Tiên Công Khai Vật

Chương 235: Ninh Chuyết vs Chu Trạch Thâm (4)

Có thể nói Chu Trạch Thâm đã tăng cường lực điều khiển ở trạng thái bình thường lên đến cực hạn.
Thế mà đối thủ của gã là Ninh Chuyết lại chẳng hề thay đổi sắc mặt, lấy ra thêm năm con Hỏa Bạo hầu, còn điều khiển chúng một cách vô cùng dễ dàng, không chút gượng ép nào.
Nếu như Chu Trạch Thâm muốn tăng cường lực điều khiển của mình thì cũng chỉ có thể dựa vào đan dược.
"Quả nhiên thiên tư của Ninh Chuyết nằm ở trí não."
"Điều này khiến hắn ở trạng thái bình thường cũng có thể sở hữu năng lực điều khiển vượt xa người thường."
"Nhưng trình độ hiện tại là bao nhiêu phần thực lực của hắn? Tám phần? Hay là chín phần?"
Chu Trạch Thâm âm thầm suy đoán, không ngừng phân tích. Ninh Chuyết dùng năm con cơ quan hầu bảo vệ bản thân, khiến Toản Địa Thử không có cơ hội ra tay. Đồng thời dùng cơ quan Hỏa Trục Xà cường lực chặn lại Bạch Hổ Cường Trùng Xa của đối phương. Cuối cùng khi nhìn thấy năm con cơ quan Hỏa Bạo hầu bao vây mình, Chu Trạch Thâm thở dài một hơi, cười sảng khoái một tiếng, chủ động thừa nhận bản thân thất bại. Một trận luận bàn kết thúc, các tộc nhân Ninh gia quan chiến không ngừng nghị luận sôi nổi, bàn tán xôn xao về những cỗ cơ quan tạo vật vừa xuất hiện, cùng với phương pháp điều khiển của hai người. Chủ đề được nhắc đến nhiều nhất chính là cơ quan Hỏa Trúc Xà mà Ninh Chuyết vừa cho ra mắt. Ở trước mặt mọi người, Chu Trạch Thâm giao lại Mão Đinh Kình Xạ Nỏ và bản vẽ cơ quan tạo vật này cho Ninh Chuyết. Ninh Chuyết dùng ánh mắt tràn đầy thiện cảm nhìn gã. Trong lòng hắn thầm nghĩ:
"Chu Trạch Thâm đề nghị luận bàn, cố ý nhường nhịn, sau đó lại chủ động nhận thua, chính là muốn cổ vũ uy phong, đề cao thanh danh của ta."
"Đây mới chính là lễ gặp mặt hắn tặng cho ta."
"Hắn biết ta chỉ vừa mới quật khởi, đang rất cần đề cao thanh danh. Vì vậy không tiếc hy sinh mặt mũi của bản thân để thúc đẩy việc này."
"Phần độ lượng này quả thật đã vượt xa người thường."
Chu Trạch Thâm yên lặng quan sát Ninh Chuyết, thấy thái độ của đối phương trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Gã thầm nghĩ:
"Một trận chiến đấu kịch liệt có đôi khi còn hiệu quả hơn cả ngàn lời nói."
"Mặc dù lần luận bàn toàn lực lần này không đạt đến mức tâm đầu ý hợp, nhưng cũng đủ để thể hiện tính tình chân thành của song phương rồi."
"Điều đáng tiếc duy nhất chính là không thăm dò được giới hạn thực lực của Ninh Chuyết ở trạng thái thông thường."
"Trừ phi ta phục dụng Phân Thần Tán..."
Nhưng điều này hiển nhiên là không thể. Một khi sử dụng đan dược, đồng nghĩa với việc tính chất hữu hảo của trận luận bàn sẽ không còn nữa, mà là đánh thật giết thật, là khát khao đối với chiến thắng vô cùng mãnh liệt. Chu Trạch Thâm nghĩ đến đây, vẫn có chút không cam lòng. Gã nhịn không được dùng lời nói thăm dò, âm thầm truyền âm, cố ý khích tướng:
"Ninh huynh, lần này chỉ là tùy tiện chơi đùa cho nên ta mới thua dưới tay ngươi. Nhưng lần luận bàn sau, ta chắc chắn sẽ nghiêm túc một chút, dùng ít nhất năm phần công lực."
Trong lòng Ninh Chuyết khẽ động:
"Quả nhiên Chu Trạch Thâm còn chưa sử dụng đến một nửa thực lực bản thân."
Hắn ngoài mặt nở nụ cười, thành thật nói:
"Nếu như Chu huynh có nhã hứng, ta nhất định sẽ phụng bồi tới cùng. Lần sau chắc chắn sẽ dốc thêm chút sức, bốn thành công lực là cái chắc."
Chu Trạch Thâm vỗ vai Ninh Chuyết, cười to:
"Ngươi thật là..."
Đồng thời trong lòng gã không ngừng mắng:
"Thật biết khoác lác!"
"Biết rõ là ta đang thăm dò, cho nên mới dùng cách này để qua loa tắc trách ta sao?"
"Hừ."
"Quả nhiên ta không nên ôm hy vọng xa vời có thể dùng một câu nói đơn giản để thăm dò ra được lai lịch của ngươi."
Chu Trạch Thâm cảm thấy Ninh Chuyết và mình là cùng một loại người, Ninh Chuyết cũng cảm thấy hắn và đối phương có chút ăn ý nhất định nào đó. Hai người nhìn nhau cười một tiếng, đều cảm thấy đối phương là người thông minh, rất nhiều chuyện không cần nói cũng hiểu. Quay trở về tiểu viện, mọi người lại trao đổi thêm một lúc. Chu Trạch Thâm nhân cơ hội đề nghị Ninh Chuyết ra tay giúp đỡ đội ngũ cải tu của Chu gia xung kích bảng xếp hạng trong Dung Nham Tiên cung, cố gắng đẩy một bộ phận tu sĩ của phủ Thành chủ ra khỏi mười vị trí đầu. "Đương nhiên nếu như có thể một đường xông tới, vượt qua ‘tiêu chuẩn nhập môn’, vậy thì không còn gì tốt bằng!"
Ninh Chuyết lắc đầu:
"Chu huynh mưu cao chí lớn, thật khiến người ta bội phục."
"Vượt qua ‘tiêu chuẩn nhập môn’?"
Ninh Chuyết bất đắc dĩ thở dài, "Chuyện này e rằng ta không làm được. Mong thứ lỗi vì ta không thể đáp ứng được chuyện này, thật sự là thân bất do kỷ, không thể tự mình làm chủ."
Chu Trạch Thâm cũng không hề bỏ cuộc:
"Ninh huynh, sao không nghe điều kiện hỗ trợ của Chu gia chúng ta đưa ra một chút?"
Gã không ngừng liệt kê ra một loạt tài nguyên, khiến cho đám người Ninh Trầm, Ninh Dũng nghe mà há hốc mồm. Sau khi kịp phản ứng lại, hơi thở của bọn họ trở nên dồn dập, đều bị khoản thù lao khổng lồ này hấp dẫn lấy. Thế nhưng Ninh Chuyết lại lắc đầu, trên mặt hiển hiện nụ cười, thái độ khách khí ôn hòa nhưng lại vô cùng kiên quyết, từ đầu đến cuối đều không đáp ứng. Ngược lại, hắn còn đưa ra một đề nghị hợp tác mới:
"Dung Nham Tiên cung là nơi truyền thừa cơ quan thuật, chúng ta hiện tại đều bị kẹt ở tầng ba đỉnh phong, chỉ có thể tích lũy thêm bên trên phương diện cơ quan thuật."
"Nếu như ba nhà chúng ta đã liên hợp, chi bằng cùng nhau thành lập một học đường liên minh, chuyên truyền thụ kiến thức về cơ quan thuật?"
"Có thể mời các vị tu sĩ cơ quan đảm nhiệm chức lão sư của học đường."
"Theo ta thấy, vị khách khanh Sở Tế Yêu mà quý phủ mời chào rất thích hợp."
Chu Trạch Thâm nghe vậy không ngừng đảo tròng mắt, trong lòng thầm nghĩ:
"Trong ba nhà, trình độ cơ quan thuật của Ninh gia là yếu nhất, đồng thời số lượng tu sĩ cơ quan cũng là ít nhất."
"Cho nên nếu thành lập học đường liên minh, người được lợi nhất chính là Ninh gia."
"Tuy nhiên đây đúng là một đề nghị hay, cũng có lợi rất nhiều cho Chu gia ta."
Nghĩ đến đây, Chu Trạch Thâm tỏ vẻ tán thành, gã rất tán thưởng, cũng rất ủng hộ quyết sách này. Nhưng cũng bày tỏ bản thân không thể đại diện quyết định mà phải trở về báo lại cho gia tộc. Ninh Chuyết gật đầu đồng ý. Lúc rời đi, Chu Trạch Thâm còn truyền âm cho hắn, dùng một tin tức tình báo để bày tỏ thiện chí của bản thân mình:
"Ba vị tộc trưởng gần như đã thương lượng xong, chuẩn bị tập hợp tinh anh của ba nhà, một lần nữa dốc toàn lực thăm dò Tiên cung."
"Tranh thủ thời gian gặp được con cơ quan viên hầu kia, cố hết sức đánh bại nó!"
"Rất nhiều người suy đoán cơ quan viên hầu kia rất có thể là khảo nghiệm mà Tam Tông Thượng nhân lưu lại. Sau khi chiến thắng rất có thể sẽ nhận được ban thưởng to lớn đến từ vị đại năng này."
"Nếu thật sự có thể tiêu diệt cơ quan viên hầu kia, chúng ta sẽ tiến hành nghiên cứu kết cấu bên trong nó, sau này cũng có thể tìm ra cách đối phó và khắc chế."
Ninh Chuyết kinh ngạc:
"Còn có chuyện này? Đa tạ đã cáo tri cho ta biết được. Cũng không biết là khi nào bắt đầu?"
Chu Trạch Thâm đáp:
"Vài ngày tới sẽ bắt đầu. Trước khi dốc toàn lực thăm dò Tiên cung, ba nhà sẽ triệu tập tất cả mọi người, tiến hành thống nhất đặc huấn bí mật."
"Ninh huynh, ngươi cũng nên chuẩn bị thêm một chút."
Ninh Chuyết lộ vẻ ngưng trọng, tràn đầy thâm ý gật đầu thật mạnh:
"Đích thật là phải chuẩn bị thật kỹ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận