Trà cùng Ninh Chuyết thỏa thuận hợp tác, Trần Trà chỉ lấy ba phần, bảy phần lợi nhuận còn lại đều là của Ninh Chuyết, hơn nữa hắn không cần phải chi trả bất kỳ nguyên vật liệu nào.
Quy mô sinh ý của cơ quan Hỏa Bạo hầu vô cùng to lớn, tất cả cơ quan công xưởng trong thành đều ngày đêm không ngừng chế tạo, phát huy ra hết công suất, nhưng vẫn còn thiếu hụt không ít.
Đây đã không phải là lần đầu tiên Ninh Chuyết nhận được phần chia lợi nhuận.
Từ sau lần Trần Trà bí mật thỉnh cầu Ninh Chuyết, nhượng lại thân phận người sáng tạo cơ quan Hỏa Bạo hầu, Trần Trà liền cảm thấy áy náy, xấu hổ không dám đối mặt với Ninh Chuyết.
Vì thế lão biết rõ Ninh Chuyết cũng có tạo nghệ cơ quan tạo vật không tồi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn không mời Ninh Chuyết đến công xưởng, tham gia quá trình chế tác.
Mỗi lần gặp mặt đều là để giao nhận phần chia lợi nhuận.
Nhưng lần này đến đây, Ninh Chuyết lại mang theo mục đích khác.
“Trần lão, lần này ta đến là còn có chuyện quan trọng.”
Trần Trà ngẩn người một chút, lập tức nói: “Gọi ta là lão Trần thôi. Ninh huynh cứ việc nói thẳng, lão phu nhất định tận lực giúp đỡ!”
Ninh Chuyết liền lấy ra một con cơ quan viên hầu, đặt ở trước mặt Trần Trà.
Cảnh tượng quen thuộc giống như trước kia lại khiến Trần Trà sững sờ.
“Lão Trần, ngài xem thử cái này.”
“Gần đây ta đang khổ tu Ngũ Hành Khí Luật quyết, nghe nói nhu cầu về cơ quan viên hầu còn cách một khoảng rất xa, cho nên nghĩ biện pháp tăng sản lượng.”
Trần Trà thở dài: “Năm nay tình hình quá đặc thù.”
“Những năm trước Hỏa Thị tiết đều chỉ hái một phần Hỏa Thị, dựa vào Hầu Đầu bang làm chủ lực là có thể hoàn thành.”
“Năm nay lại có một ma tu bóng đen tu vi Kim Đan kỳ trà trộn vào, khiến Phủ Thành chủ ném chuột sợ vỡ bình, nhất định phải hái hết Hỏa Thị, rồi mới đi đối phó với ma tu bóng đen kia, như vậy mới có thể giảm thiểu tổn thất.”
Nói đến đây, Trần Trà bắt đầu động thủ, kiểm tra cơ quan viên hầu.
Ninh Chuyết kịp thời giới thiệu: “Ta đã thay đổi một chút vật liệu phối trộn, chủ yếu là điều chỉnh phần cơ bắp.”
Trần Trà vừa nghe giới thiệu, vừa tự mình xem xét, sắc mặt liền có chút nặng nề.
Lão ngẩng đầu, nhìn Ninh Chuyết một cái thật sâu, nếu như không phải trong lòng lão vẫn luôn áy náy, cũng đã sớm phất tay áo bỏ đi, thậm chí là mắng ngay tại chỗ rồi.
Trần Trà hít sâu một hơi, vẻ mặt tràn đầy vẻ phức tạp, khuyên nhủ: “Ninh huynh, ngươi đây là thuần túy cắt xén nguyên vật liệu rồi.”
“Dựa theo phương án mới nhất của ngươi, đã giản lược rất nhiều công đoạn chế tác, quả thực là giảm thiểu rất nhiều khối lượng công việc, nhưng cơ quan viên hầu chế tạo ra sẽ kém xa so với trước đây.”
“Không chỉ dễ hư hỏng trong quá trình sử dụng, mà bộ cơ quan này chỉ cần gặp nóng là sẽ tan chảy.”
“Ta còn nhớ trước đây, ngươi đã chuyên môn đến bái phỏng, thảo luận cùng ta về việc muốn giải quyết nhược điểm gặp nhiệt nóng chảy này.”
Ninh Chuyết liền cười nói: “Trần lão, đây chính là điểm tinh túy trong cải tiến của ta đấy!”
“Ngài nghĩ mà xem, chúng ta còn có thể bán cơ quan viên hầu được bao nhiêu năm nữa?”
“Năm nay qua đi, trên thị trường sẽ có quá nhiều cơ quan Hỏa Bạo hầu, năm sau chúng ta còn có thể bán được bao nhiêu?”
“Làm ăn phải chú trọng tính bền vững.”
“Loại Hỏa Bạo hầu mới này không dùng được bao lâu sẽ hỏng, người có nhu cầu mới mua tiếp.”
Sắc mặt Trần Trà càng thêm nặng nề: “Ta và ngươi có ý nghĩ khác biệt. Cơ quan không thể làm như vậy, phải chú trọng chất lượng, như vậy mới có danh tiếng, mới có khách hàng quay lại.”
“Ngươi phải nghĩ đến, không chỉ có một mình chúng ta sản xuất cơ quan Hỏa Bạo hầu, sau này nhất định sẽ có người bắt chước, nếu chất lượng của chúng ta kém hơn, chúng ta sẽ mất luôn thị trường.”
Ninh Chuyết không để bụng cười cười: “Lão Trần, ngài và Phí Tư đại nhân có quan hệ, chúng ta còn sợ đối thủ cạnh tranh nào?”
Ngay lúc hắn muốn tiếp tục khuyên nhủ, một thanh âm bỗng nhiên vang lên: “Ồ? Trần Trà, ngươi và Phí Tư có quan hệ gì?”
“Là ai?!” Trần Trà lập tức đứng dậy.
Ninh Chuyết cũng biến sắc, đứng sóng vai cùng Trần Trà, đề cao tinh thần cảnh giác.
Sau một khắc, Chu Huyền Tích đẩy cửa bước vào, Trì Đôn, Trịnh Song Câu cũng đồng loạt theo sau.
Trần Trà, Ninh Chuyết đều kinh ngạc, vội vàng khom người hành lễ.
Cả hai đều biết Trì Đôn, Trịnh Song Câu, nhưng lại cảm thấy xa lạ với Chu Huyền Tích.
Chu Huyền Tích lấy ra lệnh bài, chủ động giới thiệu: “Ta tên là Chu Huyền Tích, thành viên Thần Bộ Ti, người của Nam Đậu vương thất. Lần này đến đây chính là để điều tra nguyên nhân Dung Nham Tiên cung xuất thế.”
“Ta hỏi ngươi, Tiên cung xuất thế là do ngươi làm?”
Chu Huyền Tích nhìn chằm chằm Trần Trà, hai mắt lóe lên kim quang.
Trần Trà bị hỏi đến mức ngây người!
Sau một hai cái hô hấp, lão mới phản ứng lại, cười khổ nói: “Tại hạ có tài đức gì, có thể liên quan đến chuyện Tiên cung xuất thế?”
Chu Huyền Tích cau mày, lão cảm nhận được Trần Trà không nói dối.
Liền hỏi tiếp: “Ngươi làm sao thiết kế ra cơ quan Hỏa Bạo hầu? Lại chế tác, buôn bán như thế nào, thành khẩn khai báo cho ta nghe.”
“Cái này…” Trần Trà do dự một chút, lúc này mới cắn răng, chậm rãi mở miệng.
Mới nói được một chút, lão liền bị Chu Huyền Tích cắt ngang: “Ngươi đang nói dối!”
Ngay sau đó kim quang trong mắt Chu Huyền Tích bùng lên, một cỗ khí tức Kim Đan kỳ điên cuồng lan tràn, bao phủ Trần Trà, trực tiếp đè lão nằm rạp xuống đất.
“Trần Trà to gan, trước mặt Thần Bộ vậy mà còn dám giấu giếm?!” Trịnh Song Câu quát.
Trì Đôn cũng sắc mặt nghiêm nghị: “Nói ra toàn bộ chân tướng, nếu không ngươi chính là đồng bọn của ma tu bóng đen!”
Trần Trà bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy.
“Ba vị đại nhân xin hãy chậm đã, tiểu tử cả gan nói xen vào, trong chuyện này có ẩn tình, vãn bối cũng là người biết chuyện.” Ninh Chuyết vội vàng nói.
“Ồ?” Trong một tích tắc, ánh mắt của ba vị tu sĩ Kim Đan đều hướng về phía hắn.
Chu Huyền Tích ý vị thâm trường nói: “Vốn định thẩm vấn xong Trần Trà sẽ tiến hành hỏi ngươi. Thế nhưng nếu ngươi muốn mở miệng, vậy thì nói cho rõ ràng, có lẽ có thể lập công chuộc tội.”
Trong tầm mắt đặc thù của gã, Trần Trà, Ninh Chuyết đều đỏ bầm.
Ninh Chuyết thậm chí còn đỏ bầm hơn cả Trần Trà.
Ninh Chuyết cảm thấy áp lực nặng nề, cắn răng nói: “Bất kể vãn bối hay là Trần lão, đều đã ký một bản khế ước, nếu nói nhiều quá sợ rằng sẽ bị phản phệ!”
“Phí Tư đại nhân là người hiểu rõ chi tiết.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Ninh Chuyết liền trắng bệch, trên mặt chảy ra hai dòng máu mũi, chứng minh rõ ràng nhất cho “phản phệ” mà hắn vừa nói.
Chu Huyền Tích nghe được cái tên Phí Tư, không khỏi có chút nhướng mày, nhìn về phía Trì Đôn: “Thú vị.”
Trì Đôn vội vàng nói:
“Ta lập tức đi xin chỉ thị của Thành chủ đại nhân.”
“Không cần, ta đã đến rồi.” Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Phí Tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận