Tiên Công Khai Vật

Chương 169: Chúa công, mạt tướng đến rồi ! (3)

"Cái cơ quan nhân ngẫu này xảy ra chuyện gì vậy?"
Thích Bạch cảm thấy không xong, vội vàng lui lại.
Quỷ vụ kịch độc điên cuồng phun ra, muốn cản đường Viên Đại Thắng.
Thế nhưng Viên Đại Thắng chỉ hùng dũng tiến lên phía trước, không hề quan tâm đến quỷ vụ.
Tiếp tục công kích!
Thích Bạch điên cuồng rung động Đãng Hồn Bát Lãng Cổ.
Viên Đại Thắng không có phản ứng chút nào!
Trái tim Thích Bạch không khỏi đập loạn, miệng đắng lưỡi khô, gã vội vàng thi triển thiên tư "Thông U Tử Mục".
Kết quả lại phát hiện Viên Đại Thắng... không có hồn phách!
"Không có hồn phách nhập chủ, vì sao lại có linh trí như thế?"
Thích Bạch cảm thấy không thể hiểu nổi.
Viên Đại Thắng áp sát, Thích Bạch điên cuồng tung ra đủ loại pháp khí, pháp bảo, hung hăng đánh về phía nó. Toàn thân Viên Đại Thắng dâng lên một cỗ huyết khí cuồn cuộn, đó chính là Huyết Bình dầu mà Ninh Chuyết đã trang bị thêm vào trước đó! Nó thi triển võ kỹ tinh diệu, hoặc đỡ đòn, hoặc né tránh, cứng rắn chống chọi với đủ loại pháp khí, pháp bảo, xông đến trước mặt Thích Bạch. Không ngừng ra đòn! Hoàn toàn không quan tâm đến an nguy sinh tử của bản thân mình. "Vấn đề là... nó chỉ là một toà cơ quan tạo vật, làm gì có tính mệnh mà nói?"
Thích Bạch lại bị đánh trúng lần nữa. Nhưng lần này đã khác với lần trước. Thần trí gã đã thanh tỉnh, chiến lực mặc dù đang nhận phải áp chế, nhưng vẫn có thể phát huy tới hạn mức cao nhất của bản thân. Thế nhưng Viên Đại Thắng lúc còn sống đã có thể xé xác Tẩu Hỏa Xà nửa bước Kim Đan, hiện tại thân thể cơ quan còn mạnh mẽ hơn lúc trước nhiều lần, lại được cung cấp huyết khí dồi dào, có thể thoải mái thi triển "Ma Nhiễm Huyết Cân Công"! Chiến lực của Viên Đại Thắng lúc này không khác gì tu sĩ Kim Đan! Đồng thời áp chế của pháp trận đối với nó sẽ ít hơn nhiều so với Thích Bạch! Thích Bạch bị đánh cho liên tiếp bị ép lui, thế cục lập tức nghịch chuyển. "Chết tiệt, Kim Lũ Y đã bị phá hủy, không thể cung cấp phòng ngự cho ta nữa. Tại sao con cơ quan nhân ngẫu này lại mạnh hơn cả thể tu Kim Đan vậy?"
Tiết tấu của trận chiến đã hoàn toàn bị Viên Đại Thắng chưởng khống. Ưu thế dần dần chuyển sang thắng thế. Thích Bạch không kìm được phun máu, lại bị trọng thương. Gã muốn bứt ra khỏi Viên Đại Thắng, nhưng lại không thể thành công được. Đại trận Tiên thành đã được kích hoạt, ngăn cản toàn bộ các loại phù lục độn không. Pháp khí, pháp bảo và các loại pháp thuật của Thích Bạch phần lớn đều nhằm vào hồn phách, hoàn toàn vô dụng khi đối đầu với Viên Đại Thắng! "Lão đệ, đây là cơ quan viên hầu do ngươi chế tạo ra?"
Tôn Linh Đồng dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn trận chiến diễn ra trước mắt mình. Bản thân Ninh Chuyết cũng khó mà tin được:
"Hình như... đúng vậy."
Hắn cũng không ngờ rằng, chiến lực thực sự của Viên Đại Thắng lại cao đến như vậy! "Lần này hình như không chỉ là đánh thức linh tính của nó, mà là đã bước lên một cấp độ cao hơn. Võ kỹ của Viên Đại Thắng càng thêm linh hoạt, tự nhiên hơn so với trước đó, giống như nó chưa từng chết đi vậy."
Viên Đại Thắng tung quyền, đánh bẹp cái trán của Thích Bạch. Nó tung người nhảy lên đè ngã Thích Bạch, một cước giẫm xuống, lập tức bẻ gảy tay trái của đối phương. Đuôi khỉ khẽ quấn một cái khiến Thích Bạch mất đi cân bằng, sau đó nó vung chân đá thật mạnh, nhân cơ hội đạp gãy đầu gối của gã! Pháp khí, pháp bảo liên tục đập vào người Viên Đại Thắng, khiến cả người nó tựa như thủng trăm ngàn lỗ. Hai bên giao chiến cực kỳ ác liệt. Nhưng vấn đề là Thích Bạch là chân chính bằng xương bằng thịt, còn Viên Đại Thắng cũng chỉ là cơ quan. Nếu so về độ bền, Thích Bạch chắc chắn thua đến mức thảm bại! Gã muốn kéo dài khoảng cách, trăm phương ngàn kế muốn giãn cách với đối phương, nhưng cuối cùng đều thất bại. Thích Bạch vốn chỉ am hiểu khống chế âm hồn, Quỷ tướng, bản thân lại ưa thích thi triển pháp thuật, pháp khí để tấn công từ xa. Đây là cách chiến đấu chủ yếu của gã từ trước đến giờ. Gã vốn không phải thể tu, phòng ngự chủ yếu dựa vào Kim Lũ Y, nhưng trước đó đã bị Ninh Chuyết phá hủy. Khi đối đầu với hai người Tôn, Ninh, Thích Bạch không lộ ra chút điểm yếu nào. Nhưng hiện tại quần nhau với Viên Đại Thắng, yếu điểm của gã đã lộ ra không sót chút gì. "Nếu cứ tiếp tục như vậy, ta nhất định một mang ô hô!"
Thích Bạch cũng không thể ngờ tình thế lại chuyển biến đột ngột như vậy. Giờ khắc này, gã bị dồn vào đường cùng, chỉ có thể liều mạng một lần. Minh hỏa thiêu đốt! Toàn thân gã bốc lên Minh hoả màu lam nhạt hừng hực, âm lãnh vô cùng, có thể thiêu rụi mọi thứ thành tro. Thích Bạch điên cuồng thôi động "Thông U Tử Mục", thi triển pháp thuật "Hoàng Tuyền Gia Thân". Hoàng Tuyền dưới Minh hoả thiêu đốt không ngừng phát ra tiếng xì xì, lượng lớn hơi nước bốc lên, tạm thời bảo hộ cho Thích Bạch. Mà Viên Đại Thắng lại không được may mắn như vậy, toàn thân nhanh chóng tan rã dưới Minh hoả thiêu đốt. "Hỏng bét rồi!"
Tôn Linh Đồng lập tức kinh hô, lo lắng tới cực điểm. Chiến lực của Viên Đại Thắng bị ảnh hưởng, giảm sút trầm trọng. Nếu như lại để Thích Bạch có cơ hội thở dốc, tỉnh cảnh trước đó nhất định sẽ lặp lại. Viên Đại Thắng bỗng nhiên ngửa mặt lên trời rống dài! Khung xương toàn thân nó bỗng nhiên phát ra hào quang chói lọi. Dưới hào quang kia thủ hộ, Viên Đại Thắng bị thiêu đốt tới mức chỉ còn lại bộ xương. Nhưng nó vẫn có thể hành động một cách vô cùng tự nhiên! Tiên tư - Nghĩa Cốt Kim Kiên! Đây cũng là lần đầu tiên Ninh Chuyết thấy nó thi triển ra tiên tư này. "Tại sao Viên Đại Thắng lại có thể sử dụng tiên tư trong bộ thân thể cơ quan mới này?"
Ninh Chuyết có chút không thể hiểu nổi. Minh hỏa kinh khủng cũng không thể thiêu rụi hoàn toàn Viên Đại Thắng! Nó lại xông tới trước mặt Thích Bạch lần nữa, hai người gần như mặt đối mặt. Viên Đại Thắng ngang nhiên tung ra tuyệt chiêu võ kĩ. Nó hung hăng vươn tay về phía trước, nắm lấy yết hầu của Thích Bạch. Chỗ yếu hại bị chưởng khống khiến cho Thích Bạch kinh hãi tới cực điểm. "Khoan đã..."
Toái Dương Thủ! Viên Đại Thắng lúc còn sống từng khổ luyện vô số lần, Toái Mộc Cầu, Toái Thạch Cầu, Toái Thiết Cầu. Bây giờ đến lượt Toái Nhân Cầu! Cho dù là tu sĩ Kim Đan thì sao? Tiên nhân cũng phải chết. Huống chi Thích Bạch còn không phải là thể tu. Hai mắt Thích Bạch như muốn lồi ra ngoài, mặt mày trắng bệch, hét lên vô cùng thảm thiết:
"A !"
Nếu như gã là Hàn Minh, kiêm tu "Tiên Cương Hóa Sinh đại pháp" thì còn có thể nói chuyện. Nhưng bây giờ... Đau đớn, đau như vô cùng kịch liệt, đau đến mức như muốn chết đi! Gã trực tiếp thống khổ tới mức lâm vào hôn mê!
Bạn cần đăng nhập để bình luận