Vạn Cổ Chi Vương

Chương 599: Cá Cược

Chương 599: Cá Cược
Một canh giờ trôi qua, tinh thần La Thiên tiêu hao nghiêm trọng, đổi thành Nghiêm Lập Huy tới điều khiển.
Sau khi y khống chế, Hư Không Thuyền xóc nảy kịch liệt, tiêu hao rất lớn, không ổn định bằng lúc La Thiên lái.
Thân là một người chuyên lữ hành ngoại giới, Nghiêm Lập Huy không khỏi có chút xấu hổ.
Bỗng nhiên, trong Hỗn Loạn Phong Lưu u ám xuất hiện một bóng ma khổng lồ tản ra quỷ khí lạnh lẽo.
“Hả? Đó là…?”
La Thiên đang nghỉ ngơi phát hiện ra điều kỳ lạ, ngước mắt nhìn sang.
“Hư Không Thuyền?”
Nghiêm Lập Huy đã nhận ra đó là thứ gì.
Không ngờ trong Hỗn Loạn Phong Lưu lại còn có con thuyền khác đang di chuyển!
Bọn họ là không còn cách nào, chẳng lẽ chiếc Hư Không Thuyền kia cũng vậy ư?
Nhưng ngay sau đó Nghiêm Lập Huy đã thấy rõ lá cờ trên Hư Không Thuyền kia, trên nền trắng của lá cờ có vẽ một bộ xương khô đen nhánh dữ tợn.
“Băng cướp Tử Linh!”
Nghiêm Lập Huy cả kinh, đôi tay nắm bánh lái run lên!
“Băng cướp Tử Linh?”
La Thiên và Dịch Tĩnh Văn lộ vẻ nghi hoặc.
“Các ngươi chẳng biết gì cả!”
“Trong Phá Toái tinh vực có bảy băng cướp truyền kỳ, thế lực của bọn họ rấ mạnh, hoành hành không cố kỵ gì cả, để lại đủ loại truyền kỳ hung tàn... Dù Tử Lân tộc gặp bọn họ thì cũng phải ngoan ngoãn dâng cống phẩm!”
Nghiêm Lập Huy lộ vẻ khẩn trương!
Băng cướp Tử Linh là 1 trong bảy băng cướp truyền kỳ.
Nghĩ lại cũng thấy đúng, chỉ có người băng cướp Tử Linh thì mới có can đảm đi trong Hỗn Loạn Phong Lưu, chỉ có bọn họ không còn cách nào khác mới phải bất đắc dĩ làm vậy.
“Băng cướp Tử Linh chạy đến Hỗn Loạn Phong Lưu làm gì?” La Thiên cảm thấy nghi hoặc.
“Chẳng lẽ là tới tầm bảo ư?”
Nghiêm Lập Huy nhớ tới một vài lời đồn.
“Nghe nói đã có vị cường giả lấy được một kiện Huyền Khí cường đại trong Hỗn Loạn Phong Lưu...”
“Còn có, trong bảy băng cướp truyền kỳ, đoàn trưởng băng cướp U Xà từng bị Hỗn Loạn Phong Lưu cắn nuốt nhưng ngoài ý muốn lấy được bảo vật di lưu của một vị đại năng, sau đó trở thành U Xà đoàn trưởng khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật...”
Có người tổng kết, nguyên nhân gây ra Hỗn Loạn Phong Lưu có thể là vì bảo vật nào đó khiến cho dòng khí hư không trở nên dị thường, dần dần hình thành Hỗn Loạn Phong Lưu.
Lời đồn rất mê người, nhưng không có nhiều người có gan đi vào Hỗn Loạn Phong Lưu tầm bảo.
La Thiên nghe vậy thì cũng không định tầm bảo.
Muốn tầm bảo thì cũng phải xem thực lực của mình có đủ hay không.
Bọn họ bị Tử Lân tộc đuổi giết, hơn nữa còn đụng phải băng cướp Tử Linh tại đây, dù phát hiện ra bảo vật thì có tranh cướp được không?
...
Hư Không Thuyền tràn đầy quỷ khí màu đen.
Trong một gian phòng âm u rộng lớn, vài đạo thân ảnh tỏa ra khí tức cường đại khiếp người ngồi bốn phía, bọn họ là nhân vật cao tầng trên chiếc Hư Không Thuyền này.
“Vẫn chưa tìm được ư?”
“Phạm vi Hỗn Loạn Phong Lưu quá lớn, không thể đi với tốc độ nhanh nhất nên rất khó tìm!”
“Bảo vật trong Hỗn Loạn Phong Lưu khả ngộ bất khả cầu!”
Mấy người giao lưu, lộ vẻ không cam lòng.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm ồn ào ầm ĩ.
“Các ngươi nói đi, ta đi xem bên ngoài xảy ra chuyện gì!” Một nữ tử , yêu diễm vũ mị mặc hồng y ưu nhã đứng dậy.
Đuôi thuyền, vài tên đạo phỉ nhìn Hư Không Thuyền màu lam đậm phía sau.
“Hư Không Thuyền gặp nạn sao? Thật đáng thương!”
“Hay chúng ta đánh cược xem chiếc thuyền kia có thể kiên trì bao lâu trong Hỗn Loạn Phong Lưu! Tiền đặt cược là một vạn Linh Nguyên Tệ!”
Một nam tử cường tráng nổi máu cá cược, hưng phấn nói.
“Đúng lúc đang nhàm chán, ta cược là... Một nén nhang, sau đó bọn họ nhất định sẽ chết tại đây!”
Một người đạo phỉ đi tới, nhếch miệng nói.
“Con thuyền này trông không tệ, ta cược nửa canh giờ!” Lại có người kêu lên.
“Các ngươi đang cá cược cái gì?”
Nữ tử hồng y vũ mị, dáng người quyến rũ, chậm rãi đi tới.
Dáng người và khuôn mặt nàng ta cực kỳ dụ hoặc, nhưng tất cả đạo phỉ đều không dám bất kính, cung kính đứng thẳng tắp, cùng hô lên: “Phó thuyền trưởng!”
“Chúng ta không cá cược gì cả!”
Nam tử cường tráng vội vàng giải thích.
Vị phó thuyền trưởng này của bọn họ cũng cực kỳ thích đánh bạc, hơn nữa ánh mắt rất sắc bén, mỗi lần phó thuyền trưởng tham gia cá cược thì hầu như nàng ta đều thắng.
Nữ tử áo đỏ đi đến mép thuyền, ánh mắt nhìn xuyên qua Hỗn Loạn Phong Lưu, thấy một con thuyền màu lam đậm cách đó không xa.
Nàng ta trầm ngâm một lát, sau đó mở miệng nói: “Ta cược hai canh giờ!”
“Hai canh giờ?”
Đám đạo phỉ nhìn nhau, không cho rằng chiếc thuyền kia có thể kiên trì lâu như vậy.
Lần này phó thuyền trưởng sẽ thua cược ư?
.
Trên Hư Không Thuyền quỷ khí đen nhánh dày đặc, vài tên đạo phỉ nhìn con thuyền lam đậm phía sau, cược xem nó có thể kiên trì bao lâu.
Đám đạo phỉ này đã thua phó thuyền trưởng rất nhiều lần.
Hôm nay, phó thuyền trưởng cược Hư Không Thuyền lam đậm có thể kiên trì hai canh giờ, bọn họ cảm thấy chuyện này không có khả năng xảy ra.
“Có vẻ hôm nay sẽ thắng một ván rồi!”
Nam tử cường tráng thầm nghĩ.
Phó thuyền trưởng quyến rũ như thế, các nam tử ở đây đều cực kỳ động tâm nhưng không ai dám mạo phạm khinh nhờn.
Dùng phương thức đánh bạc để thắng phó thuyền trưởng một trận không chừng sẽ được phó thuyền trưởng ưu ái.
Lại có vài tên đạo phỉ tham giá cá cược.
Sau đó mọi người nhìn chằm chằm con thuyền lam đậm phía sau.
“Hả? Chiếc thuyền này đi khá vững chắc, có vẻ người cầm lái là tay già đời.”
“Dù có kinh nghiệm thế nào thì cũng khó ứng đối với Hỗn Loạn Phong Lưu!“
Đám đạo phỉ nghị luận.
...
“Không tốt, có người trên con thuyền kia đang nhìn chúng ta!”
Nghiêm Lập Huy đang cầm lái cảm nhận được áp bách vô hình, vô cùng khẩn trương.
Trước đó y nghĩ là băng cướp Tử Linh tiếng tăm lừng lẫy, ánh mắt cực cao, chỉ nhắm đến con mồi lớn.
La Thiên cũng cảm nhận được bọn họ đang bị băng cướp Tử Linh nhìn chăm chú, thần sắc ngưng trọng nói: “Không cần để ý tới bọn họ, cứ đi theo lộ tuyến đã quyết định!”
“Hình như lộ tuyến của Băng cướp Tử Linh trùng khớp với chúng ta.”
Nghiêm Lập Huy nói, không thì bọn họ đã chẳng phải đi theo phía sau băng cướp Tử Linh.
“Vậy tránh đi!”
La Thiên quát, hắn bước đến tự mình cầm lái.
Bình thường, Hư Không Thuyền muốn an ổn vượt qua Hỗn Loạn Phong Lưu đều rất khó, cố ý đi đường vòng thì dễ xảy ra nguy hiểm nên hắn không yên tâm để Nghiêm Lập Huy cầm lái.
Nghiêm Lập Huy ngoan ngoãn nhường vị trí, trong lòng thả lỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận