Vạn Cổ Chi Vương

Chương 277: Ra Tay

Chương 277: Ra Tay
Sát cửa động, Du Mộc Lăng và hai gã tân đệ tử bị xé xác, chân tay cụt gãy rơi rụng đầy đất.
Mùi máu tươi khiến người ta sợ hãi tràn ngập trong không khí.
“Du sư tỷ Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh, vậy mà lại bị giết chỉ trong một chiêu!”
Vũ Văn Huyền chấn động kinh sợ.
Tận mắt nhìn thấy thủ đoạn hung ác của Huyết Thủ Độc Sư khiến bọn họ càng thêm chấn động và tuyệt vọng!
“Sao lại mạnh như vậy?”
Tề Nam lộ vẻ sợ hãi.
Y vốn đoán rằng Huyết Thủ Độc Sư trốn ở đây chắc hẳn là vì lão đang bị trọng thương, vậy nên y sẽ có hy vọng chạy trốn.
Nhưng vừa rồi Huyết Thủ Độc Sư chỉ dùng một chiêu để hạ gục Du Mộc Lăng, khiến Tề Nam hoàn toàn ngây dại.
Dù Huyết Thủ Độc Sư bị thương thì có vẻ cũng không nghiêm trọng, lão dư sức để tàn sát bọn họ.
“Tiểu bối, ngươi dám trêu chọc lão phu! Nếu ngươi đã cự tuyệt thì tất cả đều chết đi!”
Huyết Thủ Độc Sư quát chói tai.
Một tinh thần lực như sóng thần thổi quét nổi lên, cuồng phong quay cuồng, đất rung núi chuyển, áp lực khiến người ta hít thở không thông bao phủ toàn trường.
Dưới sự áp bách của cỗ tinh thần lực này, mọi người cảm thấy hô hấp cũng khó khăn, thậm chí khiến bọn họ từ bỏ dục vọng sống sót.
“Huyết Thủ tiền bối, xin hãy cho ta một cơ hội nữa, ta sẽ lập tức giết sạch bọn họ!”
Sắc mặt Tề Nam tái nhợt.
Bùm!
Thậm chí y còn quỳ trên mặt đất, cầu xin một đường sinh cơ.
“Khặc khặc khặc!”
Huyết Thủ Độc Sư cười tà ác, lão nhìn chằm chằm Tề Nam, không hề đáp lại.
Sắc mặt Tề Nam trở nên âm trầm, trong lòng đã có quyết định, ánh mắt âm lãnh đảo qua đám đệ tử Vân Tiêu Tông bên cạnh, sát khí nhàn nhạt lộ ra.
Cuối cùng, ánh mắt Tề Nam nhìn về phía La Thiên.
Nếu cần phải ra tay thì y chắc chắn sẽ giết La Thiên trước.
“Ha hả, không ngờ Tề sư huynh nhát gan yếu đuối như thế, cam nguyện quỳ xuống xin thứ tà đạo bại hoại tha mạng.”
La Thiên bị Tề Nam nhìn chăm chú nhưng không hoảng loạn chút nào, ngược lại, hắn còn lộ vẻ khinh thường cười nói.
Ánh mắt mọi người lập tức dồn về phía hắn.
Huyết Thủ Độc Sư cũng nhìn chăm chú thiếu niên đĩnh bạt bình tĩnh này.
“La Thiên, ngươi sắp chết đến nơi rồi, nói những lời này thì có ý nghĩa gì?”
Sắc mặt Tề Nam càng thêm âm trầm.
“Sắp chết ư? Chưa chắc đâu!”
“Vân Tiêu Tông là thế lực mạnh nhất Đông vực, Huyết Thủ Độc Sư chỉ là con kiến khi đối mặt với Vân Tiêu Tông. Đắc tội Vân Tiêu Tông, Huyết Thủ Độc Sư cũng không có đường sống, nếu lão thực sự có năng lực thì vừa gặp mặt đã phải lập tức giết người diệt khẩu, đâu cần nói nhảm nhiều như vậy?”
La Thiên châm chọc Huyết Thủ Độc Sư.
Không ít đệ tử Vân Tiêu Tông đều cả kinh, không ngờ La Thiên lại dám chủ động chọc giận Huyết Thủ Độc Sư!
Nhưng rồi bọn họ cũng cảm thấy lời La Thiên nói có đạo lý.
“Khặc khặc khặc, lão phu chỉ đang chơi với đám tiểu bối các ngươi mà thôi, ngươi nghĩ lão phu không có năng lực đồ sát các ngươi sao?”
Huyết Thủ Độc Sư nhạo báng, nhưng ánh mắt lão thì nhìn chằm chằm La Thiên như muốn nhìn ra chút gì đó.
Chỉ là một tên Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh mà lại không sợ hãi khi đối mặt với lão, còn có thể bình tĩnh nói ra những lời này.
Nội tâm của Tề Nam cũng vì những lời này của La Thiên là xuất hiện dao động.
“Ta muốn hỏi một chuyện!”
“Hiện giờ tu vi của ngươi chỉ là Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh, ngươi thực sự có năng lực đồ diệt tất cả chúng ta sao?”
La Thiên hỏi ngược lại.
Từ lúc nhìn thấy Huyết Thủ Độc Sư, La Thiên đã dò hỏi thiên thư, biết được tình huống của lão, vậy nên hắn mới bình tĩnh như vậy.
Nếu cả tiểu đội hợp lực thì bọn họ vẫn có hy vọng chống lại Huyết Thủ Độc Sư.
Hơn nữa bọn họ là đệ tử Vân Tiêu Tông, Huyết Thủ Độc Sư tuyệt đối không dám triền đấu lâu, vậy nên hy vọng sống sót của bọn họ rất lớn.
Chỉ là không ngờ Tề Nam lại trực tiếp chạy trốn khiến vài người khác cũng chạy theo, cho Huyết Thủ Độc Sư có cơ hội ra tay đánh chết đám người Du Mộc Lăng, hiến thực lực đám người bọn họ bị hao tổn.
Tề Nam đúng là một tên ngu xuẩn!
Đòn đánh vừa rồi của Huyết Thủ Độc Sư có vẻ cực kỳ khủng bố, thực lực mạnh mẽ nhưng lão chỉ cố ý biểu hiện ra lực lượng mạnh như vậy để chấn nhiếp những kẻ khác mà thôi, chứ không phải chiến lực bình thường của lão.
“Ngươi…”
Trong mắt Huyết Thủ Độc Sư có nỗi khiếp sợ chợt lóe rồi biến mất.
Hiện giờ quả thật tu vi lão đã ngã xuống lục trọng đỉnh, nhưng vẫn còn cảnh giới và thủ đoạn.
Huyết Thủ Độc Sư cảm thấy mình đã che giấu tu vi khí tức một cách hoàn mỹ, đám tiểu bối này tuyệt đối không thể nhìn thấu!
Nhưng lão không ngờ rằng La Thiên lại nói ra tất cả vô cùng chuẩn xác.
“Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh?”
Tề Nam giật mình.
Y có tu vi Linh Hải cảnh lục trọng, Huyết Thủ Độc Sư chỉ cao hơn y một cảnh giới nhỏ, có vẻ không quá đáng sợ như y nghĩ.
Xem thái độ của Huyết Thủ Độc Sư thì có vẻ lời La Thiên nói là thật.
“Cón vấn đề vì sao ngươi lại muốn Tề Nam ra tay với chúng ta thì… Ngươi có chút kiêng kị đệ tử Vân Tiêu Tông, đặc biệt là Tề Nam vó tu vi Linh Hải cảnh lục trọng.”
La Thiên nói tiếp.
Đệ tử Vân Tiêu Tông đều là thiên tài tinh anh, thực lực cường hãn, Huyết Thủ Độc Sư không yên tâm về Tề Nam.
Nhưng dựa vào kinh nghiệm và thủ đoạn của mình, Huyết Thủ Độc Sư đã khiến Tề Nam hoảng sợ, còn quỳ xuống đất xin tha.
Thắng bại trong một trận chiến không chỉ đánh giá bằng thực lực mà còn đánh giá về tố chất tâm lý.
Hiển nhiên là Tề Nam đã bại!
Những lời La Thiên nói càng khiến Tề Nam và đám người Kha Vũ Toàn tin tưởng, nỗi sợ hãi trong lòng dần dần tan đi.
“Tiểu bối vô tri tự cho là đúng! Nếu các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ cho các ngươi chứng kiến sự khủng bố của Huyết Thủ Độc Sư!”
Đôi mắt Huyết Thủ Độc Sư lập loè huyết quang.
Quanh thân lão nổi lên màn sương đỏ như máu, khí tức huyết sát ngập trời bốc lên, lão như hóa thành sát thần đi ra từ núi thây biển máu.
Bá!
Thân hình Huyết Thủ Độc Sư chợt lóe, lão áp sát La Thiên.
Dám phá hỏng kế hoạch của ta, ngươi là kẻ đầu tiên phải chết!
“Tề Nam, còn đứng đó làm gì? Còn không mau đến chi viện!”
La Thiên hét lớn.
Tề Nam sắc mặt khó coi, bị La Thiên quát mắng như vậy khiến y rất khó chịu, nhưng vì mạng sống, y cần liều mạng một lần.
“Chậm rồi!”
Huyết Thủ Độc Sư quát, ngón tay trảo ra năm đạo quang ngân huyết hồng cuồng bạo.
Lão cảm thấy Tề Nam sẽ không kịp chi viện, La Thiên sắp bị phanh thây.
Viu viu!
La Thiên bỗng nhiên xuất kiếm, từng đạo kiếm quang lộng lẫy hoa mỹ mang theo băng hàn thấu xương gào thét lao ra.
Phụt!
Trong nháy mắt, La Thiên xuất kiếm mấy chục lần, phá tan công kích của Huyết Thủ Độc Sư.
“Cái gì?”
Huyết Thủ Độc Sư ngạc nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận