Tiên Công Khai Vật

Chương 224: Ninh Chuyết Khai Ngộ (1)

Phủ Thành chủ.
Pháp thuật Ngũ hành bao gồm hỏa diễm, hàn sương, cổ mộc, kim nhận và cự thạch liên miên không dứt công kích về phía Mông Trùng.
Hai mắt Mông thiếu gia lóe lên hào quang lăng lệ, y thi triển Tiên tư Cuồng Bôn Đột Lôi, thân hình như tia chớp, nhanh đến mức dị thường, dễ dàng xuyên qua khe hở của vô số pháp thuật.
Cho đến tầng pháp thuật công kích cuối cùng, bờ vai y mới suýt bị một thanh kim nhận chém trúng.
Đám thuộc hạ phụ trách bồi luyện chứng kiến cảnh tượng này đều đồng thanh hoan hô.
Mông Trùng lúc này đã đạt được tiến bộ vượt bậc.
"Ha ha ha!"
Y cười to, "Chỉ cần thêm mười lần đặc huấn như thế này nữa, lúc ta vượt quan cũng sẽ không sợ những nhân ngẫu pháp thuật kia công kích rồi!"
Mông Trùng tạm thời nghỉ ngơi, đám người hầu Mông gia lập tức dâng lên trà bánh đã được chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ, đây đều là Linh thực thượng hạng. Mông Trùng vừa nhấm nháp Linh thực, vừa nghe ngóng tin tức tình báo mới nhất. "Cái gì?"
Lông mày y lập tức nhíu lại. "Ninh Tiểu Tuệ hôm nay đã xông vào Tiên cung ba lần, thế nhưng đều bị cơ quan viên hầu chặn lại, thua một cách thảm hại, thậm chí còn chưa tiến được đến phòng chỉnh đốn."
"Sao nàng ta lại xúi quẩy đến như vậy?"
"Mà dạo này ta lại rất ít khi đụng phải cơ quan viên hầu kia?"
Mông Trùng vẫn luôn ghi hận trong lòng đối với Kim Huyết Chiến Viên - Đại Thắng.
Y và cơ quan viên hầu này đã giao thủ nhiều lần, thế nhưng luôn luôn là một phương bại trận, trong lòng vẫn đang không ngừng tích lũy bực bội, rất muốn lấy lại danh dự từ trên tay đối phương. Nhưng từ khi được Ninh Chuyết cố ý sắp đặt, Viên Đại Thắng đã hạn chế việc chặn đường Mông Trùng. Chỉ có mấy lần ngẫu nhiên đối mặt, nó đều nhân lúc Mông Trùng đang kịch chiến, tiến hành tập kích bất ngờ, khiến cho y bại trong cay đắng.
Điều này càng khiến Mông Trùng cảm thấy phẫn nộ, ban đầu còn không kìm được mắng chửi ầm ĩ. Về sau có lẽ nhận ra cơ quan viên hầu cũng không hiểu tiếng người, y lúc này mới chủ động ngậm miệng. Nếu như Viên Đại Thắng đã là ác mộng của Ninh Tiểu Tuệ, thì đối với Mông Trùng, nó chính là đối thủ không đội trời chung, là đối tượng mà y khát vọng cầu chiến nhưng không được.
Trịnh gia. Bên trong phòng huấn luyện cơ quan cạm bẫy. Trịnh Tiễn đang chậm rãi di chuyển bên trên sàn nhà bằng gỗ. Ánh mắt gã vô cùng tĩnh lặng, toàn thân bốc lên hàn khí, trong lúc tiến lên đều vô cùng cẩn thận. Mỗi một bước đi gã đều nhấc chân lên cao cao, sau đó chậm rãi hạ xuống. Mà trong quá trình hạ xuống, gã thường xuyên phát động Xuyên Tâm Động Kiến để Tiên tư này tiến hành cảnh báo cho bản thân. Trịnh Tiễn đi từ đầu đến cuối căn phòng, cũng không hề phát động một cơ quan cạm bẫy dưới sàn nhà nào. Gã đã tiến hành rất nhiều lần loại đặc huấn như vậy. Điều này khiến cho vị Trịnh thiếu gia này ngày càng nắm vững thiên tư của mình, hiệu quả huấn luyện cũng rất khả quan. Thế nhưng điều khiến Trịnh Tiễn thật sự thán phục chính là phù lục của Ninh gia. "Băng Tâm phù này thật sự rất thích hợp với ta."
"Phục dụng tấm phù này, ta có thể dễ dàng tiến vào trạng thái bình tĩnh tuyệt đối, gần như có thể phát động thiên tư Xuyên Tâm Động Kiến bất cứ lúc nào!"
"Đáng tiếc, chỉ có tu sĩ chuyên tu Băng Tâm quyết mới có thể luyện chế ra Băng Tâm phù."
"Băng Tâm quyết lại là công pháp chủ tu của Ninh gia, loại phù lục liên quan đến ảo diệu của Băng Tâm quyết như vậy sẽ rất ít khi được lưu thông ra bên ngoài."
"Ta cũng nhờ chuyện ba nhà liên thủ thì mới hưởng thụ được chút tiện nghi này."
"Ai dà..."
Chu gia Trên đài diễn võ dưới mặt đất. Chu Trụ và Chu Trạch Thâm đang chuẩn bị cho một trận đối luyện. Hai người đồng thời lấy ra một túi thuốc, bên trong là một đống bột phấn màu xám bạc. Bon họ ngửa cổ, há rộng miệng mình ra, sau đó đổ túi bột phấn màu xám bạc kia vào trong. Đây là Phân Thần Tán. Dược lực nhanh chóng phát huy tác dụng, để cho sắc mặt hai vị thiên tài Luyện Khí của Chu gia đều có chút biến đổi. "Tới chiến!"
Chu Trạch Thâm khẽ quát một tiếng. "Ừm."
Chu Trụ trầm giọng đáp. Chu Trạch Thâm tiên hạ thủ vi cường, thi triển pháp thuật tấn công. Chu Trụ không ngừng lui về phía sau, lấy ra một kiện cơ quan chiến chùy. Nê Môn Hám Địa Chùy! Chiến chùy này cao gần bằng cả người Chu Trụ, nặng đến mức ngay cả gã cũng khó có thể dựa vào sức mạnh của bản thân vung lên. Mặt ngoài thân chùy lộ ra rất nhiều lỗ tròn, không ngừng có khí lưu cuồng mãnh phun ra. Khí lưu thôi động thân chùy, phụ trợ cho gã công kích Chu Trạch Thâm. Chu Trạch Thâm cũng không dám cứng rắn chống lại, gã vội vàng lui về phía sau, vừa lui vừa mở túi trữ vật, phóng ra vô số cơ quan hình dạng như con dơi. Cơ quan - Dạ Thiên Bức. Một đàn cơ quan dơi bay lượn trên không, ven đường phun ra khói đen mù mịt, bao phủ toàn bộ chiến trường, che khuất đi tầm nhìn của Chu Trụ. Chu Trụ thử nhiều cách nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể xua tan lớp khói đen này, gã bèn quả quyết vỗ vỗ túi chứa đồ bên hông mình. Sau đó lập tức có một lượng lớn chuột chui ra từ bên trong túi này.
Cơ quan - Toản Địa Thử. Đàn cơ quan chuột vừa chạm đất đã lập tức thi triển pháp thuật của bản thân chúng nó dưới sự điều khiển của Chu Trụ - Lạn Nê Thuật. Mặt đất cứng rắn lập tức biến thành một mảnh đầm lầy nhão nhoét.
Chu Trụ dùng sức đâm chiến chùy xuống, vẩy ra vô số bùn đất trên không trung. Thân chùy cắm thật sâu bên trong mảnh đầm lầy này, những lỗ tròn trên đó đồng loạt phun ra khí lưu cuồn cuộn.
Chiến chùy rung lên dữ dội, không ngừng đâm sâu xuống lớp bùn trên mặt đất, kéo theo cả người Chu Trụ chìm xuống. Lượng lớn Dạ Thiên Bức mất mục tiêu chủ công liền dưới sự chỉ huy của Chu Trạch Thâm, lao xuống đầm lầy toàn lực truy đuổi Toản Địa Thử. Toản Địa Thử lại dựa vào địa hình đầm lầy để tiến hành phòng ngự.
Mỗi khi Dạ Thiên Bức bổ nhào không thành, Toản Địa Thử liền dùng mũi khoan nhọn hoắt trên đỉnh đầu đâm thủng thân thể đơn bạc mỏng manh của chúng. Ngược lại một khi Dạ Thiên Bức bắt được Toản Địa Thử, pháp thuật của bản thân chúng sẽ có thể lập tức phong cấm đối phương, linh lực bị kiềm hãm không thể vận dụng được.
Chu Trụ và Chu Trạch Thâm rơi vào thế giằng co, cho đến khi Toản Địa Thử và Dạ Thiên Bức đều gần như bị tiêu diệt hết, hai người lúc này mới ngừng chiến. Khói đen nhanh chóng tan đi, bọn họ nhanh chân ngồi xếp bằng xuống, đồng thời lấy ra Nhạy Cảm Hoàn. Bọn họ nhanh chóng phục dụng đan dược này, củng cố thành quả mới tu luyện ra được. Một lúc lâu sau, Chu Trạch Thâm là người mở mắt ra đầu tiên.
Sau đó mấy hơi thở, Chu Trụ cũng đã tỉnh lại. "Phân Thần Tán kết hợp với Nhạy Cảm Hoàn, quả nhiên mang đến hiệu quả rất tốt, có thể giúp chúng ta nâng cao khả năng phân tâm da dụng, điều khiển càng nhiều cơ quan tạo vật cùng một lúc."
Chu Trạch Thâm mang theo vui mừng cảm thán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận