Tiên Công Khai Vật

Chương 218: Nụ hoa hé một đường (1)

Ninh Chuyết hỏi:
"Ba người các ngươi, tên họ đầy đủ là gì?"
Bang chủ Hầu Đầu bang vừa định trả lời, đã thấy Ninh Chuyết khoát tay. Hắn nói:
"Thôi, không cần rườm rà như vậy."
"Ta ban cho mỗi người các ngươi một danh hiệu, sau này dù các ngươi có chết, người kế nhiệm cũng sẽ kế tục danh hiệu đó."
"Ngươi, từ nay về sau gọi là Hầu Đầu."
Ninh Chuyết chỉ tay vào bang chủ Hầu Đầu bang, ánh mắt như từ trên cao nhìn xuống, mang theo vẻ uy nghiêm.
Bang chủ Hầu Đầu bang cắn răng, trên mặt vẫn giữ lấy tươi cười lấy lòng:
"Vâng! Đa tạ đại nhân ban cho danh hiệu."
Ninh Chuyết lại quay sang bang chủ Hạc Chuỷ bang:
"Còn ngươi, từ nay về sau gọi là Hạc Đầu."
Bang chủ Hạc Chuỷ bang há hốc mồm, suýt nữa thì thốt lên:
"Ta đến đây là để đàm phán cùng với ngươi, Hạc Chuỷ bang chúng ta còn chưa đồng ý đầu hàng!"
"Ít nhất cũng phải đưa ra điều kiện hợp lý chứ!"
Nhưng dưới thế cục như hiện tại, lão ta cũng chỉ có thể âm thầm gào thét trong lòng, không dám nói ra ngoài miệng. Sau khi trầm mặc mấy hơi thở, bang chủ Hạc Chuỷ bang cúi đầu thấp mi, chắp tay đáp:
"Vâng."
Ninh Chuyết cuối cùng nhìn sang bang chủ Quy Tức bang:
"Về phần ngươi, ngươi gọi là Quy..."
Sắc mặt bang chủ Quy Tức bang lập tức biến đổi! "Quy Xác."
Y còn không đợi Ninh Chuyết nói xong đã đoạt trước một bước đáp, "Đại nhân, nhũ danh của tiểu nhân chính là Quy Xác, ngài cứ gọi như vậy sẽ khiến tiểu nhân có cảm giác như tìm được người thân, gặp được trưởng bối."
"Ngài hoàn toàn xứng đáng có tư cách gọi tiểu nhân như vậy!"
"Ừm..."
Ninh Chuyết trầm ngâm không nói. Trái tim bang chủ Quy Tức bang đập thình thịch, vội vàng nói:
"Ninh Chuyết đại nhân, tên Phùng Hắc Tử kia trước này buôn bán rất nhiều thứ phi pháp, chứng cứ vi phạm lệnh cấm buôn bán tù binh đều được lưu giữ trong bang chúng ta."
"Quy Xác chờ lệnh! Xin để cho thuộc hạ đi một chuyến, nhất định sẽ khiến tên Phùng Hắc Tử kia ngoan ngoãn nghe lời."
"Đã như vậy."
Ninh Chuyết phất tay, "Ngươi cứ đi đi, nếu không thu phục được Phùng Hắc Tử, tự mình gánh lấy hậu quả."
"Vâng, đại nhân."
Bang chủ Quy Tức bang lập tức xoay người rời đi, bước chân vội vàng, không còn chút thong dong như lúc trước, cho người ta cảm giác vô cùng cấp bách. Ninh Chuyết lại nhìn về phía bang chủ Hạc Chuỷ bang:
"Hầu như tất cả dược liệu của Bất Cán Bất Tịnh đều do bang phái của ngươi cung cấp."
"Ngươi đi mời hắn, dựa vào mối quan hệ này sẽ có thể thành công chứ?"
Bang chủ Hạc Chuỷ bang chấn động trong lòng, Ninh Chuyết sao lại có thể biết được loại giao dịch bí mật này? Lão ta vội vàng gật đầu:
"Thuộc hạ nhất định dốc hết sức lực."
Ninh Chuyết lại nhìn về phía bang chủ Hầu Đầu bang. Vị bang chủ này vô cùng hiểu ý vội vàng nói:
"Hầu Đầu ở đây! Kính xin đại nhân chỉ thị!"
Ninh Chuyết:
"Ngươi đi tìm Độc Tí Tượng, tên này tính tình nóng nảy, rất thích luyện chế pháp khí tự bạo. Cánh tay của hắn chính là bị chính hắn cho nổ bay mất."
"Lúc ngươi nói chuyện với hắn phải cẩn thận, tuyệt đối không được dùng vũ lực."
"Gia hoả này cực kỳ cứng đầu, ngươi nhớ phải mềm mỏng một chút!"
"Mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, phải để cho gia hoả này thừa nhận quyền chưởng khống của ta đối với chợ đen, đồng ý tiếp tục hoạt động. Trong chợ đen thiếu đi pháp khí tự bạo của hắn thì quả thực là một thiếu sót lớn."
Bang chủ Hầu Đầu bang lập tức chắp tay:
"Thuộc hạ minh bạch!"
Ninh Chuyết liên tiếp hạ xuống ba mệnh lệnh, lại thôi động phù vân bao phủ lấy thân thể một lần nữa, lặng lẽ tu luyện. "Hắn thật sự không lãng phí một chút thời gian nào!"
Đám tu sĩ Trúc Cơ Ninh gia âm thầm truyền âm, trong lòng không khỏi cảm khái. Kể từ khi bắt đầu hành động, Ninh Chuyết đã nhiều lần khiến bọn họ phải thay đổi cách nhìn. Đặc biệt là biểu hiện trong tối nay đã khiến cho tất cả những người này đều cảm thấy Ninh Chuyết tính toán vô cùng kỹ lưỡng, chỉ huy đâu ra đấy, vô cùng mưu lược, có thể khống chế toàn cục. … Thời gian chậm rãi trôi qua. Ba vị bang chủ lần lượt truyền đến tin vui. Bang chủ Hạc Chuỷ bang là người đầu tiên thành công, "Bất Cán Bất Tịnh" là một gã Luyện đan sư, tính tình lười biếng trời sinh, không thích tranh giành. Người chưởng khống chợ đen có thay đổi đi chăng nữa, đối với gã mà nói cũng không có gì quan trọng, chỉ cần vẫn bán được đan dược là được. Bang chủ Quy Tức bang là người thứ hai hoàn thành nhiệm vụ. Chiến công của y còn lớn hơn nhiều so với bang chủ Hạc Chuỷ bang - Dưới sự uy hiếp và dụ dỗ của y, Phùng Hắc Tử đã buộc phải ký kết khế ước, gia nhập vào phe cánh của Ninh Chuyết. Người cuối cùng là bang chủ Hầu Đầu bang. Y mang theo khuôn mặt bầm dập, trên người đầy vết thương trở về. Quá trình thuyết phục Độc Tí Tượng gặp phải chút trắc trở. Độc Tí Tượng cảm thấy tình hình Hỏa Thị Tiên thành có chút hỗn loạn, đã lên kế hoạch rời khỏi Tiên thành này, thậm chí gần như đã thu dọn xong hành lý. Cho dù bang chủ Hầu Đầu bang có nói khô cả nước miếng, thậm chí lấy tài sản riêng của bản thân ra làm điều kiện, nhưng đối phương vẫn không chấp nhận. Cuối cùng y đi nước cờ hiểm tiến hành khích tướng, đánh một trận với Độc Tí Tượng. Mặc dù Độc Tí Tượng chiến thắng, nhưng gã lại vô cùng yêu thích cơ quan Hỏa Bạo hầu mà bang chủ Hầu Đầu bang sử dụng trong lúc đối địch. Độc Tí Tượng cũng đã biết từ lâu loại cơ quan hầu tử này có thể tự bạo, đồng thời uy lực không tầm thường,. Điều mà gã không biết chính là người sáng tạo ra cơ quan Hoả Bạo hầu lại là Ninh Chuyết. Khi biết được hắn đang có ý thâu tóm chợ đen, gã lại càng thêm thán phục, vội vàng thay đổi chủ ý, quyết định ở lại nơi đây.
Khi ánh bình minh chiếu sáng trong thành, chợ đen lại đón chào một ngày mới. Độc Xà bang bị tiêu diệt. Hầu Đầu bang, Hạc Chuỷ bang, Quy Tức bang liên hợp thông cáo. Cùng lúc đó Phùng Hắc Tử, Độc Tí Tượng, Bất Cần Bất Tịnh cũng đồng loạt tuyên bố mở cửa kinh doanh. Chuyện này làm cho tất cả mọi người đều vô cùng bàng hoàng, trong lòng dậy sóng:
"Sao chỉ mới một đêm trôi qua, chợ đen đã có biến hoá nghiêng trời lệch đất vậy?"
"Rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì?"
"Nghe nói là có quý công tử Ninh gia ra tay, ban đầu chỉ là muốn báo thù cho bằng hữu là Viên Nhị, thu phục Hầu Đầu bang, sau đó tiện tay thâu tóm luôn cả chợ đen."
Trong lúc nhất thời, các thành dân bàn tán xôn xao, tin đồn trải rộng bốn phương tám hướng. Phủ Thành chủ. Phí Tư bắt đầu xử lý chính vụ trong Tiên thành. Kể từ khi Chiêu Hiền Lệnh được ban ra, không ngừng có tu sĩ từ bên ngoài tiến đến Hoả Thị Tiên thành. Đỉnh Hỏa Thị sơn đã không còn là cấm địa, dưới sự bố trí của Phí Tư, nơi đây lại một lần nữa tái hiện ra náo nhiệt như lúc Tiên cung chưa xuất thế. Thành vệ quân trấn giữ cũng chỉ mang tính chất hình thức, đủ loại tu sĩ tre già măng mọc, tấp nập đổ về Dung Nham Tiên cung thử vận may.
Đại đa số người đều không đạt tiêu chuẩn về tạo nghệ cơ quân thuật, chỉ biết đứng nhìn từ xa với vẻ mặt vô cùng tiếc nuối. Cũng có một số ít may mắn thoả mãn điều kiện, được bước vào Tiên cung thăm dò, khiến cho vô số người ghen tị đến đỏ mắt. Các loại hình kinh doanh trong Hỏa Thị Tiên thành đều trở nên nhộn nhịp, nhưng tình hình trị an lại ngày càng trượt dốc, các vụ phạm pháp ngày càng gia tăng, trách nhiệm trên vai Phí Tư cũng theo đó trở nên nặng nề hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận