Tiên Công Khai Vật

Chương 184: Chu Huyền Tích vào Tiên cung

Một đám tu sĩ Kim Đan lén lút bay về phía đỉnh Hỏa Thị sơn.
Người cầm đầu nhóm tu sĩ Kim Đan này chính là Chu Huyền Tích. Đi theo sau là tu sĩ Kim Đan Trịnh Đan Liêm của Trịnh gia, tu sĩ Kim Đan Chu Lộng Ảnh của Chu gia và một vị lão tổ Kim Đan của Ninh gia.
Chu gia, Trịnh gia nhận được bái thiếp của Chu Huyền Tích, lão tổ Ninh gia đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Phí Tư nhanh chóng phát giác được động tĩnh, y đưa mắt nhìn về nơi xa, sắc mặt vô cùng âm trầm:
"Chu Huyền Tích không hổ là người của vương thất, nhanh như vậy đã lôi kéo được các gia tộc ở địa phương."
"Ai dà, lần này e là Thành chủ đại nhân cũng khó lòng ngăn cản."
Chu Huyền Tích dẫn theo ba vị tu sĩ Kim Đan bay lên đỉnh núi, đến trước mặt Mông Vị. Sắc mặt Mông Vị lúc này bình thản không chút gợn sóng, như giếng nước cổ, thậm chí còn chúc phúc Chu Huyền Tích lần này tiến vào Tiên cung thu hoạch được phong phú. Chu Huyền Tích mang theo pháp chỉ của vương thất, lấy cớ điều tra án để ra vào Dung Nham Tiên cung, Mông Vị cũng không thể tìm ra lí do gì để trì hoãn. Thấy Mông Vị dễ dàng đồng ý như vậy, mấy vị tu sĩ Kim Đan đi theo hộ tống đều âm thầm vui mừng. Ba gia tộc bản địa bọn họ thật sự đã chịu ấm ức dưới trướng vị Thành chủ này lâu rồi. Lần này mượn thân phận của Chu Huyền Tích, đè ép Mông Vị một phen, khiến cho nhóm tu sĩ Kim Đan bọn họ đều trút được một hơi uất ức. "Đại nhân, chỉ cần đến gần Tiên cung là sẽ có bảo quang đến nghênh đón chúng ta."
Chu Lộng Ảnh đảm nhiệm vai trò dẫn đường, "Đương nhiên điều kiện tiên quyết là tạo nghệ cơ quan thuật phải đạt đến tiêu chuẩn vào cung."
Chu Huyền Tích gật đầu, dựa theo chỉ dẫn của đối phương hành động. Đây là lần đầu tiên gã tiến vào Tiên cung. Sau khi đến gần Tiên cung, quả nhiên có một đạo bảo quang chiếu rọi lên trên người gã. Bảo quang mơ hồ phát ra một cỗ lực hút rất nhỏ, Chu Huyền Tích thả lỏng thân thể, không hề phản kháng chút nào, mặc cho bảo quang kéo mình vào trong Tiên cung. Tiến vào thành công! Không lâu sau, Chu Huyền Tích đã thực sự đặt chân vào bên trong Dung Nham Tiên cung. Theo sát phía sau gã là ba vị lão tổ Kim Đan. "Cuối cùng cũng vào được rồi."
"Lần này cách lần trước cũng khá lâu rồi nhỉ?"
"Haha, lần này Mông Vị cũng không thể nào ra mặt ngăn cản chúng ta được."
Ba vị tu sĩ Kim Đan của các gia tộc đều có chút hưng phấn. Chu Lộng Ảnh nói:
"Chu đại nhân, hiện tại chắc hẳn ngài đã thu được tin tức quan trọng rồi chứ?"
Chu Huyền Tích khẽ gật đầu:
"Ừm. Theo như tin tức mà ta nhận được, chỉ cần chúng ta cống hiến cho Dung Nham Tiên cung, thì sẽ có thể dùng những cống hiến đó để đổi lấy ban thưởng bên trong Tiên cung."
"Các loại ban thưởng vô cùng phong phú, không chỉ có tài nguyên liên quan đến Yêu thú xích diễm mà còn có cả pháp thuật, bản vẽ cơ quan..."
"Khi cống hiến đạt đến một mức độ nhất định nào đó, còn có thể sử dụng rất nhiều công trình bên trong Tiên cung. Phạm vi hoạt động của tu sĩ bên trong Tiên cung cũng sẽ theo đó mà được mở rộng."
"Mà ban thưởng lớn nhất chính là chức vị Thành chủ của Dung Nham Tiên cung!"
Chu Lộng Ảnh nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm:
"Chu đại nhân, chúng ta đến đúng lúc rồi."
"Vừa hay Dung Nham Tiên cung đang bị Yêu thú vây công, ngay cả Yêu thú cấp Kim Đan cũng đã vẫn lạc."
"Chúng ta trà trộn vào bên trong trận tuyến, chém giết Yêu thú, sẽ có thể dễ dàng thu hoạch được cống hiến, phong hiểm không cao, lại còn làm ít mà công to."
Chu Huyền Tích khẽ gật đầu:
"Vậy trước tiên cứ làm như vậy đi."
Nói xong, gã liền cùng ba vị tu sĩ Kim Đan gia nhập vào hàng ngũ của Dung Nham Tiên cung. Tu sĩ Kim Đan ra tay đương nhiên không thể xem thường, phàm là đi qua chỗ nào, Yêu thú đều liên tục bỏ mạng, để lại vô số Yêu thi. Long Ngoan Hỏa Linh nhìn thấy cảnh này hai mắt trợn tròn, tức giận đến run người. Ý muốn thật sự trong lòng nó chính là ước gì Yêu thú có thể công phá Tiên cung. Nhưng theo như ước thúc mà Tam Tông Thượng nhân để lại, nó nhất định phải dốc toàn lực giúp cho Dung Nham Tiên cung vận hành bình thường. Đương nhiên theo như tình trạng không ngừng suy yếu của Dung Nham Tiên cung, ước thúc đối với Long Ngoan Hỏa Linh cũng đã không còn chặt chẽ như trước nữa. Trước đó nó đã lợi dụng điều này, tìm ra những lỗ hổng bên trong đó, từng chút từng chút khiến cho Tiên cung rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay. Chu Huyền Tích chém giết mười mấy con Yêu thú xích diễm, sau đó thong dong dừng tay. Ba vị lão tổ Kim Đan của các gia tộc vẫn đang ra sức chém giết. Cơ hội góp nhặt cống hiến nhanh chóng như vậy đâu phải lúc nào cũng có. Chu Huyền Tích truyền âm cho ba người đang mải mê chém giết, bảo bọn họ đi dạo xung quanh một vòng. Trịnh Đan Liêm vội vàng nhắc nhở:
"Chu đại nhân, có lẽ ngài có chỗ không biết. Dung Nham Tiên cung này không phải nơi chúng ta có thể tùy ý đi dạo, trừ phi là tình huống đặc biệt."
Lão tổ Ninh gia cũng theo đó thở dài, đưa tay sờ sờ vết lõm trên đầu mình. Vết lõm này vẫn còn lưu lại một chút dấu vết, luôn nhắc nhở lão ta về việc Mông Vị đã từng phá hỏng chuyện tốt của mình như thế nào! Chu Huyền Tích lơ đễnh khoát khoát tay:
"Ba vị đạo hữu xin cứ yên tâm, ta tự có cách."
Vừa dứt lời này, Chu Huyền Tích đã lấy ra một tấm phù lục, tiến hành kích phát nó. Phù lục nóng chảy, nhanh chóng hóa thành một đạo kỳ quang. Kỳ quang rơi xuống trên người Chu Huyền Tích, lại chợt biến mất không thấy đâu nữa, nhưng khí tức trên người gã lại có thêm một chút gì đó vô cùng vi diệu, không còn giống như lúc trước. Chính là loại khác biệt này đã giúp Chu Huyền Tích có thể tự do đi lại bốn phía một vòng. "Đây là Tàng Linh Bích."
Chu Huyền Tích đi đến trước một bức tường, đưa tay chạm đến, trong lòng nhanh chóng nhận ra. Vách tường vô cùng nặng nề, trên mặt tường cách một khoảng lại dán một tấm phù lục to như cửa sổ. Chu Huyền Tích chỉ cần phóng ra một chút pháp lực sẽ lập tức bị bức tường hấp thu. Trong lúc hấp thu còn có thể nhìn thấy trên vách tường lóe lên từng đường trận văn thẳng tắp.
Tàng Linh Bích là thứ dùng để chứa đựng các loại Linh lực. Các loại địa nhiệt, pháp lực... đều có thể được hấp thụ, cất giữ vào bên trong. Cho dù vách tường bị phá hủy, những loại địa nhiệt, pháp lực bên trong cũng sẽ không phát nổ mà lại càng được cất giữ bên trong từng viên gạch một. Thậm chí nếu phối hợp với pháp trận đặc biệt sẽ còn có thể cưỡng ép hấp thu pháp lực ẩn chứa trong pháp thuật mà địch nhân phóng ra. Chu Huyền Tích men theo bức tường, tiếp tục thăm dò về phía trước. Chỉ chốc lát sau, bước chân gã khựng lại, phát hiện ra một cái giếng. Miệng giếng bị bịt kín, nhưng Chu Huyền Tích có thể khẳng định bên trong không hề có nước. "Đây là Địa Long Tỉnh."
"Dưới lòng đất của Dung Nham Tiên cung có bố trí Tiềm Long địa đạo vô cùng tinh vi."
"Địa đạo này tung hoành ngang dọc bốn phương, lan rộng gần như toàn bộ Dung Nham Tiên cung. Cơ quan binh lực của Tiên cung đều được vận chuyển thông qua Tiềm Long địa đạo."
"Đáng tiếc là không thể đi vào."
Chu Huyền Tích không ngừng điều tra, gặp phải một số chỗ bị hư hại hoặc có dấu vết chiến đấu rõ ràng, gã đều dừng lại sử dụng Kim Tinh và Truy Căn Tố Nguyên Quyết tiến hành điều tra rõ ràng. Lần này đến Hỏa Thị sơn, gã còn gánh vác một nhiệm vụ khác đó là tìm kiếm bí mật về việc Dung Nham Tiên cung sớm xuất thế. "Kia là nơi nào?"
Chu Huyền Tích đứng trên một đài cao đưa mắt nhìn ra xa, nhìn thấy một loạt hỏa lô bằng đồng. Những hỏa lô này giống như những cái hồ lô khổng lồ, nằm san sát nhau tựa như cùng một khoảng cách cố định, vô cùng chỉnh tề. Nhìn từ xa hỏa lô như rừng, tạo nên khung cảnh vô cùng hùng vĩ. "Đồng lô, Thiết lô, Ngân lô, Kim lô!"
Chu Huyền Tích chợt nhớ tới những tin tức tình báo có liên quan đến Tiên cung. "Bên trong Dung Nham Tiên cung có bốn loại lò luyện, trong đó Kim lô là trân quý nhất, tổng cộng có tám tòa. Tuy nhiên nếu đã hư hại sẽ không thể phục hồi lại được. Chỉ có Tam Tông Thượng nhân tự mình xuất thủ mới có thể."
"Chính những hỏa lô này đã chế tạo ra đủ loại cơ quan tạo vật."
"Dung Nham Tiên cung vận hành đến nay vẫn còn có thể sản xuất ra nhiều loại cơ quan, tất cả đều là nhờ vào những hỏa lô này."
Chu Huyền Tích bước xuống đài cao, tiếp tục thăm dò. Thế nhưng dần dần gã lại phát hiện: Cho dù bản thân có phù lục do vương thất ban cho, nhưng địa phương mình có thể tự do hoạt động cũng không nhiều. "Xem ra vẫn phải nâng cao cống hiến Tiên cung của bản thân mới được."
"Cũng may ta đã sớm có chuẩn bị cho chuyến này!"
Nghĩ đến đây, Chu Huyền Tích liền lấy ra ba kiện cơ quan tạo vật từ trong túi trữ vật của mình. Bạch Từ Du Long! Nhiệt Năng Phượng Hoàng! Loa Toàn Giao Dẫn! Du long trắng nõn như tuyết, toàn thân được tạo nên từ gốm sứ tinh xảo. Phượng hoàng phe phẩy đôi cánh rực rỡ, đặc biệt là phần đuôi phượng được khảm hơn ngàn viên bảo thạch, có thể hấp thụ lượng lớn ánh sáng và nhiệt lượng. Loa Toàn Giao Dẫn có hình dạng tựa như con giun, thân thể kim loại lại có tính dẻo dai vô cùng. Phần đầu có giác hút dữ tợn, vô số răng cưa không ngừng xoay tròn. Chuyên dùng để đào móc bên dưới lòng đất. Ba kiện cơ quan tạo vật này, mỗi một kiện đều có chiến lực ngang ngửa Kim Đan! Chu Huyền Tích dâng ba kiện cơ quan tạo vật hình thú này lên. Trong lúc nhất thời, cống hiến của gã đối với Dung Nham Tiên cung lập tức tăng vọt, vượt qua vô số tiền nhân trước đó.
Trên đỉnh núi mây mù dày đặc, Mông Vị trơ mắt thấy toàn bộ cảnh này, bất đắc dĩ thở dài một hơi. Y đã chứng kiến một màn Chu Huyền Tích dâng lên ba món cơ quan tạo vật hình thú. Rõ ràng đối phương đã có chuẩn bị từ trước. Cho dù là tấm phù lục đã tiêu hao lúc trước, hay là ba món cơ quan hình thú mới được lấy ra sau này, tất cả đều khiến Mông Vị nhanh chóng nhận ra thái độ thật sự của vương thất Nam Đậu đối với Dung Nham Tiên cung. Y không còn chút ảo tưởng nào nữa. Thái Thượng hoàng Nam Đậu quốc vốn có giao tình sâu nặng với Tam Tông Thượng nhân. Ý nghĩa của Dung Nham Tiên cung đối với vương thất Nam Đậu là vô cùng to lớn.
Cho dù không có giao tình, vương thất Nam Đậu cũng nên để ý đến truyền thừa của một vị đại năng Luyện Hư mới đúng. Lúc trước Mông Vị cảm thấy Chu Huyền Tích đến đây cũng không mang bổn ý như vậy, là bởi vì vương thất chỉ phái một vị Kim Đan như gã tới, không giống như muốn ra tay thật sự. Hiện tại loại suy đoán may mắn này đã hoàn toàn biến mất. Chu Huyền Tích liên hợp với ba gia tộc, khiến cho phủ Thành chủ rơi vào thế bất lợi. Nhất là khi hai vị tu sĩ Kim Đan dưới trướng Mông Vị đều không có tư cách tiến vào Tiên cung. Mông Vị lập tức truyền âm cho Mông Trùng:
"Tôn nhi ngoan, quá trình thăm dò Tiên cung sau này, ngươi phải dẫn những người khác theo."
"Thời cuộc cấp bách, thời cơ chỉ chớp mắt đã qua."
"Hiện tại cơ hội vẫn còn trong tay chúng ta, nhất định phải nắm chắc lấy!"
Mông Trùng nghe được sắc mặt khẽ biến, lớn tiếng đáp:
"Gia gia, tôn nhi minh bạch!"
Đội ngũ cải tu của phủ Thành chủ còn ưu tú hơn cả đội ngũ của Chu gia. Mông Trùng từ trước đến nay ưa thích đơn đả độc đấu, nhưng một khi được gia gia tự mình dặn dò, y bèn dẫn theo một đám người cùng nhau vượt ải. Mông Trùng triệu tập đội ngũ cải tu đến gặp mặt, đồng thời nhấn mạnh rất rõ:
"Như đã nói từ trước đó, một khi cơ quan viên hầu kia xuất hiện, các ngươi không cần nhúng tay vào."
"Ta có thể một mình đánh bại nó!"
Ba canh giờ sau, Mông Trùng tiến vào Tiên cung. Theo sát phía sau y là mười sáu người thuộc đội ngũ cải tu của phủ Thành chủ đã bồi dưỡng từ trước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận