Vạn Cổ Chi Vương

Chương 671: Tông Vụ Phân Điện

Chương 671: Tông Vụ Phân Điện
Chỉ chốc lát sau, cửa viện La Thiên mở ra.
“Đi nhanh đi, vấn đề của ngươi giải quyết xong rồi.”
Nguyệt Lâm Phỉ đi ra, La Thiên phất tay tiễn khách.
“Được. Đến lúc đó, ngươi nhất định phải tới đấy nhé!”
Nguyệt Lâm Phỉ để lại những lời này rồi phi thân đi xa!
Những lời này càng khiến đám đệ tử chính thức điên cuồng!
“Câu nói kia nghĩa là gì?”
“Chẳng lẽ là hẹn hò ư?”
“Không có khả năng!”
Đám đệ tử chính thức miên man suy nghĩ, tâm tình hỏng bét, hận không thể bắt La Thiên lại hỏi cho rõ ràng.
“La Thiên, Lâm Phỉ sư tỷ nói câu kia với ngươi là có ý gì?”
Ứng Long giận dữ hét lớn!
“Liên quan gì đến ngươi?”
La Thiên thản nhiên hỏi lại, sau đó nhắc nhở: “Hơn nữa, có phải ngươi đã quên một chuyện khác quan trọng hơn hay không?!”
“Chuyện gì?”
Ánh mắt Ứng Long lãnh lệ.
“Ngươi thua ta, 1000 điểm cống hiến đâu? Chẳng lẽ định nuốt lời à?”
La Thiên siết nợ.
Ứng Long cứng đờ, gã thật sự đã quên mất chuyện này.
Bị một tên đệ tử bàng thính siết nợ trước mặt nhiều người như vậy thật sự rất mất mặt.
“Đây!”
Ứng Long lấy lệnh bài thân phận ra chuyển cho La Thiên 1000 điểm cống hiến.
Gã tiếc đứt ruột.
La Thiên nhận điểm xong thì lại về phòng.
Kỳ thật câu nói cuối cùng của Nguyệt Lâm Phỉ không có ý tứ sâu xa gì.
Chỉ là nàng muốn tổ chức một buổi tụ hội mời người quen đến chơi vậy nên đã mời cả La Thiên.
Bên ngoài, Ứng Long mang vẻ mặt khuất nhục phẫn nộ muốn chạy về phòng nhưng gã bị những đệ tử khác ngăn lại dò hỏi nguyên nhân thua cược.
“Gia hỏa khốn kiếp kia sử dụng tà thuật đê tiện, quấy nhiễu ta tu luyện, khiến ta tẩu hỏa nhập ma. Nếu không thì ta tuyệt đối sẽ không thua!”
Ứng Long bị hỏi phiền thì nói ra những lời này.
Nhưng đây chỉ là suy đoán của gã, không có bằng chứng có thể chứng minh.
Đám đệ tử khác nghe vậy thì đều tin La Thiên dùng thủ đoạn đê tiện thì mới thắng được Ứng Long.
“Thật âm hiểm!”
Không ít đệ tử chính thức cảm thán, càng thêm ngứa mắt với La Thiên.
Ứng Long trở lại phòng, một lúc lâu sau mới bình phục tâm tình.
Giờ phút này, màn đêm buông xuống.
Gã chuẩn bị tu luyện trong chốc lát.
Đột nhiên….
Viu!
Một cơn gió lạnh lẽo thổi tới, tiếp theo, bên cạnh Ứng Long xuất hiện một thân ảnh.
Lông tơ toàn thân Ứng Long dựng thẳng lên, gã cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng cường đại, không thể đối nghịch!
“Ngài là… Lữ quản sự!”
Ứng Long giật mình.
Thái Nguyên Tông có chín tòa sơn phong, diện tích khổng lồ, nhân viên đông đảo, quản sự cũng phân ra cao thấp.
Vị Lữ quản sự trước mắt này có quyền lợi cực lớn, nhưng Ứng Long chưa từng tiếp xúc với Lữ quản sự, vì sao lão đột nhiên xuất hiện ở đây?
“Ứng Long, nếu ngươi muốn báo thù, ta có thể giúp ngươi!”
Trên khuôn mặt nhăn nhúm của Lữ quản sự lộ ra nụ cười âm trầm.
“Ta muốn!”
Ứng Long hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, gã giận dữ kiên quyết gật đầu!
“Tốt...”
Từ trong cơ thể Lữ quản sự bỗng có một khí tức tinh thần u ám vô biên lao ra, toàn bộ căn phòng chìm trong bóng tối, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.
“Làm nô bộc của ta, ta sẽ giúp ngươi đạt thành tâm nguyện...”
Giọng Lữ quản sự tựa như lời thì thầm của ác ma, vừa kinh tủng vừa tràn ngập dụ hoặc.
“Nô bộc?”
Trái tim Ứng Long run rẩy, gã không muốn làm điều đó.
Người có thể trở thành đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông đều là thiên tài được vạn người kính ngưỡng ở ngoại giới, gã không muốn làm nô bộc cho người khác.
“Ngươi không thể cự tuyệt!”
Lữ quản sự nhẹ nhàng cười lạnh, bàn tay khô khốc vươn ra, phóng ra sương mù đen nhánh ăn mòn tinh thần Ứng Long.
“Không! Ta...”
Ứng Long giãy giụa kịch liệt nhưng nhanh chóng trở nên mờ mịt.
Mười tức sau, Lữ quản sự buông lỏng tay.
“Ta... Muốn báo thù!” Ứng Long mở to đôi mắt đen nhánh lạnh lẽo, tản ra sát ý lạnh thấu xương!
“Trong tâm trí có sơ hở quá lớn, khống chế rất nhẹ nhàng.”
Khóe miệng Lữ quản sự nhếch lên.
“Kế tiếp, mọi hành động đều phải nghe theo chỉ thị của ta.”
Lão lãnh ngạo phân phó.
“Vâng, chủ nhân!” Ứng Long quỳ xuống hành lễ.
“La Thiên ơi La Thiên, cái đầu ngươi đáng giá như thế, nếu ta có thể bại lộ thân phận chân chính thì đã chẳng cần mượn tay người khác.”
Lữ quản sự cười lạnh.
Trong Phá Toái Tinh Vực, 3 thế lực lớn khống chế lẫn nhau, đều có ý đồ thâu tóm lẫn nhau.
Lão là nội gián do Hải Ma Cung cài vào Thái Nguyên Tông, có ý nghĩa vô cùng trọng đại, sao có thể vì La Thiên mà bại lộ thân phận được.
“Đây là một viên Bạo Linh Đan, có thể tăng cường tu vi trong thời gian ngắn, cầm đi!”
Lữ quản sự lấy ra một đan dược ám vàng.
Viên đan dược này có tác dụng phụ rất mạnh, nhưng lão chỉ cần Ứng Long hoàn thành nhiệm vụ chứ không thèm quan tâm đến chuyện khác.
“Tạ ơn chủ nhân!” Ứng Long quỳ xuống nhận đan.
...
Trong phòng, La Thiên đang tu luyện bỗng nhiên cảm nhận được nguy cơ.
Tuy rằng nguy cơ ấy rất mịt mờ nhưng La Thiên lại cảm nhận được uy hiếp cực lớn!
“Mở!”
Giữa mày La Thiên hiện lên một con mắt dọc tỏa thanh quang!
Hắn thi triển phương pháp suy tính, Thiên Nhãn phụ trợ.
La Thiên xuyên qua Thiên Nhãn nhìn thấy một đạo thân ảnh mơ hồ nhanh chóng đi xa rồi biến mất.
“Là ai?”
La Thiên cảm nhận được lực cản rất lớn, khó có thể suy đoán, có lẽ là do địch nhân quá mạnh hoặc là manh mối quá ít.
Sau khi suy tính một lát, hắn lấy được hai manh mối.
Manh mối đầu tiên chỉ hướng Ứng Long.
Manh mối thứ hai có liên quan đến Nguyệt Lâm Phỉ.
“Nguyệt Lâm Phỉ không có địch ý với ta... Xem ra phải giữ khoảng cách thích hợp với nàng ta thôi.”
La Thiên lẩm bẩm.
Còn Ứng Long thì chỉ cần cẩn thận đề phòng là được.
Một tháng qua đi, thỉnh thoảng La Thiên dùng điểm cống hiến để sử dụng nơi tu luyện đặc thù của Bát Phong, các phương diện đều vững bước tăng lên, tu vi tiếp cận Địa Nguyên Cảnh tứ trọng.
Ngày hôm nay, khi trở về từ Thiên Trúc Lâm, La Thiên thấy ở cửa có một phong thư.
“Tông Vụ phân điện?”
Hóa ra tông môn có yêu cầu nghiêm khắc đối với đệ tử bàng thính, mỗi ba tháng phải chấp hành ít nhất một nhiệm vụ. Trong nửa năm liên tục không chấp hành nhiệm vụ thì sẽ bị đuổi khỏi tông môn.
La Thiên tới Thái Nguyên Tông đã sắp tròn ba tháng.
“Đúng lúc lắm, thời gian qua tiêu xài hơi nhiều điểm cống hiến, chỉ còn lại 300 điểm.”
Đệ tử bàng thính bình thường mới vừa vào tông môn đều sẽ đi chấp hành nhiệm vụ để kiếm lấy điểm cống hiến.
La Thiên may mắn được Lỗ trưởng lão thưởng cho 1000 điểm, sau đó thắng Ứng Long 1000 điểm nữa nên hắn mới có thể sống dễ chịu thoải mái như vậy.
La Thiên chưa bao giờ bủn xỉn, toàn bộ điểm cống hiến đều được dùng để tăng cường thực lực, nếu không thì tu vi của hắn đã chẳn tiến bộ nhanh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận