Vạn Cổ Chi Vương

Chương 153: Thế lực mới xuất hiện! (II)

Một đạo thanh âm lười biếng truyền đến.
Ở bên ngoài vách đá trăm thước có một gã thanh niên mặc áo giáp bạc ngồi ở trên một tảng đá lớn.
Có người tới trước sao?
La Thiên liếc mắt đánh giá đối phương, thanh niên mặc áo giáp bạc này có tu vi Linh Hải cảnh, hình như là một thành viên ngoại thích nào đó của hoàng thất.
Thanh niên mặc áo giáp bạc ngồi ở trên tảng đá lớn mà không ngắt Long Lân diệp kia, nhất định là có nguyên nhân.
Rất nhanh La Thiên đã phát hiện ra manh mối.
Ở gần vách đá có Long Lân diệp kia có một mảng lớn dây leo.
Giữa dây leo có hai đầu cự mãng màu xanh, toả ra uy áp mạnh mẽ của Yêu mãng Viễn Cổ, đều là Yêu thú Linh cấp.
La Thiên thầm đổ mồ hôi lạnh.
Khí tức mà hai đầu cự mãng này toả ra đều hơn Bích Linh mãng lúc trước.
Không có ba bốn tên Linh Hải cảnh liên thủ lại thì khó có phần thắng.
- Cạc cạc... Hai đầu cự mãng Viễn Cổ mà thôi, có gì phải sợ cơ chứ?
Quạ đen vênh váo tự đắc nói.
Nó vỗ cánh, tỏa ra khói đen, bay thẳng đến chỗ của hai đầu cự mãng ở giữa vách núi.
- Ồ?
La Thiên đã hiểu rõ ý đồ của quạ đen cho nên cũng theo sát đi về phía trước.
- Quạ đen tự đại biết nói chuyện? Một tên tiểu tử ngốc?
Thanh niên mặc áo giáp bạc không khỏi giật mình, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái.
Hắn chừng hai ba mươi tuổi, không có tham gia thịnh hội Võ phủ mà là thông qua năng lực trong hoàng thất để giành lấy danh ngạch, vì thế hắn mới không biết La Thiên.
Mắt thấy một người một chim kia nghênh ngang đi thẳng đến trước mặt hai đầu cự mãng, chỉ còn cách hai ba mươi thước.
Thanh niên mặc áo giáp bạc ném ánh mắt như nhìn kẻ ngốc về phía hai người.
Vù vù Xoạt!
Hai đầu cự mãng trên vách đá phát hiện ra tung tích địch nhân, lập tức cả hai mở cái miệng lớn dính máu ra, con mắt khát máu lạnh như băng khóa chặt vào một người một chim.
Nhưng mà hai đầu cự mãng cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Trên người quạ đen kia có một tia khí tức không rõ ràng, khiến cho ở chỗ sâu trong huyết mạch chúng nó cảm thấy kiêng kỵ.
- Súc sinh! Còn chưa cút ra!
Ánh mắt La Thiên trở nên mãnh liệt, khí tức trên người đột nhiên biến hóa, dường như đã hóa thân thành một vị Yêu đế viễn cổ hùng vĩ lớn mạnh, trấn áp thiên địa.
Một cỗ Yêu Đế chi khí căm giận ngút trời bắn thẳng về phía hai đầu cự mãng.
Tê tê...ê...eeee!
Hai đầu cự mãng sợ hãi cực độ, ở chỗ sâu trong huyết mạch phát ra sự sợ hãi tới từ bản năng.
Bọn chúng là cự mãng Viễn Cổ.
Mà thứ La Thiên mô phỏng lại là khí tức của Yêu đế viễn cổ, cho nên lực uy hiếp tăng lên không chỉ gấp đôi a.
Nhớ ngày đó, lúc La Thiên còn là Khai mạch lục trọng, hắn đã thông qua khí tức Yêu Đế được mô phỏng từ Yêu Đế cốt là đã có thể dọa được Yêu thú Linh cấp.
Huống chi bây giờ hắn đã tấn chức Khai mạch cửu trọng, lại tu luyện tinh thần bí thuật như Ma Niệm thuật, cho nên khi mô phỏng khí tức Yêu Đế, uy lực đã tăng lên gấp bội.
Vù vù! Sưu sưu!
Hai đầu cự mãng Viễn Cổ hóa thành tàn ảnh màu xanh, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi chạy thục mạng khỏi chỗ này.
- Đơn giản như vậy thôi sao?
La Thiên cười khà khà, khí tức Yêu đế viễn cổ trên người lập tức biến mất.
- Cái này... Điều này sao có thể được chứ?
Cách đó trăm thước, tròng mắt của thanh niên mặc áo giáp bạc ngồi trên tảng đá lớn như muốn rớt ra ngoài.
- Chuyện này... Làm sao có thể!
Thanh niên mặc áo giáp bạc nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin được vào một màn trước mắt mình.
Hai đầu cự mãng Viễn Cổ chăm sóc Long Lân diệp có thực lực còn hơn cả Linh Hải cảnh bình thường, hắn chống lại một đầu cũng sẽ phải thua không nghi ngờ.
Một người một chim kia tùy tiện qua.
Lại quát lớn một tiếng.
Cuối cùng lại có thể đuổi hai đầu cự mãng màu xanh kia đi.
Chẳng lẽ hai đầu cự mãng Viễn Cổ này chỉ có vẻ ngoài đáng sợ thế thôi sao?
La Thiên mô phỏng khí tức Yêu Đế ở trong phạm vi gần, thanh niên mặc áo giáp bạc kia cũng không nhìn ra được manh mối trong đó.
- Mau ngắt lấy!
La Thiên thi triển Vân Du bộ, tung người lên trên vách đá, nhanh chóng ngắt lấy Long Lân diệp.
Hắn mô phỏng khí tức của Yêu Đế, tuy rằng đã dọa cho hai đầu cự mãng Viễn Cổ chạy, thế nhưng linh trí của chúng cũng không thấp, không chừng sẽ có năng lực tới đây kiểm tra lần nữa.
- Dừng tay cho ta!
Nhìn thấy La Thiên ngắt Long Lân diệp, thanh niên mặc áo giáp bạc giận tím mặt.
Long Lân diệp là thứ mà hắn phát hiện ra trước, hắn đang đợi, liên hệ với các thành viên khác của hoàng thất tới đây ngắt lấy.
Ai mà biết được, người mà hắn phát tín hiệu còn chưa tới thì lại bị một tiểu tử Khai mạch cửu trọng nhanh chân đến trước.
La Thiên không để ý tới thanh niên mặc áo giáp bạc kia.
Long Lân diệp thành thục trên vách đá có sáu bảy gốc.
Động tác của hắn mau lẹ, rất nhanh đã thu thập xong.
Về phần Long Lân diệp không thành thục, không có thần hiệu như trong truyền thuyết, chẳng bằng tạm để lại cho hậu nhân thì hơn.
- Cạc cạc... Thiếu niên! Long Lân diệp là thứ bản thần tìm được giúp ngươi, bản thần muốn được chia một nửa.
Quạ đen cao ngạo nói.
- Dừng! Con chim xấu nhà ngươi, mau nói xem Long Lân diệp có tác dụng gì.
La Thiên rất khinh thường nói.
Long Lân diệp có năng lực làm tăng lực lượng và thể chất, rất thích hợp sử dụng để Luyện thể, cho nên không có gì tốt với con chim xấu này cả.
- Ai nói không có tác dụng gì với ta chứ? Nơi mà Long Lân diệp sinh trưởng tất đã từng có Cự long sinh sống hoặc là máu của hậu duệ chúng rơi xuống. Thứ này có thể giúp cho bản thần khôi phục bản thể.
Quạ đen ra vẻ lão luyện nói.
- Ta sẽ chia cho ngươi nửa gốc, không thể nhiều hơn nữa.
La Thiên không phủ nhận, năng lực của quạ đen rất kỳ quá, từ một nơi rất xa đã cảm ứng được Long Lân diệp.
- Nửa gốc? Nha nha nha...
Quạ đen tức giận đến mức gào khóc, lông đen trên toàn thân phát run lên.
- Con bà nó! Nhanh giao Long Lân diệp ra đây!
Thanh niên mặc áo giáp bạc đi đến trước mặt La Thiên.
Nhìn thấy một người một chim cò kè mặc cả, hoàn toàn bỏ qua một Linh Hải cảnh như hắn, làm cho hắn không khỏi thở hổn hển.
Chỉ là Khai mạch cửu trọng, cần gì phải lý lẽ với đối phương chứ!
Thanh niên mặc áo giáp bạc toả ra uy thế của Linh Hải cảnh, lăng không bay đến vách đá, chụp một chưởng về phía La Thiên.
Uy thế của một chưởng này đủ để giết chết Khai mạch cửu trọng.
- Cút!
Trên bàn tay của La Thiên ngưng kết một tầng khí màu vàng hùng hậu óng ánh, phanh một tiếng đã đánh bay thanh niên mặc áo giáp bạc từ trên vách đá xuống dưới đất.
Bịch!
Thanh niên mặc áo giáp bạc ngã xuống, thất điên bát đảo, khóe miệng có vết máu tràn ra.
- Ngươi... Là La Thiên?
Thanh niên mặc áo giáp bạc bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, ở trong vẻ kinh sợ lại có thêm vài phần kiêng kỵ.
Mười thứ hạng đầu của thịnh hội Võ phủ lần này, chỉ có một mình La Thiên là Khai mạch cửu trọng, còn có chiến lực của trước năm Nhân bảng a.
Thanh niên mặc áo giáp bạc cũng thực lực của top mười Nhân bảng, đương nhiên hắn không phải là đối thủ của La Thiên rồi.
- Là ta thì sao chứ?
La Thiên quang minh chính đại, không chút khách khí hỏi một câu.
- Bảo vật là thứ của người có năng lực. Ngươi tới đây cả buổi không dám ra tay mà còn dám càn rỡ sao?
- Xem như ngươi lợi hại!
Thanh niên mặc áo giáp bạc cắn răng một cái, ném ánh mắt oán hận về phía La Thiên, sau đó đi về một phương hướng khác.
- Chim xấu, ngươi có nhìn thấy không? Bảo vật cần phải có thực lực để bảo vệ. Chỉ có chủ nhân như ta mới có tư cách chiếm phần to nhất mà thôi.
La Thiên khẽ cười một tiếng nói.
Hắn muốn làm cho quạ đen hiểu, muốn thu được phần nhiều thì phải xuất lực cho thật tốt.
Dứt lời, La Thiên phân ra một gốc Long Lân diệp cho quạ đen.
- Tức chết bản thần rồi.
Vẻ mặt quạ đen có chút phiền muộn, thấy tốt thì lấy, nó lập tức nuốt Long Lân diệp vào bụng.
Sau đó mấy hơi, khí tức trên thân quạ đen kéo lên, cơ bắp và khung xương bắt đầu được cường hóa.
La Thiên tấm tắc kêu kỳ lạ, năng lực của Long Lân diệp rất là thần kỳ, không biết khi hắn phục dụng thì sẽ có hiệu quả gì.
Hắn đang chuẩn bị tìm một chỗ để phục dụng Long Lân diệp.
- A!
Thanh niên mặc áo giáp bạc kia mới đi ra ngoài được mấy trăm thước thì lập tức phát ra một tiếng hét thảm.
Hả?
Sắc mặt La Thiên ngưng trọng, chợt nhìn thấy thi thể của thanh niên mặc áo giáp bạc đổ ập xuống ở bên cạnh một gốc đại thụ.
Trên đại thụ kia có một gã nam tử mặc áo đen lạ lẫm đang đứng đó.
- Người nào?
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận