Vạn Cổ Chi Vương

Chương 259: Đánh Gục

Chương 259: Đánh Gục
La Thiên thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, toàn thân được ánh sáng xanh ngọc bao phủ, hắn vẫn quay lưng về phía đao quang, trở tay tát một cái.
Ầm!
Dường như sau lưng La Thiên có mắt, một chưởng này chuẩn xác đánh lên đao quang, lực đạo khủng bố lập tức nghiền nát nó.
“Cái gì?”
Đổng Huy chấn động.
Sao có thể?
Gã đã dùng toàn lực, kết quả công kích vẫn bị La Thiên dùng một chưởng đánh nát!
Xoẹt xoẹt!
La Thiên bỗng xoay người, lao đến gần Đổng Huy như một làn khói.
“Lăn xuống đài đi!”
La Thiên lãnh đạm ra quyền!
Quyền chưa đến mà một cảm giác áp bách khổng lồ đã đánh úp lại khiến lông tơ toàn thân Đổng Huy dựng đứng, cảm giác nguy cơ nổi lên mãnh liệt.
Nhưng khoảng cách giữa hai người quá gần, Đổng Huy không kịp né tránh, chỉ có thể dùng bảo khí ngăn cản công kích của La Thiên!
Keng!
Đổng Huy giơ đại đao ngăn cản nắm tay của La Thiên, chưởng đao va chạm mạnh phát ra thanh âm va chạm lớn.
Ầm!
Ngay sau đó, đại đao trong tay Đổng Huy rơi xuống, gã bay ra khỏi Đổ Đấu Đài, ngã mạnh lên mặt đất.
Trận chiến đầu tiên đã kết thúc!
Đổng Huy thua trong một chiêu!
Có vài đệ tử ở đây đã được chứng kiến lần đầu giao thủ giữa La Thiên và Đổng Huy 3 ngày trước.
Bọn họ kinh ngạc phát hiện trận chiến hôm nay không khác gì ngày hôm đó, giống như được phục chế lại vậy.
. . .
Trận chiến đầu tiên kết thúc quá nhanh, rất nhiều người vẫn chưa định thần lại.
Không ít đệ tử hồi tưởng cảnh xung đột lần đầu tiên giữa Đổng Huy và La Thiên 3 ngày trước.
Khi đó Đổng Huy tung ra một đao hung hãn rồi bị La Thiên tát bay.
Giờ phút này, dường như Đổng Huy đã tái hiện lại cảnh tượng đó một lần nữa.
“Có vẻ Đổng sư huynh lại sơ sẩy bất cẩn rồi!”
La Thiên trêu ghẹo.
“Không có khả năng…”
Đổng Huy vẻ mặt dại ra nằm trên mặt đất, đầu óc trống rỗng!
Lúc trước bị La Thiên dùng một quyền đánh bại, Đổng Huy vẫn luôn lấy cớ là sơ sẩy bất cẩn.
Nếu đánh lại lần nữa, gã chắc chắn sẽ thắng!
Nhưng bây giờ thì sao?
Gã thua trong tay La Thiên với phương thức tương tự, chẳng lẽ lại dùng lí do mình sơ sẩy bất cẩn nữa ư?
Thằng ngốc cũng không tin lí do này của gã!.
“Sao lại thế này? Đổng Huy lại bị một quyền đánh bay!”
“Đổng Huy tuyệt đối không thể sai lầm đến hai lần, có vẻ lần trước tiểu tử này đã ẩn giấu thực lực!”
Dùng thân thể cường hãn để công kích, không ngờ tiểu tử này lại là thể tu hiếm thấy!”
Bốn phía đều ồ lên, mọi người bắt đầu coi trọng La Thiên.
Có vẻ tiểu tử này không hề cuồng vọng tự đại mà là có thực tài!
“Tại sao lại như vậy?”
Bát hoàng tử ngây ngốc.
Nếu hắn ta đối chiến với Đổng Huy thì khả năng cao là sẽ thua.
Vậy mà Đổng Huy lại bị La Thiên nhẹ nhàng đánh bại!
Vậy chẳng phải là kết cục khi hắn ta đối chiến với La Thiên cũng sẽ như thế ư?!
“Tiếp theo!”
La Thiên khoanh tay đứng thẳng, đạm nhiên nói.
Dường như có một cỗ khí thế áp bách vô hình tỏa ra, bóng dáng hắn trở nên vĩ ngạn cao lớn, sâu không lường được.
“Tiểu tử này… Lão phu nhìn nhầm rồi.”
Chấp sự lắc đầu mỉm cười, càng thêm hứng thú với La Thiên.
“Để ta!”
Một nam tử cường tráng lên đài, khí tức ổn trọng, trong mắt ẩn hiện điện quang lập loè.
“Ta là Tào Tam…”
Nam tử cường tráng dõng dạc hô.
“Ta không có hứng biết tên của ngươi, ra tay đi.”
La Thiên ngắt lời.
Dù sao hôm nay có quá nhiều người khiêu chiến hắn, hắn không có thời gian ghi nhớ tất cả bọn họ.
“Hừ, khẩu khí không nhỏ, vậy lão tử không nhiều lời nữa! “
Tào Tam hừ lạnh một tiếng.
Tu vi của y là tứ trọng đỉnh, Đổng Huy đã thảm bại mà y vẫn có gan chủ động lên sàn đấu, hiển nhiên là y rất có tự tin.
Oanh!
Thân thể Tào Tam đột nhiên cao lên đến hai mét, cơ bắp toàn thân nổi lên, tản mát lực áp bách như của hung thú.
Ngay sau đó, hai tay y lập loè điện quang, phát ra tiếng vang bùm bùm, khiến người nghe run sợ trong lòng!
“Ha hả, tiểu tử này dám coi khinh Tào Tam!”
“Tên quái thai Tào Tam này tu vi tiến bộ không nhanh nhưng thực lực càng ngày càng khủng bố! Nửa tháng trước đã đánh bại một đệ tử Linh Hải cảnh ngũ trọng!”
“Tào Tam kiêm tu pháp môn luyện thể và công pháp lôi đạo, tuyệt đối là cường giả Linh Hải cảnh tứ trọng đỉnh đứng đầu Vân Tiêu Tông!”
Bốn phía, một vài đệ tử cũ nghị luận.
Tân đệ tử không biết đến Tào Tam, nhưng khí tức kinh người Tào Tam phóng ra lúc này cũng khiến bọn họ biết thực lực người này rất mạnh!
Oanh!
Tào Tam như hóa thành một lôi thú, y đột nhiên lao đến, bàn tay khổng lồ được lôi điện bao phủ đánh về phía đầu La Thiên.
La Thiên cũng đánh ra một chưởng.
Ầm!
Hai bàn tay ẩn chứa lực lượng khủng bố hung hăng va chạm, bộc phát ra tiếng gầm rú kịch liệt.
Hai người đứng lặng tại chỗ, không ai lui về phía sau, bọn họ ngạnh kháng công kích của đối phương.
“Công pháp luyện thể không tồi, lực lượng có thể chống lại ta, nhưng trong 3 năm Tào Tam ta ở hạ tông, chưa từng có kẻ nào dám cận chiến cùng ta!”
Tào Tam cười to.
Vừa dứt lời, lôi lực trên tay y đột nhiên bùng nổ, truyền về phía La Thiên.
Oanh xèo!
Tia lửa điện dày đặc như một tấm lưới bao phủ La Thiên, toàn thân hắn bị lôi điện giật đến bốc lửa.
Nếu là Linh Hải cảnh tứ trọng đỉnh bình thường thì e rằng đã ngã gục khi trúng đòn này của Tào Tam.
Luyện thể phối hợp lôi điện quả thật rất khủng bố, nếu cận chiến thì có thể nghiền áp cường giả cùng giai.
Nhưng La Thiên bị lôi điện quấn quanh lại không bị thương tổn chút nào.
Làn da hắn ánh lên ánh sáng thanh sắc tựa lưu li, lôi điện chỉ để lại những vết mờ ở mặt ngoài.
Thậm chí La Thiên còn lộ vẻ sảng khoái.
“Khốn kiếp, ngươi…!”
Tào Tam giận tím mặt, La Thiên đang trào phúng y sao?
“Ngại quá, điện của ngươi thật sự rất thoải mái!”
La Thiên nở nụ cười, thẳng thắn khen.
Thiên Lô Bảo Thể là lực phòng ngự nhiều mặt, uy lực tiếp cận Thiên cấp.
La Thiên còn phát hiện Thiên Lô Bảo Thể có khả năng kháng lôi điện mạnh ngoài dự đoán. Có lẽ là bởi vì bản chất làn da xanh ngọc này khá giống ngọc thạch nên không dẫn điện.
Công kích bằng lôi điện của Tào Tam bị Thiên Lô Bảo Thể triệt tiêu khoảng bảy thành, phần lôi lực còn thừa tiến vào cơ thể La Thiên không còn chút lực sát thương nào, chỉ khiến hắn cảm thấy gân cốt bắp thịt toàn thân hơi tê tê một chút, có cảm giác như mát xa điện, rất thoải mái.
“Tại sao lại như vậy? Công pháp luyện thể của ngươi kháng lôi điện mạnh như vậy ư?”
Tào Tam không biết La Thiên đang thoải mái thật hay giả, nhưng lôi điện thật sự không khiến La Thiên bị thương.
“Quy Nguyên Thủ!”
La Thiên phản kích, ngoài bàn tay bao trùm một tầng khí mang tinh hoàng hồn hậu, tản ra áp lực lớn lao.
Hơn nữa hắn còn điều động hàn lực thần mạch.
Ầm!
Chưởng ảnh mang theo khí lạnh đánh chính diện về phía Tào Tam.
Thân hình y run rẩy mãnh liệt, cả người ngưng kết một tầng sương lạnh, y lùi lại mấy bước, thân hình cứng đờ, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.
“Chịu đòn giỏi đấy!”
La Thiên lại dùng Quy Nguyên Thủ đánh về phía Tào Tam!
Tào Tam kinh hoảng vội vàng xuất chưởng đỡ đòn của La Thiên.
Lần này rõ ràng là y đã rơi vào hạ phong.
Ầm!
Gió lạnh càn quét bốn phía, Tào Tam lui liên tiếp mấy bước.
Bá!
La Thiên đến trước mặt Tào Tam trong nháy mắt.
Công kích của Tào Tam rất mạnh nhưng tốc độ là nhược điểm của y.
Bang! Phụt!
Quy Nguyên Thủ toàn lực đánh ra, sương mù lạnh lẽo phủ xuống, toàn thân Tào Tam lạnh cóng, y phun ra một ngụm máu tươi, sau đó lăn xuống dưới đài!
Trận chiến thứ hai kết thúc!
Kẻ được cho là cường giả Linh Hải tứ trọng đứng đầu Vân Tiêu Tông bị La Thiên dùng mấy chưởng đánh xuống lôi đài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận