Tiên Công Khai Vật

Chương 301: Ninh Tiểu Tuệ toàn lực tu sửa Viên Đại Thắng (1)

"Long Ngoan Hỏa Linh, Long Ngoan Hỏa Linh..."
Ninh Chuyết liên tục kêu gọi, nhưng lại không nhận được hồi đáp.
"Đã đi rồi sao?"
Ngữ khí của hắn có chút thất lạc.
Hắn còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi nhưng còn chưa kịp nói ra miệng.
"Xem ra trạng thái của Long Ngoan Hỏa Linh thật sự rất tệ."
Bên trong căn phòng nhỏ bé chỉ còn lại một mình mộc ngẫu Ninh Chuyết.
Đây là phòng ban thưởng cuối cùng mà Ninh Chuyết tới được sau khi vượt qua con đường Phật môn.
Thông tin về pháp quyết Trúc Cơ đã được truyền vào đầu từ khi hắn vừa đẩy cửa bước vào.
Trên bức tường ở phía đối diện Ninh Chuyết có treo rất nhiều lệnh bài.
Đây là một bộ phận khác của ban thưởng mà hắn còn chưa nhận được.
Hắn nhìn những tấm lệnh bài này, ánh mắt có chút thất thần.
Hắn vẫn còn đang suy nghĩ về cuộc trò chuyện vừa rồi với Long Ngoan Hỏa Linh.
Lần trao đổi này đã khiến Ninh chuyết có được thu hoạch rất lớn, hắn rốt cuộc cũng đã tìm ra cách trở thành Cung chủ Dung Nham Tiên cung.
Đó là tham gia Thí đình, giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi này, cuối cùng bước lên vương tọa.
Về phần Long Ngoan Hỏa Linh, Ninh Chuyết cũng có thể hiểu được vì sao đối phương lại lựa chọn theo mình từ rất sớm.
Dù sao lý do mà nó đưa ra cũng hoàn toàn chính xác khá đầy đủ.
Thu hoạch lớn thứ hai của Ninh Chuyết là hắn đã hiểu rõ tình hình của địch nhân.
Cũng giống như Long Ngoan Hỏa Linh, sau khi nhìn thấu thực lực những đối thủ của mình, Ninh Chuyết cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.
Những tên đối thủ của hắn đều là đệ tử chân truyền Kim Đan của những đại phái siêu cấp.
Trong đó Chu Huyền Tích đến từ Hoàng thất Nam Đậu chắc chắn là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất.
Mặc dù Mông Trùng chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, nhưng Mông gia phía sau lưng y cũng là một thế lực khổng lồ. Uy thế bên trong Nam Đậu quốc còn lớn hơn cả những đại phái siêu cấp như Bất Không môn, Phệ Hồn tông, Thái Thanh cung.
Mà gia gia của Mông Trùng - Mông Vị chính là một tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh kỳ, đồng thời còn là Thành chủ hiện tại của Hỏa Thị Tiên thành, nắm giữ ưu thế sân nhà tuyệt đối.
"Nếu như ta không có Ngã Phật Tâm Ma Ấn, lại lĩnh ngộ được thần thông Nhân Mệnh Huyền Ti, căn bản không có tư cách bước lên trên bàn cờ này."
Ninh Chuyết trong lòng than khổ.
Hắn càng nghĩ càng thấy áp lực vô cùng to lớn.
Cho dù đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi thật sự đối mặt với loại áp lực to lớn này, hắn mới phát hiện trải nghiệm thực tế và tưởng tượng là hoàn toàn khác biệt.
Những đối thủ cạnh tranh chức vị cung chủ Dung Nham Tiên cung với hắn, ai nấy đều tựa như là từng ngọn núi cao.
Ở trước mặt bọn họ, Ninh Chuyết chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, nhỏ bé như con kiến.
Làm sao mới có thể vượt qua những ngọn núi này?
"Trong lòng ta có chút loạn rồi."
Ninh Chuyết nhắm hai mắt lại.
Một lúc sau hắn chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt trước đó còn đang mông lung đã trở nên kiên định.
Dung Nham Tiên cung là trọng bảo do đại năng cấp bậc Luyện Hư kỳ để lại.
Từ khi Ninh Chuyết quyết định tham gia vào cuộc cạnh tranh này, đã định sẵn hắn phải đối mặt với áp lực cực lớn đến mức có thể khiến người ta tuyệt vọng.
Hiện tại hắn đã không thể quay đầu lại.
Điều hắn có thể làm lúc này chỉ có dốc hết can đảm, nghênh đón khó khăn!
"Bây giờ ta có Long Ngoan Hỏa Linh làm nội ứng, đã biết được rất nhiều thông tin về đối thủ."
"Liệu ta có thể áp chế và đối phó với những đối thủ cạnh tranh này giống như khi đối phó với đám người Mông Trùng không?"
Trong lòng Ninh Chuyết không khỏi nghĩ như vậy.
Kể từ khi hồn nhập Tiên cung, hắn dựa vào thủ đoạn hơn người của bản thân mình cùng tích lũy nhiều năm và ưu thế đi trước rất lớn, vẫn luôn nắm chắc cục diện tổng thể của con đường hồn nhập Dung Nham Tiên cung này.
Dù sao đã có nhiều chuyện ngoài ý muốn phá sinh, nhưng Ninh Chuyết vẫn dốc hết sức lực, nhiều lần mạo hiểm tính mạng của bản thân chiến đấu, ổn định cục diện, cuối cùng đi đến tình trạng ngày hôm nay.
Lợi ích mà hắn nhận được là cực kỳ to lớn.
"Trong cục diện hiện tại, chỉ có thể tạm thời bỏ Mông Trùng sang một bên, Chu Huyền Tích mới là mối đe dọa lớn nhất."
"Cơ quan Ma tướng rốt cuộc là thứ gì? Lúc trước vì sao lại bị thất lạc?"
"Chu Huyền Tích tìm lại được nó, có thể giúp cho hắn có được chức vụ Nhị phẩm sao?"
Ninh Chuyết cảm thấy nghi hoặc.
Hắn thiếu hiểu biết toàn diện về chức vụ và phẩm cấp bên trong Dung Nham Tiên cung.
"Long Ngoan Hỏa Linh, Long Ngoan Hỏa Linh..."
Hắn lại một lần nữa gọi to.
Long Ngoan Hỏa Linh ở trong đại điện chỉ giả vờ như không nghe thấy.
Nó không dám tiếp tục tiến hành trao đổi với Ninh Chuyết.
Nó đã quan sát rất nhiều lần, biết rất rõ rằng đối phương tuyệt đối không phải thiếu niên mười sáu tuổi bình thường!
Hắn cực kỳ thông minh, lại có tâm cơ sâu không lường được.
Long Ngoan Hỏa Linh đã chứng kiến toàn bộ quá trình Ninh Chuyết đùa bỡn bốn thế lực lớn của Hỏa Thị Tiên thành trong lòng bàn tay mình.
Trong mắt nó, cơ duyên và chiến lực của Ninh Chuyết đều rất ưu tú, nhưng điều ưu tú nhất vẫn luôn là mưu lược và thủ đoạn của tu sĩ thiếu niên này.
"Hắn chính là một tên tiểu quái vật."
Long Ngoan Hỏa Linh đã sớm quyết định, phải cố gắng giảm bớt thời gian và số lần giao tiếp với tiểu gia hỏa này.
Bởi vì nếu nói càng nhiều, sơ hở của nó sẽ càng lớn.
Biết đâu chỉ vì một câu nói vô ý nào đó, sẽ khiến Ninh Chuyết nhìn thấu lớp ngụy trang của nó thì sao.
Ninh Chuyết không ngừng kêu gọi một hồi lâu, vẫn không thấy Long Ngoan Hỏa Linh đáp lại.
Không nhận được tin tức mới, hắn thất vọng thở dài một tiếng.
Ninh Chuyết rất muốn ngăn cản Chu Huyền Tích, nhưng lấy gì để cản đối phương lại đây?
Bản thân Chu Huyền Tích là tu sĩ Kim Đan kỳ, có năng lực điều tra rất mạnh.
Nhưng gã lại không tiếp tục chuyên tâm điều tra, mà dồn hết thời gian và tâm sức vào Dung Nham Tiên cung.
Đối với Ninh Chuyết mà nói đây chính là chuyện tốt.
Thế nhưng bây giờ hắn phải chủ động đi trêu chọc một nhân vật như vậy sao?
Chỉ cần nghĩ đến việc này, hắn đã cảm thấy vô cùng đau đầu.
Đối mặt với những tu sĩ Luyện Khí kỳ như Trịnh Tiễn, Chu Trạch Thâm, Mông Trùng, hắn có thể dựa vào tích lũy và thủ đoạn của bản thân, miễn cưỡng chưởng khống cục diện.
Nhưng một khi đối mặt với tồn tại cấp bậc Kim Đan, hắn lập tức cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân mình.
"Ta vẫn còn quá yếu."
"Mặc dù ta đã là tu sĩ Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, nhưng tu vi như vậy trước mắt vẫn cần phải tiến hành thuần hóa, tinh luyện."
"Nói cho cùng, ta cũng mới chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ. Cho dù đột phá lên Trúc Cơ kỳ thì khoảng cách với tu sĩ Kim Đan kỳ vẫn còn rất lớn."
"May là đã có được pháp quyết Trúc Cơ, sau khi trở về ta sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng, tranh thủ sớm ngày Trúc Cơ thành công, rút ngắn khoảng cách với những đối thủ kia."
Ninh Chuyết đã vượt qua cửa ải Phật môn, thu hoạch được pháp quyết Trúc Cơ.
Hiện tại hắn phải bắt đầu chuẩn bị cho việc tấn thăng cấp độ này.
Mới mười sáu tuổi đã bắt đầu chuẩn bị Trúc Cơ! Thành tựu như vậy là vô cùng to lớn.
Phải biết rằng từ khi hắn cho nổ Tiên cung, thay đổi công pháp tu luyện đến nay, thời gian còn chưa đến một năm.
Tốc độ tu luyện như vậy quả thực là thần tốc, giống như đốt lên một băng pháo hoa, chỉ xoẹt một cái đã bay thẳng lên trời.
Đương nhiên nếu chỉ dựa vào ban thưởng và tài nguyên trong Dung Nham Tiên cung, Ninh Chuyết tuyệt đối không thể làm đến trình độ như vậy.
Hắn đã lợi dụng Dung Nham Tiên cung để kích thích những đại gia tộc tu chân nọ.
Ninh Chuyết lấy được lượng lớn tài nguyên từ chỗ bọn họ, sau đó mới từng bước đi đến ngày hôm nay.
Hiện tại hắn không chỉ có tu vi Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, mà còn có vô số thuộc hạ dưới trướng, chưởng khống chợ đen, thu hoạch được rất nhiều lợi ích.
Hắn quật khởi quá nhanh chóng quá mạnh mẽ, lẽ ra phải bị người khác chú ý, ghen ghét, sau đó bị tiến hành chèn ép.
Nhưng sau khi Chiêu Hiền Lệnh được ban bố ra, Dung Nham Tiên cung cùng tu sĩ từ bên ngoài đến đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hắn đã bị thế nhân lãng quên.
Điều này cũng gián tiếp sáng tạo ra hoàn cảnh tốt đẹp để hắn có thể quật khởi.
Nghĩ mai mà không có kết quả, Ninh Chuyết đành lựa chọn ban thưởng vượt ải trước.
Mỗi một tấm lệnh bài thân phận đều đại diện cho một chức vụ nào đó bên trong Dung Nham Tiên cung.
Ninh Chuyết tùy ý cầm lấy một tấm lệnh bài. Ngay khi hắn vừa cầm lấy, đã có một luồng thông tin truyền vào trong đầu.
Đây là lệnh bài quản lý phòng phế liệu.
Trong Dung Nham Tiên cung có một phòng phế liệu khổng lồ, bên trong chất đầy phế phẩm, rác rưởi.
Những loại phế phẩm, rác rưởi này thông thường cần phải xử lý thích đáng bằng phương pháp đặc biệt, không thể tùy tiện vứt bỏ được.
Đồng thời trong quá trình xử lý cũng có thể mang chúng bỏ vào lò tái tạo, hoặc là tái chế sử dụng lại.
Người quản lý phòng phế liệu cũng chính là quản lý những thứ này.
Ninh Chuyết đương nhiên sẽ không chọn chức vụ như vậy, hắn nhanh chóng đặt lệnh bài xuống.
Sau một hồi cẩn thận lựa chọn, cuối cùng hắn chọn một tấm lệnh bài chức vụ có phẩm cấp cao nhất - Lệnh bài quán chủ Y quán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận