Vạn Cổ Chi Vương

Chương 267: Băng Ngân Kiếm

Chương 267: Băng Ngân Kiếm
“Hoạ pháp thật tinh diệu!”
Trình đại sư giật mình, bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế, hóa ra khắc hoạ pháp của ta có khuyết điểm nên không thể hoàn thành bảo khí Thượng Phẩm!”
Y lập tức bắt đầu, vận dụng khắc hoạ pháp La Thiên viết ra.
Hai canh giờ sau.
“Được rồi! 6 đạo khắc văn!”
Trình đại sư kinh hỉ kêu lên.
Kế tiếp, khắc hoạ thêm một đạo khắc văn thì bảo khí này có thể đạt tới cấp bậc thượng phẩm!
“Nhưng khu vực khắc hoạ hình như không đủ… Khắc thêm khắc văn nào thì thích hợp đây?”
Trình đại sư suy tư.
“Khắc văn này khá thích hợp.”
La Thiên lấy ra một tờ giấy, trên đó có một đồ án huyền ảo tinh diệu.
“Đây… khắc văn Trung cấp!”
Trình đại sư trừng mắt.
Khắc văn cũng phân cấp bậc, hiện tại y chỉ nắm giữ khắc văn sơ cấp, dù là khu vực thượng tông thì cũng có rất ít luyện khí đại sư nắm giữ khắc văn trung cấp.
Vậy mà La Thiên có thể vẽ ra khắc văn trung cấp nhanh như vậy!
Trình đại sư cẩn thận nhìn khắc văn, ghi nhớ nó, sau đó bắt đầu khắc hoạ.
Một ngày sau!
“Thành công!”
Trong phòng luyện khí, Trình đại sư mừng như điên hoan hô.
La Thiên đi vào, thấy Trình đại sư lấy ra một thanh bảo kiếm nóng cháy từ trong lò luyện, thân kiếm mỏng manh, hoa văn tinh xảo trông như dấu ấn hàn băng thiên nhiên.
Màu đỏ trên bảo kiếm nhanh chóng rút đi, tản ra hàn ý lạnh băng, khiến độ ấm trong phòng luyện khí nhanh chóng hạ thấp.
. . .
“Cuối cùng ta cũng thành công rồi!”
Trình đại sư còn hưng phấn hơn La Thiên, cần bảo kiếm trong tay khẽ vuốt ve.
Bảo kiếm này chứng kiến thời khắc y trở thành luyện khí sư thượng tông, khiến Trình đại sư có chút không nỡ, cuối cùng y vẫn giao thanh kiếm này cho chủ nhân của nó.
La Thiên tiếp nhận bảo kiếm, xúc cảm lạnh lẽo truyền đến.
Thời gian nắm càng lâu, hàn ý càng mạnh.
Nếu là Linh Hải cảnh nhị trọng bình thường hoặc là người không thích hợp vũ khí thuộc tính hàn sử dụng kiếm này trường kỳ thì có thể sẽ để lại bệnh căn.
“Khắc văn trung cấp này là hàn băng khắc văn đúng không?”
Thái độ Trình đại sư thay đổi hẳn, thậm chí ngữ khí biểu lộ muốn thỉnh giáo.
“Đúng!”
La Thiên gật đầu.
“Sao ngươi biết được khắc văn trung cấp trân quý như thế? Hơn nữa…”
Còn đưa cho y.
Trình đại sư nghiêm túc nhìn chằm chằm La Thiên.
“Vị luyện khí tông sư kia cầu ta làm đồ đệ hắn, thậm chí lấy ra rất nhiều khắc văn tặng cho ta, tiếc là chí ta ở võ đạo, hoàn toàn không có hứng thú với luyện khí, vậy nên đã cự tuyệt.”
La Thiên thản nhiên giải thích.
Trên thực tế, hàn băng khắc văn trung cấp này là thứ La Thiên tốn mấy trăm Linh Nguyên tệ đổi từ thiên thư.
“Thật ư?”
Tuy lời La Thiên nói nghe có vẻ rất giả nhưng Trình đại sư vẫn tin.
Dù sao khắc văn là bảo tàng lớn nhất của mỗi vị luyện khí sư, không ai có thể dễ dàng lấy ra tặng người khác.
Bản vẽ khắc văn của La Thiên vừa rồi, sau khi Trình đại sư nhớ kỹ thì đã thiêu hủy.
“Ngươi là chủ nhân, ngươi đặt tên cho thanh kiếm này đi.”
Trình đại sư cười nói.
Không thể giữ lại thanh kiếm này nên y muốn nhớ kỹ tên nó.
“Tên?”
La Thiên cẩn thận đánh giá thanh kiếm, bỗng nhiên thốt lên ba chữ: “Băng Ngân Kiếm!”
“Băng Ngân Kiếm, không tồi.”
Trình đại sư nhẩm lại một lần, mỉm cười gật đầu.
Ong!
La Thiên rót chân khí vào 【 Băng Ngân Kiếm 】, khắc văn trên thân kiếm lập loè bạch quang, một tầng hàn vụ tản ra, độ ấm trong phòng lại giảm xuống.
Viu!
Một đạo kiếm khí hình cung trong suốt kéo theo băng hàn thấu xương lướt qua trên hư không.
Nhẹ! Nhanh! Mạnh!
La Thiên lập tức cảm thụ được ba điều này.
Ầm!
Kiếm quang đánh lên vách tường, để lại một khe rãnh sâu chừng một ngón tay, vách tường ngưng kết một tầng hàn băng.
“Không tồi!”
La Thiên lộ vẻ vừa lòng.
Hắn vốn rèn một thanh bảo khí Trung Phẩm đỉnh phong, hiện tại lại có được một kiện bảo khí Thượng Phẩm.
Phải biết rằng, luyện khí sư có thể chế tạo bảo khí Thượng Phẩm đều đang ở khu vực thượng tông.
Vậy nên hiếm có đệ tử hạ tông nào có được bảo khí Thượng Phẩm.
“Ngươi muốn phá hỏng phòng luyện khí của ta đấy à?!”
Trình đại sư nhìn vết kiếm trên tường, trừng La Thiên.
Thực ra cũng chẳng sao cả, dù sao y cũng sắp đến thượng tông, sẽ có nơi ở và phòng luyện khí mới.
Đúng lúc này.
“Trình đại sư, bảo kiếm của ta đã luyện chế xong chưa.”
Một nữ tử có làn da trắng nõn, tư thái quý khí đi đến.
Nữ tử này tên là Du Mộc Lăng, nửa tháng trước đã ủy thác Trình đại sư đúc bảo khí.
“Thanh kiếm này… Chẳng lẽ là của ta?”
Du Mộc Lăng lập tức bị thanh kiếm trong tay La Thiên hấp dẫn, vẻ ngoài xinh đẹp, vừa thấy liền biết là phẩm chất cực cao.
“Thanh kiếm này mới là của ngươi.”
Trình đại sư tháo bảo kiếm màu vàng trên vách tường xuống đưa cho Du Mộc Lăng, giới thiệu một câu: “Bởi vì tài liệu hạn chế, chỉ có năm đạo khắc văn, phẩm chất trung đẳng thiên thượng.”
Du Mộc Lăng nhíu mày tiếp nhận bảo kiếm màu vàng.
Trước khi chế tạo, nàng đã nói rằng hy vọng có thể khắc được 6 đạo khắc văn, tuy rằng Trình đại sư đã nói là hy vọng không lớn, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng giờ phút này nàng vẫn có chút thất vọng.
“Thanh kiếm này nhìn qua không tồi, 6 đạo khắc văn đúng không?”
Du Mộc Lăng nhìn về phía【 Băng Ngân Kiếm 】trong tay La Thiên.
“Bảy đạo khắc văn!”
Trình đại sư kiêu ngạo nói, dù sao đây cũng là thành phẩm y luyện chế ra.
“Bảy đạo khắc văn? Bảo khí Thượng Phẩm?”
Du Mộc Lăng chấn động.
Nhìn lại bảo kiếm trong tay mình, nàng càng thêm thất vọng.
Đặc biệt kẻ nắm giữ bảo kiếm bảy đạo khắc văn chỉ là Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh, nàng có cảm giác không cân bằng chút nào.
“Tiểu sư đệ, ngươi mới Linh Hải cảnh nhị trọng đỉnh, không thích hợp sử dụng vũ khí phẩm chất quá cao, thanh kiếm này của ta rất thích hợp với ngươi.”
Du Mộc Lăng dùng tư thái trưởng bối chỉ giáo La Thiên, lấy kiếm của mình ra nói: “Ta thêm 500 Linh Nguyên tệ để đổi với ngươi!”
“Không đổi!”
La Thiên lãnh đạm đáp.
Ngươi nghĩ ta là thằng ngốc à?
Dùng bảo khí Thượng Phẩm 7 đạo khắc văn đổi lấy một kiện bảo khí hạ phẩm năm đạo khắc văn? Trả thêm 500 Linh Nguyên tệ? Đang đuổi ăn mày đấy à? Trong tình huống bình thường ít nhất phải trả giá từ 5000 Linh Nguyên tệ mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận