Vạn Cổ Chi Vương

Chương 782: Khinh Nhục Áp Bức?

Chương 782: Khinh Nhục Áp Bức?
Sau khi hai vị trưởng lão mở miệng, một vị trưởng lão khác cũng ra mặt, tỏ vẻ nguyện ý nhận La Thiên làm đồ đệ.
Thậm chí trong mười đại trưởng lão đã có hai người đề nghị.
Hà Vũ Không và Bạch Anh nghẹn họng nhìn trân trối.
Rõ ràng đang là thời gian phân phối chiến lợi phẩm, sao lại thành đại hội nhận La Thiên làm đồ đệ rồi?
Dù là Hà Vũ Không hay Bạch Anh thì cũng không được nhận đãi ngộ bực này lúc bái sư, bọn họ đều phải tự mình đi đến phủ đệ của trưởng lão để bái sư.
“Chư vị trưởng lão, xin lỗi. Đệ tử đã có sư tôn.”
La Thiên cự tuyệt toàn bộ.
Nếu là lúc hắn vừa tiến vào Thái Nguyên Tông thì hắn rất vui lòng bái sư để tìm chỗ dựa.
Nhưng hiện tại hắn đã nổi danh, cống hiến lớn cho tông môn, địa vị tăng lên, được tông môn chú ý.
Trong tình huống này, dù có chỗ dựa hay không thì cũng chẳng khác gì nhau.
Hơn nữa đa số trưởng lão muốn nhận đồ đệ lúc này đều nhắm đến tài sản của hắn.
“Ngươi có sư tôn ư? Là ai?”
“Mộ Vân Thạch.”
La Thiên thản nhiên đáp.
“Mộ Vân Thạch?”
Vài vị trưởng lão lâu năm cảm thấy cái tên này hơi quen tai.
“Ta nhớ ra rồi, không phải năm xưa Nhan trưởng lão có một vị sư huynh tên là Mộ Vân Thạch sao?”
“Là hắn à? Ta cũng có chút ấn tượng, hình như thiên phú rất không tồi.”
“Ta nhớ rằng cuối cùng người nọ và Nhan trưởng lão đã xảy ra mâu thuẫn...”
Chuyện cũ bị đào ra, tình huống cụ thể ra sao thì các trưởng lão ở đây không rõ ràng, điều duy nhất có thể xác định chính là Mộ Vân Thạch và Nhan Ngọc Phong là kẻ thù.
Ánh mắt mọi người bất giác hướng đến Nhan Ngọc Phong.
Lấy đồ của đệ tử kẻ thù... Nhan Ngọc Phong, da mặt ngươi dày thật đấy.
Nhan Ngọc Phong vốn muốn khiêm tốn đột nhiên trở thành tiêu điểm, bàn tay đang chọn lựa bảo vật lập tức cứng đờ giữa không trung.
“Ha hả, ân oán khi còn trẻ mà thôi, không còn quan trọng nữa rồi.”
Nhan Ngọc Phong bình tĩnh giải thích.
“Vậy ư? Hình như Nhan trưởng lão và sư tôn ta có một ước định 5 năm, kết quả phụ thuộc vào trận chiến giữa 2 đệ tử 2 bên.”
La Thiên cười nói.
Nhan Ngọc Phong bị vạch trần, sắc mặt cứng ngắc.
“Có chuyện này ư?”
Các trưởng lão sinh ra hứng thú với chuyện này.
Ước định 5 năm này chắc chắn sẽ là La Thiên và Hà Vũ Không chiến một trận.
Hà Vũ Không thiên tư kinh người, nhưng hiện giờ La Thiên có tài nguyên phong phú, chưa chắc đã thua kém y.
Khóe miệng La Thiên hơi nhếch lên.
Hắn nói ra việc này chính là để khiến cao tầng chú ý.
Về sau nếu Nhan Ngọc Phong muốn giở thủ đoạn thì sẽ khó khăn hơn, cao tầng tông môn cũng sẽ dễ dàng nhìn ra chân tướng.
Chiến lợi phẩm nhanh chóng được phân phối xong.
“La Thiên, lần này ngươi lập công lớn, vì ngăn cản đạo phỉ, không sợ tử vong, cúc cung tận tụy... Tông môn đặc biệt phê chuẩn cho ngươi trở thành đệ tử chính thức, đồng thời khen thưởng hai vạn điểm cống hiến!”
Tông chủ Thái Nguyên Tông tuyên bố.
Ông nhớ rằng lần trước La Thiên còn phát hiện ra hải tộc nằm vùng, hiện tại còn lập công lớn này, vì thế ông có ấn tượng không tồi với hắn.
“Đa tạ tông chủ.”
La Thiên hành lễ.
Hai vạn điểm cống hiến xem như bồi thường cho chiến lợi phẩm La Thiên nộp lên.
Điểm cống hiến của Thái Nguyên Tông vô cùng có giá trị.
Đệ tử chủ phong ra ngoài chấp hành nhiệm vụ một lần chỉ kiếm được cùng lắm là 2000 điểm cống hiến, cần tốn 3-4 năm thì mới có thể kiếm được hai vạn điểm cống hiến.
Đám người giải tán.
La Thiên và Tề Vân Thiên trở về nơi ở.
Hạ Băng Nguyệt vừa ra khỏi viện thì nhìn thấy hai người, nàng mở miệng hỏi: “Chuyến này thu hoạch thế nào?”
“Bình thường.”
Tề Vân Thiên hờ hững trở lại nơi ở.
“Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ư?”
Hạ Băng Nguyệt cảm thấy nghi hoặc.
Chẳng lẽ bảo địa Đạo Vương là giả? Bên trong không có bảo vật gì cả?
Nhưng Hạ Băng Nguyệt phát hiện sắc mặt La Thiên có vẻ không tệ, hoàn toàn tương phản với Tề Vân Thiên.
“Không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cả, có lẽ Tề huynh đang cảm thấy hụt hẫng một chút mà thôi...”
La Thiên nghĩ thầm.
Tất cả đệ tử Thái Nguyên Tông trở về đều thấy hụt hẫng, hâm mộ với thu hoạch của La Thiên.
“La Thiên!”
Một tiếng mắng bỗng nhiên truyền đến, ngắt lời La Thiên đang nói!
La Thiên xoay người nhìn lại, người rống to kia chính là nam tử đã thông đồng với Hà Vũ Không, muốn âm thầm diệt trừ La Thiên trong khảo nghiệm Quỷ Vụ Sâm Lâm.
Cuối cùng, gã ta bị La Thiên phản truy tung, cướp đi Liên Không Châu.
Sau đó trong Khấp Quỷ Thác, nam tử này lại quấy rối hắn, kết quả bị La Thiên dùng Ma Niệm Thuật làm cho phát điên.
“Không ngờ ngươi vẫn sống sót trở về. Nếu vậy thì giao ra một nửa chiến lợi phẩm của chuyến này cho ta, chuyện trong Quỷ Vụ Sâm Lâm, sư huynh sẽ không so đo với ngươi nữa!”
Nam tử kia âm trầm đi tới!
Gã ta không cần khách khí với một tên đệ tử bàng thính như La Thiên.
“Ngươi mặt thì xấu nhưng nghĩ hay ghê.”
La Thiên cười nhạo.
Một nửa thu hoạch của hắn đủ để hù chết nam tử này!
Lúc này, tân tấn đệ tử chủ phong Nghiêm Sơn và ca ca hắn ta - Nghiêm Phong cũng tới.
“La Thiên, nghe nói ngươi sử dụng thủ đoạn đê tiện để cướp đi Liên Không Châu của Lục sư huynh, lấy được danh ngạch, ngươi đúng là vô sỉ.”
Nghiêm Sơn cười lạnh nói.
Hắn ta vẫn luôn chán ghét La Thiên.
Ở khảo hạch chủ phong, hắn cướp đi hạng nhất của mình, trong đại hội giao lưu đệ tử ngoại tông, La Thiên lại cướp lấy vinh quang của hắn ta.
Khi hắn ta biết La Thiên lấy được danh ngạch đến bảo địa của Đạo Vương, hắn ta càng ghen ghét khó nhịn.
“La Thiên, ngươi nên nhanh chóng giao chiến lợi phẩm ra đi, nếu không chúng ta sẽ tố cáo chuyện ngươi dùng thủ đoạn đê tiện để cướp lấy danh ngạch!”
Nghiêm Phong cũng mở miệng.
La Thiên trở về từ bảo địa của Đạo Vương, chắc chắn hắn đã thu hoạch được bảo bối.
Hắn chỉ là đệ tử bàng thính mà thôi, khinh nhục áp bức thì làm sao?
“Tùy các ngươi.”
La Thiên bình tĩnh mặc kệ ba người, đi về hướng chỗ ở của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận