Vạn Cổ Chi Vương

Chương 734: Hợp Tác

Chương 734: Hợp Tác
“Âm Ngọc Khoáng, Cửu Huyền Thạch đều là tài liệu chính để rèn Bảo Khí cực phẩm, Thâm Hải Nguyệt Tinh trân quý nhất, là tài liệu để rèn Huyền khí!”
Hà Vũ Không giới thiệu.
Còn mấy khoáng thạch nữa nhưng y không biết.
Mục tiêu chủ yếu của y là Thâm Hải Nguyệt Tinh, y muốn chế tạo một kiện Huyền khí, như vậy thực lực bản thân sẽ tăng lên.
La Thiên nhìn vài lần, đám linh quặng đó có giá trị rất cao.
Còn có mấy thứ mà hắn cũng không biết, không chừng những thứ này sẽ rất hợp ý Lỗ trưởng lão.
“Hình như không có gì nguy hiểm...”
Nguyệt Lâm Phỉ nhìn quanh đảo.
Cứ trực tiếp đến lấy đám linh quặng kia là được, đâu có gì phiền toái?
“Hắc Nham Cự Ngạc!”
La Thiên đạm nhiên mở miệng.
Hà Vũ Không lãnh đạm liếc La Thiên: “Tiểu tử ngươi cũng tinh mắt đấy.”
Nghe thấy tên “Hắc Nham Cự Ngạc”, Nguyệt Lâm Phỉ nhớ lại thông tin về chúng, mắt lại nhìn chăm chú về phía đó, sau đó nàng lộ vẻ hoảng sợ!
Nham thạch màu đen cổ quái quanh linh quặng kỳ thật là Hắc Nham Cự Ngạc đang ngủ say!
Nếu tùy tiện tới gần thì sẽ đánh thức đám Hắc Nham Cự Ngạc!
Chúng là yêu thú viễn cổ cực kỳ hung tàn, toàn thân cứng rắn như thiết, đao thương bất nhập, sức lực vô cùng lớn!
“Hà sư huynh, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Nguyệt Lâm Phỉ dò hỏi.
“Có hai biện pháp!”
“Thứ nhất, La Thiên, ngươi đi dụ đám Hắc Nham Cự Ngạc, ta và sư muội nhân cơ hội động thủ cướp đoạt linh quặng, sau đó sẽ phân phối.”
“Mà chắc La sư đệ không tin tưởng ta, không đáp ứng phương án này đâu.”
Hà Vũ Không lạnh nhạt liếc tới.
“Biện pháp thứ hai là chúng ta có ba người, cứ trực tiếp tấn công, như vậy cũng sẽ chẳng có vấn đề gì...”
Căn cứ vào phán đoán của Hà Vũ Không, nơi đây có tổng cộng 6 con Hắc Nham Cự Ngạc, tu vi đều là Địa Nguyên Cảnh cao giai.
Nhưng thực lực y cường đại, lấy 1 địch 3 cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa bọn họ chỉ muốn cướp lấy bảo vật, không cần giết chết đám Hắc Nham Cự Ngạc. Hắc Nham Cự Ngạc tốc độ chậm, bọn họ lấy được linh quặng xong liền chạy đi là được.
“Sao Hà sư huynh lại nói vậy? Sao ta lại không tin ngươi chứ? Cứ tiến hành phương án thứ nhất đi.”
La Thiên bỗng nhiên mở miệng.
Hà Vũ Không ngẩn người, lộ vẻ ngạc nhiên.
Y không ngờ La Thiên lại đáp ứng!
Nguyệt Lâm Phỉ cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Nàng không ngờ La Thiên không so đo hiềm khích trước đây, tín nhiệm Hà Vũ Không, nguyện ý mạo hiểm dẫn dụ đám Hắc Nham Cự Ngạc.
Nhân phẩm của hắn thật sự rất ngay thẳng đáng quý!
“Được!”
Hà Vũ Không nở nụ cười đáp ứng!
Phương án một có rất nhiều điểm có thể lợi dụng để nhân cơ hội diệt trừ La Thiên.
La Thiên quá ngu xuẩn, dám chủ động chui đầu vào lưới!
Sau khi thương lượng xong, mọi người bắt đầu hành động.
Đinh!
La Thiên chém ra một đạo kiếm khí lạnh băng đánh trúng một con Hắc Nham Cự Ngạc, kiếm khi như chém phải tường đồng vách sắt, phát ra thanh âm kim loại va chạm.
Hắc Nham Cự Ngạc bừng tỉnh, thân hình to lớn đứng dậy, đôi mắt màu đen mở ra, bừng bừng lửa giận!
Một nửa cuộc đời Hắc Nham Cự Ngạc dành để ngủ say, một khi bị đánh thức thì nó sẽ phải kiếm thức ăn!
Rống!
Con Hắc Nham Cự Ngạc bên cạnh cũng bị đánh thức, phát ra tiếng gào rống phẫn nộ!
Sau khi đánh thức hai con Hắc Nham Cự Ngạc, La Thiên lập tức chạy đi.
“Ngươi hãy cẩn thận.”
Trước khi lui lại, La Thiên nhìn Nguyệt Lâm Phỉ, truyền âm nói.
Thấy La Thiên chủ động quan tâm mình, Nguyệt Lâm Phỉ hết sức vui mừng.
“Ngươi mới là người cần cẩn thận.”
Nguyệt Lâm Phỉ đáp lại.
Với tu vi Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh của La Thiên, bảo hắn kiềm chế hai con Hắc Nham Cự Ngạc Địa Nguyên Cảnh cao giai là chuyện vô cùng nguy hiểm.
“Sư đệ, đừng vội, kéo theo một con nữa đi.”
Hà Vũ Không cười lạnh mở miệng, đánh ra một đạo kiếm quang đánh trúng một con Hắc Nham Cự Ngạc đang ngủ.
Rống!
Con Hắc Nham Cự Ngạc thứ 3 thức tỉnh, nó có tu vi Địa Nguyên Cảnh cửu trọng, là con mạnh nhất trong đám Hắc Nham Cự Ngạc.
Đám Hắc Nham Cự Ngạc thức tỉnh trông như 3 ngọn núi di động, chúng đều nhìn chằm chằm La Thiên, cái miệng khổng lồ mở ra, nước dãi chảy xuống.
Bình thường Hắc Nham Cự Ngạc luôn ngủ say, một giấc ngủ kéo dài 1 - 2 tháng hoặc thậm chí là một hai năm, mỗi lần thức tỉnh bụng đều đều trống không, cần được ăn ngay lập tức.
3 con Hắc Nham Cự Ngạc điên cuồng tấn công La Thiên.
“Đi mau!”
Quạ đen kêu to, vỗ cánh nhanh chóng đi xa.
La Thiên bình tĩnh dẫn 3 con Hắc Nham Cự Ngạc rời đi.
“Hà sư huynh, sao ngươi lại đánh thức thêm một con Hắc Nham Cự Ngạc?”
Nguyệt Lâm Phỉ nhíu mày, trong mắt có chút lo lắng.
Nếu nàng phải dẫn dụ 3 con Hắc Nham Cự Ngạc kia thì sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, mà La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh.
“Sư muội yên tâm, nếu La Thiên đã đồng ý dùng phương án đầu tiên thì hắn cũng có tự tin rằng mình làm được, chúng ta phải tin tưởng hắn.”
Hà Vũ Không mỉm cười trả lời.
Trong lòng y đang kỳ vọng La Thiên vĩnh viễn không thể trở về được nữa!
“Được rồi, chúng ta hành động nhanh lên, hãy lấy hết bảo vật, sau đó có thể nhanh chóng chi viện La Thiên.”
Hà Vũ Không nhìn chằm chằm linh quặng trên bờ biển.
Vèo! Vèo!
Hà Vũ Không và Nguyệt Lâm Phỉ thi triển thân pháp bay đi, nhẹ nhàng hạ xuống đất.
Đám Hắc Nham Cự Ngạc không hề bị kinh động.
Hai người nhẹ nhàng thu từng khối linh quặng vào không gian trữ vật.
“Thâm Hải Nguyệt Tinh!”
Ánh mắt Hà Vũ Không nóng rực, duỗi tay bắt lấy.
“Hả?”
Hà Vũ Không kéo mạnh nhưng hình như Thâm Hải Nguyệt Tinh đã bị khảm lên nham thạch, khó có thể rút ra.
Y thúc giục chân nguyên, dùng sức một lần nữa!
Ầm ầm ầm!
Mặt đất chấn động, một cỗ khí tức khủng bố phóng ra từ dưới nền đất!
“Hà sư huynh, làm sao vậy?”
Nguyệt Lâm Phỉ kinh hoảng thất thố.
Hà Vũ Không cũng ngây người, y chỉ nhặt một khối Thâm Hải Nguyệt Tinh mà thôi, sao lại kéo cả mặt đất lên được?
Rống!
Tiếng gầm gừ chấn động trời cao, át cả tiếng sóng biển vỗ bờ!
Dưới chân Hà Vũ Không, một con quái vật khổng lồ đứng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận