Vạn Cổ Chi Vương

Chương 718: Khen Thưởng

Chương 718: Khen Thưởng
“Ha ha ha! Không ngờ lão phu ẩn núp 80 năm trong Thái Nguyên Tông mà hôm nay lại thua trong tay một tên nhãi nhép!”
Lữ quản sự ngửa đầu cười to, trong giọng nói tràn đầy sự không cam tâm.
Vèo!
Sắc mặt La Thiên khẽ biến, hắn lao về phía sau.
Ngay sau đó, hai mắt Lữ quản sự đỏ bừng như máu, khí tức đáng sợ dao động đè nén.
Quần áo Lữ quản sự băng lên, làn da, tay chân, ngũ quan bắt đầu biến hóa, ngay sau đó đã hóa thành gương mặt Hải tộc xa lạ!
“Chết hết đi!”
Lữ quản sự điên cuồng cười to, toàn thân tỏa ra hắc quang sắc bén!
“Không ổn rồi! Hắn muốn tự bạo!”
“Liên thủ chặn lại!”
Mọi người hãi hùng khiếp vía!
Võ giả Thiên cấp tự bạo không phải là trò đùa.
Hơn nữa, ở đây còn có rất nhiều đệ tử của các tông môn, nếu không chặn lại được thì kết cục chắc chắn sẽ là thương vong thảm trọng!
Vài vị trưởng lão Thái Nguyên Tông cùng với võ giả Thiên cấp các tông môn khác chỉ có thể liên thủ ngăn cản Lữ quản sự tự bạo!
Trong thiên địa, quang huy đủ mọi màu sắc bùng nổ từ bốn phương tám hướng bao vây Lữ quản sự ở bên trong.
Ầm!
Quang huy chói mắt bùng nổ tràn ngập tầm nhìn, tiếng nổ đinh tai nhức óc lay động thiên địa!
Lực lượng cuồng bạo khuếch tán bát phương!
Sau khi quang mang tiêu tán, bụi đất lắng xuống, trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn đường kính 500 mét, mọi thứ bên trong hóa thành tro tàn!
“May mà thu hẹp phạm vi tự bạo của hắn còn 1 nửa!”
Lỗ trưởng lão nhẹ nhàng thở ra, sau đó ăn một viên đan dược chữa thương.
Ngăn chặn võ giả Thiên cấp tự bạo không phải chuyện dễ dàng gì.
“Mau kiểm tra thương vong!”
Cao tầng các tông hành động.
“La Thiên đâu? Vừa rồi Lữ quản sự muốn tới gần La Thiên để tự bạo, rõ ràng là muốn kéo hắn cùng chết...”
Ánh mắt Nhan Ngọc Phong đảo qua bốn phía.
Nếu La Thiên bị Lữ quản sự tự bạo nổ chết thì thật khéo.
“Nhan trưởng lão không cần lo lắng, ta không sao cả.”
Giọng La Thiên vang lên từ sau lưng Nhan Ngọc Phong.
Nhan Ngọc Phong sửng sốt.
La Thiên tránh sau lưng mình ư?
Lão quay lại nhìn, toàn thân La Thiên không có chút thương thế nào.
Rõ ràng là La Thiên cách Lữ quản sự gần nhất, nhưng thương thế lại nhẹ nhất trong số các đệ tử ở đây!
“Nhan trưởng lão tu vi cao thâm, may nhờ có ngươi bảo hộ nên đệ tử mới có thể may mắn thoát nạn.”
La Thiên nói lời cảm kích.
Khóe miệng Nhan Ngọc Phong run rẩy, nói không nên lời.
La Thiên chạy đến phía sau lão từ bao giờ?
.
Chỉ chốc lát sau, lại có vài vị trưởng lão Thái Nguyên Tông tới đây, kể cả tông chủ cũng tới!
Tông chủ Thái Nguyên Tông là một người trung niên tóc đen lạnh lùng, sau khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, sắc mặt ông ta trở nên âm trầm.
“Bái kiến tông chủ!”
Rất nhiều cao tầng và đệ tử đồng thời hô.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt tông chủ vô cùng nghiêm khắc.
“Bẩm tông chủ...”
Trưởng lão thân tín kể lại những chuyện vừa xảy ra.
“Là tiểu tử kia nhìn thấu thân phận Đồ Cốt và Lữ quản sự ư?”
Đôi mắt thâm trầm của tông chủ nhìn về phía La Thiên đả tọa trên bãi cỏ không xa cách đó, ông ta lộ ra một tia kinh ngạc.
Lữ quản sự nhậm chức ở Thái Nguyên Tông gần 80 năm mà không ai phát hiện ra lão có vấn đề. Cuối cùng lão bị một đệ tử bàng thính nhìn thấu thân phận, lựa chọn kết cục tự bạo!
“La tiểu hữu, lần này ngươi đã làm nên một chuyện lớn rồi!”
Lỗ trưởng lão mỉm cười đi tới.
“Bái kiến Lỗ trưởng lão, vừa rồi đa tạ ngài đã giúp đỡ.”
La Thiên ôm quyền bái tạ.
Nếu không có Lỗ trưởng lão làm chứng thì không biết lão già Nhan Ngọc Phong kia sẽ làm ra chuyện gì nữa.
“La tiểu hữu, sư tôn của ngươi là ai?”
Lỗ trưởng lão rất tò mò.
Lúc trước, La Thiên chỉ ra sai lầm của ông ở giảng đường.
Hôm nay, La Thiên dùng phương pháp hiếm thấy giải trừ phương pháp biến ảo đặc thù của Hải tộc nằm vùng.
Một đệ tử bàng thính mà biết nhiều tri thức hiếm lạ như vậy thì chắc chắc sau lưng có người dạy dỗ.
“Sư tôn ta là Mộ Vân Thạch, Mộ gia Thiên Sơn giới.”
La Thiên không hiểu ý Lỗ trưởng lão, trả lời đúng sự thật.
“Mộ Vân Thạch...”
Lỗ trưởng lão lẩm bẩm, cảm thấy có chút quen thuộc.
Hình như Mộ Vân Thạch từng là đệ tử Thái Nguyên Tông.
“La Thiên, ta nhớ ra rồi, có phải sư tôn ngươi có ân oán với Nhan Ngọc Phong trưởng lão hay không?” Lỗ trưởng lão thấp giọng hỏi.
La Thiên ngạc nhiên.
Có vẻ vị Lỗ trưởng lão này biết một chút về quá khứ giữa Mộ Vân Thạch và Nhan Ngọc Phong.
“Xin hỏi, Lỗ trưởng lão có biết sư tôn ta và Nhan trưởng lão có ân oán gì hay không?”
La Thiên có chút tò mò với việc này.
“Sư tôn ngươi từng là sư huynh của Nhan Ngọc Phong. Bọn họ cùng bái một vị sư tôn. Đúng rồi, bọn họ còn có một vị sư muội...”
Lỗ trưởng lão ngập ngừng kể lại.
Khi Mộ Vân Thạch còn trẻ thì cùng Nhan Ngọc Phong bái một vị trưởng lão Thái Nguyên Tông làm sư tôn, hai người là quan hệ sư huynh đệ.
Lúc ấy, quan hệ giữa Mộ Vân Thạch và Nhan Ngọc Phong không tệ lắm.
Hai người đồng thời yêu thầm một vị sư muội.
Cuối cùng không biết đã xảy ra chuyện gì, vị sư muội kia ở bên Nhan Ngọc Phong, còn Mộ Vân Thạch thì rời khỏi Thái Nguyên Tông.
“Xem ra khi sư tôn còn trẻ đã là một nam nhi si tình.”
La Thiên âm thầm cảm thán.
Đây là chuyện trước kia của Mộ Vân Thạch, hắn chỉ tò mò một chút mà thôi chứ không có tư cách để đánh giá chuyện năm đó.
Hiện giờ hắn chỉ muốn giúp sư tôn hoàn thành ước định 5 năm, chiến thắng đệ tử của Nhan Ngọc Phong.
Sau khi nói xong, Lỗ trưởng lão rời đi.
“Lần này quá hung hiểm, nhưng diệt trừ được Lữ quản sự thì cũng đáng!”
La Thiên thầm nói trong lòng.
Bị một võ giả Thiên cấp theo dõi, có thể gặp nguy cơ sinh tử bất cứ lúc nào không phải chuyện tốt gì.
La Thiên vẫn luôn muốn tra rõ tình huống, giải quyết chuyện này nhưng không có manh mối.
Nói tóm lại, trong chuyện lần này, may mà có một tên nằm vùng bất cẩn như Đồ Cốt nên mới vạch trần được lão nằm vùng kinh nghiệm phong phú như Lữ quản sự.
Tiếp đó La Thiên tiếp nhận một loạt thẩm vấn bởi hắn là nhân vật trọng yếu trong sự kiện lần này.
Vèo!
Hà Vũ Không và Nguyệt Lâm Phỉ từ chủ phong chạy đến đây.
“Sư tôn, đã xảy ra chuyện gì? Tiểu tử kia gây họa ư?”
Hà Vũ Không thấy La Thiên đang bị trưởng lão thẩm vấn thì suy đoán.
“Hải tộc nằm vùng bị điều tra ra, cùng đường nên tự bạo.”
Nhan Ngọc Phong kể lại đơn giản.
“Hải tộc nằm vùng?”
Hà Vũ Không và Nguyệt Lâm Phỉ liếc nhau, cả 2 đều kinh hãi.
Hà Vũ Không nhìn La Thiên, hỏi: “Hải tộc nằm vùng liên quan gì đến La Thiên? Chẳng lẽ hắn cấu kết với Hải tộc nên bị tông môn điều tra ra ư?”
Y cảm thấy rất có khả năng này, tâm tình trở nên vô cùng thoải mái.
Nhưng vào lúc này, tam trưởng lão lớn tiếng nói: “La Thiên, ngươi phát hiện ra hai gã Hải tộc nằm vùng, lập công lớn! Tông môn khen thưởng cho ngươi 20 vạn Linh Nguyên Tệ, 5000 điểm cống hiến!”
Rất nhiều người lộ vẻ hâm mộ!
20 vạn Linh Nguyên Tệ! 5000 điểm cống hiến! Phần thưởng này quá phong phú!
Bạn cần đăng nhập để bình luận