Vạn Cổ Chi Vương

Chương 530: Độ Khó Tăng Cao

Chương 530: Độ Khó Tăng Cao
“Không hổ là thiên tài mạnh nhất trong đám tân tú Hải Ma Cung...”
La Thiên âm thầm kinh ngạc cảm thán, không ngờ Ô Dạ lấy một địch hai mà vẫn chiếm ưu thế.
Hắn và Tề Vân Thiên không dám lơi lỏng, toàn lực tấn công, tiêu ma phá hủy sương mù quỷ trảo ngập trời kia.
“Dạ Ma Tử Thủ!”
Ô Dạ bỗng nhiên biến chiêu, sương mù quỷ trảo ngập trời ngưng tụ lại, hóa thành một bàn tay khổng lồ.
Bàn tay trắng bệch được bao phủ bởi hoa văn màu đen tà dị, lòng bàn tay đen nhánh như mực, tựa như hố đen nuốt chửng vạn vật.
Giờ khắc này, La Thiên và Tề Vân Thiên đều cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt!
“Tề Vân Thiên, đến giờ này còn không dùng toàn lực ư?”
La Thiên quát.
Bởi vì công pháp có nhược điểm nên bình thường Tề Vân Thiên chỉ vận dụng sáu bảy thành thực lực khi chiến đấu.
Tề Vân Thiên nghiêm túc suy tư.
Sau khi đánh toàn lực, y sẽ rơi vào kỳ suy yếu, vô cùng nguy hiểm.
“Tề Vân Thiên, hôm nay ngươi giúp ta một tay, có lẽ ngày sau ta có thể giúp ngươi hoàn thiện công pháp, loại bỏ nhược điểm.”
La Thiên đưa ra một lời hứa hẹn.
“Cái gì?”
Tề Vân Thiên kinh ngạc.
Vô Cực Thánh Càn Công mà y tu luyện là công pháp Thiên cấp, truyền thừa từ thời kỳ viễn cổ, ngay cả sư tôn y cũng không thể sửa chữa hoàn thiện.
La Thiên còn chưa đến Địa Nguyên Cảnh mà dám nói sẽ giúp y hoàn thiện công pháp.
Nhưng...
La Thiên là người đầu tiên nhìn ra công pháp của y có khuyết điểm, điều này vẫn luôn khiến Tề Vân Thiên thấy khó hiểu.
Liên tưởng đến tốc độ hoàn thành khảo nghiệm đầu tiên của La Thiên, có lẽ hắn thực sự có chỗ hơn người ở phương diện này hoặc là có bản lĩnh đặc thù!
“Vô Cực Thiên Hạ!”
Trong mắt Tề Vân Thiên lấp lép quang huy, tản ra khí thế tuyệt cường chấn động bát phương.
Y chậm rãi nâng tay, quang mang càng lúc càng sáng chói, khí tức càng thêm khủng bố, khiến kẻ khác phải run sợ!
“Hả?”
Ô Dạ nhìn về phía Tề Vân Thiên.
Trước đó người này còn chưa đánh toàn lực ư?
Oanh!
Một đạo chưởng quang khổng lồ khủng bố xuyên qua vòm trời, khí thế mênh mông.
Không gian vặn vẹo kịch liệt, vạn vật bị đánh nát.
2 đạo chưởng lực mạnh mẽ va chạm, ăn mòn lẫn nhau.
La Thiên nhân cơ hội tấn công.
Oanh!
Một dòng khí đen trắng cuồng loạn lao về phía La Thiên và Tề Vân Thiên .
Tề Vân Thiên vừa đánh toàn lực, chân nguyên xao động khó có thể vận chuyển, không thể tiếp tục ra tay.
“Ngưng!”
La Thiên lập tức thúc giục thần mạch, khuếch tán cơn lốc hàn khí bao phủ phạm vi trăm mét.
Sương mù âm lãnh đánh tới lập tức bị đông lại, Tề Vân Thiên đứng phía sau bình yên vô sự.
Ô Dạ bị dư uy kiếm khí và chưởng lực làn đến, phải ngưng tụ chân nguyên tráo để chống lại.
“Tiếp nào!”
La Thiên quát.
Tề Vân Thiên hiểu ý hắn, tiếp tục toàn lực bùng nổ lần nữa.
Thân là Thiên Kiêu Chi Vương tiền kỳ, sau khi tu vi đột phá Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, thực lực Tề Vân Thiên khi toàn lực bùng nổ không thua kém gì Ô Dạ.
Dưới tình huống như vậy, y liên thủ cùng La Thiên có thể áp chế Ô Dạ.
Nhưng sau mỗi lần Tề Vân Thiên bùng nổ đều có một kỳ suy yếu ngắn ngủi, còn Ô Dạ thì luôn duy trì chiến lực mạnh mẽ.
Lúc này, La Thiên che chắn phía trước, cho Tề Vân Thiên an ổn vượt qua kỳ suy yếu.
“Ô Dạ không biết công pháp của Tề Vân Thiên có khuyết điểm...”
La Thiên thầm nói, chuyện này có lợi đối với bọn họ.
Hai người phối hợp càng thêm thuận buồm xuôi gió, tăng thêm ưu thế.
Trong quá trình giao thủ cùng cường địch, tiềm lực của La Thiên bị ép đến cùng, Cửu Tiêu Kiếm Quyết và Thiên Kiếm Quyết đều có tiến bộ.
Thức thứ 6 Kiếm Phong Nộ Hào đã đến cảnh giới đại thành.
Thiên Kiếm Quyết tầng thứ hai - Như Ý Cảnh cũng gần tới đại thành.
Đột nhiên, một đạo kiếm chiêu tinh diệu xảo quyệt của La Thiên cắt qua tay áo Ô Dạ, để lại một vết thương trên cánh tay y.
“Khốn kiếp!”
Ô Dạ giận dữ.
Bị Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh đả thương quả thực là một nỗi sỉ nhục!
Y đang định phản công thì bỗng nhiên có một hắc ảnh thon dài bắn ra từ mặt biển, tản ra khí tức nguy hiểm.
Bá!
Ô Dạ kịp thời né tránh, thấy rõ thân ảnh thon dài màu đen kia là một quái ngư được lớp mang dày nặng tựa lân giáp bao phủ, miệng rất dài, tựa như một mũi tên nhọn lập loè u quang.
“Hắc Độc Kiếm Ngư!”
Trong lòng Ô Dạ hơi lo lắng.
Hắc Độc Kiếm Ngư là yêu thú viễn cổ trong biển, thể tích nhỏ, tốc độ nhanh, toàn thân mọc đầy vảy cứng, rất khó đánh chết.
Hơn nữa cá này có chứa kịch độc, lực sát thương mạnh đến đáng sợ, hơn nữa còn hành động theo bầy, vẫn luôn là tượng trưng cho tai nạn!
Bên kia, La Thiên và Tề Vân Thiên cũng bị Hắc Độc Kiếm Ngư công kích.
La Thiên dùng linh thức đảo qua, phát hiện quanh tiểu đảo có đàn Hắc Độc Kiếm Ngư, nếu ở trong khoảng cách nhất định thì sẽ lọt bị công kích.
“Đây là thử thách trong khảo nghiệm thứ hai sao?”
La Thiên suy đoán.
Chắc chắn khảo nghiệm thứ hai không đơn giản chỉ là cho mọi người chém giết, không thể xem thường khảo nghiệm này.
La Thiên nhìn về phía Ô Dạ, phát hiện thực lực Hắc Độc Kiếm Ngư tấn công Ô Dạ đều khá mạnh, Hắc Độc Kiếm Ngư tấn công hắn thì yếu hơn.
“Tu vi cao gặp thử thách khó, tu vi thấp thì thử thách sẽ dễ hơn...” La Thiên kết luận.
Bởi vì tính công bằng của khảo nghiệm nên hiện giờ La Thiên là người thoải mái nhất.
“Đây là đám Hắc Độc Kiếm Ngư chủ nhân bắt được vào lúc nhàn rỗi năm xưa...”
Giữa không trung, hư ảnh nhân ngư cười nói.
“Tề Vân Thiên, tiếp tục toàn lực tấn công!” La Thiên nói.
Ô Dạ muốn diệt trừ bọn họ, La Thiên cũng muốn diệt trừ Ô Dạ.
Trong tình thế trước mắt, Ô Dạ có thể là người đầu tiên thông qua khảo nghiệm, thậm chí là có biểu hiện tốt nhất, nhận được truyền thừa của Bích Thanh Võ Tôn!
“Độ khó của khảo nghiệm tăng lên, e là không được...”
Tề Vân Thiên khẽ lắc đầu.
Vừa có nước biển ăn mòn, vừa có cuồng phong công kích tinh thần, hiện tại lại thêm Hắc Độc Kiếm Ngư, y không dám phân tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận