Vạn Cổ Chi Vương

Chương 776: Muộn Màng

Chương 776: Muộn Màng
Sau một chiêu kiếm, nam tử lục bào bị phân thây chém chết.
Cảnh tượng chấn động khiến đám người kinh hãi!
“Thật mạnh!”
Thanh y kiếm khách bàng hoàng.
Chiêu kiếm của La Thiên khiến y nhớ lại cảnh sư tôn diễn luyện kiếm pháp, làm y trầm mê trong đó, vô cùng khâm phục.
Đám người Hải Ma Cung giật mình vì thực lực của La Thiên.
Địa Nguyên Cảnh lục trọng đỉnh sao lại bộc phát ra chiến lực cường đại như thế, chỉ dùng một chiêu đã chém giết nam tử lục bào Địa Nguyên Cảnh cửu trọng.
“Tiểu tử thúi, ngươi chán sống rồi!”
Nam tử hắc giáp sắc mặt âm trầm, khí thế mênh mông bùng nổ, tầng tầng hắc khí thổi quét tứ phương.
Đôi tay gã được hắc quang bao trùm, gã bỗng xuất quyền, quyền quang đen nhánh mãnh liệt, khí thế như muốn nuốt cả trời!
“Đánh hay lắm!”
La Thiên khẽ quát, giơ kiếm đón đỡ.
Tu vi của nam tử hắc giáp là Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh, tương đương văn võ thư sinh.
Trước khi La Thiên đột phá, hắn vẫn luôn yếu thế khi đối mặt với văn võ thư sinh, cuối cùng phải dựa vào Thiên Châu để chém giết kẻ này!
Hiện giờ tu vi của hắn đã tăng lên một trọng, chiến cục sẽ ra sao?
La Thiên muốn thử xem.
Phong chi kiếm ý bùng nổ, trong thiên địa cuồng phong gào thét, gió lớn áp bách.
Viu!
Kiếm khí hóa gió lao đi, phiêu dật vô hình, vô cùng sắc bén.
Giữa không trung, kiếm quang và quyền quang va chạm mãnh liệt, ăn mòn lẫn nhau, xuyên thấu nứt vỡ.
Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp, cuồng phong thổi quét bốn phương.
Trong nháy mắt, La Thiên và nam tử hắc giáp đã giao thủ mười mấy chiêu mà không hề yếu thế!
Tình cảnh này khiến đám người quan chiến ngây người!
“Gia hỏa này là quái vật sao?”
“Đám lão già Thái Nguyên Tông bị mù hết à? Sao tiểu tử này chỉ là đệ tử bàng thính?”
Đám đệ tử Hải Ma Cung kinh ngạc cảm thán.
Bọn họ từng gặp đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông, so với La Thiên thì bọn họ kém quá xa.
Tề Vân Thiên cũng quan sát La Thiên chiến đấu, sắc mặt ngưng trọng.
Y cứ nghĩ rằng mình đã tiến bộ rất nhanh, sẽ vượt qua La Thiên sớm thôi, nhưng hiện tại y phát hiện hiện giờ mình hoàn toàn không phải đối thủ của La Thiên.
Trong mắt y nổi lên ý chí chiến đấu mãnh liệt!
Y nhất định phải vượt qua La Thiên!
“Sau hành trình lần này, ta sẽ phải rời khỏi Thái Nguyên Tông, đến mục tiêu cuối cùng trong chuyến lữ hành ngoại giới này... Nơi đó sẽ là cơ hội để ta vượt qua ngươi!”
Tề Vân Thiên lẩm bẩm.
Ầm!
Vòm trời truyền đến tiếng vang lớn.
Một đạo kiếm quang phá vỡ tất cả, lao thẳng đến chỗ nam tử hắc giáp.
Ầm!!
Chiêu kiếm đánh trúng khôi giáp của nam tử hắc giáp, tia lửa bắn ra, để lại một vết xước mờ.
“Vừa rồi là ta sơ suất!”
Nam tử hắc giáp nhíu mày thấp giọng nói.
“Vậy ư?”
La Thiên nhướn mày.
Thiên Phong Thần Kiếm thức thứ hai, Vân Tán!
Quanh người La Thiên nổi lên gió xoáy liên miên, ẩn chứa khí tức u lãnh lạnh thấu xương, hắn lao đi với khí thế mãnh liệt mênh mông cuồn cuộn!
Viu!
Vô số kiếm khí mờ mịt lạnh băng cuốn theo gió.
Đinh! Đinh! Viu!
Trên khôi giáp của nam tử hắc giáp không ngừng lóe lên tia lửa, đẻ lại dấu vết màu xám nhạt.
Thậm chí trên mu bàn tay gã và trên má cũng xuất hiện vết thương!
Sắc mặt nam tử hắc giáp trầm xuống, cảm thấy bị sỉ nhục.
Nhưng gã lại sợ thực lực của La Thiên!
Gã phát hiện sức chiến đấu của La Thiên càng ngày càng mạnh, dường như La Thiên đang dùng gã để luyện tập, làm quen với lực lượng sau khi đột phá!
Khi trong đầu nảy lên suy đoán này, nam tử hắc giáp càng thêm buồn bực phẫn nộ.
“Phá Tinh Quyền!”
Gã dùng sát chiêu, muốn khiến La Thiên phải hối hận!
Một đạo quyền mang bá đạo từ trên trời giáng xuống, tản ra lực áp bách vô cùng cường đại!
“Đệ tam thức, Phong Nha!”
La Thiên biến đổi kiếm thế, chỉ dùng kiếm đâm thẳng!
Viu!
Một đạo kiếm khí trông tựa như vầng trăng non tuyết trắng dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi xuyên qua thiên địa!
Quyền quang mới vừa phóng ra thì đã bị chiêu kiếm của La Thiên chém tới, chia thành 2 nửa!
Ầm
Hắc khí quay cuồng, nam tử hắc giáp bị nổ bay.
Áo giáp trên người gã xuất hiện một vết cắt vô cùng sắc bén, rìa cắt vỡ vụn tạo thành một cái lỗ hình trứng. Ngực gã đã bị thương, máu phun tung toé.
“Tê!”
Nam tử hắc giáp liên tiếp lui lại mấy chục bước, hít sâu một hơi.
Hắc giáp với khả năng phòng ngự mạnh mẽ của gã đã bị La Thiên phá vỡ.
Rốt cuộc chiêu kiếm vừa rồi sắc bén đến mức nào?
Nếu không mặc áo giáp, vậy gã chắc chắn sẽ bị trọng thương, thậm chí là bị giết chết.
“Xem như ngươi lợi hại! Lui!”
Nam tử hắc giáp quát.
“Vừa rồi ta đã cho các ngươi cơ hội chạy trốn, giờ muốn chạy thì muộn rồi!”
La Thiên lạnh lùng lên tiếng.
Trước đó nam tử hắc giáp nói ra lời vũ nhục Ninh Tuyết Dao, hắn đã nghe thấy!
“Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng! Lão tử không muốn so đo với ngươi mà thôi, ngươi cho rằng ta sợ ngươi chắc?”
Nam tử hắc giáp nổi giận.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận