Vạn Cổ Chi Vương

Chương 802: Dị Tượng

Chương 802: Dị Tượng
“La sư đệ, thương thế của ngươi thế nào?”
Nguyệt Lâm Phỉ đi đến bên cạnh La Thiên, quan tâm hỏi.
Hà Vũ Không nằm trên đài luận võ vừa tỉnh, y mở mắt ra, nhìn thấy bộ dáng nôn nóng quan tâm La Thiên của sư muội, y lập tức phun ra một ngụm máu, ngã xuống mặt đất.
Hà Vũ Không biết mình đã hoàn toàn thua rồi!
Y bất chấp tất cả để thắng La Thiên, cuối cùng lại thua!
Nguyệt Lâm Phỉ nhìn thoáng qua Hà Vũ Không, trong lòng thở dài.
Ban đầu nàng vốn có hảo cảm với vị sư huynh này, nhưng càng tiếp xúc nhiều thì nàng càng phản cảm.
Còn với La Thiên, ban đầu nàng vô cảm với hắn, đến giờ thì lúc nào cũng để ý đến tình huống của hắn...
Đám người giải tán.
La Thiên cũng trở về tiểu viện của mình.
“La sư đệ, sư tỷ có một viên Huyết Nguyên Đan thượng đẳng có thể chữa khỏi thương thế, khôi phục nguyên khí.”
Một vị sư tỷ La Thiên hoàn toàn không quen biết tới bái phỏng.
La Thiên ngẩng đầu nhìn thì thấy nơi xa có không ít người đang tiến về phía hắn.
La Thiên nhớ lại cảnh tượng hắn được toàn bộ tông môn liên tiếp đến thăm sau khi trở về từ bảo địa của Đạo Vương,.
“Sư tỷ, tại hạ bị thương quá nặng, cần bế quan dưỡng thương, xin lỗi!”
Dứt lời, La Thiên đóng cửa viện, treo biển “Muốn nghỉ ngơi, chớ quấy rầy”.
Trong phòng luyện công, La Thiên ăn trái Tam Nguyên Quả cuối cùng để khôi phục tinh khí thần.
Trận chiến với Hà Vũ Không vô cùng mạo hiểm.
May mà Hà Vũ Không chỉ là Thiên Trì cảnh không hoàn chỉnh, nếu không thì hắn đã chẳng có chút hy vọng thắng nào!
Cuối cùng, trong tình thế bất đắc dĩ, hắn đã triển lộ Nguyệt Quang Độn Thiên cùng với Hư Âm Kiếm Pháp.
May mà trường hợp lúc ấy vô cùng hỗn loạn.
La Thiên chỉ triển lộ Nguyệt Quang Bộ trong Nguyệt Quang Độn Thiên kết hợp cùng Ngự Phong Quyết. Còn Hư Âm Kiếm Pháp, thức thứ hai là chiêu thức ám sát động tĩnh nhỏ, bởi vậy các cao tầng chưa nhìn ra điều gì bất thường.
“Nếu Nguyệt Quang Độn Thiên bại lộ thì đám cao tầng chắc chắn sẽ nghi ngờ lượng thu hoạch thật sự của ta trong bảo địa Đạo Vương, thậm chí còn đoán được ta liên thủ cùng với Lữ Hồng Y...”
Đây là nguyên nhân khiến La Thiên không quang minh chính đại triển lộ môn thân pháp kia.
“May mà tất cả đều thuận lợi, cũng giải quyết được sư đồ Nhan Ngọc Phong!”
La Thiên nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
Hắn đã hoàn thành điều sư tôn giao phó trước thời hạn.
Hà Vũ Không bị thương nặng, tiềm lực hao tổn, không đáng sợ hãi nữa.
La Thiên còn trở thành đệ tử chân truyền, được cao tầng tông môn chú ý, chỉ cần không xảy ra sai lầm gì lớn thì Nhan Ngọc Phong cũng không thể đối phó với hắn.
La Thiên an tâm tu luyện.
...
Nửa năm sau.
Chân Võ Bích!
Nơi này là cấm địa của Thái Nguyên Tông, dù là đệ tử chủ phong thì cũng hiếm khi được tiến vào đây tu luyện.
Bởi vậy mỗi ngày chỉ có 10 người tu luyện ở đây.
“Sư muội, chúng ta cùng lĩnh ngộ kiếm ý của vị tiền bối này đi.”
Một nam tử văn nhã mang theo một nữ tử tú khí đi đến trước một pho tượng cao 30 mét.
Sau khi hai người ngồi xuống, bọn họ bất giác nhìn thoáng qua pho tượng của tổ sư khai sơn.
Pho tượng tổ sư gia ẩn chứa kiếm ý cường đại nhất, thậm chí có vài đệ tử tinh thần ý chí quá yếu còn khó có thể lĩnh hội được!
“Ô, sư huynh... Là... Là hắn!”
Nữ tử tú khí run giọng nói.
Nam tử văn nhã nhìn theo, đồng tử lập tức co rụt lại.
Trước đây y cũng cùng sư muội tới Chân Võ Bích, gặp được một đệ tử bàng thính ở đây.
Lúc ấy, nam tử văn nhã còn mắng tên đệ tử bàng thính kia, đổ tội đột nhập nơi này cho hắn.
Nhưng sau đó vị đệ tử bàng thính kia linh ngộ kiếm ý, khiến bọn họ sợ hãi choáng váng.
“Là La Thiên!”
Nam tử văn nhã thần sắc kích động, tâm trạng phức tạp.
Lúc trước y đã đối xử với La Thiên bằng thái độ thô lỗ, thậm chí còn bôi nhọ quấy nhiễu La Thiên!
Hiện nay, La Thiên trở thành nhân vật phong vân tại chủ phong, là một trong các vị đệ tử chân truyền.
“Sư huynh, không phải La Thiên đã lĩnh ngộ kiếm ý sao? Với tu vi của hắn hiện tại thì rất khó tiến bộ thêm, vậy mà hắn còn tu luyện trước tượng tổ sư gia, vậy chẳng phải là lãng phí thời gian sao?”
Nữ tử tú khí hỏi.
Quả thật La Thiên nên chú trọng tăng cường tu vi, như vậy thì kiếm ý mới có không gian để trưởng thành.
Hiện tại tốn thời gian tìm hiểu kiếm ý rõ ràng là lãng phí!
“Đừng nói bậy! La sư đệ một lòng theo đuổi kiếm đạo, yêu cầu hà khắc đối với bản thân, đã tốt rồi còn muốn tốt hơn, nhưng hắn phải làm được tốt nhất!”
Nam tử văn nhã răn dạy.
“Ồ.”
Nữ tử tú khí câm nín bĩu môi.
Đột nhiên…
Oanh!
Một đạo kiếm thế kinh người xông thẳng lên trời!
Ám quang bao trùm, bốn phía chìm trong tăm tối, chỉ thấy một đạo kiếm quang đen nhánh lành lạnh mang theo khí tức khủng bố du tẩu trên hư không!
Cảnh tượng này khiến mọi người ở đây đều chấn động.
Khi nhìn thấy hư ảnh kiếm quang đen nhánh kia, trong lòng mọi người đều có chút bất an sợ hãi!
Nam tử văn nhã và nữ tử tú khí cũng rất kinh hãi, cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc.
Hình như lần đầu tiên bọn họ gặp La Thiên cũng là như vậy!
Loại cảnh tượng này đúng là dị tượng lĩnh ngộ kiếm ý!
Nhưng La Thiên đã lĩnh ngộ kiếm ý rồi cơ mà?!
Cảnh tượng này là sao?
Hai vị đệ tử nghi ngờ khó hiểu, tri thức của bọn họ không đủ để giải thích vấn đề này.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận