Vạn Cổ Chi Vương

Chương 991: Ám Hồn Trùng

Chương 991: Ám Hồn Trùng
La Thiên, Diệp Thủy Vân và mười một học sinh ra khỏi Vô Cực Thánh Viện, đi đến quán rượu Thiên Vân.
Lần đầu tới quán rượu Thiên Vân, Lưu Lục cấu kết với Thiết quản sự gây ra chuyện không vui.
Lần này tới, Thiết quản sự đã không còn ở đây.
Mọi người đi tới một sương phòng lớn, sau khi rượu và thức ăn được đưa lên thì cùng nhau ăn uống thả cửa.
Bữa tiệc này là La Thiên mời, tốn hết bốn mươi lăm vạn Linh Nguyên tệ. So với phần thưởng hắn nhận được từ Thi đấu Sơ Dương thì số tiền này không đáng nhắc tới.
Trong tiệc ăn mừng, tất cả học sinh đều rất hưng phấn, tranh nhau mời rượu La Thiên.
Chỉ bọn họ biết lần Thi đấu Sơ Dương này có thể lấy được thành tựu như thế, công lao của lão sư rất lớn.
Diệp Thủy Vân nhiều lần dò hỏi về chuyện dạy bảo học sinh, muốn tìm hiểu bí quyết của La Thiên.
Nhưng tất cả đều thất bại.
Cho đến khi tiệc ăn mừng kết, thúc Diệp Thủy Vân cũng không hỏi ra được cái gì.
"Lão sư, hẹn gặp lại!"
Từng học sinh cáo biệt.
"Miệng của ngươi ngậm cũng thật chặt."
Diệp Thủy Vân thở dài.
La Thiên không muốn nói, nàng cũng không cưỡng cầu.
"Đa tạ khích lệ." La Thiên cười gật đầu.
"Thủy Vân? Sao nàng lại ở đây?"
Giữa không trung cách đó không xa một ánh sáng màu đỏ vàng phóng tới.
Yến Phi Tiêu chậm rãi hạ xuống, đôi mắt đen kịt thâm thúy nhàn nhạt liếc qua La Thiên.
"Các ngươi đi ăn cơm cùng nhau sao?"
Yến Phi Tiêu tới gần, dường như ngửi được mùi rượu và thức ăn trên người La Thiên và Diệp Thủy Vân!
Cặp lông mày nhỏ của gã hơi nhíu.
Gã tự hỏi vì sao vừa rồi không tìm được Diệp Thủy Vân, thì ra là vụng trộm hẹn hò hưởng thụ với La Thiên!
Ánh mắt Yến Phi Tiêu lại một lần nữa rơi trên người La Thiên.
Mới đầu, vốn dĩ gã không coi La Thiên ra gì.
Về sau.
La Thiên nhiều lần xuất hiện trong tầm mắt gã, hấp dẫn sự chú ý của Diệp Thủy Vân.
Bây giờ còn cùng Diệp Thủy Vân hẹn hò ăn cơm.
Giống như hơi không để gã vào trong mắt.
Yến Phi Tiêu cảm thấy cần nhìn kỹ La Thiên thêm lần nữa.
"Ừm, La đạo sư đạt thành tích khả quan trong Thi đấu Sơ Dương lần này nên đi ra ngoài chúc mừng một chút."
Diệp Thủy Vân gật đầu nói.
Sắc mặt Yến Phi Tiêu không chút dao động nào.
"Sắc trời cũng muộn rồi, Thủy Vân, ta đưa nàng trở về."
Gã nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói ẩn chứa khí thế vô hình làm cho người khác khó mà từ chối.
"Hẹn gặp lại, La đạo sư."
Diệp Thủy Vân tạm biệt La Thiên, sau đó cùng Yến Phi Tiêu rời đi.
La Thiên cảm giác được có gì không đúng, nhưng không suy nghĩ nhiều, một mình trở về nơi ở.
Ngay sau khi vào cửa, La Thiên bỗng nhiên đứng lại nguyên tại chỗ, đột nhiên quay người, ngón tay hiện lên một ánh sáng sắc bén màu vàng óng ánh!
Xoẹt! Keng!
La Thiên đâm ra một chỉ vạch phá bầu trời đêm đen kịt, dường như va chạm vào vật kim loại gì đó phát ra một tiếng giòn vang rất nhỏ, tóe ra một tia lửa!
Ánh mắt La Thiên chăm chú, nhìn thấy một con côn trùng màu vàng đen lớn chừng hạt đậu, có tám chân và chín con mắt màu tím.
Con côn trùng màu vàng đen nhỏ xíu rít lên một tiếng, nhanh chóng như tia chớp tránh đi, dung nhập vào đêm tối.
Ngũ giác và linh thức La Thiên dường như nghe được con côn trùng vàng đen kia lại từ một hướng khác mãnh liệt tấn công tới.
Keng xoẹt!
Ngón tay La Thiên vung lên, lần nữa tinh chuẩn trúng mục tiêu, đánh bay con côn trùng màu vàng đen.
"Vẫn còn chưa chết?"
La Thiên cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn đã tu luyện Thiên Lô Bảo Thể tầng thứ bảy tới viên mãn, ngón tay tùy ý một kích, Thiên Trì Cảnh tầng bốn cũng khó đón đỡ.
Con côn trùng này bị trúng hai lần không chết.
Không kịp hỏi thăm Thiên Thư, La Thiên thả con quạ ra hỏi: "Đây là côn trùng gì?"
"Cạc cạc cạc, Ám Hồn Trùng."
Con quạ kêu to, trực tiếp nhào tới ngoạm một cái nuốt trọn con côn trùng màu vàng đen kia.
"..."
Thân hình La Thiên cứng đờ.
Hắn nhớ tới lần trước ở bảo địa Đạo Vương, Ký Tâm Đoạn Tràng Cổ của Lữ Hồng Y không hề có tác dụng với con quạ nhưng nó lại rất thích ăn.
Xem ra, con quạ này không chỉ thích ăn Ký Tâm Đoạn Tràng Cổ mà ăn cả loại côn trùng tương tự.
"Thiên Thư, Ám Hồn Trùng là cái gì?"
Ý thức La Thiên đi vào thế giới Thiên Thư, nhận được tin tức kỹ càng về Ám Hồn Trùng.
Ám Hồn Trùng am hiểu ẩn nấp, lực phòng ngự rất mạnh, có thể quấy nhiễu ý thức.
Nếu như ký túc thành công, sau một thời gian ngắn có thể biến kí chủ thành kẻ đần.
"Là ai muốn hại ta?"
La Thiên cũng không cho rằng Ám Hồn Trùng là côn trùng hoang dã, do vận khí mình không tốt mới gặp phải.
Có điều cừu nhân của hắn hơi nhiều, rất khó xác định là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận