Tiên Công Khai Vật

Chương 366: Long Ngoan mới là kẻ thắng lớn (1)

Đỉnh Hỏa Thị sơn.
Mây khói tầng tầng lớp lớp, các tu sĩ lấy Mông Vị làm đầu đã tề tựu đông đủ.
Có pháp thuật và đại trận che lấp, vô số Hồng Nham Ma Đầu lơ lửng trên không Hỏa Thị sơn đều không thể quấy rầy đến đây.
Mông Vị là đại tu Nguyên Anh duy nhất trong sân, ánh mắt y khẽ đảo qua một lượt, sau đó thi triển pháp thuật, cho tất cả tu sĩ Kim Đan ở đây quan sát cục diện chiến trường Hỏa Thị sơn.
Lượng lớn Yêu thú xích diễm tầng tầng lớp lớp, lít nha lít nhít bao vây Dung Nham Tiên cung.
Cũng có một bộ phận không nhỏ xông về phía Hỏa Thị Tiên thành.
Bên trong Hỏa Thị Tiên thành, rất nhiều tu sĩ đều đang dốc hết sức mình ở tiền tuyến hoặc trong thành.
Phí Tư một mình trấn thủ Tiên thành, chủ trì đại cục.
Chu Huyền Tích, Trì Đôn, cùng với tu sĩ Kim Đan của ba đại gia tộc đều đến trước mặt Mông Vị.
Pháp thuật hình ảnh không ngừng biến hóa, hiển lộ ra nhiều nơi hẻo lánh trọng yếu trên chiến trường.
Từng con Yêu thú xích diễm cường tráng hung mãnh hiện ra trước mắt mọi người. Nhất là trong đó còn có một con Tẩu Hỏa Xà thân hình thon dài ẩn hiện trong dung nham, đã hiện ra tư thái Giao Long!
Tẩu Hỏa Xà cấp bậc Nguyên Anh!
Trong lòng đám tu sĩ Kim Đan đều trầm xuống.
Mông Vị thì sắc mặt ngưng trọng, chậm rãi mở miệng:
"Chư vị đều đã thấy rõ cục diện trước mắt."
"Nhưng căn cứ suy đoán của ta, đây mới chỉ là khởi đầu của thú triều mà thôi."
"Theo thời gian dần dần trôi qua, quy mô của thú triều lần này sẽ còn tiếp tục mở rộng."
"Đến lúc đó, rất có thể sẽ không chỉ có một con Tẩu Hỏa Xà cấp bậc Nguyên Anh này."
Chúng tu sĩ Kim Đan đều đồng loạt biến sắc.
Yêu thú so với tu sĩ Nhân tộc thường thường da dày thịt béo, thọ nguyên rất dài, chiếm cứ ưu thế cực lớn về thể chất.
Mông Vị không phải là thể tu, muốn chống lại Yêu thú cấp bậc Nguyên Anh thì không thể tự mình xông lên liều mạng, mà chỉ có thể dựa vào đại trận hộ thành để cố thủ.
Y và đại trận hộ thành kết hợp lại với nhau để chống đỡ một con Yêu thú cấp bậc Nguyên Anh là khả thi, có thể chiếm ưu thế về chiến lực.
Nhưng nếu như là hai còn thì tình hình sẽ khác, bên phía Nhân tộc sẽ rơi vào thế yếu.
Còn nếu như là ba con... vậy thì phải lên kế hoạch di dời thành dân, gửi cầu viện cho vương thất.
"Nói chung, một lần thú triều xuất hiện hai con Yêu thú cấp bậc Nguyên Anh cũng không thường thấy."
Ninh Tựu Phạm nói.
Trì Đôn thì thở dài một tiếng:
"Nhưng tình huống của chúng ta lần này không giống như bình thường, là Dung Nham Tiên cung từ bên trong nã pháo, cho nổ tung một mảng lớn, khiến cho các tộc đàn Yêu thú đều đang trong cơn thịnh nộ và cừu hận muốn báo thù."
"Cấp bậc Nguyên Anh ngày thường ở chung là vua không bao giờ gặp vua. Nhưng hiện tại bọn chúng đều muốn quyết chí báo thù, muốn hủy diệt Dung Nham Tiên cung, vậy cho nên chuyện Yêu thú cấp bậc Nguyên Anh liên thủ cũng là rất có khả năng!"
Sắc mặt các tu sĩ Kim Đan đều u ám xuống.
"Nói đến, sao Dung Nham Tiên cung lại đột nhiên khai pháo, hơn nữa còn pháo kích Hỏa Thị sơn, chọc giận nhiều tộc đàn Yêu thú xích diễm như vậy?"
Chu Lộng Ảnh lên tiếng hỏi.
Mông Vị im lặng không nói, ý niệm trong đầu y khẽ động, pháp thuật hình ảnh bắt đầu diễn dịch, khôi phục lại một màn pháo kích trước đó.
Y từ trước đến nay vẫn luôn tọa trấn đỉnh núi, nhìn xuống Dung Nham Tiên cung, vậy cho nên tầm nhìn cực kỳ rõ ràng, có thể quan sát mọi tình huống trong Tiên cung.
Mặc dù lúc ấy y đang thổ nạp tu luyện, cũng không phải là người đầu tiên phát hiện dị động của pháo đài, nhưng pháp bảo mà y đặt trong mây khói vẫn luôn ghi chép lại mọi thứ diễn ra xung quanh.
Thế cho nên các tu sĩ Kim Đan liền nhìn thấy pháo đài Ngũ hành vốn có ba tầng bên trong Dung Nham Tiên cung "cạch cạch" bay lên, nhanh chóng biến thành sáu tầng.
Sau đó mỗi một tầng đều thò ra vô số họng pháo.
Sau khi quán chú pháp lực vào, chủ pháo, phó pháo cùng lúc gầm vang, bắn ra lượng lớn đạn pháp Ngũ hành, vẽ ra vệt đuôi đầy màu sắc trên không trung, sau đó đồng loạt cắm vào bên trong dung nham, cuối cùng nổ tung ở chỗ sâu bên trong Hỏa Thị sơn.
"Cung linh phát điên rồi?!"
Trịnh Song Câu kinh ngạc.
"Chẳng lẽ nó cảm nhận được uy hiếp cực lớn nào đó, cho nên đành phải ra tay trước?"
Trịnh Đan Liêm tiến hành phỏng đoán.
"Không, pháo kích như vậy mang ý vị khiêu khích quá nồng đậm, đây là đang dụ dỗ Yêu thú đến công kích!"
Chu Huyền Tích đưa ra phán đoán.
Ánh mắt gã lóe lên kim quang, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc:
"Đây là có dự mưu, là do người cố ý làm."
"Một tên tu sĩ nào đó đã thao túng pháo đài Ngũ hành, oanh tạc Hỏa Thị sơn, một tay gây ra kiếp nạn này!"
"Tên hung thủ này tội ác ngập trời, không để tâm đến tính mạng vạn ngàn sinh linh, tâm địa bất chính đến cực điểm."
"Ta thề nhất định phải bắt được hắn, đưa về quy án!"
Ánh mắt Chu Huyền Tích trở nên sắc bén, trong lòng tràn đầy phẫn nộ.
"Còn có người có thể thao túng toà pháo đài này sao? Là bởi vì công tích, cống hiến tích lũy đủ sẽ đạt được chức vụ liên quan ư?"
Chu Lộng Ảnh phân tích.
Ninh Tựu Phạm vuốt râu:
"Kỳ quái, Cung linh ở đâu? Nó cứ để mặc cho hung thủ làm càn làm loạn, cũng không ngăn cản một chút nào sao?"
Chu Huyền Tích nghiến răng, khẽ thở dài:
"Đừng trông cậy vào nó nữa. Trạng thái của Cung linh Dung Nham Tiên cung chắc hẳn là rất kém, e rằng không thể đưa ra quyết sách như bình thường."
Chu Huyền Tích đưa mắt liếc nhìn Mông Vị, tiếp tục giải thích:
"Trước đó Thích Bạch giao chiến cùng Tôn Linh Đồng, Thùy Thiều Khách, Yêu thú cũng đang công kích Dung Nham Tiên cung. Có thể nhìn ra phòng ngự trong Tiên cung mỏng manh, trận pháp bố trí có vấn đề. Cuối cùng, Cung linh phái ra cơ quan Đạo sư xuất mã mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được, đuổi ngoại địch ra khỏi Tiên cung."
"Ta tìm được cơ quan Ma tướng trong Hỏa Thị sơn, vận dụng Truy Căn Tố Nguyên Quyết, cũng nhìn thấy trạng thái Cung linh quá kém, để cơ quan Ma tướng bỏ mạng trong chiến trận, thất lạc ra bên ngoài."
"Ta suy đoán, e là một trong ba đại cơ quan tạo vật là Phật Y cũng gặp phải kết cục như vậy."
Đám tu sĩ Kim Đan á khẩu không nói nên lời.
Giọng nói của Chu Lộng Ảnh có chút khô khốc:
"Thì ra là vậy."
Mông Vị thì bất động thanh sắc, y không hề nói cho Chu Huyền Tích biết phát hiện mấu chốt của mình. Mà là mặc kệ cho suy đoán của đối phương xuất hiện sai lệch.
Tại sao phải nói cho Chu Huyền Tích?
Mông Vị thi triển pháp thuật, thôi động Tọa Sơn Quan phong vân, đại giới phải trả là rất lớn. Y phải đánh đổi bằng rất nhiều thọ nguyên thì mới có được chân tướng, cho nên tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói cho địch nhân của mình biết.
Hơn nữa vị Thành chủ đại nhân này còn nhìn thấy khả năng hợp tác nào đó giữa Mông gia và Long Ngoan Hoả Linh từ mục đích của con Cung linh này.
Chính bởi vì có khả năng như vậy, cho nên Mông Vị càng không thể nói kết quả suy đoán của mình cho Chu Huyền Tích.
Mông Vị trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng:
"Chư vị, nhất định phải tìm ra hung thủ, tiến hành nghiêm trị."
"Nhưng vấn đề thực sự của chúng ta trước mắt cũng không phải là truy bắt hung thủ, mà là phải khiến cho hành động phá hoại Hỏa Thị Tiên thành của hung thủ thất bại."
"Hiện tại, điều quan trọng nhất là chúng ta làm cách nào để chống đỡ được Yêu thú triều lần này!"
Truy bắt hung thủ, kế thừa truyền thừa đều là chuyện phụ, trọng điểm thực sự là làm sao để chống đỡ Yêu thú triều.
Nếu như chống đỡ thất bại, Dung Nham Tiên cung còn tồn tại hay không vẫn là một điều không thể chắc chắn.
Đám tu sĩ Kim Đan đều cảm thấy lo lắng không thôi.
Trong lòng bọn họ đều hiểu được đạo lý môi hở răng lạnh.
Tiên cung không còn, chỉ sợ Tiên thành cũng khó giữ.
Nguyên nhân rất rõ ràng : Tổ chim bị phá thì trứng sao có thể lành!
Không người nào có thể cam đoan đám Yêu thú công kích, san bằng Dung Nham Tiên cung xong, sẽ lắng xuống phẫn nộ, ngoan ngoãn quay về hang ổ của bản thân.
Có khả năng rất lớn là bọn chúng lửa giận ngút trời, ào ạt xông xuống, nhấn chìm toàn bộ Hỏa Thị Tiên thành!
Nếu thật sự xảy ra tình huống như vậy, nhất định sẽ có hàng ngàn hàng vạn người chết thảm trong miệng các loại Yêu thú xích diễm.
Trịnh Song Câu nói:
"Dung Nham Tiên cung dễ thủ khó công. Hiện tại lại càng là nơi hấp dẫn nhiều Yêu thú nhất, chúng ta phải hiệp trợ phòng thủ, cố hết sức chém giết Yêu thú, bức bọn chúng biết khó mà lui."
Yêu thú xích diễm quá nhiều, có giết cũng không hết.
Nhưng nếu như giết đến một mức độ nhất định nào đó, một bầy Yêu thú sẽ tự động rút lui.
Dưới thế cục như hiện tại, chỉ có lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, thể hiện sự cường thế của Nhân tộc thì mới có thể khiến đám Yêu thú đang vô cùng phẫn nộ này khôi phục lại bình tĩnh.
Không cần Mông Vị khuyên nhủ, các tu sĩ Kim Đan đều là hạng người có tầm mắt rộng rãi, sau khi quan sát cục diện chiến trường, trao đổi với nhau một phen, bọn họ đã nhanh chóng đạt thành nhất trí.
Muốn giữ vững gia viên Tiên thành thì phải bảo vệ được Dung Nham Tiên cung.
Dung Nham Tiên cung còn liên quan đến truyền thừa của Tam Tông Thượng nhân, tương lai sẽ mang lại lợi ích to lớn, tuyệt đối không thể đánh mất!
Mông Vị trầm giọng nói:
"Với cục diện trước mắt, quả thật rất cần tu sĩ Kim Đan tọa trấn Dung Nham Tiên cung."
"Hiện tại chúng ta chỉ điều tra được có một con Tẩu Hỏa Xà cấp bậc Nguyên Anh."
"Nhưng quy mô của Yêu thú triều lần này lớn như vậy, chắc chắn sẽ không chỉ có một con Yêu thú cấp bậc Nguyên Anh xuất động. Chúng ta cần phải phòng ngừa từ trước!"
"Tam Tông Thượng nhân thân là đại năng Luyện Hư kỳ, nơi đây là một trong những hành cung của lão, vậy cho nên bản thân hành cung này đã rất cường đại."
"Chư vị tu sĩ Kim Đan dựa vào Dung Nham Tiên cung có thể chiếm cứ địa lợi cực lớn, rất có khả năng chống lại được đối thủ cấp bậc Nguyên Anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận