Vạn Cổ Chi Vương

Chương 710: Động Tâm

Chương 710: Động Tâm
“Các hạ thực lực không tầm thường, tiểu nữ muốn thỉnh giáo một phen.” Lưu Tử Vân đề nghị.
“Được, vậy thì ta đây sẽ chỉ điểm cho ngươi.” La Thiên đáp.
Thực lực nữ nhân kia tạm được. Trước đó La Thiên còn nghe nói rằng trận luận võ này là cơ hội để đệ tử Thái Nguyên Tông chỉ điểm cho đệ tử tông môn khác.
Nếu đã đại biểu cho Thái Nguyên Tông lên sân, La Thiên sẽ làm tròn trách nhiệm chỉ điểm của mình.
Lời này khiến không ít thiên tài ngoại lai khó chịu.
“Tiểu tử này bị ngu à? Lưu cô nương chỉ đang nói lời khách sáo mà hắn tưởng là phải chỉ giáo thật ư?”
“Lát nữa hắn thua thì chẳng còn mặt mũi ở lại đây đâu.”
Đám thiên tài khinh thường châm chọc.
Vèo!
Nữ đệ tử áo tím bước lên đài.
Sắc mặt nàng lạnh lùng, trong tay xuất hiện một thanh bảo kiếm tử ngọc quang hoa lộng lẫy, nàng chém ra một mảnh kiếm quang mông lung hư ảo!
Dường như có một đám mây tím khổng lồ bao phủ toàn bộ đài luận võ.
“Đây là kiếm pháp Thiên cấp trung phẩm của Tử Hà Cung, Tử Vân Huyễn Ảnh Kiếm !”
“Kiếm pháp này rất mạnh, kiếm chiêu hư ảo khó phân biệt, quỷ dị khó phòng, thường chưa thấy rõ công kích chân chính thì đã bị đánh chết!”
Môn kiếm pháp này tương đối nổi danh, nữ đệ tử áo tím là đại đệ tử nên mới có cơ hội tu luyện môn kiếm pháp này.
Rất nhiều thiên tài quan chiến cảm thấy tử quang trên đài lóng lánh hỗn loạn, bốn phương tám hướng đều là nguy cơ, khó có thể phân biệt rõ.
Trên đài luận võ, La Thiên đứng thẳng tại chỗ, không hề di chuyển.
“Chắc chắn là tiểu tử này bị dọa cho ngây người, không biết phải ứng đối thế nào rồi!”
“Hắn sẽ thua sớm thôi!”
Đám thiên tài lộ ra ý cười.
Bỗng nhiên, trên đài luận võ, bàn tay luôn đặt sau lưng của La Thiên đột nhiên giơ thẳng về phía trước…
Đinh!
Thanh âm thanh thúy truyền ra.
Mọi người tập trung nhìn, chỉ thấy 2 ngón tay của La Thiên tỏa ra ngân quang, kẹp lấy một đạo kiếm quang màu tím!
“Đỡ được ư?”
Có người trừng to mắt kinh hô!
“Sao có thể như vậy?”
Đệ tử ngoại lai đều kinh ngạc, nhìn chăm chú vào ngón tay của La Thiên!
“Này...”
Nữ đệ tử áo tím cũng kinh hãi.
Kiếm pháp của nàng hư ảo khó phân biệt, người bình thường rất khó phản ứng kịp. Chỉ có một vài thiên tài với nhãn lực tuyệt hảo mới có thể thấy rõ kiếm pháp của nàng.
Nhưng chiêu thức dùng ngón tay kẹp lấy kiếm quang này quá khó tin.
Ầm!
Ngón tay La Thiên vận sức, chân nguyên kích động, tử ngọc kiếm quang vỡ vụn tiêu tán.
Sau đó, hắn hơi nghiêng người, 2 ngón tay lướt đi kẹp lấy đạo kiếm quang thứ hai, nghiền nát nó!
Trong phạm vi linh thức, mọi thủ đoạn quấy nhiễu đều là phí công.
Ầm!
La Thiên liên tục vung tay, mỗi một lần đều có thể chuẩn xác kẹp lấy một đạo kiếm quang.
Kiếm pháp mà nữ đệ tử áo tím luôn tự hào bị La Thiên nhẹ nhàng hóa giải.
“Tiếp đi!”
Sắc mặt nữ đệ tử áo tím vô cùng ngưng trọng.
Đối thủ của nàng là một kẻ cao thâm khó đoán!
Viu! Viu! Viu!
Kiếm pháp của nàng không còn hư ảo nữa, nó trở nên cô đọng cường đại, chính diện tiến công La Thiên.
Từ 2 ngón tay của La Thiên bắn ra 1 luồng chân nguyên màu lục, tạo thành một đạo kiếm quang.
Keng keng keng!
Mỗi lần xuất kiếm hắn đều tinh chuẩn nhắm đến sơ hở trong kiếm chiêu của nữ đệ tử áo tím, phá hủy thế công của nàng.
Nữ đệ tử áo tím vô cùng hoảng sợ!
La Thiên nhìn thấu sơ hở thiếu sót trong kiếm chiêu còn hơn cả người tu luyện là nàng.
Bốn phía, đám người quan chiến cũng trợn mắt há hốc mồm.
“Đây là kiểu yêu nghiệt gì vậy?!”
“Quả là một kỳ tài kiếm đạo!”
Mọi người kinh ngạc cảm thán, các cao tầng tông môn khác cũng bị chấn động.
Trên đài luận võ, La Thiên cũng không ngờ mình có thể làm được đến trình độ này.
Nguyên nhân chủ yếu là cảnh giới kiếm ý của hắn cao hơn nữ đệ tử áo tím quá nhiều, có thể dễ dàng nhìn thấu sơ hở của nàng.
Ngoài ra hắn còn có 2 nhân tố khác là cảm quan tinh thần cường đại và Thiên Kiếm Quyết.
Thiên Kiếm Quyết tầng thứ nhất - Chân Ý Cảnh chú trọng thể ngộ kiếm ý, tầng thứ hai Như Ý Cảnh chú trọng kiếm kỹ, tăng cường việc tu luyện kiếm kỹ chiêu thức.
Hiện giờ, La Thiên đã tu luyện đến Như Ý Cảnh viên mãn.
Tinh thần cảm quan cường đại, cảnh giới kiếm ý cùng kỹ xảo kiếm đạo cao thâm kết hợp với nhau khiến trận đấu này trở nên vô cùng nhẹ nhàng, chẳng khác gì người trưởng thành so chiêu với một đứa trẻ.
Bá!
La Thiên thi triển Ngự Phong Quyết cảnh giới viên mãn.
Nữ đệ tử áo tím sơ suất một chút thôi mà đã bị La Thiên áp sát, tử ngọc bảo kiếm trong tay nàng bị 2 ngón tay của La Thiên kẹp lấy, không thể động đậy.
“Ta thua!”
Nữ đệ tử áo tím thở dài, khuôn mặt lộ vẻ kính trọng.
“Đa tạ.”
Hai người cùng nhau đi xuống khỏi đài luận võ!
“Má nó! Thật lợi hại!”
“Quá kinh người, sao hắn làm được?”
“Ta có cảm giác trận chiến vừa rồi tựa như ta và sư tôn so chiêu vậy.”
Dưới đài sôi trào.
Thiên tài ngoại tông không còn nghi ngờ La Thiên nữa, bọn họ đều tin tưởng hắn chính là người đứng đầu khảo hạch chủ phong!
“Không ngờ người đứng đầu khảo hạch chủ phong Thái Nguyên Tông lại là một đệ tử bàng thính Địa Nguyên Cảnh tứ trọng đỉnh!”
Ngay cả cao tầng Thái Nguyên Tông cũng rất ngạc nhiên.
Vài vị trưởng lão cẩn thận quan sát La Thiên, mặt mang ý cười gật đầu.
“Người này lai lịch ra sao?”
Thập trưởng lão hỏi lão bộc bên cạnh.
“Thuộc hạ không rõ, chỉ biết hắn là người được Mộ gia Thiên Sơn giới đưa tới.”
Lão bộc cúi đầu bẩm báo.
“Người này trẻ tuổi như vậy mà thiên phú kiếm đạo lại kinh người như thế, hắn đã được cao nhân chỉ điểm sao?”
Nhan Ngọc Phong lẩm bẩm.
Lão động tâm, lại muốn nhận đồ đệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận