Vạn Cổ Chi Vương

Chương 527: Không Ổn

Chương 527: Không Ổn
Ban đầu nữ tử tóc xanh đi trước La Thiên, nhưng dần dần La Thiên đã đuổi kịp.
“Hả?”
Nữ tử tóc xanh phát hiện điều này, nghĩ rằng La Thiên làm gì có tư cách chạy song song với ả, đáng lẽ hắn phải bị bỏ xa phía sau mới đúng.
Ả lập tức tăng tốc, hao phí chân nguyên ngăn cản sóng biển bốn phía, bỏ lại La Thiên.
La Thiên không hành động theo cảm tình để phân cao thấp với ả.
Hắn duy trì tiết tấu của chính mình.
Với tốc độ, sức quan sát và năng lực phản ứng của hắn, hành trình ban đầu rất nhẹ nhàng.
La Thiên nhìn thoáng qua Ô Dạ, kinh ngạc cảm thán: “Hắn đã chạy xong nửa lộ trình rồi ư?!”
Ô Dạ nhanh chóng phóng đi, mặc kệ sóng biển đánh lên người, cuồng phong bao phủ, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, bộ dáng quyết tâm muốn đoạt được.
Không lâu sau, đám người Đồ Giai, Tề Vân Thiên, nữ tử bạch y cũng thông qua cửa thứ nhất, đi đến nơi này.
Bọn họ lập tức bước lên cầu, nhanh chóng phóng về phía trước.
Trên mặt biển, bốn tên Hải Liệp tộc, ba gã Nhân tộc đi trên 3 nhịp cầu.
Ô Dạ một mình đi đầu.
La Thiên, nữ tử tóc xanh đứng thứ 2, bốn người còn lại theo sát phía sau.
“Đúng như dự đoán, càng đi xa thì khảo nghiệm càng khó!”
La Thiên thấp giọng nỉ non.
Hiện giờ, tốc độ nhịp cầu hấp thu chân khí đã nhanh gấp đôi lúc trước.
Nếu tốn thời gian quá dài thì e rằng chân khí sẽ bị hút khô, khảo nghiệm thất bại.
Dọc đường, La Thiên đều tiết kiệm chân khí.
“Sao lại thế này? Vì sao không thể bỏ xa tiểu tử kia?”
Nữ tử tóc xanh liếc nhìn hướng La Thiên, mày nhăn lại.
Tu vi của ả là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh, dù đã tăng tốc nhưng khoảng cách với La Thiên vẫn không thể kéo giãn quá xa, thậm chí vừa lơ đãng một chút thì đã bị La Thiên kéo gần khoảng cách.
Nếu quan sát cẩn thận thì nữ tử tóc xanh có thể phát hiện ra La Thiên vẫn bình an vô sự. Còn ả thì đã vài lần gặp nguy cơ khó có thể ứng đối trong quá trình tăng tốc, bị vài vết thương nhẹ, hơn nữa ả cũng tiêu hao rất nhiều chân nguyên.
Đến khi chạy được nửa quãng đường, nữ tử tóc xanh phát hiện mình bị La Thiên đuổi kịp, còn có xu thế sắp vượt qua.
“Không! Sao ta có thể thua Nhân loại được!”
Trên khuôn mặt cao ngạo của nữ tử tóc xanh lộ vẻ phẫn nộ ghen ghét.
Ả lại tăng tốc, nhưng hiện giờ tốc độ nhịp cầu hấp thu chân nguyên vô cùng kinh người, sóng biển tập kích cùng với cuồng phong giữa không trung càng thêm hung ác.
Nếu chỉ theo đuổi tốc độ thì chắc chắn sẽ đẩy bản thân vào hiểm cảnh.
“A!”
Giữa không trung, nữ tử tóc xanh bị một trận cuồng phong quét qua, đầu đau muốn nứt, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng ả nhanh chóng ổn định lại, dừng trên mặt cầu .
Lúc này, ả đã bị tụt lại, bị La Thiên vượt qua.
“Đáng chết, một Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh sao lại nhanh hơn ta được?”
Nữ tử tóc xanh vừa oán hận vừa không cam lòng, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
La Thiên giữ nguyên sắc mặt lạnh lùng, linh thức bao trùm phạm vi 200 mét, bắt giữ toàn bộ động thái của sóng biển và cuồng phong, thậm chí tiên đoán trước quỹ đạo.
Như vậy hắn có thể thành thạo tránh đi nguy cơ, dùng phương thức hữu hiệu nhất, tiết kiệm chân khí nhất để xông lên.
“Ô Dạ đã sắp chạy đến tiểu đảo!”
Ánh mắt La Thiên lộ vẻ ngưng trọng, cảm thấy nóng ruột.
Ô Dạ biểu hiện vô cùng kinh diễm, nếu để y chiếm được bảo vật truyền thừa của Bích Thanh Võ Tôn thì sẽ còn đáng sợ hơn nữa, đến lúc đó còn ai có thể ngăn cản được y?
Đột nhiên hư ảnh nhân ngư hiện lên giữa không trung: “Đúng rồi, còn một việc ta quên nói!”
Đám thiên tài bị hấp dẫn sự chú ý.
“Trong khảo nghiệm này cho phép chém giết!”
“Cho phép... Chém giết?”
Nữ tử tóc xanh ngẩn ngơ, sau đó trở nên kích động, giận không kìm được.
Sao ngươi không nói sớm?
Ban đầu ả định xuống tay với La Thiên thì bị hư ảnh nhân ngư dọa sợ.
Vậy mà giờ phút này hư ảnh lại nói rằng có thể chém giết!
Nữ tử tóc xanh cảm thấy vô cùng bực tức.
“Nhưng vẫn chưa quá muộn!”
Ả tươi cười âm lãnh, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm La Thiên.
“Không ổn rồi!”
La Thiên cảm nhận được nguy cơ.
Biểu hiện trong khảo nghiệm của hắn tốt hơn nữ tử tóc xanh, nhưng xét về chiến lực thì nữ tử tóc xanh là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh, chỉ kém mỗi Ô Dạ, chiến lực cực mạnh, giao thủ với ả ta thì cực kỳ bất lợi cho La Thiên.
Đúng lúc này, La Thiên phát hiện Ô Dạ sắp đến tiểu đảo bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía sau, cuối cùng ánh mắt dừng trên người hắn.
“Không tốt, chẳng lẽ Ô Dạ hắn...”
La Thiên đột nhiên có một suy đoán không tốt chút nào.
“Nếu cho phép chém giết thì đám Nhân loại các ngươi nghĩ mình có thể đi đến đích ư?”
Ô Dạ lười nhác lên tiếng, khóe miệng nhếch lên.
.
Quả như La Thiên dự đoán, Ô Dạ ngừng lại, quyết định chặn đánh tất cả thiên tài Nhân loại!
Có lẽ chuyện này sẽ khiến y lãng phí rất nhiều thời gian, biểu hiện không tốt, nhưng Ô Dạ cảm thấy diệt trừ địch nhân cũng là một loại biểu hiện để được thêm điểm.
Y lẳng lặng đứng trên cầu, như kẻ trông giữ hòn đảo và cung điện, muốn ngăn chặn tất cả những kẻ khác.
“Không ổn!”
La Thiên lo lắng.
Trước có Ô Dạ, sau có nữ tử tóc xanh, giờ hắn nên làm gì?
“Ha ha ha, các ngươi chết chắc rồi, đừng hòng lấy đi bất cứ thứ gì ở đây!”
Phía sau, Đồ Giai đắc ý cười to.
Nữ tử bạch y, Tề Vân Thiên cũng lộ vẻ ngưng trọng.
Xét về nhân số, Hải Liệp tộc chiếm ưu thế, xét về thực lực thì cũng như thế!
Quy định cho phép chém giết vô cùng bất lợi đối với bọn họ.
Nhưng hiện tại nguy hiểm nhất vẫn là La Thiên, hắn đang bị nữ tử tóc xanh và Ô Dạ tiền hậu giáp kích.
“Phải đến giúp La Thiên, nếu hắn bị địch nhân giải quyết thì chúng ta cũng sẽ không có kết cục tốt.”
Nữ tử bạch y nói với Tề Vân Thiên.
Tề Vân Thiên gật đầu, hai người lao đi nhanh hơn, chuẩn bị viện trợ cho La Thiên.
Lúc này, ở phía bên trái, Đồ Giai càn rỡ cười to: “Đối thủ của các ngươi là chúng ta!”
Một xiềng xích đen nhánh lao đến, lợi trảo lóe lên hàn mang lạnh lẽo, tấn công nữ tử bạch y.
“Ở lại hết đi!”
Một nam tử Hải Liệp tộc khác cũng ra tay, đánh ra một chưởng, sóng biển quay cuồng.
Hắn ta có tu vi Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh phong, chỉ yếu hơn nữ tử áo lục một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận