Vạn Cổ Chi Vương

Chương 943: Lời Đồn Đãi

Chương 943: Lời Đồn Đãi
Trần Nguyên trước kia với tư cách là người ngoài đứng xem, hơn nữa ngày bình thường nghe được các loại lời đồn, trước nay vẫn cho rằng, La Thiên là Đạo sư Sơ cấp kém cỏi nhất.
Vừa nhận được chỉ điểm xong, nhận thức của Trần Nguyên hoàn toàn đổi mới, đối với La Thiên bội phục sát đất.
Đây là danh sư có trách nhiệm, lại có thực tài!
"Lão sư, ngươi về sau nhất định có thể trở thành danh sư giống như 'Yến Phi Tiêu'."
Trần Nguyên tiếp tục vuốt mông ngựa.
"Yến Phi Tiêu là ai? Rất nổi tiếng sao?" La Thiên hỏi.
Mấy học sinh liền giật mình, La Thiên thân là Đạo sư sao lại không biết Yến Phi Tiêu?
Yến Phi Tiêu là danh sư đại danh đỉnh đỉnh của Vô Cực Thánh Viện, không biết có bao nhiêu đệ tử, đều khát vọng trở thành học sinh của hắn.
"Lão sư, Yến Phi Tiêu là một vị Đạo sư tuổi trẻ, gần đây có danh vọng cao nhất Vô Cực Thánh Viện. Vào hai năm trước, hắn từ Đạo sư Trung cấp, thăng cấp thành Đạo sư Cao cấp. Mà Đạo sư Yến Phi Tiêu còn chưa tới năm mươi tuổi!"
Trần Nguyên trịnh trọng giới thiệu.
"Đạo sư Cao cấp chưa tới năm mươi tuổi?"
Trước kia La Thiên không biết Yến Phi Tiêu là ai, nhưng có thể làm được điểm ấy, thật sự là rất rất giỏi.
Trong Vô Cực Thánh Viện, muốn trở thành Đạo sư Cao cấp, ít nhất phải có thực lực Thiên Trì cảnh tầng chín!
Thiên Trì cảnh tầng chín chưa tới năm mươi tuổi, chỉ có thể nói là yêu nghiệt?
"Lão sư, đến lượt ta."
Thanh niên cương nghị nhịn không được cắt ngang câu chuyện, trước mắt La Thiên đã chỉ điểm bốn người kia, chỉ còn thừa lại mình hắn.
...
Rất nhanh, chỉ điểm đã xong.
Lần đầu giảng bài, vì để học sinh tâm phục khẩu phục, La Thiên vận dụng lực lượng Thiên Thư.
Cũng may tu vi những học sinh này đều dưới Thiên Trì cảnh, Lạc Hạ Đình có tu vi cao nhất, bây giờ cũng mới Địa Nguyên cảnh tầng tám đỉnh phong.
Tiêu hao rất thấp.
"Các ngươi nếu có bằng hữu, cảm thấy thiên phú bọn họ không tệ, cũng có thể gọi bọn họ đến. Nếu có duyên với ta, có thể bái ta là lão sư."
La Thiên nói lời lúc trước với Quan Hồng Phi nói lại một lần nữa với các học sinh.
Bây giờ hắn có năm học sinh, đạt tiêu chuẩn thấp nhất mà Đạo sư chủ nhiệm quy định.
Càng nhiều học sinh càng tốt.
Có Thiên Thư ở đây, chỉ đạo học sinh rất nhẹ nhàng, nhiều lắm là tốn một ít Linh Nguyên tệ.
Khách quan mà nói, dạy càng nhiều học sinh, lợi ích nhận được hoàn toàn có thể đền bù tổn thất này.
"La đạo sư, ngươi rốt cục xuất hiện!"
Bỗng nhiên, Hồ Siêu Đạo sư chạy tới.
"Làm sao vậy?"
"Nói mau, chuyện bên ngoài đồn đãi đến cùng có đúng sự thật hay không?"
Trong hai mắt Hồ Siêu toát ra vẻ ghen ghét hết sức rõ ràng!
"Đồn đãi chuyện gì?"
"Lão sư, rất nhiều người nói, ngươi và Đạo sư Trung cấp Diệp Thủy Vân của Chiến Võ Viện đang hẹn hò..."
Lạc Hạ Đình với bộ dáng hiếu kỳ kể lại.
Vài ngày trước, nàng chợt nghe qua những nghe đồn này, thế nên rất tò mò muốn biết tình huống thật sự.
"Nói mau, ngươi tiến tới với Diệp Thủy Vân từ khi nào?"
Hồ Siêu ép hỏi.
Y bây giờ có cả ghen ghét lẫn hâm mộ vị đồng nghiệp này!
Thu nhận Quan Hồng Phi, người đứng thứ ba kỳ thi làm học sinh, còn theo đuổi được Đạo sư Diệp Thủy Vân, đệ nhất mỹ nữ của Chiến Võ Viện!
Diệp Thủy Vân tuổi còn rất trẻ đã là Đạo sư Trung cấp, mà ông của nàng còn là trưởng lão Chấp Pháp Viện.
Hồ Siêu lập tức cảm thấy, tất cả nguyện vọng của mình đều bị La Thiên đạt được.
Học sinh ưu tú, nữ nhân xinh đẹp, còn có một chỗ dựa.
"Đương nhiên là giả!"
La Thiên khẳng định.
"Thật sự là giả sao? Có người thấy các ngươi ra ngoài hẹn hò, còn đi quán rượu Thiên Vân ăn cơm!"
Hồ Siêu còn không tin.
"Đây không phải là hẹn hò, là Diệp Thủy Vân muốn bồi tội xin lỗi, nên mời ta ăn cơm." La Thiên kiên nhẫn giải thích.
"Diệp Thủy Vân mời ngươi ăn cơm?"
Hồ Siêu cảm giác mình ghen ghét muốn điên rồi.
Y thường ngày đều nghe nói, có rất nhiều nam Đạo sư và nam đệ tử mời Diệp Thủy Vân ăn cơm, đều bị cự tuyệt.
Đây là đầu lần tiên nghe nói Diệp Thủy Vân chủ động mời nam nhân ăn cơm!
"La đạo sư, mặc kệ việc này là thật hay giả, những ngày tiếp theo ngươi không sống khá giả được."
Hồ Siêu có chút thương cảm, đồng tình nói.
Mày La Thiên nhăn lại, đã đoán được nguyên nhân.
"Diệp đạo sư có bao nhiêu người theo đuổi, ta cũng không biết rõ, nhưng bây giờ bên ngoài đồn đãi, các ngươi đã ở bên nhau, những người theo đuổi này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ..." Hồ Siêu nói tiếp.
Nếu như người hẹn hò với Diệp Thủy Vân là thiên kiêu tuấn kiệt của Thương Bạch Chi Hoàn, thì có lẽ cũng không có nhiều chuyện như vậy.
Nhưng những người theo đuổi kia lại biết được, người hẹn hò với Diệp Thủy Vân là một tên hai lúa đến từ Phá Toái Chi Hoàn. Vả lại, tên hai lúa này chỉ là Đạo sư Sơ cấp, tu vi Thiên Trì cảnh tầng hai, hơn nữa còn không có chỗ dựa.
Điều này làm cho phần đông người theo đuổi không cam lòng!
Cho rằng đấy là hành vi một đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu!
Trong đó còn có một ít người theo đuổi cho rằng, chỉ cần làm thịt La Thiên thì bản thân mình sẽ còn cơ hội ở bên cạnh Diệp Thủy Vân.
Sắc mặt La Thiên trầm xuống.
Những lời đồn này chắc chắn không thoát khỏi liên quan với Lưu Lục.
"Cái tên Lưu Lục vô liêm sỉ này, thật đúng là dám bịa đặt!" Hàn mang trong mắt La Thiên chớp động.
Những lời đồn này, cũng sẽ ảnh hưởng tới Diệp Thủy Vân, Lưu Lục đây là không tiếc bất cứ giá nào sao?
Trên thực tế đúng là như thế.
Lưu Lục biết rõ mình đã không có cơ hội.
Gã không chiếm được, cũng tuyệt đối không để cho La Thiên đạt được!
"Lưu Lục? Hắn không biết phạm phải tội gì, mấy hôm trước bị Chấp Pháp Viện đưa đi, bị phạt nửa năm bổng lộc. Hiện tại còn bị giam giữ, qua mấy ngày nữa mới được thả ra."
Hồ Siêu không rõ vì sao La Thiên lại nhắc tới Lưu Lục.
"Diệp Thủy Vân đâu?"
La Thiên hỏi thăm.
Diệp Thủy Vân không ra mặt làm sáng tỏ lời đồn sao?
"Hoàn toàn không thấy, khả năng là đang bế quan."
Hồ Siêu lắc đầu.
Sau lần mời La Thiên ăn cơm, Diệp Thủy Vân đã bế quan.
Nàng trước kia hao phí một số tiền rất lớn, mua rất nhiều tài liệu, chuẩn bị đầy đủ để trùng kích một cái bình cảnh.
Cho nên Diệp Thủy Vân hoàn toàn không biết gì về những lời đồn này.
Cốc cốc!
Bỗng nhiên có tiếng đập cửa truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận