Vạn Cổ Chi Vương

Chương 87: Cắm sừng!

- Thế nào, đầu chiến sủng mà ta bán cho Nhạc sư huynh có dùng được không?
La Thiên hỏi thăm dò một câu.
- Hừ!
Vẻ mặt của thiếu niên tóc tím biến thành màu đen, không nói một lời đi trước dẫn đường.
Chỉ trong chốc lát, hai người đã đi tới tường thành trên chiến bảo, tiến vào một gian phòng ở trên đỉnh tháp.
La Thiên đi vào thì vừa hay nhìn thấy bóng lưng đang chắp tay mà đứng của Nhạc Tĩnh, còn quạ đen thì lười biếng tựa ở góc tường.
- La Thiên.
Thanh âm của Nhạc Tĩnh âm trầm, hắn xoay người lại, trong mắt mơ hồ để lộ ra một cỗ sát khí.
Khi hắn xoay người, cả người La Thiên ngây ngẩn.
Vẻ mặt Nhạc Tĩnh có chút hung ác, tóc thì gần như bị đốt trụi.
Mặt của hắn có một đạo bị thương giống như là vết cào, máu ứ đọng sưng đỏ lên, bả vai và phần bụng cũng có mấy chỗ vết thương đã được băng bó.
- Nhạc học trưởng, làm sao vậy?
La Thiên có chút giật mình, nhìn vị đại lão khu Hoàng kim chật vật không chịu nổi ở trước mắt mình.
Mặc dù hắn biết rõ, quạ đen sẽ mang tới cho Nhạc Tĩnh một chút phiền toái, nhưng hắn không nghĩ tới nó lại làm cho Nhạc Tĩnh ăn thiệt thòi lớn như vậy.
- Hừ! La Thiên! Con quạ đen mà ngươi bán quả thực là một ngôi sao tai họa, đưa tới một lượng lớn Yêu thú, còn có Yêu cầm Linh cấp bất ngờ công kích, thiếu chút nữa đã hại chết Nhạc học trưởng.
Thiếu niên tóc tím phẫn nộ quát.
- Cạc cạc... Sao có thể trách được bản thần chứ? Là các ngươi muốn hấp dẫn Yêu thú, để thuận tiện cho việc thu hoạch Yêu hạch nha.
Vẻ mặt quạ đen có chút bất mãn nói.
Nghe vậy, La Thiên đã đại khái hiểu được kinh nghiệm thê thảm đau đớn của Nhạc Tĩnh, dường như hắn đã tưởng tượng ra được cảnh một con Yêu cầm Linh cấp và một lượng lớn Yêu thú phi cầm tình cảnh Nhạc Tĩnh.
Tuy rằng thực lực của Nhạc Tĩnh mạnh, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn là Khai Mạch cảnh, ở trước mặt lực lượng cấp độ Linh Hải cảnh, hắn cũng không có bao nhiêu lực chống lại.
- Nhạc học trưởng, nếu như ngươi không muốn con quạ này thì trả lại nó cho ta là được. Đương nhiên, tiền đặt cọc một trăm Linh Nguyên tệ kia thì không thể lấy lại được nữa.
La Thiên ra vẻ không quan tâm nói.
- Không phải ta định trả hàng, mà là một chuyện khác.
Sắc mặt Nhạc Tĩnh có chút lãnh đạm.
Xoạt!
Nhạc Tĩnh vung tay lên, một tấm vải sau lưng hắn được mở ra, để lộ ra ba cỗ thi thể kinh khủng, tất cả đều là trúng độc mà bỏ mình.
- Thi thể của Quý Hành Quân, Đường Uy cùng với Lệ Hải, chúng ta đã tìm được.
Thanh âm của Nhạc Tĩnh có chút lạnh lùng, con ngươi lạnh lẽo âm u gắt gao nhìn chằm chằm vào La Thiên.
Thoáng chốc!
Một cỗ uy thế khổng lồ ép tới người La Thiên.
Trong lòng La Thiên rùng mình, nhưng Tinh Thần lực mạnh mẽ của hắn lại khống chế cơ thể, làm cho hắn không để lộ ra phản ứng gì dị thường.
- Bọn hắn... Chết như thế nào vậy?
La Thiên ra vẻ ngơ ngác một chút, vẻ mặt có chút chấn động.
- Theo kiểm tra, trước đó ngươi và ba người này ở cùng một thôn trang. Về sau, các ngươi đều thất lạc với đội ngũ của mình một đoạn thời gian.
Con mắt của Nhạc Tĩnh nhấp nháy nhìn chằm chằm vào người La Thiên.
Nhưng vẻ mặt của La Thiên không để lộ ra một chút chân tướng nào cả.
- Nhạc học trưởng nói vậy là có ý gì? Lúc ấy toàn bộ thôn trang bị công phá, người thất lạc với đoàn đội không chỉ có mấy người chúng ta a.
La Thiên chậm rãi nói.
- Chẳng lẽ, Nhạc học trưởng cho rằng, một tên tiểu tử Khai Mạch lục trọng như ta sẽ là hung thủ giết chết bọn họ hay sao? Coi như ta nói ra thì cũng không có nhiều người tin tưởng a.
Khóe miệng La Thiên nở nụ cười trào phúng.
- Ba người bọn họ đều là học viên Bạch Ngân, Quý Hành Quân là thủ hạ của ta, Đường Uy càng là nhi tử của Định Viễn Hầu, nhất định hung thủ sẽ bị điều tra ra!
Thanh âm của Nhạc Tĩnh trầm thấp, ánh mắt có chút thâm ý nhìn về phía La Thiên.
Ba cỗ thi thể này, nhìn như là bị trúng tiêu độc mà chết, là biểu hiện của sát thủ nhúng tay vào. Thế nhưng trừ tiêu độc ra còn có vết thương chí mạng từ kiếm.
Nhạc Tĩnh biết rõ hành động của ba người này, thậm chí hắn còn đứng ở phía sau màn, gián tiếp thúc đẩy mọi chuyện.
Theo lý thuyết, phải là thi thể của La Thiên được tìm thấy mới đúng.
Nhưng sự thực lại hoàn toàn trái lại!
Dù nói như thế nào, trong lòng Nhạc Tĩnh đã coi chuyện ba người chết có liên quan tới La Thiên.
Coi như ba người này không phải trực tiếp chết ở trong tay La Thiên thì hắn cũng không thoát khỏi liên quan!
Nhưng nếu không có chứng cứ, Nhạc Tĩnh cũng không làm gì được La Thiên.
Quả thực, trên vết thương có thương tích từ kiếm.
Nhưng ở thế giới Võ Đạo này, người sử dụng kiếm có rất nhiều, không thể loại trừ việc người khác dùng kiếm giết ba người này.
- Mặt khác, tin tức Đường Uy chết đã truyền tới tai của Định Viễn Hầu rồi. La Thiên, nếu như ngươi biết rõ tin tức gì thì nên nhanh chóng nói ra cho ta biết!
Nhạc Tĩnh lãnh đạm nói, có cảm giác như đang uy hiếp.
Hắn đã khẳng định La Thiên là người có hiềm nghi lớn nhất, chỉ cần tìm ra chân tướng hoặc là chứng cứ của đối phương thì hắn sẽ xuất thủ.
- Ta không biết cái gì cả.
La Thiên không bị dọa.
Nhạc Tĩnh nghiêm mặt, trầm giọng nói:
- Chuyện thứ hai, phòng tuyến khan hiếm người, ngươi lập tức trở về đội ngũ, chống lại Thú triều!
Nhắc tới Thú triều, trong bụng hắn nổi trận lôi đình.
Từ sau khi quạ đen tới, áp lực trong khu vực Thú triều mà hắn chịu trách nhiệm tăng lên rất lớn. Ngay cả hắn cũng bị tổn thất nặng, suýt nữa đã mất mạng.
Đi ra khỏi tòa tháp phòng ngự.
Nhìn ra bên ngoài chiến bảo, La Thiên có chút giật mình không nhỏ.
Giờ phút này, áp lực mà chiến bảo phải chịu rất lớn. Các Võ giả chém giết ở bên ngoài lúc trước đều đã lui về trên tường thành.
Oanh sưu sưu!
Ở bên ngoài chiến bảo, trên mặt đất và bầu trời, Yêu thú và phi cầm đông nghịt, khí tức Yêu sát nồng đậm, tràn ngập trong thiên địa.
Phía dưới tường thành, máu chảy thành sông, xác chết chồng chất như núi, trong không khí cũng tràn ngập một tầng sương mù màu đỏ.
La Thiên gia nhập tiểu đội tinh anh của Nhạc Tĩnh, chuyên môn chịu trách nhiệm chặn giết một ít Yêu thú cao giai ở gần một đoạn tường thành.
- Quạ đen, bây giờ áp lực của Thú triều rất lớn, ngươi không cần phải ra ngoài dẫn Yêu thú nữa.
Nhạc Tĩnh dặn dò.
Tuy rằng lúc trước đã bị lừa gạt một lần, thế nhưng Nhạc Tĩnh vẫn tin tưởng con quạ đen này có trí tuệ cực cao, nhất định lai lịch không đơn giản, cho nên hắn cũng không muốn trả lại cho La Thiên.
- Không thành vấn đề!
Quạ đen sảng khoái đáp ứng, lại cò kè mặc cả nói:
- Bản thần trốn ở phía sau ngươi ăn tim thì được chứ? Đợi năng lực của bản thần tăng lên, ta sẽ mang ngươi đại sát tứ phương...
- Tốt, ngươi cứ trốn ở đằng sau lưng ta là được.
Nhạc Tĩnh gật đầu nói, hắn cũng rất chờ mong quạ đen trưởng thành, tương lai có lẽ nó có thể mang đến cho mình sự trợ giúp cực lớn.
Nhưng mà, sao hắn có thể biết được, khi ở thôn trang nhỏ kia, quạ đen không ra ngoài dẫn yêu thú, mà là Thú triều trực tiếp vì cỗ khí tức kia mà kéo tới đó a.
- Lão Đại, không đúng, có rất nhiều Yêu thú đang đánh về phía chúng ta!
Vẻ mặt của thiếu niên tóc tím trầm xuống, trong số này phi cầm chiếm đa số.
- Tới bao nhiêu thì giết bấy nhiêu!
Nhạc Tĩnh hừ lạnh một tiếng, chín cái khí mạch trong cơ thể mạnh mẽ bắn ra, trên đại đao đỏ thẫm trong tay có một tầng ánh sáng chói mắt lập lòe. Sau đó tay hắn chém ra một đạo đao mang màu đỏ rực, phá không bắn về phía trước.
Phốc Sưu! Oanh!
Một đầu Yêu thú cao giai ở trước mặt hắn và mấy đầu Yêu thú trung giai bị chém thành vài đoạn, phần còn lại thi thể bị cháy đen.
- Nhạc học trưởng không hổ là thiên tài trong năm mươi thứ hạng đầu trên Nhân bảng, khó gặp đối thủ trong đám Võ giả dưới Linh cấp a.
Mấy tên học viên Bạch Ngân tán thưởng, bắt đầu nịnh hót.
- Thật là mạnh mẽ! Đây là thực lực của thiên tài Nhân bảng hay sao?
La Thiên âm thầm sợ hãi thán phục.
Một đao vừa rồi của Nhạc Tĩnh, trong nháy mắt đã giết chết Yêu thú có thể so với Khai mạch bát trọng, còn kéo thêm mấy đầu Yêu thú trung giai, đạo đao mang kia cực kỳ bá đạo và mạnh mẽ a.
Quan trọng là, đây chỉ là một đao rất bình thường, cũng không phải là sát chiêu.
La Thiên cũng không nhàn rỗi mà rút ra Phong Tuyết kiếm vừa mới mua, bắt đầu kiếm điểm cống hiến.
Sưu sưu!
Thân kiếm trắng như tuyết giống như gió táp, lôi điện, hàn khí bắn ra bốn phía, nhẹ nhõm cắt mấy đầu Yêu thú trung giai thành mấy khối.
Một đầu tẩu thú cao giai xông lên tường thành cũng bị La Thiên dùng mấy kiếm nhẹ nhõm thu hoạch.
- Phong Tuyết kiếm này không hổ là Bảo khí được ba đạo minh văn gia trì, tốc độ xuất kiếm và độ sắc bén tăng lên nhiều, còn ẩn chứa Hàn lực.
Trong lòng La Thiên khá là thỏa mãn.
Có thanh kiếm này trợ giúp, hắn không cần Thiên Tinh kiếm pháp và Thần mạch chi lực cũng đã có thể nhẹ nhõm chém giết Khai mạch thất trọng bình thường.
Chẳng qua, bởi vì thanh kiếm này được dung luyện ba đạo minh văn, cho nên lúc thúc giục sẽ lại tiêu hao càng nhiều chân khí hơn nữa.
Dùng tu vi của La Thiên hiện tại, căn bản không có cách nào thi triển ra được uy lực cực hạn của nó, chỉ sợ phải đợi tới Linh Hải cảnh thì hắn mới có thể làm được chuyện này.
- Cạc cạc cạc!
Quạ đen vỗ cánh, đi theo sau lưng đám người Nhạc Tĩnh, ăn tươi tim của Yêu thú vừa chết, bộ dáng rất là vui vẻ.
Nhưng thời gian dần trôi qua.
Các đệ tử ở đây, bao gồm cả Nhạc Tĩnh đều cảm nhận được áp lực của Thú triều lại tăng thêm.
Dù cùng ở một mặt tường thành.
Thế nhưng áp lực bên hắn lại cao hơn khu vực gần đó, có một lượng lớn yêu thú phi cầm liều lĩnh điên cuồng đánh tới.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Quạ đen luôn ở đằng sau ta, không ra ngoài dẫn Yêu thú a.
Nhạc Tĩnh nhíu mày.
- Cạc cạc... A!
Quạ đen vừa ăn thêm một quả tim, bỗng nhiên nó phát giác ra được cái gì đó mà toàn thân giật mình một cái, nhanh chóng trốn đến sau lưng của Nhạc Tĩnh.
Đúng lúc này, dị biến xảy ra!
Trong tầng mây, một đạo bóng đen to lớn bỗng nhiên xuất hiện.
Đó là một đầu Yêu cầm to lớn, cánh giương ra rộng chừng một hai chục thước, lông toàn thân đen nhánh, kéo theo một cái đuôi dài kỳ lạ dài bảy tám thước. Đồng thời còn tản mát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Sưu! Vù Vù Oanh ——
Đầu Yêu cầm đen nhánh kia gào rú một tiếng, yêu phong quét tám phương, rất nhiều Yêu thú ở đây cũng đồng thời lên tiếng đáp lại, dường như đang bái lạy Vương Giả của bọn chúng vậy.
Ngay cả mấy đầu Yêu thú Linh cấp cũng có vẻ kính sợ.
- Khí tức thật là đáng sợ!
Trong lòng La Thiên liên tục giật mình, Tạo Hóa Quyết tự động cảnh báo.
Khí tức của đầu Yêu cầm này rất mạnh mẽ, gần giống đầu Thụy Thú Côn Già kia.
- Không tốt! Là Yêu thú nhị tinh cao giai!
- Yêu cầm này hình như là Ô Vũ Đại Yêu hung danh hiển hách ở bên trong Cực Thiên Sơn Mạch a!
Trên tường thành, một ít Võ giả Linh Hải cảnh cùng biến sắc.
Ô Vũ Đại Yêu là bá chủ của các loại phi cầm trong khu vực gần đây của Thiên Cực sơn mạch.
Tu vi của nó có thể so với Linh Hải cảnh bát cửu trọng, là Yêu thú nhị tinh cao giai, thống lĩnh mấy vạn Yêu cầm.
Cao thủ Linh Hải cảnh bình thường ở trước mặt nó không chịu nổi một kích.
- Không tốt!
Khi Nhạc Tĩnh nhìn về phía Ô Vũ Đại Yêu, ánh mắt lạnh như băng của Ô Vũ Đại Yêu cũng đangtập trung lên trên người hắn.
Trong khoảnh khắc đó, tóc gáy toàn thân hắn dựng đứng, bị uy áp khổng lồ bao phủ, khí huyết và chân khí gần như ngừng vận chuyển.
Một cỗ cảm giác tử vong kéo tới.
- Chạy mau!
Toàn thân Nhạc Tĩnh run một cái, miễn cưỡng vận chuyển chân khí, chạy vào bên trong chiến bảo.
Hắn vừa mới khẽ động thì...
Sưu sưu vù vù!
Ô Vũ Đại Yêu kia đã mang theo Yêu khí mênh mông vô cùng đáp xuống, ánh mắt màu đỏ tràn ngập vẻ thô bạo và thù hận, như muốn ăn tươi nuốt sống Nhạc Tĩnh vậy.
Theo Ô Vũ Đại Yêu hành động, Yêu thú ở bốn phương tám hướng, nhất là phi cầm phát ra tiếng kêu phẫn nộ, phát động ra trùng kích về phía Nhạc Tĩnh đang đứng !
- Nhanh ngăn nó lại!
Giờ phút này, không chỉ có Nhạc Tĩnh, toàn bộ chiến bảo đã rơi vào trong khủng hoảng.
Phốc xuy xuy! A!
Có một gã Võ giả Linh Hải cảnh cố gắng kiềm chế ngăn cản Ô Vũ Đại Yêu một chút, kết quả lập tức bị một mảnh lông vũ sắc bén đen nhánh xẹt qua, cơ thể bị phá tan thành từng mảnh.
Linh Hải cảnh phổ thông, trực tiếp bị giết chết trong nháy mắt!
- Nhanh liên thủ ngăn cản nó!
Ở bên trong chiến bảo, vài tên Võ giả Linh Hải cảnh có khí tức mạnh hơn nữa bay vọt đến, liều chết ngăn cản Ô Vũ Yêu Vương.
Ở trong đó có Trưởng lão Thánh Phủ mà La Thiên đã nhìn thấy lần trước, cũng có gia gia của Nam Cung Ngọc, lão giả tóc bạc kia.
Vù vù! Oanh oanh!
Ô Vũ Đại Yêu kia tạo ra một mảnh Ô Vũ khí nhận cực lớn, mỗi một mảnh dài chừng hơn hai mươi thước, hình thành vòi rồng phong nhận rất lớn.
- Quá mạnh mẽ! Không ngăn được nó nữa rồi…
Cả đám cao thủ Linh cấp nhao nhao lui về phía sau, bị Ô Vũ Đại Yêu dẫn đầu Thú triều đột phá.
Băng oanh!
Tường thành chiến bảo bị phá ra một cái lỗ hổng to lớn, mắt thấy phòng tuyến sắp bị phá tan.
Trong lòng các Võ giả đóng giữ nơi này lạnh lẽo, vô cùng tuyệt vọng.
Chẳng lẽ Đại Yêu phi cầm khủng bố như vậy muốn đồ diệt toàn bộ chiến bảo hay sao?
Ô Vũ Đại Yêu phát ra tiếng kêu điên cuồng phẫn nộ, con mắt màu đỏ như máu gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhạc Tĩnh, hai cái chân như kim loại phá huỷ kiến trúc bốn phía.
Một gã Võ giả Linh cấp bị chân của nó mạnh mẽ xé thành hai đoạn, chết thảm tại chỗ.
- Cái này... Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!
Sắc mặt Nhạc Tĩnh tái nhợt, may mà phản ứng của hắn khá nhanh, có kinh nghiệm bị tập kích lúc trước, hắn lập tức chạy vào bên trong chiến bảo.
Bị một đầu Đại Yêu khủng bố như thế nhìn chằm chằm vào, đừng nói là Khai mạch cửu trọng, coi như là cao thủ Linh Hải cảnh cũng phải kinh hãi khiếp sợ, ăn không ngon, ngủ không yên.
Lúc này chỉ có một số ít người mới nhìn ra được, đầu Ô Vũ Đại Yêu kia trực tiếp tập trung vào Nhạc Tĩnh, sau đó một đường xông lên.
- Rốt cuộc con chim xấu này đã làm trò gì chứ?
Phản ứng của La Thiên rất nhanh, kéo giãn khoảng cách với chim xấu trước, cho nên cũng không bị liên lụy.
Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, đầu Đại Yêu kinh khủng này tự thân đến đây là có quan hệ với con quạ đen xấu xí kia.
Lúc này, Nhạc Tĩnh phát hiện ra quạ đen trốn ở phía sau lưng hắn cũng đang sợ hãi.
- Đáng chết! Nhất định là con chim xấu xa nhà ngươi đã mang tới tai họa cho ta!
Nhạc Tĩnh mất khống chế, giận dữ hét lớn.
- Đáng chết, rốt cuộc ngươi đã làm trò gì vậy?
- Bản thần cũng không nghĩ tới con chim mái xinh đẹp mà bản thần ngủ lại là ái thiếp của tên này.
Quạ đen cũng kinh hãi, trên mặt có vẻ ủy khuất, đầu nhìn thoáng qua Ô Vũ Đại Yêu.
Lúc này Nhạc Tĩnh đã biết, người Đại Yêu chính thức muốn giết không phải là hắn, mà là con quạ đen đang trốn ở sau lưng của mình.
- Cái gì! Ngươi ngủ với ái thiếp của Ô Vũ Đại Yêu...
Nhạc Tĩnh như bị sét đánh trúng, toàn thân như hóa đá.
Hắn không nghĩ tới việc con quạ đen này lại to gan lớn mật như thế, lại dám cho vị Đại Yêu kinh khủng kia đội nón xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận